Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 1843

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1843Diệp Quân nhìn Tô Tử, hơi ngạc nhiên: “Ông nội cô sao?”Tô Tử gật đầu: “Ừ… anh muốn gặp không?”Diệp Quân hơi tò mò: “Ông ấy gặp tôi làm gì?”Tô Tử do dự, sau đó nói: “Muốn đích thân cảm ơn anh”.Diệp Quân nghĩ một lát rồi nói: “Bảo ông ấy đến gặp tôi đi”.Tô Tử sửng sốt.Diệp Quân thấy mình lỡ lời, lập tức cười nói: “Dẫn tôi đi gặp ông ấy đi”.Tô Tử nhìn Diệp Quân, gật đầu: “Ừ”.Tô Tử dẫn Diệp Quân đến một sảnh lớn, Tô Mục đã đợi ở đó từ trước.Tô Mục nhìn Diệp Quân, không lên tiếng, cả người toát ra khí thế không giận mà uy.Tô Tử hơi lo lắng.Diệp Quân cũng không nói gì, chỉ nhìn Tô Mục.Mặc dù ông lão này có vẻ hơi uy nghiêm nhưng với hắn lại chẳng đáng là gì.Thấy Diệp Quân lại dám nhìn thẳng vào mình, Tô Mục hơi sửng sốt, cảm thấy khá ngạc nhiên, ông ấy nhìn Tô Tử: “Cháu đi ra ngoài đi”.Tô Tử quả quyết lắc đầu.Tô Mục hơi bất lực: “Ông còn có thể làm hại cậu ta được sao?”Tô Tử bình tĩnh nói: “Ông nội, ông có gì thì mau nói đi”.Tô Mục lắc đầu thở dài: “Con gái lớn không thể giữ ở nhà”.Nghe thế, Tô Tử đỏ bừng mặt, cô ấy nhìn Diệp Quân không nói gì.Tô Mục nhìn Diệp Quân: “Cậu bạn, cảm ơn cậu đã cứu cháu gái tôi một mạng…”Vừa nói, ông ấy vừa nhìn sang bên phải, một ông lão đồ đen bước đến trước mặt Diệp Quân, sau đó đưa cho Diệp Quân một tấm thẻ.Tô Mục nói: “Chút tâm ý cho sự tôn kính, mong cậu nhận cho”.Diệp Quân nhìn tấm thẻ trước mặt, sau đó nói: “Đây là gì?”Tô Mục nhìn Diệp Quân: “Năm triệu tệ tiền Hoa Hạ”.Năm triệu tệ!Diệp Quân khá ngạc nhiên, đến đây một thời gian hắn đã có hiểu biết sơ về tiền bạc ở đây.Năm triệu tệ!Đó là một số tiền lớn.Diệp Quân không nhận tấm thẻ, hắn nhìn Tô Mục: “Ông cụ, tôi cứu Tô Tử cô nương là vì xem cô ấy là bạn… Mặc dù Tô Tử cô nương không coi tôi là bạn nhưng tôi vẫn xem cô ấy là bạn, cho nên ông không cần cảm ơn tôi bằng tiền”.Tô Tử liếc nhìn Diệp Quân, thấp giọng nói: “Cái gì mà tôi không xem anh là bạn chứ, chẳng phân biệt được bạn trai và bạn nữa…”Tô Mục nhìn Tô Tử, sau đó nhìn Diệp Quân: “Bạn?”Diệp Quân gật đầu.Tô Mục lại hỏi: “Chỉ là bạn thôi sao?”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1843Diệp Quân nhìn Tô Tử, hơi ngạc nhiên: “Ông nội cô sao?”Tô Tử gật đầu: “Ừ… anh muốn gặp không?”Diệp Quân hơi tò mò: “Ông ấy gặp tôi làm gì?”Tô Tử do dự, sau đó nói: “Muốn đích thân cảm ơn anh”.Diệp Quân nghĩ một lát rồi nói: “Bảo ông ấy đến gặp tôi đi”.Tô Tử sửng sốt.Diệp Quân thấy mình lỡ lời, lập tức cười nói: “Dẫn tôi đi gặp ông ấy đi”.Tô Tử nhìn Diệp Quân, gật đầu: “Ừ”.Tô Tử dẫn Diệp Quân đến một sảnh lớn, Tô Mục đã đợi ở đó từ trước.Tô Mục nhìn Diệp Quân, không lên tiếng, cả người toát ra khí thế không giận mà uy.Tô Tử hơi lo lắng.Diệp Quân cũng không nói gì, chỉ nhìn Tô Mục.Mặc dù ông lão này có vẻ hơi uy nghiêm nhưng với hắn lại chẳng đáng là gì.Thấy Diệp Quân lại dám nhìn thẳng vào mình, Tô Mục hơi sửng sốt, cảm thấy khá ngạc nhiên, ông ấy nhìn Tô Tử: “Cháu đi ra ngoài đi”.Tô Tử quả quyết lắc đầu.Tô Mục hơi bất lực: “Ông còn có thể làm hại cậu ta được sao?”Tô Tử bình tĩnh nói: “Ông nội, ông có gì thì mau nói đi”.Tô Mục lắc đầu thở dài: “Con gái lớn không thể giữ ở nhà”.Nghe thế, Tô Tử đỏ bừng mặt, cô ấy nhìn Diệp Quân không nói gì.Tô Mục nhìn Diệp Quân: “Cậu bạn, cảm ơn cậu đã cứu cháu gái tôi một mạng…”Vừa nói, ông ấy vừa nhìn sang bên phải, một ông lão đồ đen bước đến trước mặt Diệp Quân, sau đó đưa cho Diệp Quân một tấm thẻ.Tô Mục nói: “Chút tâm ý cho sự tôn kính, mong cậu nhận cho”.Diệp Quân nhìn tấm thẻ trước mặt, sau đó nói: “Đây là gì?”Tô Mục nhìn Diệp Quân: “Năm triệu tệ tiền Hoa Hạ”.Năm triệu tệ!Diệp Quân khá ngạc nhiên, đến đây một thời gian hắn đã có hiểu biết sơ về tiền bạc ở đây.Năm triệu tệ!Đó là một số tiền lớn.Diệp Quân không nhận tấm thẻ, hắn nhìn Tô Mục: “Ông cụ, tôi cứu Tô Tử cô nương là vì xem cô ấy là bạn… Mặc dù Tô Tử cô nương không coi tôi là bạn nhưng tôi vẫn xem cô ấy là bạn, cho nên ông không cần cảm ơn tôi bằng tiền”.Tô Tử liếc nhìn Diệp Quân, thấp giọng nói: “Cái gì mà tôi không xem anh là bạn chứ, chẳng phân biệt được bạn trai và bạn nữa…”Tô Mục nhìn Tô Tử, sau đó nhìn Diệp Quân: “Bạn?”Diệp Quân gật đầu.Tô Mục lại hỏi: “Chỉ là bạn thôi sao?”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1843Diệp Quân nhìn Tô Tử, hơi ngạc nhiên: “Ông nội cô sao?”Tô Tử gật đầu: “Ừ… anh muốn gặp không?”Diệp Quân hơi tò mò: “Ông ấy gặp tôi làm gì?”Tô Tử do dự, sau đó nói: “Muốn đích thân cảm ơn anh”.Diệp Quân nghĩ một lát rồi nói: “Bảo ông ấy đến gặp tôi đi”.Tô Tử sửng sốt.Diệp Quân thấy mình lỡ lời, lập tức cười nói: “Dẫn tôi đi gặp ông ấy đi”.Tô Tử nhìn Diệp Quân, gật đầu: “Ừ”.Tô Tử dẫn Diệp Quân đến một sảnh lớn, Tô Mục đã đợi ở đó từ trước.Tô Mục nhìn Diệp Quân, không lên tiếng, cả người toát ra khí thế không giận mà uy.Tô Tử hơi lo lắng.Diệp Quân cũng không nói gì, chỉ nhìn Tô Mục.Mặc dù ông lão này có vẻ hơi uy nghiêm nhưng với hắn lại chẳng đáng là gì.Thấy Diệp Quân lại dám nhìn thẳng vào mình, Tô Mục hơi sửng sốt, cảm thấy khá ngạc nhiên, ông ấy nhìn Tô Tử: “Cháu đi ra ngoài đi”.Tô Tử quả quyết lắc đầu.Tô Mục hơi bất lực: “Ông còn có thể làm hại cậu ta được sao?”Tô Tử bình tĩnh nói: “Ông nội, ông có gì thì mau nói đi”.Tô Mục lắc đầu thở dài: “Con gái lớn không thể giữ ở nhà”.Nghe thế, Tô Tử đỏ bừng mặt, cô ấy nhìn Diệp Quân không nói gì.Tô Mục nhìn Diệp Quân: “Cậu bạn, cảm ơn cậu đã cứu cháu gái tôi một mạng…”Vừa nói, ông ấy vừa nhìn sang bên phải, một ông lão đồ đen bước đến trước mặt Diệp Quân, sau đó đưa cho Diệp Quân một tấm thẻ.Tô Mục nói: “Chút tâm ý cho sự tôn kính, mong cậu nhận cho”.Diệp Quân nhìn tấm thẻ trước mặt, sau đó nói: “Đây là gì?”Tô Mục nhìn Diệp Quân: “Năm triệu tệ tiền Hoa Hạ”.Năm triệu tệ!Diệp Quân khá ngạc nhiên, đến đây một thời gian hắn đã có hiểu biết sơ về tiền bạc ở đây.Năm triệu tệ!Đó là một số tiền lớn.Diệp Quân không nhận tấm thẻ, hắn nhìn Tô Mục: “Ông cụ, tôi cứu Tô Tử cô nương là vì xem cô ấy là bạn… Mặc dù Tô Tử cô nương không coi tôi là bạn nhưng tôi vẫn xem cô ấy là bạn, cho nên ông không cần cảm ơn tôi bằng tiền”.Tô Tử liếc nhìn Diệp Quân, thấp giọng nói: “Cái gì mà tôi không xem anh là bạn chứ, chẳng phân biệt được bạn trai và bạn nữa…”Tô Mục nhìn Tô Tử, sau đó nhìn Diệp Quân: “Bạn?”Diệp Quân gật đầu.Tô Mục lại hỏi: “Chỉ là bạn thôi sao?”

Chương 1843