Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 1921
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1921Chưa thì nói gì đến nhập Thần?Nghĩ đến đây, hắn bất ngờ bật cười.Bởi vì đã thông suốt rồi!Thứ mà kiếm đạo của hắn còn thiếu chính là chưa bao giờ thật sự nhập phàm, đã vậy thì làm sao có thể nhập Thần?Thanh kiếm trong tay hắn bỗng rung lên.Diệp Quân ngẩng đầu, thấy luồng sức mạnh bí ẩn kia lại ập đến thì cả kinh, vội vàng áp kiếm ý xuống.Sức mạnh kia thấy kiếm ý không còn thì cũng tan đi.Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm.Kiếm ý của hắn đã xảy ra chất biến, nhưng vẫn không thể đối kháng với thứ ấy.Chỉ có thể nhịn vậy!Hảo hán không ngại chút khó khăn!Nhưng hắn cũng tò mò muốn biết, một khi giải phong ấn thì hắn sẽ đạt đến trình độ nào?Bên cạnh hắn, Tô Tử cảm nhận được kiếm ý vô cùng đáng sợ kia thì trân trối nhìn sang.Thấy ánh mắt hãi hùng của cô ấy, Diệp Quân cười nói: “Thật ra thì tôi là kiếm tu đấy”.Tô Tử càng trợn mắt: “Kiếm tu?!”Diệp Quân gật đầu: “Chính xác”.Tô Tử: “Vậy anh biết ngự kiếm phi hành không?”Diệp Quân: “Tạm thời không làm được”.Tô Tử mỉm cười: “Nghĩa là sau này có thể?”Thấy hắn gật đầu, cô ấy cười hì hì: “Vậy khi ấy dẫn tôi bay lên cùng được không?”Diệp Quân phá ra cười: “Đương nhiên rồi!”Tô Tử mỉm cười nhìn sang, đoạn ôm chặt lấy cánh tay hắn, thì thầm trong lòng: “Vậy anh biết tôi thích anh không?”Người này đang đứng ngay cạnh cô, nhưng cô lại thấy cách xa quá đỗi.Làm cô không dám thổ lộ cõi lòng, chỉ sợ sẽ không được như ý.Nhưng nếu cứ chôn giấu… thì cô lại sợ một ngày nào đó hắn sẽ đột ngột rời đi.Cảm giác ấy, mãnh liệt vô cùng!Tô Tử buột miệng: “Tôi nói cho anh nghe câu này!”Thấy Diệp Quân quay lại, cô hô to: “I love you!”Diệp Quân lặp lại đầy khó hiểu: “Ai lớp diu?”Tô Tử gật đầu: “Đúng thế!”Diệp Quân càng không hiểu: “Nghĩa là gì?”Tô Tử vịn tay hắn, khúc khích cười: “Là một cách chào hỏi của hệ Ngân Hà”.Diệp Quân lầm rầm lặp lại: “Ai lớp diu…”Khóe môi cô gái cong lên thành một nụ cười xinh đẹp tuyệt trần.Hai người vừa đi vừa nói chuyện, trong lúc vô tình đã đi đến một góc phố vắng vẻ ít người.Đúng lúc này, có một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt họ.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1921Chưa thì nói gì đến nhập Thần?Nghĩ đến đây, hắn bất ngờ bật cười.Bởi vì đã thông suốt rồi!Thứ mà kiếm đạo của hắn còn thiếu chính là chưa bao giờ thật sự nhập phàm, đã vậy thì làm sao có thể nhập Thần?Thanh kiếm trong tay hắn bỗng rung lên.Diệp Quân ngẩng đầu, thấy luồng sức mạnh bí ẩn kia lại ập đến thì cả kinh, vội vàng áp kiếm ý xuống.Sức mạnh kia thấy kiếm ý không còn thì cũng tan đi.Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm.Kiếm ý của hắn đã xảy ra chất biến, nhưng vẫn không thể đối kháng với thứ ấy.Chỉ có thể nhịn vậy!Hảo hán không ngại chút khó khăn!Nhưng hắn cũng tò mò muốn biết, một khi giải phong ấn thì hắn sẽ đạt đến trình độ nào?Bên cạnh hắn, Tô Tử cảm nhận được kiếm ý vô cùng đáng sợ kia thì trân trối nhìn sang.Thấy ánh mắt hãi hùng của cô ấy, Diệp Quân cười nói: “Thật ra thì tôi là kiếm tu đấy”.Tô Tử càng trợn mắt: “Kiếm tu?!”Diệp Quân gật đầu: “Chính xác”.Tô Tử: “Vậy anh biết ngự kiếm phi hành không?”Diệp Quân: “Tạm thời không làm được”.Tô Tử mỉm cười: “Nghĩa là sau này có thể?”Thấy hắn gật đầu, cô ấy cười hì hì: “Vậy khi ấy dẫn tôi bay lên cùng được không?”Diệp Quân phá ra cười: “Đương nhiên rồi!”Tô Tử mỉm cười nhìn sang, đoạn ôm chặt lấy cánh tay hắn, thì thầm trong lòng: “Vậy anh biết tôi thích anh không?”Người này đang đứng ngay cạnh cô, nhưng cô lại thấy cách xa quá đỗi.Làm cô không dám thổ lộ cõi lòng, chỉ sợ sẽ không được như ý.Nhưng nếu cứ chôn giấu… thì cô lại sợ một ngày nào đó hắn sẽ đột ngột rời đi.Cảm giác ấy, mãnh liệt vô cùng!Tô Tử buột miệng: “Tôi nói cho anh nghe câu này!”Thấy Diệp Quân quay lại, cô hô to: “I love you!”Diệp Quân lặp lại đầy khó hiểu: “Ai lớp diu?”Tô Tử gật đầu: “Đúng thế!”Diệp Quân càng không hiểu: “Nghĩa là gì?”Tô Tử vịn tay hắn, khúc khích cười: “Là một cách chào hỏi của hệ Ngân Hà”.Diệp Quân lầm rầm lặp lại: “Ai lớp diu…”Khóe môi cô gái cong lên thành một nụ cười xinh đẹp tuyệt trần.Hai người vừa đi vừa nói chuyện, trong lúc vô tình đã đi đến một góc phố vắng vẻ ít người.Đúng lúc này, có một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt họ.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1921Chưa thì nói gì đến nhập Thần?Nghĩ đến đây, hắn bất ngờ bật cười.Bởi vì đã thông suốt rồi!Thứ mà kiếm đạo của hắn còn thiếu chính là chưa bao giờ thật sự nhập phàm, đã vậy thì làm sao có thể nhập Thần?Thanh kiếm trong tay hắn bỗng rung lên.Diệp Quân ngẩng đầu, thấy luồng sức mạnh bí ẩn kia lại ập đến thì cả kinh, vội vàng áp kiếm ý xuống.Sức mạnh kia thấy kiếm ý không còn thì cũng tan đi.Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm.Kiếm ý của hắn đã xảy ra chất biến, nhưng vẫn không thể đối kháng với thứ ấy.Chỉ có thể nhịn vậy!Hảo hán không ngại chút khó khăn!Nhưng hắn cũng tò mò muốn biết, một khi giải phong ấn thì hắn sẽ đạt đến trình độ nào?Bên cạnh hắn, Tô Tử cảm nhận được kiếm ý vô cùng đáng sợ kia thì trân trối nhìn sang.Thấy ánh mắt hãi hùng của cô ấy, Diệp Quân cười nói: “Thật ra thì tôi là kiếm tu đấy”.Tô Tử càng trợn mắt: “Kiếm tu?!”Diệp Quân gật đầu: “Chính xác”.Tô Tử: “Vậy anh biết ngự kiếm phi hành không?”Diệp Quân: “Tạm thời không làm được”.Tô Tử mỉm cười: “Nghĩa là sau này có thể?”Thấy hắn gật đầu, cô ấy cười hì hì: “Vậy khi ấy dẫn tôi bay lên cùng được không?”Diệp Quân phá ra cười: “Đương nhiên rồi!”Tô Tử mỉm cười nhìn sang, đoạn ôm chặt lấy cánh tay hắn, thì thầm trong lòng: “Vậy anh biết tôi thích anh không?”Người này đang đứng ngay cạnh cô, nhưng cô lại thấy cách xa quá đỗi.Làm cô không dám thổ lộ cõi lòng, chỉ sợ sẽ không được như ý.Nhưng nếu cứ chôn giấu… thì cô lại sợ một ngày nào đó hắn sẽ đột ngột rời đi.Cảm giác ấy, mãnh liệt vô cùng!Tô Tử buột miệng: “Tôi nói cho anh nghe câu này!”Thấy Diệp Quân quay lại, cô hô to: “I love you!”Diệp Quân lặp lại đầy khó hiểu: “Ai lớp diu?”Tô Tử gật đầu: “Đúng thế!”Diệp Quân càng không hiểu: “Nghĩa là gì?”Tô Tử vịn tay hắn, khúc khích cười: “Là một cách chào hỏi của hệ Ngân Hà”.Diệp Quân lầm rầm lặp lại: “Ai lớp diu…”Khóe môi cô gái cong lên thành một nụ cười xinh đẹp tuyệt trần.Hai người vừa đi vừa nói chuyện, trong lúc vô tình đã đi đến một góc phố vắng vẻ ít người.Đúng lúc này, có một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt họ.