Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 1862

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1862Cô gái tóc đỏ nằm trên đất cũng trợn mắt há mồm.Giết rồi!Vệ sĩ của mình bị giết rồi!Lúc này cuối cùng cô gái tóc đỏ cũng thấy hơi sợ.Diệp Quân nhìn cô gái tóc đỏ trên đất, trong mắt hiện lên sát khí, lúc này Cố Vân Mạn vội nói: “Anh Diệp, xin ra tay nương tình…”Diệp Quân nhìn Cố Vân Mạn: “Cô mơ đẹp lắm!”Nói xong hắn cầm chiếc đũa đâm vào giữa hai hàng lông mày của cô gái tóc đỏ…Nhìn chiếc đũa tới gần, con ngươi cô gái tóc đỏ co rụt lại, sắc mặt cô ta tái nhợt.Mình sắp chết rồi!Đây là suy nghĩ cuối cùng của cô gái tóc đỏ vào lúc này.Gặp phải người tàn nhẫn rồi.Đúng lúc này, giọng Tô Tử vang lên: “Diệp Quân…”Chiếc đũa dừng lại cách đầu mày của cô gái tóc đỏ nửa tấc.Diệp Quân quay đầu nhìn Tô Tử, Tô Tử do dự một chút, sau đó nói: “Có thể đừng giết cô ấy không?”Diệp Quân gật đầu: “Được”.Nói xong hắn cất đũa, quay người đi đến bên cạnh Tô Tử.Tô Tử thở phào nhẹ nhõm, kéo tay Diệp Quân, cảm động nói: “Cảm ơn”.Cô ấy biết bình thường người đàn ông này sẽ không nể mặt người khác.Cô gái tóc đỏ trên đất không ngừng run rẩy, khoảnh khắc vừa rồi cô ta đã suýt chết.Lúc này cô ta sợ hãi đến cực điểm.Đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải người tàn ác thế này!Một lời bất đồng là giết!Lúc này, người trong câu lạc bộ Vô Biên cũng hoảng hốt, quản lý Mạc dẫn theo một nhóm vệ sĩ vội vàng chạy tới, Tô Tử nhìn quản lý Mạc: “Quản lý Mạc, chị xử lý nhé”.Nói xong cô ấy lấy một tấm thẻ ra đưa cho quản lý Mạc: “Làm cho tôi một tấm thẻ hội viên Kim Cương”.Nghe vậy, hai mắt quản lý Mạc sáng lên: “Được được!”Nói xong cô ta cầm lấy thẻ, cho người kéo mấy thi thể đi nơi khác.Cố Vân Mạn đến bên cạnh cô gái tóc đỏ, đỡ cô ta dậy, cô gái tóc đỏ nhìn Diệp Quân phía xa với vẻ mặt kinh hãi.Cố Vân Mạn nhìn Diệp Quân, hơi tức giận nói: “Cậu Diệp, có cần thiết phải giết người không?”Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Cô Vân Mạn, cô cảm thấy tôi ra tay tàn nhẫn, nhưng vì sao tôi lại ra tay tàn nhẫn, cô đã nghĩ tới lý do chưa? Bạn cô năm lần bảy lượt nhắm đến tôi, tôi vốn không muốn so đo với cô ta, nhưng cô ta lại càng quá đáng hơn, sau khi ra ngoài cô ta còn định dồn tôi vào chỗ chết… Nói thật thì loại người như cô ta ở chỗ tôi sẽ hại chết cả gia tộc đấy”.Loại người không có não này mà ở vũ trụ Quan Huyên, nếu động đến người không nên động thì cả gia tộc sẽ diệt vong!Diệp Quân lại nói: “Nhìn cô thế này chắc cô cũng biết tính của cô ta, nhưng cô lại không kiểm soát và kỷ luật cô ta, cô cũng là người có lỗi, nói thật thì vừa nãy tôi còn muốn đánh cả cô luôn đấy!”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1862Cô gái tóc đỏ nằm trên đất cũng trợn mắt há mồm.Giết rồi!Vệ sĩ của mình bị giết rồi!Lúc này cuối cùng cô gái tóc đỏ cũng thấy hơi sợ.Diệp Quân nhìn cô gái tóc đỏ trên đất, trong mắt hiện lên sát khí, lúc này Cố Vân Mạn vội nói: “Anh Diệp, xin ra tay nương tình…”Diệp Quân nhìn Cố Vân Mạn: “Cô mơ đẹp lắm!”Nói xong hắn cầm chiếc đũa đâm vào giữa hai hàng lông mày của cô gái tóc đỏ…Nhìn chiếc đũa tới gần, con ngươi cô gái tóc đỏ co rụt lại, sắc mặt cô ta tái nhợt.Mình sắp chết rồi!Đây là suy nghĩ cuối cùng của cô gái tóc đỏ vào lúc này.Gặp phải người tàn nhẫn rồi.Đúng lúc này, giọng Tô Tử vang lên: “Diệp Quân…”Chiếc đũa dừng lại cách đầu mày của cô gái tóc đỏ nửa tấc.Diệp Quân quay đầu nhìn Tô Tử, Tô Tử do dự một chút, sau đó nói: “Có thể đừng giết cô ấy không?”Diệp Quân gật đầu: “Được”.Nói xong hắn cất đũa, quay người đi đến bên cạnh Tô Tử.Tô Tử thở phào nhẹ nhõm, kéo tay Diệp Quân, cảm động nói: “Cảm ơn”.Cô ấy biết bình thường người đàn ông này sẽ không nể mặt người khác.Cô gái tóc đỏ trên đất không ngừng run rẩy, khoảnh khắc vừa rồi cô ta đã suýt chết.Lúc này cô ta sợ hãi đến cực điểm.Đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải người tàn ác thế này!Một lời bất đồng là giết!Lúc này, người trong câu lạc bộ Vô Biên cũng hoảng hốt, quản lý Mạc dẫn theo một nhóm vệ sĩ vội vàng chạy tới, Tô Tử nhìn quản lý Mạc: “Quản lý Mạc, chị xử lý nhé”.Nói xong cô ấy lấy một tấm thẻ ra đưa cho quản lý Mạc: “Làm cho tôi một tấm thẻ hội viên Kim Cương”.Nghe vậy, hai mắt quản lý Mạc sáng lên: “Được được!”Nói xong cô ta cầm lấy thẻ, cho người kéo mấy thi thể đi nơi khác.Cố Vân Mạn đến bên cạnh cô gái tóc đỏ, đỡ cô ta dậy, cô gái tóc đỏ nhìn Diệp Quân phía xa với vẻ mặt kinh hãi.Cố Vân Mạn nhìn Diệp Quân, hơi tức giận nói: “Cậu Diệp, có cần thiết phải giết người không?”Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Cô Vân Mạn, cô cảm thấy tôi ra tay tàn nhẫn, nhưng vì sao tôi lại ra tay tàn nhẫn, cô đã nghĩ tới lý do chưa? Bạn cô năm lần bảy lượt nhắm đến tôi, tôi vốn không muốn so đo với cô ta, nhưng cô ta lại càng quá đáng hơn, sau khi ra ngoài cô ta còn định dồn tôi vào chỗ chết… Nói thật thì loại người như cô ta ở chỗ tôi sẽ hại chết cả gia tộc đấy”.Loại người không có não này mà ở vũ trụ Quan Huyên, nếu động đến người không nên động thì cả gia tộc sẽ diệt vong!Diệp Quân lại nói: “Nhìn cô thế này chắc cô cũng biết tính của cô ta, nhưng cô lại không kiểm soát và kỷ luật cô ta, cô cũng là người có lỗi, nói thật thì vừa nãy tôi còn muốn đánh cả cô luôn đấy!”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1862Cô gái tóc đỏ nằm trên đất cũng trợn mắt há mồm.Giết rồi!Vệ sĩ của mình bị giết rồi!Lúc này cuối cùng cô gái tóc đỏ cũng thấy hơi sợ.Diệp Quân nhìn cô gái tóc đỏ trên đất, trong mắt hiện lên sát khí, lúc này Cố Vân Mạn vội nói: “Anh Diệp, xin ra tay nương tình…”Diệp Quân nhìn Cố Vân Mạn: “Cô mơ đẹp lắm!”Nói xong hắn cầm chiếc đũa đâm vào giữa hai hàng lông mày của cô gái tóc đỏ…Nhìn chiếc đũa tới gần, con ngươi cô gái tóc đỏ co rụt lại, sắc mặt cô ta tái nhợt.Mình sắp chết rồi!Đây là suy nghĩ cuối cùng của cô gái tóc đỏ vào lúc này.Gặp phải người tàn nhẫn rồi.Đúng lúc này, giọng Tô Tử vang lên: “Diệp Quân…”Chiếc đũa dừng lại cách đầu mày của cô gái tóc đỏ nửa tấc.Diệp Quân quay đầu nhìn Tô Tử, Tô Tử do dự một chút, sau đó nói: “Có thể đừng giết cô ấy không?”Diệp Quân gật đầu: “Được”.Nói xong hắn cất đũa, quay người đi đến bên cạnh Tô Tử.Tô Tử thở phào nhẹ nhõm, kéo tay Diệp Quân, cảm động nói: “Cảm ơn”.Cô ấy biết bình thường người đàn ông này sẽ không nể mặt người khác.Cô gái tóc đỏ trên đất không ngừng run rẩy, khoảnh khắc vừa rồi cô ta đã suýt chết.Lúc này cô ta sợ hãi đến cực điểm.Đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải người tàn ác thế này!Một lời bất đồng là giết!Lúc này, người trong câu lạc bộ Vô Biên cũng hoảng hốt, quản lý Mạc dẫn theo một nhóm vệ sĩ vội vàng chạy tới, Tô Tử nhìn quản lý Mạc: “Quản lý Mạc, chị xử lý nhé”.Nói xong cô ấy lấy một tấm thẻ ra đưa cho quản lý Mạc: “Làm cho tôi một tấm thẻ hội viên Kim Cương”.Nghe vậy, hai mắt quản lý Mạc sáng lên: “Được được!”Nói xong cô ta cầm lấy thẻ, cho người kéo mấy thi thể đi nơi khác.Cố Vân Mạn đến bên cạnh cô gái tóc đỏ, đỡ cô ta dậy, cô gái tóc đỏ nhìn Diệp Quân phía xa với vẻ mặt kinh hãi.Cố Vân Mạn nhìn Diệp Quân, hơi tức giận nói: “Cậu Diệp, có cần thiết phải giết người không?”Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Cô Vân Mạn, cô cảm thấy tôi ra tay tàn nhẫn, nhưng vì sao tôi lại ra tay tàn nhẫn, cô đã nghĩ tới lý do chưa? Bạn cô năm lần bảy lượt nhắm đến tôi, tôi vốn không muốn so đo với cô ta, nhưng cô ta lại càng quá đáng hơn, sau khi ra ngoài cô ta còn định dồn tôi vào chỗ chết… Nói thật thì loại người như cô ta ở chỗ tôi sẽ hại chết cả gia tộc đấy”.Loại người không có não này mà ở vũ trụ Quan Huyên, nếu động đến người không nên động thì cả gia tộc sẽ diệt vong!Diệp Quân lại nói: “Nhìn cô thế này chắc cô cũng biết tính của cô ta, nhưng cô lại không kiểm soát và kỷ luật cô ta, cô cũng là người có lỗi, nói thật thì vừa nãy tôi còn muốn đánh cả cô luôn đấy!”

Chương 1862