Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 1960

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1960Từ Chân cười bảo: “Phản đối làm gì? Chỉ cần hai muội ấy thích cậu là được”.Diệp Quân yên tâm rồi: “Chân tỷ, tỷ thật tốt”.Hắn biết rõ địa vị của Từ Chân trong lòng Từ Kính và Bát Uyển cao thế nào, nếu như cô ta thực sự phản đối, chỉ e sẽ rất phiền toái.Từ Chân chỉ cười cười.Chợt nhớ tới điều gì, Diệp Quân lại hỏi: “Chân tỷ, tỷ có biết Từ Thụ với Từ Nhu đang ở đâu không?”Từ Chân đáp: “Ở học viện Ngân Hà”.Diệp Quân nhíu mày: “Học viện Ngân Hà à?”Từ Chân gật đầu.Diệp Quân hỏi: “Tỷ gặp họ chưa?”Từ Chân bảo: “Ta đã gặp hai muội ấy, nhưng họ không biết ta đang ở đâu. Nếu cậu gặp họ, chớ nói cho họ biết ta đang ở đây nhé”.Diệp Quân không hiểu: “Vì sao?”Từ Chân chỉ khẽ lắc đầu, không giải thích gì thêm. Diệp Quân nhìn Từ Chân, quả thật, Từ Chân vô cùng xinh đẹp, gương mặt hoàn mỹ, không có bất kì tì vết gì, tựa như một tác phẩm nghệ thuật.Lúc này, Từ Chân đột ngột nhìn lại Diệp Quân, hỏi: “Nhìn cái gì thế?”Diệp Quân thốt lên một câu từ đáy lòng: “Chân tỷ, tỷ thật đẹp”.Từ Chân cười hỏi: “Ta với Tiểu Thụ và Tiểu Kính, ai đẹp hơn?”Diệp Quân đáp: “Hai người họ và tỷ đẹp ngang nhau”.Từ Chân lắc đầu cười cười: “Thật là dẻo mép, thôi ngủ đi”.Diệp Quân do dự một chút rồi nói: “Để ta xuống dưới sàn ngủ”.Từ Chân bảo: “Cậu không thể trong sáng một chút sao?”Diệp Quân im lặng, thầm nhủ, tư tưởng của ta rất trong sáng, nhưng thân thể ta không quá trong sáng. Đặc biệt là cái huyết mạch phong ma này, nó là thứ không trong sáng nhất, là khởi nguồn của mọi dục vọng.Huyết mạch phong ma: “…”Từ Chân bảo: “Mau ngủ đi, đừng nên nghĩ nhiều”.Diệp Quân gật đầu: “Thôi được”.Nói đoạn, hắn nhắm mắt lại.Lăn lộn suốt buổi tối, hiện tại quả thực hắn cũng đã khá buồn ngủ.Căn phòng nhanh chóng trở lại yên tĩnh.Sáng hôm sau.Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào trong phòng, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, đầu vẫn còn hơi choáng váng, lại chợt cảm nhận trong lòng mình dường như có thứ gì, bèn vội cúi đầu nhìn, vừa thấy rõ ‘vật lạ’ trong lòng, hắn liền ngây ra.Từ Chân đang ngủ ngon lành trong lòng hắn!Diệp Quân bối rối.Người này sao lại ngủ trong lòng mình nhỉ?Cũng vào lúc này, Từ Chân thoáng động đậy, sau đó chậm rãi mở mắt.Diệp Quân vội nhắm chặt mắt lại, vờ ngủ.

Chương 1960

Từ Chân cười bảo: “Phản đối làm gì? Chỉ cần hai muội ấy thích cậu là được”.

Diệp Quân yên tâm rồi: “Chân tỷ, tỷ thật tốt”.

Hắn biết rõ địa vị của Từ Chân trong lòng Từ Kính và Bát Uyển cao thế nào, nếu như cô ta thực sự phản đối, chỉ e sẽ rất phiền toái.

Từ Chân chỉ cười cười.

Chợt nhớ tới điều gì, Diệp Quân lại hỏi: “Chân tỷ, tỷ có biết Từ Thụ với Từ Nhu đang ở đâu không?”

Từ Chân đáp: “Ở học viện Ngân Hà”.

Diệp Quân nhíu mày: “Học viện Ngân Hà à?”

Từ Chân gật đầu.

Diệp Quân hỏi: “Tỷ gặp họ chưa?”

Từ Chân bảo: “Ta đã gặp hai muội ấy, nhưng họ không biết ta đang ở đâu. Nếu cậu gặp họ, chớ nói cho họ biết ta đang ở đây nhé”.

Diệp Quân không hiểu: “Vì sao?”

Từ Chân chỉ khẽ lắc đầu, không giải thích gì thêm. Diệp Quân nhìn Từ Chân, quả thật, Từ Chân vô cùng xinh đẹp, gương mặt hoàn mỹ, không có bất kì tì vết gì, tựa như một tác phẩm nghệ thuật.

Lúc này, Từ Chân đột ngột nhìn lại Diệp Quân, hỏi: “Nhìn cái gì thế?”

Diệp Quân thốt lên một câu từ đáy lòng: “Chân tỷ, tỷ thật đẹp”.

Từ Chân cười hỏi: “Ta với Tiểu Thụ và Tiểu Kính, ai đẹp hơn?”

Diệp Quân đáp: “Hai người họ và tỷ đẹp ngang nhau”.

Từ Chân lắc đầu cười cười: “Thật là dẻo mép, thôi ngủ đi”.

Diệp Quân do dự một chút rồi nói: “Để ta xuống dưới sàn ngủ”.

Từ Chân bảo: “Cậu không thể trong sáng một chút sao?”

Diệp Quân im lặng, thầm nhủ, tư tưởng của ta rất trong sáng, nhưng thân thể ta không quá trong sáng. Đặc biệt là cái huyết mạch phong ma này, nó là thứ không trong sáng nhất, là khởi nguồn của mọi dục vọng.

Huyết mạch phong ma: “…”

Từ Chân bảo: “Mau ngủ đi, đừng nên nghĩ nhiều”.

Diệp Quân gật đầu: “Thôi được”.

Nói đoạn, hắn nhắm mắt lại.

Lăn lộn suốt buổi tối, hiện tại quả thực hắn cũng đã khá buồn ngủ.

Căn phòng nhanh chóng trở lại yên tĩnh.

Sáng hôm sau.

Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào trong phòng, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, đầu vẫn còn hơi choáng váng, lại chợt cảm nhận trong lòng mình dường như có thứ gì, bèn vội cúi đầu nhìn, vừa thấy rõ ‘vật lạ’ trong lòng, hắn liền ngây ra.

Từ Chân đang ngủ ngon lành trong lòng hắn!

Diệp Quân bối rối.

Người này sao lại ngủ trong lòng mình nhỉ?

Cũng vào lúc này, Từ Chân thoáng động đậy, sau đó chậm rãi mở mắt.

Diệp Quân vội nhắm chặt mắt lại, vờ ngủ.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1960Từ Chân cười bảo: “Phản đối làm gì? Chỉ cần hai muội ấy thích cậu là được”.Diệp Quân yên tâm rồi: “Chân tỷ, tỷ thật tốt”.Hắn biết rõ địa vị của Từ Chân trong lòng Từ Kính và Bát Uyển cao thế nào, nếu như cô ta thực sự phản đối, chỉ e sẽ rất phiền toái.Từ Chân chỉ cười cười.Chợt nhớ tới điều gì, Diệp Quân lại hỏi: “Chân tỷ, tỷ có biết Từ Thụ với Từ Nhu đang ở đâu không?”Từ Chân đáp: “Ở học viện Ngân Hà”.Diệp Quân nhíu mày: “Học viện Ngân Hà à?”Từ Chân gật đầu.Diệp Quân hỏi: “Tỷ gặp họ chưa?”Từ Chân bảo: “Ta đã gặp hai muội ấy, nhưng họ không biết ta đang ở đâu. Nếu cậu gặp họ, chớ nói cho họ biết ta đang ở đây nhé”.Diệp Quân không hiểu: “Vì sao?”Từ Chân chỉ khẽ lắc đầu, không giải thích gì thêm. Diệp Quân nhìn Từ Chân, quả thật, Từ Chân vô cùng xinh đẹp, gương mặt hoàn mỹ, không có bất kì tì vết gì, tựa như một tác phẩm nghệ thuật.Lúc này, Từ Chân đột ngột nhìn lại Diệp Quân, hỏi: “Nhìn cái gì thế?”Diệp Quân thốt lên một câu từ đáy lòng: “Chân tỷ, tỷ thật đẹp”.Từ Chân cười hỏi: “Ta với Tiểu Thụ và Tiểu Kính, ai đẹp hơn?”Diệp Quân đáp: “Hai người họ và tỷ đẹp ngang nhau”.Từ Chân lắc đầu cười cười: “Thật là dẻo mép, thôi ngủ đi”.Diệp Quân do dự một chút rồi nói: “Để ta xuống dưới sàn ngủ”.Từ Chân bảo: “Cậu không thể trong sáng một chút sao?”Diệp Quân im lặng, thầm nhủ, tư tưởng của ta rất trong sáng, nhưng thân thể ta không quá trong sáng. Đặc biệt là cái huyết mạch phong ma này, nó là thứ không trong sáng nhất, là khởi nguồn của mọi dục vọng.Huyết mạch phong ma: “…”Từ Chân bảo: “Mau ngủ đi, đừng nên nghĩ nhiều”.Diệp Quân gật đầu: “Thôi được”.Nói đoạn, hắn nhắm mắt lại.Lăn lộn suốt buổi tối, hiện tại quả thực hắn cũng đã khá buồn ngủ.Căn phòng nhanh chóng trở lại yên tĩnh.Sáng hôm sau.Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào trong phòng, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, đầu vẫn còn hơi choáng váng, lại chợt cảm nhận trong lòng mình dường như có thứ gì, bèn vội cúi đầu nhìn, vừa thấy rõ ‘vật lạ’ trong lòng, hắn liền ngây ra.Từ Chân đang ngủ ngon lành trong lòng hắn!Diệp Quân bối rối.Người này sao lại ngủ trong lòng mình nhỉ?Cũng vào lúc này, Từ Chân thoáng động đậy, sau đó chậm rãi mở mắt.Diệp Quân vội nhắm chặt mắt lại, vờ ngủ.

Chương 1960