Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 939: Mùi hương thuộc về riêng nàng 03
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt lôi kéo tỷ tỷ đi phòng khách cáo từ với nhị ca.“Ta cùng tỷ tỷ đi Hương lâu chơi một lát.”Tô Việt vừa nghe thấy vậy cũng muốn đi cùng, hôm nay mĩnh cũng chưa đến đó.Hoàng Phủ Giới nhanh hơn hắn,“Ta cũng đi!”Hoàng Phủ Giác liền đứng dậy, nhìn Tô Mạt nói:“Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta đều đi luôn. Chúng ta cũng khó có được rảnh rang như bây giờ.”Hắn luôn luôn ở ngự thư phòng làm việc, cũng cơ hồ không có mấythời gian.Hiện tại nếu đã đi ra ngoài, đương nhiên thoải mái một chút, cũng lâu chưa đến Hương lâu.Dù sao người lớn cũng không có ở nhà, Tô Trì đi theo thái tử làm việc, Tô Việt liền làm chủ.Phân phó người chuẩn bị xe ngựa, mấy người chia nhau ngồi trên hai xe ngựa đi Hương lâu.Quả nhiên đúng như Tô Mạt sở liệu, cửa chính Hương lâu khách hàng bình thường ra vô tấp nập, buôn bán phát đạt.Hơn nữa cửa hông dành cho khách quý bí mất dẫn thẳng một đường đến chỗ xem mặt hàng cực phẩm của Hương lâu, cũng đầy ngập khách.Nơi này của nàng không giống với những chỗ bán hương liệu khác, có khách hàng lớn nào đó liền phong tỏa con phố, sau đó cả cửa hàng liền để cho vị khách quý kia chọn lựa.Tô Mạt đã kêu Hình chưởng quầy mua lại một ít căn phòng bên cạnh khu này, đã thông qua sửa chữa, để tiếp nhóm khách quý lựa chọn hương liệu.Ngoài ra còn thi công ở phía Đông, còn tính xây thêm một tòa lầu hình chữ “ Hồi”, chuyên môn tiếp đón khách quý.Mùa xuân phương bắc gió khô, cát bụi nhiều, không khí khô hanh.Cho nên mọi người đối với những sản phẩm bảo vệ da yêu cầu rất lớn, hơn nữa Tô Mạt đưa cho A Cổ Thái những phương pháp, hắn nghiên cứu ra một loại bảo vệ da phòng gió bụi, ánh sáng gay gắt, có thể làm cho người ta vui chơi tiết thanh minh muốn phơi nắng một ngày cũng không lo lắng việc bị sạm đen da..Lại phối hợp với loại mặt nạ đặc chế cùng kem bôi da, mỗi ngày bôi lên dưỡng, lúc đạp thanh không cần che dù, cũng sẽ không khiến làn da biến thành thô ráp, khô nứt nẻ.Cho nên trong cung vừa truyền ra chuyện Hoàng Thượng dẫn theo văn võ bá quan đi đạp thanh vào tiết thượng Tị, công việc buôn bán ở Hương lâu quả thực là rất thịnh vượng !Đám người Hình chưởng quầy bận bịu quay cuồng, Tô Mạt cũng không cần hắn tiếp đón mình, nàng chính là lão bản của Hương lâu, đương nhiên quen thuộc nơi đây, mời đám người Hoàng Phủ Giác về phòng khách phía sau viện ngồi.Hoàng Phủ Giới kinh ngạc đánh giá hoàn cảnh chung quanh, tán thưởng nói:“Chỉ mới có mấy tháng không tới, liền có cảm giác khác hẳn.”Hương lâu có Hoa Phố làm hậu thuẫn, hoa cỏ cây cối nơi đó, đều không phải vật phẩm thông thường.
Tô Mạt lôi kéo tỷ tỷ đi phòng khách cáo từ với nhị ca.
“Ta cùng tỷ tỷ đi Hương lâu chơi một lát.”
Tô Việt vừa nghe thấy vậy cũng muốn đi cùng, hôm nay mĩnh cũng chưa đến đó.
Hoàng Phủ Giới nhanh hơn hắn,“Ta cũng đi!”
Hoàng Phủ Giác liền đứng dậy, nhìn Tô Mạt nói:“Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta đều đi luôn. Chúng ta cũng khó có được rảnh rang như bây giờ.”
Hắn luôn luôn ở ngự thư phòng làm việc, cũng cơ hồ không có mấythời gian.
Hiện tại nếu đã đi ra ngoài, đương nhiên thoải mái một chút, cũng lâu chưa đến Hương lâu.
Dù sao người lớn cũng không có ở nhà, Tô Trì đi theo thái tử làm việc, Tô Việt liền làm chủ.
Phân phó người chuẩn bị xe ngựa, mấy người chia nhau ngồi trên hai xe ngựa đi Hương lâu.
Quả nhiên đúng như Tô Mạt sở liệu, cửa chính Hương lâu khách hàng bình thường ra vô tấp nập, buôn bán phát đạt.
Hơn nữa cửa hông dành cho khách quý bí mất dẫn thẳng một đường đến chỗ xem mặt hàng cực phẩm của Hương lâu, cũng đầy ngập khách.
Nơi này của nàng không giống với những chỗ bán hương liệu khác, có khách hàng lớn nào đó liền phong tỏa con phố, sau đó cả cửa hàng liền để cho vị khách quý kia chọn lựa.
Tô Mạt đã kêu Hình chưởng quầy mua lại một ít căn phòng bên cạnh khu này, đã thông qua sửa chữa, để tiếp nhóm khách quý lựa chọn hương liệu.
Ngoài ra còn thi công ở phía Đông, còn tính xây thêm một tòa lầu hình chữ “ Hồi”, chuyên môn tiếp đón khách quý.
Mùa xuân phương bắc gió khô, cát bụi nhiều, không khí khô hanh.
Cho nên mọi người đối với những sản phẩm bảo vệ da yêu cầu rất lớn, hơn nữa Tô Mạt đưa cho A Cổ Thái những phương pháp, hắn nghiên cứu ra một loại bảo vệ da phòng gió bụi, ánh sáng gay gắt, có thể làm cho người ta vui chơi tiết thanh minh muốn phơi nắng một ngày cũng không lo lắng việc bị sạm đen da.
.
Lại phối hợp với loại mặt nạ đặc chế cùng kem bôi da, mỗi ngày bôi lên dưỡng, lúc đạp thanh không cần che dù, cũng sẽ không khiến làn da biến thành thô ráp, khô nứt nẻ.
Cho nên trong cung vừa truyền ra chuyện Hoàng Thượng dẫn theo văn võ bá quan đi đạp thanh vào tiết thượng Tị, công việc buôn bán ở Hương lâu quả thực là rất thịnh vượng !
Đám người Hình chưởng quầy bận bịu quay cuồng, Tô Mạt cũng không cần hắn tiếp đón mình, nàng chính là lão bản của Hương lâu, đương nhiên quen thuộc nơi đây, mời đám người Hoàng Phủ Giác về phòng khách phía sau viện ngồi.
Hoàng Phủ Giới kinh ngạc đánh giá hoàn cảnh chung quanh, tán thưởng nói:“Chỉ mới có mấy tháng không tới, liền có cảm giác khác hẳn.”
Hương lâu có Hoa Phố làm hậu thuẫn, hoa cỏ cây cối nơi đó, đều không phải vật phẩm thông thường.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt lôi kéo tỷ tỷ đi phòng khách cáo từ với nhị ca.“Ta cùng tỷ tỷ đi Hương lâu chơi một lát.”Tô Việt vừa nghe thấy vậy cũng muốn đi cùng, hôm nay mĩnh cũng chưa đến đó.Hoàng Phủ Giới nhanh hơn hắn,“Ta cũng đi!”Hoàng Phủ Giác liền đứng dậy, nhìn Tô Mạt nói:“Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta đều đi luôn. Chúng ta cũng khó có được rảnh rang như bây giờ.”Hắn luôn luôn ở ngự thư phòng làm việc, cũng cơ hồ không có mấythời gian.Hiện tại nếu đã đi ra ngoài, đương nhiên thoải mái một chút, cũng lâu chưa đến Hương lâu.Dù sao người lớn cũng không có ở nhà, Tô Trì đi theo thái tử làm việc, Tô Việt liền làm chủ.Phân phó người chuẩn bị xe ngựa, mấy người chia nhau ngồi trên hai xe ngựa đi Hương lâu.Quả nhiên đúng như Tô Mạt sở liệu, cửa chính Hương lâu khách hàng bình thường ra vô tấp nập, buôn bán phát đạt.Hơn nữa cửa hông dành cho khách quý bí mất dẫn thẳng một đường đến chỗ xem mặt hàng cực phẩm của Hương lâu, cũng đầy ngập khách.Nơi này của nàng không giống với những chỗ bán hương liệu khác, có khách hàng lớn nào đó liền phong tỏa con phố, sau đó cả cửa hàng liền để cho vị khách quý kia chọn lựa.Tô Mạt đã kêu Hình chưởng quầy mua lại một ít căn phòng bên cạnh khu này, đã thông qua sửa chữa, để tiếp nhóm khách quý lựa chọn hương liệu.Ngoài ra còn thi công ở phía Đông, còn tính xây thêm một tòa lầu hình chữ “ Hồi”, chuyên môn tiếp đón khách quý.Mùa xuân phương bắc gió khô, cát bụi nhiều, không khí khô hanh.Cho nên mọi người đối với những sản phẩm bảo vệ da yêu cầu rất lớn, hơn nữa Tô Mạt đưa cho A Cổ Thái những phương pháp, hắn nghiên cứu ra một loại bảo vệ da phòng gió bụi, ánh sáng gay gắt, có thể làm cho người ta vui chơi tiết thanh minh muốn phơi nắng một ngày cũng không lo lắng việc bị sạm đen da..Lại phối hợp với loại mặt nạ đặc chế cùng kem bôi da, mỗi ngày bôi lên dưỡng, lúc đạp thanh không cần che dù, cũng sẽ không khiến làn da biến thành thô ráp, khô nứt nẻ.Cho nên trong cung vừa truyền ra chuyện Hoàng Thượng dẫn theo văn võ bá quan đi đạp thanh vào tiết thượng Tị, công việc buôn bán ở Hương lâu quả thực là rất thịnh vượng !Đám người Hình chưởng quầy bận bịu quay cuồng, Tô Mạt cũng không cần hắn tiếp đón mình, nàng chính là lão bản của Hương lâu, đương nhiên quen thuộc nơi đây, mời đám người Hoàng Phủ Giác về phòng khách phía sau viện ngồi.Hoàng Phủ Giới kinh ngạc đánh giá hoàn cảnh chung quanh, tán thưởng nói:“Chỉ mới có mấy tháng không tới, liền có cảm giác khác hẳn.”Hương lâu có Hoa Phố làm hậu thuẫn, hoa cỏ cây cối nơi đó, đều không phải vật phẩm thông thường.