Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 2136
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2136Từ Chân cười cười: “Đến lúc đó ta sẽ cổ vũ cho cậu”.Diệp Quân gật đầu: “Được”.Từ Chân lại nắm tay kéo hắn đi. Bọn họ nhanh chóng đi vào một quán ăn bên bờ biển, bên trong chỉ có lác đác vài người.Cô gái gọi một bàn tràn đầy hải sản.Chỉ vào một món trong đó, hỏi: “Biết đây là món gì không?”Diệp Quân cười đáp: “Tôm hùm”.Từ Chân ngạc nhiên: “Cậu ăn rồi sao?”Diệp Quân gật đầu: “Phải”.Từ Chân: “Vậy nếm lại thử xem”.Nói rồi dùng tay lột vỏ tôm, thả vào chén hắn.Diệp Quân nhìn cô ta một cái rồi cúi đầu ăn.Hai người cứ thế dùng bữa đến tối muộn. Đến lúc rời đi, Từ Chân lại lấy từ đâu ra mấy chục chai rượu trắng.Diệp Quân lắc đầu cười: “Chân tỷ à, tu vi của ta đã khôi phục rồi, sẽ không say nữa đâu”.Từ Chân chớp mắt: “Thế thì dễ thôi”.Nói rồi cô ta đứng lên, đi đến vỗ nhẹ vào vai hắn.Ầm!Tu vi Diệp Quân một lần nữa bị phong ấn.“***??”Hắn ngu cả người.Qué gì thế này?!Từ Chân: “Uống nào!”Diệp Quân chỉ biết trải qua chấn động trong câm lặng, không ngờ Chân tỷ có thể phong ấn tu vi hắn mà hắn không làm được gì.Từ Chân cười: “Đừng lo, chỉ có tác dụng trong đêm nay thôi, ngày mai cậu sẽ trở lại bình thường”.Diệp Quân không khỏi cảm thấy bội phục từ tận đáy lòng.Ngay cả Mệnh Vận Đại Đế còn không phải là đối thủ của hắn vào lúc này, nhưng hắn lại chẳng thể làm gì được Chân tỷ.Ôi!Diệp Quân thở dài trong lòng.Chẳng biết còn phải đi bao lâu nữa mới đạt đến vô địch đây!Có đôi khi hắn chỉ muốn nằm ra đó làm con ông cháu cha ngồi mát ăn bát vàng cho rồi.Chỉ thấy Từ Chân giơ chai rượu về phía hắn: “Cạn ly!”Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nói: “Không công bằng! Chân tỷ cũng phải phong ấn tu vi cơ!”Từ Chân gật đầu: “Được thôi”.Cứ thế, hai người ăn uống đến tận khuya.Thanh toán xong rồi, Từ Chân lại dẫn Diệp Quân trở về nhà trọ nơi Từ Nhu và Từ Thụ đang ở.Hai người kia thấy họ nồng nặc mùi rượu thì đồng lọat nhíu mày.Lại thấy Từ Chân lôi ra thêm một đống rượu trắng nữa: “Uống tiếp nào!”
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2136Từ Chân cười cười: “Đến lúc đó ta sẽ cổ vũ cho cậu”.Diệp Quân gật đầu: “Được”.Từ Chân lại nắm tay kéo hắn đi. Bọn họ nhanh chóng đi vào một quán ăn bên bờ biển, bên trong chỉ có lác đác vài người.Cô gái gọi một bàn tràn đầy hải sản.Chỉ vào một món trong đó, hỏi: “Biết đây là món gì không?”Diệp Quân cười đáp: “Tôm hùm”.Từ Chân ngạc nhiên: “Cậu ăn rồi sao?”Diệp Quân gật đầu: “Phải”.Từ Chân: “Vậy nếm lại thử xem”.Nói rồi dùng tay lột vỏ tôm, thả vào chén hắn.Diệp Quân nhìn cô ta một cái rồi cúi đầu ăn.Hai người cứ thế dùng bữa đến tối muộn. Đến lúc rời đi, Từ Chân lại lấy từ đâu ra mấy chục chai rượu trắng.Diệp Quân lắc đầu cười: “Chân tỷ à, tu vi của ta đã khôi phục rồi, sẽ không say nữa đâu”.Từ Chân chớp mắt: “Thế thì dễ thôi”.Nói rồi cô ta đứng lên, đi đến vỗ nhẹ vào vai hắn.Ầm!Tu vi Diệp Quân một lần nữa bị phong ấn.“***??”Hắn ngu cả người.Qué gì thế này?!Từ Chân: “Uống nào!”Diệp Quân chỉ biết trải qua chấn động trong câm lặng, không ngờ Chân tỷ có thể phong ấn tu vi hắn mà hắn không làm được gì.Từ Chân cười: “Đừng lo, chỉ có tác dụng trong đêm nay thôi, ngày mai cậu sẽ trở lại bình thường”.Diệp Quân không khỏi cảm thấy bội phục từ tận đáy lòng.Ngay cả Mệnh Vận Đại Đế còn không phải là đối thủ của hắn vào lúc này, nhưng hắn lại chẳng thể làm gì được Chân tỷ.Ôi!Diệp Quân thở dài trong lòng.Chẳng biết còn phải đi bao lâu nữa mới đạt đến vô địch đây!Có đôi khi hắn chỉ muốn nằm ra đó làm con ông cháu cha ngồi mát ăn bát vàng cho rồi.Chỉ thấy Từ Chân giơ chai rượu về phía hắn: “Cạn ly!”Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nói: “Không công bằng! Chân tỷ cũng phải phong ấn tu vi cơ!”Từ Chân gật đầu: “Được thôi”.Cứ thế, hai người ăn uống đến tận khuya.Thanh toán xong rồi, Từ Chân lại dẫn Diệp Quân trở về nhà trọ nơi Từ Nhu và Từ Thụ đang ở.Hai người kia thấy họ nồng nặc mùi rượu thì đồng lọat nhíu mày.Lại thấy Từ Chân lôi ra thêm một đống rượu trắng nữa: “Uống tiếp nào!”
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2136Từ Chân cười cười: “Đến lúc đó ta sẽ cổ vũ cho cậu”.Diệp Quân gật đầu: “Được”.Từ Chân lại nắm tay kéo hắn đi. Bọn họ nhanh chóng đi vào một quán ăn bên bờ biển, bên trong chỉ có lác đác vài người.Cô gái gọi một bàn tràn đầy hải sản.Chỉ vào một món trong đó, hỏi: “Biết đây là món gì không?”Diệp Quân cười đáp: “Tôm hùm”.Từ Chân ngạc nhiên: “Cậu ăn rồi sao?”Diệp Quân gật đầu: “Phải”.Từ Chân: “Vậy nếm lại thử xem”.Nói rồi dùng tay lột vỏ tôm, thả vào chén hắn.Diệp Quân nhìn cô ta một cái rồi cúi đầu ăn.Hai người cứ thế dùng bữa đến tối muộn. Đến lúc rời đi, Từ Chân lại lấy từ đâu ra mấy chục chai rượu trắng.Diệp Quân lắc đầu cười: “Chân tỷ à, tu vi của ta đã khôi phục rồi, sẽ không say nữa đâu”.Từ Chân chớp mắt: “Thế thì dễ thôi”.Nói rồi cô ta đứng lên, đi đến vỗ nhẹ vào vai hắn.Ầm!Tu vi Diệp Quân một lần nữa bị phong ấn.“***??”Hắn ngu cả người.Qué gì thế này?!Từ Chân: “Uống nào!”Diệp Quân chỉ biết trải qua chấn động trong câm lặng, không ngờ Chân tỷ có thể phong ấn tu vi hắn mà hắn không làm được gì.Từ Chân cười: “Đừng lo, chỉ có tác dụng trong đêm nay thôi, ngày mai cậu sẽ trở lại bình thường”.Diệp Quân không khỏi cảm thấy bội phục từ tận đáy lòng.Ngay cả Mệnh Vận Đại Đế còn không phải là đối thủ của hắn vào lúc này, nhưng hắn lại chẳng thể làm gì được Chân tỷ.Ôi!Diệp Quân thở dài trong lòng.Chẳng biết còn phải đi bao lâu nữa mới đạt đến vô địch đây!Có đôi khi hắn chỉ muốn nằm ra đó làm con ông cháu cha ngồi mát ăn bát vàng cho rồi.Chỉ thấy Từ Chân giơ chai rượu về phía hắn: “Cạn ly!”Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nói: “Không công bằng! Chân tỷ cũng phải phong ấn tu vi cơ!”Từ Chân gật đầu: “Được thôi”.Cứ thế, hai người ăn uống đến tận khuya.Thanh toán xong rồi, Từ Chân lại dẫn Diệp Quân trở về nhà trọ nơi Từ Nhu và Từ Thụ đang ở.Hai người kia thấy họ nồng nặc mùi rượu thì đồng lọat nhíu mày.Lại thấy Từ Chân lôi ra thêm một đống rượu trắng nữa: “Uống tiếp nào!”