Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 938: Mùi hương thuộc về riêng nàng 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sản phẩm hai nàng dùng là tốt nhất, loại bán cho người khác mấy chục lượng một hộp, còn là loại giới hạn, cái loại bôi liên tục trong mười ngày sẽ có tác dụng kì diệu, cải thiện hữu hiệu làn da, các nàng là mỗi ngày đều bôi, coi như loại kem bôi mặt bình thường.Cho dù là hoàng quý phi nếu biết được cũng sẽ hâm mộ cực kì.Nhưng A Cổ Thái mặc kệ, hắn chỉ quan tâm đến việc dùng hoa tươi để chiết ra loại hương lộ tốt nhất trong khả năng tốt nhất mà hắn có thể chế tạo ra được.Đều nói trân châu hoàng gia như đất vàng như sắt, tiền son phấn của đám người nữ nhân trong hậu cung tiêu như nước, công lại hàng năm cũng phải hơn trăm vạn lượng bạc.Nếu như các nàng ấy có người hiểu nội tình, đem những loại Tô Mạt và đại tiểu thư dùng tính theo giá của thị trường đánh giá một chút, chỉ sợ mới thật sự muốn cắn lưỡi a.Mới biết được cái gì mới thật là xa hoa.Đây mới xoa hoa ngầm.Tô Mạt cười nhẹ nói:“Tiết thượng tị bệ hạ muốn dẫn bách quan trong triều đi Vạn Xuân Uyển đạp thanh, gia quyến cũng đều được đi. Mấy ngày nay son phấn ở Hương lâu của chúng ta chỉ sợ bán rất chạy a.”Một ít người bên ngoài giả vờ xa hoa, nhưng ngày thường các phu nhân không xuất môn, ở nhà dùng loại son phấn bình thường, mấy ngày nay chỉ sợ cũng phải đi mua loại có hiệu quả nhanh.Tóm lại đi ra ngoài vài ngày, phải làm cho long lanh chút, đến lúc đó cũng có thể ở tìm được vị trí nhỏ nhoi trong đám đông.Hơn nữa, cho dù là đủ khả năng chi trả, nhóm danh môn khuê tú, ngày thường cũng tích trữ mấy bình, lúc này gặp phải chuyện ngoài dự đoán cũng phải nhờ người nhà đi mua vài bình.Đến lúc đó àm quà tặng cho người ta cũng cực kì có mặt mũi.Các nữ nhân trong hậu viện, ngày thường đều không mấy khi ra ngoài, rốt cục có cơ hội tham gia trước công chúng, về công về tư, cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thể hiện.Cho nên Tô Mạt kết luận đây là một cơ hội kiếm tiền vô cùng tốt.Phu nhân tiểu thư ở nhà khác đang bận rộn vắt hết óc ra nghĩ cách như thế nào trang điểm, như thế nào mới làm cho mình nổi bật, hấp dẫn ánh mắt mọi người.Tô Mạt lại nghĩ đến như thế nào phát tài a!Dù sao tổ mẫu cùng phụ thân cũng không ở nhà, nàng thấy tỷ tỷ có tâm sự nặng nề, dứt khoát lôi kéo tỷ tỷ đi ra ngoài giải sầu.Tô Mạt không ở nhà, ngày thường đại tiểu thư cũng trầm mặc đi rất nhiều, Tô Mạt chọc nàng nửa ngày, nàng rốt cục có chút tươi cười.

Sản phẩm hai nàng dùng là tốt nhất, loại bán cho người khác mấy chục lượng một hộp, còn là loại giới hạn, cái loại bôi liên tục trong mười ngày sẽ có tác dụng kì diệu, cải thiện hữu hiệu làn da, các nàng là mỗi ngày đều bôi, coi như loại kem bôi mặt bình thường.

Cho dù là hoàng quý phi nếu biết được cũng sẽ hâm mộ cực kì.

Nhưng A Cổ Thái mặc kệ, hắn chỉ quan tâm đến việc dùng hoa tươi để chiết ra loại hương lộ tốt nhất trong khả năng tốt nhất mà hắn có thể chế tạo ra được.

Đều nói trân châu hoàng gia như đất vàng như sắt, tiền son phấn của đám người nữ nhân trong hậu cung tiêu như nước, công lại hàng năm cũng phải hơn trăm vạn lượng bạc.

Nếu như các nàng ấy có người hiểu nội tình, đem những loại Tô Mạt và đại tiểu thư dùng tính theo giá của thị trường đánh giá một chút, chỉ sợ mới thật sự muốn cắn lưỡi a.

Mới biết được cái gì mới thật là xa hoa.

Đây mới xoa hoa ngầm.

Tô Mạt cười nhẹ nói:“Tiết thượng tị bệ hạ muốn dẫn bách quan trong triều đi Vạn Xuân Uyển đạp thanh, gia quyến cũng đều được đi. Mấy ngày nay son phấn ở Hương lâu của chúng ta chỉ sợ bán rất chạy a.”

Một ít người bên ngoài giả vờ xa hoa, nhưng ngày thường các phu nhân không xuất môn, ở nhà dùng loại son phấn bình thường, mấy ngày nay chỉ sợ cũng phải đi mua loại có hiệu quả nhanh.

Tóm lại đi ra ngoài vài ngày, phải làm cho long lanh chút, đến lúc đó cũng có thể ở tìm được vị trí nhỏ nhoi trong đám đông.

Hơn nữa, cho dù là đủ khả năng chi trả, nhóm danh môn khuê tú, ngày thường cũng tích trữ mấy bình, lúc này gặp phải chuyện ngoài dự đoán cũng phải nhờ người nhà đi mua vài bình.

Đến lúc đó àm quà tặng cho người ta cũng cực kì có mặt mũi.

Các nữ nhân trong hậu viện, ngày thường đều không mấy khi ra ngoài, rốt cục có cơ hội tham gia trước công chúng, về công về tư, cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thể hiện.

Cho nên Tô Mạt kết luận đây là một cơ hội kiếm tiền vô cùng tốt.

Phu nhân tiểu thư ở nhà khác đang bận rộn vắt hết óc ra nghĩ cách như thế nào trang điểm, như thế nào mới làm cho mình nổi bật, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Tô Mạt lại nghĩ đến như thế nào phát tài a!

Dù sao tổ mẫu cùng phụ thân cũng không ở nhà, nàng thấy tỷ tỷ có tâm sự nặng nề, dứt khoát lôi kéo tỷ tỷ đi ra ngoài giải sầu.

Tô Mạt không ở nhà, ngày thường đại tiểu thư cũng trầm mặc đi rất nhiều, Tô Mạt chọc nàng nửa ngày, nàng rốt cục có chút tươi cười.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sản phẩm hai nàng dùng là tốt nhất, loại bán cho người khác mấy chục lượng một hộp, còn là loại giới hạn, cái loại bôi liên tục trong mười ngày sẽ có tác dụng kì diệu, cải thiện hữu hiệu làn da, các nàng là mỗi ngày đều bôi, coi như loại kem bôi mặt bình thường.Cho dù là hoàng quý phi nếu biết được cũng sẽ hâm mộ cực kì.Nhưng A Cổ Thái mặc kệ, hắn chỉ quan tâm đến việc dùng hoa tươi để chiết ra loại hương lộ tốt nhất trong khả năng tốt nhất mà hắn có thể chế tạo ra được.Đều nói trân châu hoàng gia như đất vàng như sắt, tiền son phấn của đám người nữ nhân trong hậu cung tiêu như nước, công lại hàng năm cũng phải hơn trăm vạn lượng bạc.Nếu như các nàng ấy có người hiểu nội tình, đem những loại Tô Mạt và đại tiểu thư dùng tính theo giá của thị trường đánh giá một chút, chỉ sợ mới thật sự muốn cắn lưỡi a.Mới biết được cái gì mới thật là xa hoa.Đây mới xoa hoa ngầm.Tô Mạt cười nhẹ nói:“Tiết thượng tị bệ hạ muốn dẫn bách quan trong triều đi Vạn Xuân Uyển đạp thanh, gia quyến cũng đều được đi. Mấy ngày nay son phấn ở Hương lâu của chúng ta chỉ sợ bán rất chạy a.”Một ít người bên ngoài giả vờ xa hoa, nhưng ngày thường các phu nhân không xuất môn, ở nhà dùng loại son phấn bình thường, mấy ngày nay chỉ sợ cũng phải đi mua loại có hiệu quả nhanh.Tóm lại đi ra ngoài vài ngày, phải làm cho long lanh chút, đến lúc đó cũng có thể ở tìm được vị trí nhỏ nhoi trong đám đông.Hơn nữa, cho dù là đủ khả năng chi trả, nhóm danh môn khuê tú, ngày thường cũng tích trữ mấy bình, lúc này gặp phải chuyện ngoài dự đoán cũng phải nhờ người nhà đi mua vài bình.Đến lúc đó àm quà tặng cho người ta cũng cực kì có mặt mũi.Các nữ nhân trong hậu viện, ngày thường đều không mấy khi ra ngoài, rốt cục có cơ hội tham gia trước công chúng, về công về tư, cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thể hiện.Cho nên Tô Mạt kết luận đây là một cơ hội kiếm tiền vô cùng tốt.Phu nhân tiểu thư ở nhà khác đang bận rộn vắt hết óc ra nghĩ cách như thế nào trang điểm, như thế nào mới làm cho mình nổi bật, hấp dẫn ánh mắt mọi người.Tô Mạt lại nghĩ đến như thế nào phát tài a!Dù sao tổ mẫu cùng phụ thân cũng không ở nhà, nàng thấy tỷ tỷ có tâm sự nặng nề, dứt khoát lôi kéo tỷ tỷ đi ra ngoài giải sầu.Tô Mạt không ở nhà, ngày thường đại tiểu thư cũng trầm mặc đi rất nhiều, Tô Mạt chọc nàng nửa ngày, nàng rốt cục có chút tươi cười.

Chương 938: Mùi hương thuộc về riêng nàng 02