Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 973: Cho ta một cơ hội để được nâng niu nàng 06
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Kim Kết mỉm cười, liếc đám người Đinh Tiểu Căn “Các ngươi nhìn cái gì vậy, không được nhìn lén tiểu thư chúng ta.”Đinh Tiểu Căn đắc ý nói:“ Tiểu thư các ngươi, còn không phải vương phi tương lai chúng ta sao, Kim Kết tỷ tỷ không nên so đo cái gì của ngươi của ta chứ .”Đột nhiên, trên đỉnh đầu có một cánh tay nhấc lấy hai người bọn họ đẩy qua một bên , thấp giọng mắng :“Còn không đi.”Kim Kết quay đầu muốn xem chuyện gì, đã thấy Tĩnh thiếu gia nâng má tiểu thư nhà mình, cúi đầu hôn xuống.Mặt nàng đỏ bừng , lôi Đinh Tiểu Căn trốn đi, trách cứ nói:“ Nìn linh tinh cái gì, có gì để ngươi xem sao ?”Trên núi giả nguyên bản gió xuân man mát, nhẹ nhàng khoan khoái hợp lòng người, nhưng giờ Tô Mạt lại cảm thấy thực nóng , nóng nhất là hơi thở của hắn , giống như mang theo mùi hương mê người, hút lấy hồn nàng .Hắn cúi đầu, trán tì lên trán nàng, thanh âm như suối chảy “Mạt nhi, nàng biết không , hiện giờ ta ước gì thời gian qua nhanh để ta có thể sớm cưới nàng vào cửa , nhưng ta cũng muốn thời gian dừng lại mãi mãi để ta có thể cùng nàng xem mây tím đầy trời , cùng du ngoạn thế gian , cùng thưởng thức phồn hoa đô hội .”Hắn từ lâu đối với nàng đã có một khát vọng mãnh liệt , hiện tại uống lên ly trà kia , ngửi được mùi thơm sâu kín trong cơ thể nàng , hương vị kia sớm bị hắn khắc sâu vào linh hồn , giống như đã mở cánh cửa mà hắn tự mình cấm bế. Dường như thứ hắn uống không phải là trà mà là quỳnh tương mĩ tửu , rượu không chuốc được người say nhưng người lại tự say vì mĩ nhân bên cạnh.“Mạt nhi, hình như ta say mất rồi? Nhưng sao uống trà mà say được nhỉ?”Hai má hắn nóng bỏng , chỉ cảm thấy trong cơ thể có cái gì đang cuồn cuộn chảy , thôi thúc hắn đem nàng ôm vào lòng , nhu tình mật ý một phen.Tô Mạt cũng là ý loạn tình mê, đột nhiên sực tỉnh , trách mình không kiên định.Nàng vội vàng nói:“A Cổ Thái kia là đồ trứng thối!”Nhất định hắn đã bỏ vào trong nước hoa thôi tình dược , nàng muốn tìm hắn tính sổ !Nhìn bộ dáng tức giận của nàng , dung nhan như vẽ , ngây thơ động lòng người , hắn rốt cục nhịn không được, ôm chặt nàng , thì thầm vào tai nàng :“Mạt nhi, không phải A Cổ Thái, hắn không hề động tay chân. Hắn chỉ là......”Hắn chỉ là chân chính ru nhập vào hàng ngũ hương liệu đại sư, chính thức trở thành hương thánh!Có thể dựa vào bản thân nàng , hiểu rõ đặc điểm của nàng , làm cho nàng sức quyến rũ của nàng phát ra đến tận cùng.Điều này đối với người tha thiết yêu nàng mà nói , là không thể ngăn cản .Cái loại hơi thở này là nguyên nhân trí mạng hút hết tất cả tình yêu của hắn dành cho nàng , muốn phá bỏ mọi ẩn nhẫn hắn tự mình kiềm chế thoát ra ngoài .
Kim Kết mỉm cười, liếc đám người Đinh Tiểu Căn “Các ngươi nhìn cái gì vậy, không được nhìn lén tiểu thư chúng ta.”
Đinh Tiểu Căn đắc ý nói:“ Tiểu thư các ngươi, còn không phải vương phi tương lai chúng ta sao, Kim Kết tỷ tỷ không nên so đo cái gì của ngươi của ta chứ .”
Đột nhiên, trên đỉnh đầu có một cánh tay nhấc lấy hai người bọn họ đẩy qua một bên , thấp giọng mắng :“Còn không đi.”
Kim Kết quay đầu muốn xem chuyện gì, đã thấy Tĩnh thiếu gia nâng má tiểu thư nhà mình, cúi đầu hôn xuống.
Mặt nàng đỏ bừng , lôi Đinh Tiểu Căn trốn đi, trách cứ nói:“ Nìn linh tinh cái gì, có gì để ngươi xem sao ?”
Trên núi giả nguyên bản gió xuân man mát, nhẹ nhàng khoan khoái hợp lòng
người, nhưng giờ Tô Mạt lại cảm thấy thực nóng , nóng nhất là hơi thở
của hắn , giống như mang theo mùi hương mê người, hút lấy hồn nàng .
Hắn cúi đầu, trán tì lên trán nàng, thanh âm như suối chảy “Mạt nhi, nàng
biết không , hiện giờ ta ước gì thời gian qua nhanh để ta có thể sớm
cưới nàng vào cửa , nhưng ta cũng muốn thời gian dừng lại mãi mãi để ta
có thể cùng nàng xem mây tím đầy trời , cùng du ngoạn thế gian , cùng
thưởng thức phồn hoa đô hội .”
Hắn từ lâu đối với nàng đã có một khát vọng mãnh liệt , hiện tại uống lên ly trà kia , ngửi được mùi thơm sâu kín trong cơ thể nàng , hương vị kia sớm bị hắn khắc sâu vào linh
hồn , giống như đã mở cánh cửa mà hắn tự mình cấm bế. Dường như thứ hắn
uống không phải là trà mà là quỳnh tương mĩ tửu , rượu không chuốc được người say nhưng người lại tự say vì mĩ nhân bên cạnh.
“Mạt nhi, hình như ta say mất rồi? Nhưng sao uống trà mà say được nhỉ?”
Hai má hắn nóng bỏng , chỉ cảm thấy trong cơ thể có cái gì đang cuồn cuộn
chảy , thôi thúc hắn đem nàng ôm vào lòng , nhu tình mật ý một phen.
Tô Mạt cũng là ý loạn tình mê, đột nhiên sực tỉnh , trách mình không kiên định.
Nàng vội vàng nói:“A Cổ Thái kia là đồ trứng thối!”
Nhất định hắn đã bỏ vào trong nước hoa thôi tình dược , nàng muốn tìm hắn tính sổ !
Nhìn bộ dáng tức giận của nàng , dung nhan như vẽ , ngây thơ động lòng người , hắn rốt cục nhịn không được, ôm chặt nàng , thì thầm vào tai nàng
:“Mạt nhi, không phải A Cổ Thái, hắn không hề động tay chân. Hắn chỉ
là......”
Hắn chỉ là chân chính ru nhập vào hàng ngũ hương liệu đại sư, chính thức trở thành hương thánh!
Có thể dựa vào bản thân nàng , hiểu rõ đặc điểm của nàng , làm cho nàng sức quyến rũ của nàng phát ra đến tận cùng.
Điều này đối với người tha thiết yêu nàng mà nói , là không thể ngăn cản .
Cái loại hơi thở này là nguyên nhân trí mạng hút hết tất cả tình yêu của
hắn dành cho nàng , muốn phá bỏ mọi ẩn nhẫn hắn tự mình kiềm chế thoát
ra ngoài .
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Kim Kết mỉm cười, liếc đám người Đinh Tiểu Căn “Các ngươi nhìn cái gì vậy, không được nhìn lén tiểu thư chúng ta.”Đinh Tiểu Căn đắc ý nói:“ Tiểu thư các ngươi, còn không phải vương phi tương lai chúng ta sao, Kim Kết tỷ tỷ không nên so đo cái gì của ngươi của ta chứ .”Đột nhiên, trên đỉnh đầu có một cánh tay nhấc lấy hai người bọn họ đẩy qua một bên , thấp giọng mắng :“Còn không đi.”Kim Kết quay đầu muốn xem chuyện gì, đã thấy Tĩnh thiếu gia nâng má tiểu thư nhà mình, cúi đầu hôn xuống.Mặt nàng đỏ bừng , lôi Đinh Tiểu Căn trốn đi, trách cứ nói:“ Nìn linh tinh cái gì, có gì để ngươi xem sao ?”Trên núi giả nguyên bản gió xuân man mát, nhẹ nhàng khoan khoái hợp lòng người, nhưng giờ Tô Mạt lại cảm thấy thực nóng , nóng nhất là hơi thở của hắn , giống như mang theo mùi hương mê người, hút lấy hồn nàng .Hắn cúi đầu, trán tì lên trán nàng, thanh âm như suối chảy “Mạt nhi, nàng biết không , hiện giờ ta ước gì thời gian qua nhanh để ta có thể sớm cưới nàng vào cửa , nhưng ta cũng muốn thời gian dừng lại mãi mãi để ta có thể cùng nàng xem mây tím đầy trời , cùng du ngoạn thế gian , cùng thưởng thức phồn hoa đô hội .”Hắn từ lâu đối với nàng đã có một khát vọng mãnh liệt , hiện tại uống lên ly trà kia , ngửi được mùi thơm sâu kín trong cơ thể nàng , hương vị kia sớm bị hắn khắc sâu vào linh hồn , giống như đã mở cánh cửa mà hắn tự mình cấm bế. Dường như thứ hắn uống không phải là trà mà là quỳnh tương mĩ tửu , rượu không chuốc được người say nhưng người lại tự say vì mĩ nhân bên cạnh.“Mạt nhi, hình như ta say mất rồi? Nhưng sao uống trà mà say được nhỉ?”Hai má hắn nóng bỏng , chỉ cảm thấy trong cơ thể có cái gì đang cuồn cuộn chảy , thôi thúc hắn đem nàng ôm vào lòng , nhu tình mật ý một phen.Tô Mạt cũng là ý loạn tình mê, đột nhiên sực tỉnh , trách mình không kiên định.Nàng vội vàng nói:“A Cổ Thái kia là đồ trứng thối!”Nhất định hắn đã bỏ vào trong nước hoa thôi tình dược , nàng muốn tìm hắn tính sổ !Nhìn bộ dáng tức giận của nàng , dung nhan như vẽ , ngây thơ động lòng người , hắn rốt cục nhịn không được, ôm chặt nàng , thì thầm vào tai nàng :“Mạt nhi, không phải A Cổ Thái, hắn không hề động tay chân. Hắn chỉ là......”Hắn chỉ là chân chính ru nhập vào hàng ngũ hương liệu đại sư, chính thức trở thành hương thánh!Có thể dựa vào bản thân nàng , hiểu rõ đặc điểm của nàng , làm cho nàng sức quyến rũ của nàng phát ra đến tận cùng.Điều này đối với người tha thiết yêu nàng mà nói , là không thể ngăn cản .Cái loại hơi thở này là nguyên nhân trí mạng hút hết tất cả tình yêu của hắn dành cho nàng , muốn phá bỏ mọi ẩn nhẫn hắn tự mình kiềm chế thoát ra ngoài .