Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 1886
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1886Diệp Quân nhận điện thoại, cười nói: “Hẹn ngày sau gặp lại”.Nói xong, hắn quay đầu đi ra cửa.Diệp Quân đi rồi, ông lão kia vội vàng hỏi: “Thưa cô chủ, vì sao không bái sư? Đây chính là cơ hội nghìn năm có một đó!”Hiên Viên Lăng bình tĩnh nói: “Làm bạn bè, chẳng phải tốt hơn sao?”Ông lão sửng sốt.Hiên Viên Lăng chậm rãi khép mắt: “Tô Tử… Tập đoàn Tô Thị… Đúng rồi, ngày kia chẳng phải chính là sinh nhật cô ấy sao? Tôi nhớ Tô Mục của tập đoàn Tô Thị đã gửi thư mời cho chúng ta, đúng không?”Ông lão gật đầu: “Phải, nhưng cô đã từ chối”.Hiên Viên Lăng nói: “Hồi âm cho họ, rằng chúng ta sẽ có mặt đúng giờ”.Ông lão gật đầu: “Được”.Hiên Viên Lăng chậm rãi bước tới bên bàn sách, nhìn công pháp Diệp Quân để lại, lòng chấn động như núi lửa bùng nổ…Hiên Viên tộc có thể quật khởi rồi.…Ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang, Diệp Quân phát hiện thư kí của Tô Tử vẫn đang đợi mình, bèn mở cửa lên xe.Thư kí vội nói: “Anh Diệp, về khu Tử Quận chứ ạ?”Khu Tử Quận!Diệp Quân suy nghĩ giây lát rồi lắc đầu: “Không về đó”.Thư kí hỏi: “Vậy hiện giờ đi đâu ạ?”Diệp Quân nói: “Cô tìm cho tôi một chỗ ở tạm đi”.Thư kí liếc nhìn Diệp Quân qua kính chiếu hậu, nói: “Vậy để tôi đăng kí một phòng khách sạn cho anh Diệp”.Diệp Quân gật đầu: “Cô cứ tự sắp xếp”.Thư kí gật đầu: “Được”.Xe nổ máy, lao vào màn đêm.Đi được một đoạn, thư kí liếc nhìn vào kính chiếu hậu, cau mày.Diệp Quân hỏi: “Có người theo dõi chúng ta phải không?”Thư kí gật đầu.Diệp Quân bảo: “Dừng xe đi”.Thư kí do dự một chút rồi nói: “Để tôi thông báo cho cô Tô…”Diệp Quân cười nói: “Không có việc gì đâu, cứ tấp xe vào lề đường là được”.Thư kí suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Được”.Nói xong, cô ta đánh xe tấp vào lề đường, dừng lại.Diệp Quân nhìn thư kí: “Ở đây chờ tôi một chút, không lâu đâu”.Thư kí quay lại nhìn Diệp Quân, vẻ nghi hoặc.Diệp Quân mở cửa xe bước ra, đi tới ven đường, nơi này vắng vẻ, ít xe qua lại, người cũng thưa thớt.
Chương 1886
Diệp Quân nhận điện thoại, cười nói: “Hẹn ngày sau gặp lại”.
Nói xong, hắn quay đầu đi ra cửa.
Diệp Quân đi rồi, ông lão kia vội vàng hỏi: “Thưa cô chủ, vì sao không bái sư? Đây chính là cơ hội nghìn năm có một đó!”
Hiên Viên Lăng bình tĩnh nói: “Làm bạn bè, chẳng phải tốt hơn sao?”
Ông lão sửng sốt.
Hiên Viên Lăng chậm rãi khép mắt: “Tô Tử… Tập đoàn Tô Thị… Đúng rồi, ngày kia chẳng phải chính là sinh nhật cô ấy sao? Tôi nhớ Tô Mục của tập đoàn Tô Thị đã gửi thư mời cho chúng ta, đúng không?”
Ông lão gật đầu: “Phải, nhưng cô đã từ chối”.
Hiên Viên Lăng nói: “Hồi âm cho họ, rằng chúng ta sẽ có mặt đúng giờ”.
Ông lão gật đầu: “Được”.
Hiên Viên Lăng chậm rãi bước tới bên bàn sách, nhìn công pháp Diệp Quân để lại, lòng chấn động như núi lửa bùng nổ…
Hiên Viên tộc có thể quật khởi rồi.
…
Ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang, Diệp Quân phát hiện thư kí của Tô Tử vẫn đang đợi mình, bèn mở cửa lên xe.
Thư kí vội nói: “Anh Diệp, về khu Tử Quận chứ ạ?”
Khu Tử Quận!
Diệp Quân suy nghĩ giây lát rồi lắc đầu: “Không về đó”.
Thư kí hỏi: “Vậy hiện giờ đi đâu ạ?”
Diệp Quân nói: “Cô tìm cho tôi một chỗ ở tạm đi”.
Thư kí liếc nhìn Diệp Quân qua kính chiếu hậu, nói: “Vậy để tôi đăng kí một phòng khách sạn cho anh Diệp”.
Diệp Quân gật đầu: “Cô cứ tự sắp xếp”.
Thư kí gật đầu: “Được”.
Xe nổ máy, lao vào màn đêm.
Đi được một đoạn, thư kí liếc nhìn vào kính chiếu hậu, cau mày.
Diệp Quân hỏi: “Có người theo dõi chúng ta phải không?”
Thư kí gật đầu.
Diệp Quân bảo: “Dừng xe đi”.
Thư kí do dự một chút rồi nói: “Để tôi thông báo cho cô Tô…”
Diệp Quân cười nói: “Không có việc gì đâu, cứ tấp xe vào lề đường là được”.
Thư kí suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Được”.
Nói xong, cô ta đánh xe tấp vào lề đường, dừng lại.
Diệp Quân nhìn thư kí: “Ở đây chờ tôi một chút, không lâu đâu”.
Thư kí quay lại nhìn Diệp Quân, vẻ nghi hoặc.
Diệp Quân mở cửa xe bước ra, đi tới ven đường, nơi này vắng vẻ, ít xe qua lại, người cũng thưa thớt.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1886Diệp Quân nhận điện thoại, cười nói: “Hẹn ngày sau gặp lại”.Nói xong, hắn quay đầu đi ra cửa.Diệp Quân đi rồi, ông lão kia vội vàng hỏi: “Thưa cô chủ, vì sao không bái sư? Đây chính là cơ hội nghìn năm có một đó!”Hiên Viên Lăng bình tĩnh nói: “Làm bạn bè, chẳng phải tốt hơn sao?”Ông lão sửng sốt.Hiên Viên Lăng chậm rãi khép mắt: “Tô Tử… Tập đoàn Tô Thị… Đúng rồi, ngày kia chẳng phải chính là sinh nhật cô ấy sao? Tôi nhớ Tô Mục của tập đoàn Tô Thị đã gửi thư mời cho chúng ta, đúng không?”Ông lão gật đầu: “Phải, nhưng cô đã từ chối”.Hiên Viên Lăng nói: “Hồi âm cho họ, rằng chúng ta sẽ có mặt đúng giờ”.Ông lão gật đầu: “Được”.Hiên Viên Lăng chậm rãi bước tới bên bàn sách, nhìn công pháp Diệp Quân để lại, lòng chấn động như núi lửa bùng nổ…Hiên Viên tộc có thể quật khởi rồi.…Ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang, Diệp Quân phát hiện thư kí của Tô Tử vẫn đang đợi mình, bèn mở cửa lên xe.Thư kí vội nói: “Anh Diệp, về khu Tử Quận chứ ạ?”Khu Tử Quận!Diệp Quân suy nghĩ giây lát rồi lắc đầu: “Không về đó”.Thư kí hỏi: “Vậy hiện giờ đi đâu ạ?”Diệp Quân nói: “Cô tìm cho tôi một chỗ ở tạm đi”.Thư kí liếc nhìn Diệp Quân qua kính chiếu hậu, nói: “Vậy để tôi đăng kí một phòng khách sạn cho anh Diệp”.Diệp Quân gật đầu: “Cô cứ tự sắp xếp”.Thư kí gật đầu: “Được”.Xe nổ máy, lao vào màn đêm.Đi được một đoạn, thư kí liếc nhìn vào kính chiếu hậu, cau mày.Diệp Quân hỏi: “Có người theo dõi chúng ta phải không?”Thư kí gật đầu.Diệp Quân bảo: “Dừng xe đi”.Thư kí do dự một chút rồi nói: “Để tôi thông báo cho cô Tô…”Diệp Quân cười nói: “Không có việc gì đâu, cứ tấp xe vào lề đường là được”.Thư kí suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Được”.Nói xong, cô ta đánh xe tấp vào lề đường, dừng lại.Diệp Quân nhìn thư kí: “Ở đây chờ tôi một chút, không lâu đâu”.Thư kí quay lại nhìn Diệp Quân, vẻ nghi hoặc.Diệp Quân mở cửa xe bước ra, đi tới ven đường, nơi này vắng vẻ, ít xe qua lại, người cũng thưa thớt.