Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 955: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?05

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tỷ tỷ vốn là nữ hài tử kiên cường quật cường từ tận trong xương cốt, nếu không cũng sẽ không tạo nên cảnh tượng nháo loạn với Vương phu nhân như hiện nay.Nếu người trong nhà không cho nàng thích thái tử, không được gặp mặt, có khả năng nàng ấy ngược lại sẽ có loại tâm lý phản nghịch, càng muốn gặp mặt thái tử.Như vậy ngược lại không tốt.Thiên kim tiểu thư đều sẽ bỏ nhà trốn đi cũng thư sinh.Tuy rằng kết cục cuối cùng của tiểu thư hơn phân nửa đều rất bi thống, hoặc là trải qua gian khổ, nhưng là những điều trước kia nàng ta không dự kiến được.Hơn nữa Tô Mạt cũng không thể tùy tiện, đợi tỷ tỷ một mình đối mặt với quả đắng mới nói: Xem đi, ta đã sớm dự đoán đượcNàng cảm thấy biện pháp duy nhất chính là mặt ngoài ủng hộ tỷ tỷ, sau đó nghĩ biện pháp làm cho tỷ tỷ nhìn rõ con người của thái tử.Hơn nữa nàng cảm thấy người như thái tử vậy, vị tất sẽ thật sự thích tỷ tỷ.Nếu là thật tâm yêu nhau, sẽ mặc kệ gia đình bối cảnh, không để tâm đến sức khỏe, mặc kệ xấu đẹp ra sao, không sợ có nhiều khuyết điểm ......Thái tử có thể chịu được sao?Tô Mạt quyết định thật nhanh, nói với đại tiểu thư:“Tỷ tỷ, ta cảm thấy hơi mệt, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một chút rồi trở về nhà được không?”Đại tiểu thư thân thiết nhìn về phía nàng,“Muốn lên lầu nghỉ ngơi một chút hay không?”Tô Mạt lắc đầu,“Đi ra ngoài nhìn xem đi. Phỏng chừng bọn họ cũng đều chọn xong rồi.”Hai người nắm tay nhau đi ra hậu viện, vào phòng khách, Thành công công vừa mới chọn xong xuôi, lấy nước hoa thượng hạng, là loại hoàng quý phi không có.Đều là dúng các loại bình thủy tinh lóng lánh trong suốt chứa.Ở thời đại này của bọn họ mà nói, đó chính là hàng mỹ nghệ vô giá, bảo bối, so với mã não Phỉ Thúy … là đồng giá.Tô Văn Nhi cau mày, oán hận nhìn chằm chằm tiểu thái giám bên người Thành công công kia đang ôm cái hộp gỗ, bọn họ vừa lòng cáo từ rời đi.Không có trả tiền, nói là sau này mới đưa tới.Hai mắt Tô Văn Nhi quả thực là muốn bốc hỏa .Nếu Lương phi lấy ra những món đó, hoàng quý phi không có, vậy chuyến đi này, chính là vô công ngược lại còn có tội.Nàng đi đến bên người thái tử, nhẹ nhàng cắn môi, thấp giọng nói:“Điện hạ, hoàng quý phi nương nương cũng muốn nước hoa .”Thái tử nhìn nàng một cái, nàng đang cúi đầu, lộ ra cái cổ tuyết trắng, treo đung đưa một đôi khuyên tai hình san hô, tôn lên dàn da trắng như dương chi bạch ngọc, phá lệ tinh tế đẹp mắt.

Tỷ tỷ vốn là nữ hài tử kiên cường quật cường từ tận trong xương cốt, nếu không cũng sẽ không
tạo nên cảnh tượng nháo loạn với Vương phu nhân như hiện nay.

Nếu người trong nhà không cho nàng thích thái tử, không được gặp mặt, có
khả năng nàng ấy ngược lại sẽ có loại tâm lý phản nghịch, càng muốn gặp
mặt thái tử.

Như vậy ngược lại không tốt.

Thiên kim tiểu thư đều sẽ bỏ nhà trốn đi cũng thư sinh.

Tuy rằng kết cục cuối cùng của tiểu thư hơn phân nửa đều rất bi thống, hoặc là trải qua gian khổ, nhưng là những điều trước kia nàng ta không dự
kiến được.

Hơn nữa Tô Mạt cũng không thể tùy tiện, đợi tỷ tỷ một mình đối mặt với quả đắng mới nói: Xem đi, ta đã sớm dự đoán được

Nàng cảm thấy biện pháp duy nhất chính là mặt ngoài ủng hộ tỷ tỷ, sau đó
nghĩ biện pháp làm cho tỷ tỷ nhìn rõ con người của thái tử.

Hơn nữa nàng cảm thấy người như thái tử vậy, vị tất sẽ thật sự thích tỷ tỷ.

Nếu là thật tâm yêu nhau, sẽ mặc kệ gia đình bối cảnh, không để tâm đến sức khỏe, mặc kệ xấu đẹp ra sao, không sợ có nhiều khuyết điểm ......

Thái tử có thể chịu được sao?

Tô Mạt quyết định thật nhanh, nói với đại tiểu thư:“Tỷ tỷ, ta cảm thấy hơi mệt, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một chút rồi trở về nhà được không?”

Đại tiểu thư thân thiết nhìn về phía nàng,“Muốn lên lầu nghỉ ngơi một chút hay không?”

Tô Mạt lắc đầu,“Đi ra ngoài nhìn xem đi. Phỏng chừng bọn họ cũng đều chọn xong rồi.”

Hai người nắm tay nhau đi ra hậu viện, vào phòng khách, Thành công công vừa mới chọn xong xuôi, lấy nước hoa thượng hạng, là loại hoàng quý phi
không có.

Đều là dúng các loại bình thủy tinh lóng lánh trong suốt chứa.

Ở thời đại này của bọn họ mà nói, đó chính là hàng mỹ nghệ vô giá, bảo bối, so với mã não Phỉ Thúy … là đồng giá.

Tô Văn Nhi cau mày, oán hận nhìn chằm chằm tiểu thái giám bên người Thành
công công kia đang ôm cái hộp gỗ, bọn họ vừa lòng cáo từ rời đi.

Không có trả tiền, nói là sau này mới đưa tới.

Hai mắt Tô Văn Nhi quả thực là muốn bốc hỏa .

Nếu Lương phi lấy ra những món đó, hoàng quý phi không có, vậy chuyến đi này, chính là vô công ngược lại còn có tội.

Nàng đi đến bên người thái tử, nhẹ nhàng cắn môi, thấp giọng nói:“Điện hạ, hoàng quý phi nương nương cũng muốn nước hoa .”

Thái tử nhìn nàng một cái, nàng đang cúi đầu, lộ ra cái cổ tuyết trắng, treo đung đưa một đôi khuyên tai hình san hô, tôn lên dàn da trắng như dương chi bạch ngọc, phá lệ tinh tế đẹp mắt.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tỷ tỷ vốn là nữ hài tử kiên cường quật cường từ tận trong xương cốt, nếu không cũng sẽ không tạo nên cảnh tượng nháo loạn với Vương phu nhân như hiện nay.Nếu người trong nhà không cho nàng thích thái tử, không được gặp mặt, có khả năng nàng ấy ngược lại sẽ có loại tâm lý phản nghịch, càng muốn gặp mặt thái tử.Như vậy ngược lại không tốt.Thiên kim tiểu thư đều sẽ bỏ nhà trốn đi cũng thư sinh.Tuy rằng kết cục cuối cùng của tiểu thư hơn phân nửa đều rất bi thống, hoặc là trải qua gian khổ, nhưng là những điều trước kia nàng ta không dự kiến được.Hơn nữa Tô Mạt cũng không thể tùy tiện, đợi tỷ tỷ một mình đối mặt với quả đắng mới nói: Xem đi, ta đã sớm dự đoán đượcNàng cảm thấy biện pháp duy nhất chính là mặt ngoài ủng hộ tỷ tỷ, sau đó nghĩ biện pháp làm cho tỷ tỷ nhìn rõ con người của thái tử.Hơn nữa nàng cảm thấy người như thái tử vậy, vị tất sẽ thật sự thích tỷ tỷ.Nếu là thật tâm yêu nhau, sẽ mặc kệ gia đình bối cảnh, không để tâm đến sức khỏe, mặc kệ xấu đẹp ra sao, không sợ có nhiều khuyết điểm ......Thái tử có thể chịu được sao?Tô Mạt quyết định thật nhanh, nói với đại tiểu thư:“Tỷ tỷ, ta cảm thấy hơi mệt, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một chút rồi trở về nhà được không?”Đại tiểu thư thân thiết nhìn về phía nàng,“Muốn lên lầu nghỉ ngơi một chút hay không?”Tô Mạt lắc đầu,“Đi ra ngoài nhìn xem đi. Phỏng chừng bọn họ cũng đều chọn xong rồi.”Hai người nắm tay nhau đi ra hậu viện, vào phòng khách, Thành công công vừa mới chọn xong xuôi, lấy nước hoa thượng hạng, là loại hoàng quý phi không có.Đều là dúng các loại bình thủy tinh lóng lánh trong suốt chứa.Ở thời đại này của bọn họ mà nói, đó chính là hàng mỹ nghệ vô giá, bảo bối, so với mã não Phỉ Thúy … là đồng giá.Tô Văn Nhi cau mày, oán hận nhìn chằm chằm tiểu thái giám bên người Thành công công kia đang ôm cái hộp gỗ, bọn họ vừa lòng cáo từ rời đi.Không có trả tiền, nói là sau này mới đưa tới.Hai mắt Tô Văn Nhi quả thực là muốn bốc hỏa .Nếu Lương phi lấy ra những món đó, hoàng quý phi không có, vậy chuyến đi này, chính là vô công ngược lại còn có tội.Nàng đi đến bên người thái tử, nhẹ nhàng cắn môi, thấp giọng nói:“Điện hạ, hoàng quý phi nương nương cũng muốn nước hoa .”Thái tử nhìn nàng một cái, nàng đang cúi đầu, lộ ra cái cổ tuyết trắng, treo đung đưa một đôi khuyên tai hình san hô, tôn lên dàn da trắng như dương chi bạch ngọc, phá lệ tinh tế đẹp mắt.

Chương 955: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?05