Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 956: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?06

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Quan trọng là nàng khôn khóe hiểu chuyện, lại thùy mị trí tuệ, tuy rằng nhìn nhu nhược như hoa lan, lại am hiểu lòng người như vậy.Mẫu phi nói từ lúc nhị tiểu thư Tô gia tiến cung, bà thấy thoải mái rất nhiều, nhị tiểu thư sẽ kể truyện cho bà nghe, còn giúp bà mát xa đầu, giúp cho chứng đâu đầu của bà nhẹ đi rất nhiều.Nhị tiểu thư thật sự rất bác học, cầm kỳ thi họa cũng rất tinh thông .Tuy rằng là thứ nữ, nhưng khí chất tự nhiên hào phóng, không kém gì so với đích nữ ( con vợ cả).Lúc này hắn giương mắt nhìn thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư.Đại tiểu thư làm như vô tình liếc hắn một cái, tầm mắt hai người chạm vào nhau giữa, nàng liền lập tức quay mặt, khuôn mặt bình tĩnh.Tô Mạt lại có thể cảm giác được tỷ ấy đang khẩn trương, bởi vì bàn tay đại tiểu thư đang nắm tay nàng lực đạo bỗng dưng mạnh một chút.Xem ra, tỷ ấy thật sự thích thái tử.Quả thật là thích hắn, nàng thở dài, chính là sẽ chịu khổ.Thái tử đứng dậy, bước đến trước mặt hai người.Đại tiểu thư cùng Tô Mạt vội hành lễ.Thái tử vươn tay đỡ khuỷu tay đại tiểu thư.Cả người nàng run lên, tim đập gia tốc, sắc mặt phiếm hồng, cuống quít cụp mắt xuống.A Cổ Thái đang cùng Hoàng Phủ Giác, Tô Việt nói chuyện cũng đi tới, nói với đại tiểu thư cười nói:“Nhu nhi, ta viết mấy trang giấy về hương liệu, ngươi muốn hay không?”Khuôn mặt Thái tử trầm xuống, sắc mặt chuyển thành lãnh khốc, phát ra một tiếng hừ lạnh.Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, dùng sức cầm lấy tay Tô Mạt.Tô Mạt cười nói:“A Cổ Thái, ngươi âm hiểm a. Có sách hay không cho chúng ta xem, thật sự là bất công, có thứ tốt đều nghĩ đến đồ đệ ngươi trước, chẳng lẽ ta không có phần sao?”Đôi mắt băng lam của A Cổ Thái dừng trên người đại tiểu thư, không che dấu ánh mắ của mình,“Cái này không thích hợp với ngươi, cái này ta chỉ viết cho Nhu nhi thôi .”Bày tỏ hảo cảm trắng trợn như thế......Tô Mạt có chút đau đầu , tên A Cổ Thái này, mỗi lần đều như vậy, không thích sẽ nói thẳng, thích cũng sẽ không che dấu chút nào.Liều mạng giống tính cách Hoàng Phủ Giới.Chủ yếu là...... Nhu nhi tiếng kêu này quá mức ái muội, vô cùng thân thiết .Tỷ tỷ là trưởng nữ Tô gia, cho dù cha mẹ trong nhà đều là nói đại tiểu thư nhà chúng ta, rất ít người người kêu tên nàng.A Cổ Thái không biết hay là cố ý ?Dựa vào sự nghiên cứu của hắn về văn hóa người Hán, tuyệt đối là cố ý.Tô Mạt trừng mắt liếc hắn một cái, cảnh cáo hắn không được quá phận.

Quan trọng là nàng
khôn khóe hiểu chuyện, lại thùy mị trí tuệ, tuy rằng nhìn nhu nhược như
hoa lan, lại am hiểu lòng người như vậy.

Mẫu phi nói từ lúc nhị
tiểu thư Tô gia tiến cung, bà thấy thoải mái rất nhiều, nhị tiểu thư sẽ
kể truyện cho bà nghe, còn giúp bà mát xa đầu, giúp cho chứng đâu đầu
của bà nhẹ đi rất nhiều.

Nhị tiểu thư thật sự rất bác học, cầm kỳ thi họa cũng rất tinh thông .

Tuy rằng là thứ nữ, nhưng khí chất tự nhiên hào phóng, không kém gì so với đích nữ ( con vợ cả).

Lúc này hắn giương mắt nhìn thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư.

Đại tiểu thư làm như vô tình liếc hắn một cái, tầm mắt hai người chạm vào
nhau giữa, nàng liền lập tức quay mặt, khuôn mặt bình tĩnh.


Mạt lại có thể cảm giác được tỷ ấy đang khẩn trương, bởi vì bàn tay đại
tiểu thư đang nắm tay nàng lực đạo bỗng dưng mạnh một chút.

Xem ra, tỷ ấy thật sự thích thái tử.

Quả thật là thích hắn, nàng thở dài, chính là sẽ chịu khổ.

Thái tử đứng dậy, bước đến trước mặt hai người.

Đại tiểu thư cùng Tô Mạt vội hành lễ.

Thái tử vươn tay đỡ khuỷu tay đại tiểu thư.

Cả người nàng run lên, tim đập gia tốc, sắc mặt phiếm hồng, cuống quít cụp mắt xuống.

A Cổ Thái đang cùng Hoàng Phủ Giác, Tô Việt nói chuyện cũng đi tới, nói
với đại tiểu thư cười nói:“Nhu nhi, ta viết mấy trang giấy về hương
liệu, ngươi muốn hay không?”

Khuôn mặt Thái tử trầm xuống, sắc mặt chuyển thành lãnh khốc, phát ra một tiếng hừ lạnh.

Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, dùng sức cầm lấy tay Tô Mạt.

Tô Mạt cười nói:“A Cổ Thái, ngươi âm hiểm a. Có sách hay không cho chúng
ta xem, thật sự là bất công, có thứ tốt đều nghĩ đến đồ đệ ngươi trước,
chẳng lẽ ta không có phần sao?”

Đôi mắt băng lam của A Cổ Thái
dừng trên người đại tiểu thư, không che dấu ánh mắ của mình,“Cái này
không thích hợp với ngươi, cái này ta chỉ viết cho Nhu nhi thôi .”

Bày tỏ hảo cảm trắng trợn như thế......

Tô Mạt có chút đau đầu , tên A Cổ Thái này, mỗi lần đều như vậy, không thích sẽ nói thẳng, thích cũng sẽ không che dấu chút nào.

Liều mạng giống tính cách Hoàng Phủ Giới.

Chủ yếu là...... Nhu nhi tiếng kêu này quá mức ái muội, vô cùng thân thiết .

Tỷ tỷ là trưởng nữ Tô gia, cho dù cha mẹ trong nhà đều là nói đại tiểu thư nhà chúng ta, rất ít người người kêu tên nàng.

A Cổ Thái không biết hay là cố ý ?

Dựa vào sự nghiên cứu của hắn về văn hóa người Hán, tuyệt đối là cố ý.

Tô Mạt trừng mắt liếc hắn một cái, cảnh cáo hắn không được quá phận.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Quan trọng là nàng khôn khóe hiểu chuyện, lại thùy mị trí tuệ, tuy rằng nhìn nhu nhược như hoa lan, lại am hiểu lòng người như vậy.Mẫu phi nói từ lúc nhị tiểu thư Tô gia tiến cung, bà thấy thoải mái rất nhiều, nhị tiểu thư sẽ kể truyện cho bà nghe, còn giúp bà mát xa đầu, giúp cho chứng đâu đầu của bà nhẹ đi rất nhiều.Nhị tiểu thư thật sự rất bác học, cầm kỳ thi họa cũng rất tinh thông .Tuy rằng là thứ nữ, nhưng khí chất tự nhiên hào phóng, không kém gì so với đích nữ ( con vợ cả).Lúc này hắn giương mắt nhìn thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư.Đại tiểu thư làm như vô tình liếc hắn một cái, tầm mắt hai người chạm vào nhau giữa, nàng liền lập tức quay mặt, khuôn mặt bình tĩnh.Tô Mạt lại có thể cảm giác được tỷ ấy đang khẩn trương, bởi vì bàn tay đại tiểu thư đang nắm tay nàng lực đạo bỗng dưng mạnh một chút.Xem ra, tỷ ấy thật sự thích thái tử.Quả thật là thích hắn, nàng thở dài, chính là sẽ chịu khổ.Thái tử đứng dậy, bước đến trước mặt hai người.Đại tiểu thư cùng Tô Mạt vội hành lễ.Thái tử vươn tay đỡ khuỷu tay đại tiểu thư.Cả người nàng run lên, tim đập gia tốc, sắc mặt phiếm hồng, cuống quít cụp mắt xuống.A Cổ Thái đang cùng Hoàng Phủ Giác, Tô Việt nói chuyện cũng đi tới, nói với đại tiểu thư cười nói:“Nhu nhi, ta viết mấy trang giấy về hương liệu, ngươi muốn hay không?”Khuôn mặt Thái tử trầm xuống, sắc mặt chuyển thành lãnh khốc, phát ra một tiếng hừ lạnh.Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, dùng sức cầm lấy tay Tô Mạt.Tô Mạt cười nói:“A Cổ Thái, ngươi âm hiểm a. Có sách hay không cho chúng ta xem, thật sự là bất công, có thứ tốt đều nghĩ đến đồ đệ ngươi trước, chẳng lẽ ta không có phần sao?”Đôi mắt băng lam của A Cổ Thái dừng trên người đại tiểu thư, không che dấu ánh mắ của mình,“Cái này không thích hợp với ngươi, cái này ta chỉ viết cho Nhu nhi thôi .”Bày tỏ hảo cảm trắng trợn như thế......Tô Mạt có chút đau đầu , tên A Cổ Thái này, mỗi lần đều như vậy, không thích sẽ nói thẳng, thích cũng sẽ không che dấu chút nào.Liều mạng giống tính cách Hoàng Phủ Giới.Chủ yếu là...... Nhu nhi tiếng kêu này quá mức ái muội, vô cùng thân thiết .Tỷ tỷ là trưởng nữ Tô gia, cho dù cha mẹ trong nhà đều là nói đại tiểu thư nhà chúng ta, rất ít người người kêu tên nàng.A Cổ Thái không biết hay là cố ý ?Dựa vào sự nghiên cứu của hắn về văn hóa người Hán, tuyệt đối là cố ý.Tô Mạt trừng mắt liếc hắn một cái, cảnh cáo hắn không được quá phận.

Chương 956: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?06