Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 1830
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1830Mở ra một tòa nhà khác?Ầm!Một luồng kiếm khí bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Quân…Bỗng chốc trong ngôi sao màu xanh, năm ánh nhìn bỗng đồng loạt nhìn về phía căn hộ……Trong phòng, kiếm ý của Diệp Quân vừa xuất hiện đã bị nơi này phong ấn và áp chế.Cảm nhận được kiếm ý của mình bị áp chế, Diệp Quân sững sờ tại chỗ, sau đó nổi giận quát: “To gan, ngươi biết ta là ai không?”Ầm!Một luồng sức mạnh ép thẳng lên người Diệp Quân, Diệp Quân ngã xuống đất.“Mẹ nó!”Diệp Quân nói xong câu này thì ngất lịm.…Trong rạp chiếu phim nào đó.Một người phụ nữ váy trắng nói: “Nghịch cảnh không nản lòng, dám làm lại từ đầu… thật khiến người ta bất ngờ!”Người đàn ông áo trắng hỏi: “Xuất sắc nhỉ?”Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Đúng vậy!”Người đàn ông áo trắng đắc ý cười nói: “Ta sinh ra nó đấy!”Người phụ nữ váy trắng khẽ nhếch miệng, khiến trời đất nhạt nhòa.…Trên cầu.Một cô gái đang dựng quầy hàng chợt ngẩng đầu lên, nhìn đâu đó với vẻ hơi kinh ngạc.Một giọng nói vang lên bên cạnh cô gái: “Từ Chân, cô đang nhìn gì vậy?”Cô gái tên Từ Chân cười nói: “Có người đã nghĩ ra một ý tưởng hay…”Giọng nói kia có vẻ tò mò: “Ý tưởng gì?”Từ Chân mỉm cười, không nói gì, nhìn đi chỗ khác tiếp tục bán sách.…Núi Phạn Tịnh.Trong một ngôi chùa nào đó, một người đàn ông đang đứng ở trước cửa chùa, người đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xa xăm, im lặng một hồi rồi nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!”Nói xong người đàn ông lại nhìn một hướng khác, nhẹ nhàng nói: “Ta không phản đối việc ngươi trấn áp ta, nhưng có thể cho ta ăn cơm không?”Người này đã không được ăn uống gì trong nhiều tháng qua.“Hả?”Một giọng nói từ cửa chùa vang lên, người đàn ông vội vàng nói: “Không ăn nữa!”Nói xong lập tức quay người bỏ chạy.…Bên ngoài ngôi sao màu xanh, trên sao Hỏa, ai đó đang nhìn về phía ngôi sao màu xanh.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1830Mở ra một tòa nhà khác?Ầm!Một luồng kiếm khí bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Quân…Bỗng chốc trong ngôi sao màu xanh, năm ánh nhìn bỗng đồng loạt nhìn về phía căn hộ……Trong phòng, kiếm ý của Diệp Quân vừa xuất hiện đã bị nơi này phong ấn và áp chế.Cảm nhận được kiếm ý của mình bị áp chế, Diệp Quân sững sờ tại chỗ, sau đó nổi giận quát: “To gan, ngươi biết ta là ai không?”Ầm!Một luồng sức mạnh ép thẳng lên người Diệp Quân, Diệp Quân ngã xuống đất.“Mẹ nó!”Diệp Quân nói xong câu này thì ngất lịm.…Trong rạp chiếu phim nào đó.Một người phụ nữ váy trắng nói: “Nghịch cảnh không nản lòng, dám làm lại từ đầu… thật khiến người ta bất ngờ!”Người đàn ông áo trắng hỏi: “Xuất sắc nhỉ?”Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Đúng vậy!”Người đàn ông áo trắng đắc ý cười nói: “Ta sinh ra nó đấy!”Người phụ nữ váy trắng khẽ nhếch miệng, khiến trời đất nhạt nhòa.…Trên cầu.Một cô gái đang dựng quầy hàng chợt ngẩng đầu lên, nhìn đâu đó với vẻ hơi kinh ngạc.Một giọng nói vang lên bên cạnh cô gái: “Từ Chân, cô đang nhìn gì vậy?”Cô gái tên Từ Chân cười nói: “Có người đã nghĩ ra một ý tưởng hay…”Giọng nói kia có vẻ tò mò: “Ý tưởng gì?”Từ Chân mỉm cười, không nói gì, nhìn đi chỗ khác tiếp tục bán sách.…Núi Phạn Tịnh.Trong một ngôi chùa nào đó, một người đàn ông đang đứng ở trước cửa chùa, người đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xa xăm, im lặng một hồi rồi nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!”Nói xong người đàn ông lại nhìn một hướng khác, nhẹ nhàng nói: “Ta không phản đối việc ngươi trấn áp ta, nhưng có thể cho ta ăn cơm không?”Người này đã không được ăn uống gì trong nhiều tháng qua.“Hả?”Một giọng nói từ cửa chùa vang lên, người đàn ông vội vàng nói: “Không ăn nữa!”Nói xong lập tức quay người bỏ chạy.…Bên ngoài ngôi sao màu xanh, trên sao Hỏa, ai đó đang nhìn về phía ngôi sao màu xanh.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1830Mở ra một tòa nhà khác?Ầm!Một luồng kiếm khí bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Quân…Bỗng chốc trong ngôi sao màu xanh, năm ánh nhìn bỗng đồng loạt nhìn về phía căn hộ……Trong phòng, kiếm ý của Diệp Quân vừa xuất hiện đã bị nơi này phong ấn và áp chế.Cảm nhận được kiếm ý của mình bị áp chế, Diệp Quân sững sờ tại chỗ, sau đó nổi giận quát: “To gan, ngươi biết ta là ai không?”Ầm!Một luồng sức mạnh ép thẳng lên người Diệp Quân, Diệp Quân ngã xuống đất.“Mẹ nó!”Diệp Quân nói xong câu này thì ngất lịm.…Trong rạp chiếu phim nào đó.Một người phụ nữ váy trắng nói: “Nghịch cảnh không nản lòng, dám làm lại từ đầu… thật khiến người ta bất ngờ!”Người đàn ông áo trắng hỏi: “Xuất sắc nhỉ?”Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Đúng vậy!”Người đàn ông áo trắng đắc ý cười nói: “Ta sinh ra nó đấy!”Người phụ nữ váy trắng khẽ nhếch miệng, khiến trời đất nhạt nhòa.…Trên cầu.Một cô gái đang dựng quầy hàng chợt ngẩng đầu lên, nhìn đâu đó với vẻ hơi kinh ngạc.Một giọng nói vang lên bên cạnh cô gái: “Từ Chân, cô đang nhìn gì vậy?”Cô gái tên Từ Chân cười nói: “Có người đã nghĩ ra một ý tưởng hay…”Giọng nói kia có vẻ tò mò: “Ý tưởng gì?”Từ Chân mỉm cười, không nói gì, nhìn đi chỗ khác tiếp tục bán sách.…Núi Phạn Tịnh.Trong một ngôi chùa nào đó, một người đàn ông đang đứng ở trước cửa chùa, người đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xa xăm, im lặng một hồi rồi nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!”Nói xong người đàn ông lại nhìn một hướng khác, nhẹ nhàng nói: “Ta không phản đối việc ngươi trấn áp ta, nhưng có thể cho ta ăn cơm không?”Người này đã không được ăn uống gì trong nhiều tháng qua.“Hả?”Một giọng nói từ cửa chùa vang lên, người đàn ông vội vàng nói: “Không ăn nữa!”Nói xong lập tức quay người bỏ chạy.…Bên ngoài ngôi sao màu xanh, trên sao Hỏa, ai đó đang nhìn về phía ngôi sao màu xanh.