Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 1952
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1952Chạy!Diệp Quân vội gật đầu: “Nghe tỷ”.Nói xong, hắn vội kéo Từ Chân, quay đầu bỏ chạy.“Chạy đi đâu!”Người đàn ông trung niên kia tung người lên không, đạp không trung đánh về phía Diệp Quân và Từ Chân một chưởng, trong chớp mắt, chưởng phong cực mạnh đã ập tới trước mặt hai người.Diệp Quân đẩy Từ Chân ra, sau đó dấn thân lên trước, lấy ngón tay làm kiếm, đâm ra.Ầm!Trong cơ thể hắn, một luồng kiếm ý điên cuồng tràn ra, nhưng lại bị trấn áp trở về trong khoảnh khắc.“Mẹ kiếp!”Diệp Quân nhịn không nổi, buột miệng mắng chửi.Rầm!Diệp Quân bị đẩy lùi hơn chục thước, khi dừng lại, khóe miệng đã tràn máu tươi.Hậm hực muốn chết!Quả thật, thời điểm này, Diệp Quân tức lắm, hắn ngẩng đầu nhìn lên, suýt thì buột miệng mắng to.Nhưng ngẫm lại, lí trí mách bảo, thôi bỏ đi.Hắn sợ bị hai người đó phối hợp đánh kép!Chợt nhớ ra một điều, Diệp Quân quay sang phía Từ Chân: “Tỷ còn chưa chạy đi?”Từ Chân chớp chớp mắt: “Có cần giúp một tay không?”Diệp Quân khiếp sợ: “Tỷ không bị trấn áp thực lực sao?”Từ Chân không nói gì, chỉ nhanh nhẹn móc ra một khẩu súng, nhắm thẳng về phía vị tông sư kia, bóp cò.Diệp Quân cứng đờ cả người.Hình tượng của Chân Thần trong lòng hắn lại một lần nữa sụp đổ.Chơi súng?Diệp Quân không thể ngờ được, trong tình huống này, Chân Thần lại lôi ra một khẩu súng.Thế này không giống như những gì hắn nghĩ.Thấy Chân Thần bóp cò, người đàn ông trung niên phía xa vẫn bình thản như không, đáy mắt còn lóe lên đầy châm chọc, ông ta xòe tay, một luồng cương khí hiện ra trước mắt.Đoàng!Viên đạn bị luồng cương khí kia ngăn cản.Đến cấp bậc tông sư là có thể tu luyện ra ‘khí’, vũ khí nóng bình thường không thể tạo thành nguy hiểm cho họ.Thấy dùng súng cũng không ích gì, Từ Chân chớp mắt, sau đó nhìn sang Diệp Quân: “Không có tác dụng rồi”.Diệp Quân vội kéo tay cô ta, bỏ chạy.Người đàn ông trung niên định đuổi theo, nhưng ngay lúc này, bốn phía chợt có một luồng khí thế kéo tới.Hai bên đánh lâu như vậy, hẳn đã khiến Long Tổ của Yến Kinh chú ý.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1952Chạy!Diệp Quân vội gật đầu: “Nghe tỷ”.Nói xong, hắn vội kéo Từ Chân, quay đầu bỏ chạy.“Chạy đi đâu!”Người đàn ông trung niên kia tung người lên không, đạp không trung đánh về phía Diệp Quân và Từ Chân một chưởng, trong chớp mắt, chưởng phong cực mạnh đã ập tới trước mặt hai người.Diệp Quân đẩy Từ Chân ra, sau đó dấn thân lên trước, lấy ngón tay làm kiếm, đâm ra.Ầm!Trong cơ thể hắn, một luồng kiếm ý điên cuồng tràn ra, nhưng lại bị trấn áp trở về trong khoảnh khắc.“Mẹ kiếp!”Diệp Quân nhịn không nổi, buột miệng mắng chửi.Rầm!Diệp Quân bị đẩy lùi hơn chục thước, khi dừng lại, khóe miệng đã tràn máu tươi.Hậm hực muốn chết!Quả thật, thời điểm này, Diệp Quân tức lắm, hắn ngẩng đầu nhìn lên, suýt thì buột miệng mắng to.Nhưng ngẫm lại, lí trí mách bảo, thôi bỏ đi.Hắn sợ bị hai người đó phối hợp đánh kép!Chợt nhớ ra một điều, Diệp Quân quay sang phía Từ Chân: “Tỷ còn chưa chạy đi?”Từ Chân chớp chớp mắt: “Có cần giúp một tay không?”Diệp Quân khiếp sợ: “Tỷ không bị trấn áp thực lực sao?”Từ Chân không nói gì, chỉ nhanh nhẹn móc ra một khẩu súng, nhắm thẳng về phía vị tông sư kia, bóp cò.Diệp Quân cứng đờ cả người.Hình tượng của Chân Thần trong lòng hắn lại một lần nữa sụp đổ.Chơi súng?Diệp Quân không thể ngờ được, trong tình huống này, Chân Thần lại lôi ra một khẩu súng.Thế này không giống như những gì hắn nghĩ.Thấy Chân Thần bóp cò, người đàn ông trung niên phía xa vẫn bình thản như không, đáy mắt còn lóe lên đầy châm chọc, ông ta xòe tay, một luồng cương khí hiện ra trước mắt.Đoàng!Viên đạn bị luồng cương khí kia ngăn cản.Đến cấp bậc tông sư là có thể tu luyện ra ‘khí’, vũ khí nóng bình thường không thể tạo thành nguy hiểm cho họ.Thấy dùng súng cũng không ích gì, Từ Chân chớp mắt, sau đó nhìn sang Diệp Quân: “Không có tác dụng rồi”.Diệp Quân vội kéo tay cô ta, bỏ chạy.Người đàn ông trung niên định đuổi theo, nhưng ngay lúc này, bốn phía chợt có một luồng khí thế kéo tới.Hai bên đánh lâu như vậy, hẳn đã khiến Long Tổ của Yến Kinh chú ý.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1952Chạy!Diệp Quân vội gật đầu: “Nghe tỷ”.Nói xong, hắn vội kéo Từ Chân, quay đầu bỏ chạy.“Chạy đi đâu!”Người đàn ông trung niên kia tung người lên không, đạp không trung đánh về phía Diệp Quân và Từ Chân một chưởng, trong chớp mắt, chưởng phong cực mạnh đã ập tới trước mặt hai người.Diệp Quân đẩy Từ Chân ra, sau đó dấn thân lên trước, lấy ngón tay làm kiếm, đâm ra.Ầm!Trong cơ thể hắn, một luồng kiếm ý điên cuồng tràn ra, nhưng lại bị trấn áp trở về trong khoảnh khắc.“Mẹ kiếp!”Diệp Quân nhịn không nổi, buột miệng mắng chửi.Rầm!Diệp Quân bị đẩy lùi hơn chục thước, khi dừng lại, khóe miệng đã tràn máu tươi.Hậm hực muốn chết!Quả thật, thời điểm này, Diệp Quân tức lắm, hắn ngẩng đầu nhìn lên, suýt thì buột miệng mắng to.Nhưng ngẫm lại, lí trí mách bảo, thôi bỏ đi.Hắn sợ bị hai người đó phối hợp đánh kép!Chợt nhớ ra một điều, Diệp Quân quay sang phía Từ Chân: “Tỷ còn chưa chạy đi?”Từ Chân chớp chớp mắt: “Có cần giúp một tay không?”Diệp Quân khiếp sợ: “Tỷ không bị trấn áp thực lực sao?”Từ Chân không nói gì, chỉ nhanh nhẹn móc ra một khẩu súng, nhắm thẳng về phía vị tông sư kia, bóp cò.Diệp Quân cứng đờ cả người.Hình tượng của Chân Thần trong lòng hắn lại một lần nữa sụp đổ.Chơi súng?Diệp Quân không thể ngờ được, trong tình huống này, Chân Thần lại lôi ra một khẩu súng.Thế này không giống như những gì hắn nghĩ.Thấy Chân Thần bóp cò, người đàn ông trung niên phía xa vẫn bình thản như không, đáy mắt còn lóe lên đầy châm chọc, ông ta xòe tay, một luồng cương khí hiện ra trước mắt.Đoàng!Viên đạn bị luồng cương khí kia ngăn cản.Đến cấp bậc tông sư là có thể tu luyện ra ‘khí’, vũ khí nóng bình thường không thể tạo thành nguy hiểm cho họ.Thấy dùng súng cũng không ích gì, Từ Chân chớp mắt, sau đó nhìn sang Diệp Quân: “Không có tác dụng rồi”.Diệp Quân vội kéo tay cô ta, bỏ chạy.Người đàn ông trung niên định đuổi theo, nhưng ngay lúc này, bốn phía chợt có một luồng khí thế kéo tới.Hai bên đánh lâu như vậy, hẳn đã khiến Long Tổ của Yến Kinh chú ý.