Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 928: Dưới trướng chủ mạnh không có thuộc hạ yếu 06

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… “Tốt với ta nhưng không dám nói, chính là có liên quan đến Tĩnh thiếu gia, chuyện có liên quan đến hắn mà không dám nói, sợ ta thương tâm, cùng hắn ......”Nàng cười cười, lại nói:“Thì khẳng định là có liên quan tới đám nữ nhân đó, ta suy luận như vậy, đương nhiên là ngươi đã nghe phong thanh vài cái tin tức gì, sốt ruột, lại sợ tức giận, hoặc là sợ ta cùng Tĩnh thiếu gia cãi nhau, trở mặt, cho nên không dám nói.”“Sau bệ hạ lại cho phép Tĩnh thiếu gia tự mình xử trí đám người cơ thiếp đó, ngươi cao hứng như kiể nhặt được khối vàng ròng vậy, ai còn nhìn không ra? Tự mình còn giành lấy chuyện đích thân đi đến Tề phủ. Lấy cách cư xử của Tĩnh thiếu mà nói, đương nhiên sẽ không bạc đãi những người đó nhưng Vương phủ cũng không có nhiều tiền nhàn rỗi như vậy, đương nhiên một trăm lượng là con số tốt nhất rồi.”“Chính là hắn không có kinh nghiệm ở phương diện này, cũng không kiên nhẫn với đám người đó, tự nhiên sẽ không quản. Ngươi nghĩ việc này cũng là chuyện của chúng ta, đương nhiên sẽ quản a, có phải thế không?”Kim Kết ngơ ngác nói:“Tiểu thư, đúng là thần .”Tô Mạt nhướng mày,“Cái gì thần không thần, nói đi, ngươi muốn như thế nào thu xếp cho các nàng ấy.”Kim Kết cười nói:“Tiểu thư, ta không phải đã trở về xin chỉ thị của ngài sao?”Tô Mạt cố ý đem mặt nghiêm,“Ta cũng mặc kệ, ngươi tự gánh vác đi.”Kim Kết chu miệng, cầu nói:“Tiểu thư......”Thấy Tô Mạt giống như thực sự mặc kệ nàng, bèn nói:“Tiểu thư, ngài không phải muốn ở Hoa Phố mở cái gì gọi là giải trí sơn trang sao? Còn muốn thỉnh nữ nhân nhạc phường, có ca nữ, nhạc công, vũ cơ, kì nữ …, ta nghĩ các nàng ấy đều là nhạc phường của hoàng gia huấn luyện ra, vậy kỹ thuật nhảy, giọng hát, khẳng định là không có gì để nói hết. Nếu như biểu diễn ở sơn trang chúng ta, khẳng định sẽ khiến toàn thành kinh diễm. Hơn nữa chúng ta không để cho các nàng ta làm chuyện khác, đối xử cung phụng đầy đủ. Người khác cũng không moi móc được chuyện gì để nói đâu.”Thủy Muội cùng Hoàng Oanh vài người nhãn tình sáng lên, khen:“Kim Kết, ngươi đầu óc vận dụng rất mau.”Kim Kết thế nhưng thẹn thùng , hơi hơi cúi đầu.Tô Mạt cười cười, khẳng định ý tưởng của nàng,“ Ý tưởng này rất tốt.”Xem ra nha đầu Kim Kết kia có đầu óc làm đại quản gia, lại giúp nàng suy tính.

“Tốt với ta nhưng
không dám nói, chính là có liên quan đến Tĩnh thiếu gia, chuyện có liên
quan đến hắn mà không dám nói, sợ ta thương tâm, cùng hắn ......”

Nàng cười cười, lại nói:“Thì khẳng định là có liên quan tới đám nữ nhân đó,
ta suy luận như vậy, đương nhiên là ngươi đã nghe phong thanh vài cái
tin tức gì, sốt ruột, lại sợ tức giận, hoặc là sợ ta cùng Tĩnh thiếu gia cãi nhau, trở mặt, cho nên không dám nói.”

“Sau bệ hạ lại cho
phép Tĩnh thiếu gia tự mình xử trí đám người cơ thiếp đó, ngươi cao hứng như kiể nhặt được khối vàng ròng vậy, ai còn nhìn không ra? Tự mình còn giành lấy chuyện đích thân đi đến Tề phủ. Lấy cách cư xử của Tĩnh thiếu mà nói, đương nhiên sẽ không bạc đãi những người đó nhưng Vương phủ
cũng không có nhiều tiền nhàn rỗi như vậy, đương nhiên một trăm lượng là con số tốt nhất rồi.”

“Chính là hắn không có kinh nghiệm ở
phương diện này, cũng không kiên nhẫn với đám người đó, tự nhiên sẽ
không quản. Ngươi nghĩ việc này cũng là chuyện của chúng ta, đương nhiên sẽ quản a, có phải thế không?”

Kim Kết ngơ ngác nói:“Tiểu thư, đúng là thần .”

Tô Mạt nhướng mày,“Cái gì thần không thần, nói đi, ngươi muốn như thế nào thu xếp cho các nàng ấy.”

Kim Kết cười nói:“Tiểu thư, ta không phải đã trở về xin chỉ thị của ngài sao?”

Tô Mạt cố ý đem mặt nghiêm,“Ta cũng mặc kệ, ngươi tự gánh vác đi.”

Kim Kết chu miệng, cầu nói:“Tiểu thư......”

Thấy Tô Mạt giống như thực sự mặc kệ nàng, bèn nói:“Tiểu thư, ngài không
phải muốn ở Hoa Phố mở cái gì gọi là giải trí sơn trang sao? Còn muốn
thỉnh nữ nhân nhạc phường, có ca nữ, nhạc công, vũ cơ, kì nữ …, ta nghĩ
các nàng ấy đều là nhạc phường của hoàng gia huấn luyện ra, vậy kỹ thuật nhảy, giọng hát, khẳng định là không có gì để nói hết. Nếu như biểu
diễn ở sơn trang chúng ta, khẳng định sẽ khiến toàn thành kinh diễm. Hơn nữa chúng ta không để cho các nàng ta làm chuyện khác, đối xử cung
phụng đầy đủ. Người khác cũng không moi móc được chuyện gì để nói đâu.”

Thủy Muội cùng Hoàng Oanh vài người nhãn tình sáng lên, khen:“Kim Kết, ngươi đầu óc vận dụng rất mau.”

Kim Kết thế nhưng thẹn thùng , hơi hơi cúi đầu.

Tô Mạt cười cười, khẳng định ý tưởng của nàng,“ Ý tưởng này rất tốt.”

Xem ra nha đầu Kim Kết kia có đầu óc làm đại quản gia, lại giúp nàng suy tính.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… “Tốt với ta nhưng không dám nói, chính là có liên quan đến Tĩnh thiếu gia, chuyện có liên quan đến hắn mà không dám nói, sợ ta thương tâm, cùng hắn ......”Nàng cười cười, lại nói:“Thì khẳng định là có liên quan tới đám nữ nhân đó, ta suy luận như vậy, đương nhiên là ngươi đã nghe phong thanh vài cái tin tức gì, sốt ruột, lại sợ tức giận, hoặc là sợ ta cùng Tĩnh thiếu gia cãi nhau, trở mặt, cho nên không dám nói.”“Sau bệ hạ lại cho phép Tĩnh thiếu gia tự mình xử trí đám người cơ thiếp đó, ngươi cao hứng như kiể nhặt được khối vàng ròng vậy, ai còn nhìn không ra? Tự mình còn giành lấy chuyện đích thân đi đến Tề phủ. Lấy cách cư xử của Tĩnh thiếu mà nói, đương nhiên sẽ không bạc đãi những người đó nhưng Vương phủ cũng không có nhiều tiền nhàn rỗi như vậy, đương nhiên một trăm lượng là con số tốt nhất rồi.”“Chính là hắn không có kinh nghiệm ở phương diện này, cũng không kiên nhẫn với đám người đó, tự nhiên sẽ không quản. Ngươi nghĩ việc này cũng là chuyện của chúng ta, đương nhiên sẽ quản a, có phải thế không?”Kim Kết ngơ ngác nói:“Tiểu thư, đúng là thần .”Tô Mạt nhướng mày,“Cái gì thần không thần, nói đi, ngươi muốn như thế nào thu xếp cho các nàng ấy.”Kim Kết cười nói:“Tiểu thư, ta không phải đã trở về xin chỉ thị của ngài sao?”Tô Mạt cố ý đem mặt nghiêm,“Ta cũng mặc kệ, ngươi tự gánh vác đi.”Kim Kết chu miệng, cầu nói:“Tiểu thư......”Thấy Tô Mạt giống như thực sự mặc kệ nàng, bèn nói:“Tiểu thư, ngài không phải muốn ở Hoa Phố mở cái gì gọi là giải trí sơn trang sao? Còn muốn thỉnh nữ nhân nhạc phường, có ca nữ, nhạc công, vũ cơ, kì nữ …, ta nghĩ các nàng ấy đều là nhạc phường của hoàng gia huấn luyện ra, vậy kỹ thuật nhảy, giọng hát, khẳng định là không có gì để nói hết. Nếu như biểu diễn ở sơn trang chúng ta, khẳng định sẽ khiến toàn thành kinh diễm. Hơn nữa chúng ta không để cho các nàng ta làm chuyện khác, đối xử cung phụng đầy đủ. Người khác cũng không moi móc được chuyện gì để nói đâu.”Thủy Muội cùng Hoàng Oanh vài người nhãn tình sáng lên, khen:“Kim Kết, ngươi đầu óc vận dụng rất mau.”Kim Kết thế nhưng thẹn thùng , hơi hơi cúi đầu.Tô Mạt cười cười, khẳng định ý tưởng của nàng,“ Ý tưởng này rất tốt.”Xem ra nha đầu Kim Kết kia có đầu óc làm đại quản gia, lại giúp nàng suy tính.

Chương 928: Dưới trướng chủ mạnh không có thuộc hạ yếu 06