Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 975: Hôn nhân của con gái là trách nhiệm của cha mẹ 02
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng ra hiệu bảo đại tiểu thư cùng Tô hinh Nhi vào phòng nàng trước , nàng ở lại nghe thêm chút nữa.Tô Mạt từng tham gia huấn luyện , việc giấu hơi thở để nghe trộm không là vấn đề lớn với nàng.Lão phu nhân ngồi ở giữa giường La Hán , Vương Minh Chí cùng phu nhân của mình , Phú Khang trưởng công chúa ngồi chếch về phía đông.Ngoại trừ hai người bọn họ cũng chỉ có Xuân Thủy , ngay cả đại thiếu gia cũng không có mặt.Phú Khang trưởng công chúa kiêu ngạo cười “Tô lão phu nhân không thể nói như vậy được , dù gì đi nữa , hôn sự Trì nhi cùng Nhu nhi, chúng ta làm cậu mợ không thể nhông hỏi tới . Dù sao hai nhà Vương , Tô chúng ta thông gia cũng đã nhiều năm , mọi người giúp đỡ nhau cũng không phải ngắn . Lão phu nhân cùng Quốc Công nghĩ có đúng không ?”Tô quốc Công không nói tiếp, chỉ nhìn về phía lão phu nhân.Lão phu nhân mặc áo dài thêu hoa cúc , trên đầu buộc một dây tơ có khảm một viên dạ minh châu , búi tóc còn cắm một cây trâm vàng hình chim phượng đại biểu cho thân phận, tuy không phải tiến cung , nhưng cách ăn mặc so với lúc tiến cung không khác .Nàng thản nhiên quét nhìn Vương phu nhân , chờ ba người chột dạ nhìn nhau mới nói :“Làm thân gia, tự nhiên phải giúp đỡ nhau .Tô gia chúng ta từ xa đến , đối kinh thành không thực hiểu biết. Tự nhiên muốn thông gia giúp đỡ , ngược lại chúng ta cũng không ngồi không mà hưởng . Hôm nay ta cùng Quốc Công tiến cung diện thánh. Bệ hạ muốn Mạt nhi trước cùng Tề vương điện hạ đính hôn . Về phần Trì nhi , bệ hạ cùng hoàng quý phi nương nương thương lượng , tính đem An Bình công chúa chỉ hôn cho hắn.”Đám người Vương Minh Chí ngẩn ra , tin động trời như vậy sao họ không nghe được chút gì ?Bệ hạ chỉ hôn cho An Bình công chúa cùng Tô Trì mà nói, cũng không kém gì so với kết hôn với Tống gia tiểu thư, nhưng còn ......Vương phu nhân nóng nảy “Còn Nhu nhi thì sao ?”Lão phu nhân cười cười,“Không cần sốt ruột, Nhu nhi đủ tuổi , tự nhiên sẽ xuất giá . Chính là hiện tại cũng còn nhỏ. Nay chính sách triều đình thay đổi , cũng không gấp xuất giá theo quy củ của tiền triều. ”Ở triều đại trước , có đoạn thời gian cần bồi dưỡng nhân lực do chiến tranh lên miên , đã từng yêu cầu dân chúng sớm kết hôn , sớm ngày sinh nhi dục nữ .Sau khi Thủ Chính đế đăng , quốc thái dân an, nhất là mấy năm nay, có Hoàng Phủ Cẩn xuất chinh , uy chấn mạc bắc, làm cho trong nước bình an, dân chúng đều được an cư lạc nghiệp.Cho nên tuổi kết hôn cũng không nhất nhất như trước đây, nam nữ có cưới trễ chút cũng không sao.
Nàng ra hiệu bảo đại tiểu thư cùng Tô hinh Nhi vào phòng nàng trước , nàng ở lại nghe thêm chút nữa.
Tô Mạt từng tham gia huấn luyện , việc giấu hơi thở để nghe trộm không là vấn đề lớn với nàng.
Lão phu nhân ngồi ở giữa giường La Hán , Vương Minh Chí cùng phu nhân của
mình , Phú Khang trưởng công chúa ngồi chếch về phía đông.
Ngoại trừ hai người bọn họ cũng chỉ có Xuân Thủy , ngay cả đại thiếu gia cũng không có mặt.
Phú Khang trưởng công chúa kiêu ngạo cười “Tô lão phu nhân không thể nói
như vậy được , dù gì đi nữa , hôn sự Trì nhi cùng Nhu nhi, chúng ta làm
cậu mợ không thể nhông hỏi tới . Dù sao hai nhà Vương , Tô chúng ta
thông gia cũng đã nhiều năm , mọi người giúp đỡ nhau cũng không phải
ngắn . Lão phu nhân cùng Quốc Công nghĩ có đúng không ?”
Tô quốc Công không nói tiếp, chỉ nhìn về phía lão phu nhân.
Lão phu nhân mặc áo dài thêu hoa cúc , trên đầu buộc một dây tơ có khảm một viên dạ minh châu , búi tóc còn cắm một cây trâm vàng hình chim phượng
đại biểu cho thân phận, tuy không phải tiến cung , nhưng cách ăn mặc so
với lúc tiến cung không khác .
Nàng thản nhiên quét nhìn Vương
phu nhân , chờ ba người chột dạ nhìn nhau mới nói :“Làm thân gia, tự
nhiên phải giúp đỡ nhau .Tô gia chúng ta từ xa đến , đối kinh thành
không thực hiểu biết. Tự nhiên muốn thông gia giúp đỡ , ngược lại chúng
ta cũng không ngồi không mà hưởng . Hôm nay ta cùng Quốc Công tiến cung diện thánh. Bệ hạ muốn Mạt nhi trước cùng Tề vương điện hạ đính hôn .
Về phần Trì nhi , bệ hạ cùng hoàng quý phi nương nương thương lượng ,
tính đem An Bình công chúa chỉ hôn cho hắn.”
Đám người Vương Minh Chí ngẩn ra , tin động trời như vậy sao họ không nghe được chút gì ?
Bệ hạ chỉ hôn cho An Bình công chúa cùng Tô Trì mà nói, cũng không kém gì so với kết hôn với Tống gia tiểu thư, nhưng còn ......
Vương phu nhân nóng nảy “Còn Nhu nhi thì sao ?”
Lão phu nhân cười cười,“Không cần sốt ruột, Nhu nhi đủ tuổi , tự nhiên sẽ
xuất giá . Chính là hiện tại cũng còn nhỏ. Nay chính sách triều đình
thay đổi , cũng không gấp xuất giá theo quy củ của tiền triều. ”
Ở
triều đại trước , có đoạn thời gian cần bồi dưỡng nhân lực do chiến
tranh lên miên , đã từng yêu cầu dân chúng sớm kết hôn , sớm ngày sinh
nhi dục nữ .
Sau khi Thủ Chính đế đăng , quốc thái dân an, nhất
là mấy năm nay, có Hoàng Phủ Cẩn xuất chinh , uy chấn mạc bắc, làm cho
trong nước bình an, dân chúng đều được an cư lạc nghiệp.
Cho nên tuổi kết hôn cũng không nhất nhất như trước đây, nam nữ có cưới trễ chút cũng không sao.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng ra hiệu bảo đại tiểu thư cùng Tô hinh Nhi vào phòng nàng trước , nàng ở lại nghe thêm chút nữa.Tô Mạt từng tham gia huấn luyện , việc giấu hơi thở để nghe trộm không là vấn đề lớn với nàng.Lão phu nhân ngồi ở giữa giường La Hán , Vương Minh Chí cùng phu nhân của mình , Phú Khang trưởng công chúa ngồi chếch về phía đông.Ngoại trừ hai người bọn họ cũng chỉ có Xuân Thủy , ngay cả đại thiếu gia cũng không có mặt.Phú Khang trưởng công chúa kiêu ngạo cười “Tô lão phu nhân không thể nói như vậy được , dù gì đi nữa , hôn sự Trì nhi cùng Nhu nhi, chúng ta làm cậu mợ không thể nhông hỏi tới . Dù sao hai nhà Vương , Tô chúng ta thông gia cũng đã nhiều năm , mọi người giúp đỡ nhau cũng không phải ngắn . Lão phu nhân cùng Quốc Công nghĩ có đúng không ?”Tô quốc Công không nói tiếp, chỉ nhìn về phía lão phu nhân.Lão phu nhân mặc áo dài thêu hoa cúc , trên đầu buộc một dây tơ có khảm một viên dạ minh châu , búi tóc còn cắm một cây trâm vàng hình chim phượng đại biểu cho thân phận, tuy không phải tiến cung , nhưng cách ăn mặc so với lúc tiến cung không khác .Nàng thản nhiên quét nhìn Vương phu nhân , chờ ba người chột dạ nhìn nhau mới nói :“Làm thân gia, tự nhiên phải giúp đỡ nhau .Tô gia chúng ta từ xa đến , đối kinh thành không thực hiểu biết. Tự nhiên muốn thông gia giúp đỡ , ngược lại chúng ta cũng không ngồi không mà hưởng . Hôm nay ta cùng Quốc Công tiến cung diện thánh. Bệ hạ muốn Mạt nhi trước cùng Tề vương điện hạ đính hôn . Về phần Trì nhi , bệ hạ cùng hoàng quý phi nương nương thương lượng , tính đem An Bình công chúa chỉ hôn cho hắn.”Đám người Vương Minh Chí ngẩn ra , tin động trời như vậy sao họ không nghe được chút gì ?Bệ hạ chỉ hôn cho An Bình công chúa cùng Tô Trì mà nói, cũng không kém gì so với kết hôn với Tống gia tiểu thư, nhưng còn ......Vương phu nhân nóng nảy “Còn Nhu nhi thì sao ?”Lão phu nhân cười cười,“Không cần sốt ruột, Nhu nhi đủ tuổi , tự nhiên sẽ xuất giá . Chính là hiện tại cũng còn nhỏ. Nay chính sách triều đình thay đổi , cũng không gấp xuất giá theo quy củ của tiền triều. ”Ở triều đại trước , có đoạn thời gian cần bồi dưỡng nhân lực do chiến tranh lên miên , đã từng yêu cầu dân chúng sớm kết hôn , sớm ngày sinh nhi dục nữ .Sau khi Thủ Chính đế đăng , quốc thái dân an, nhất là mấy năm nay, có Hoàng Phủ Cẩn xuất chinh , uy chấn mạc bắc, làm cho trong nước bình an, dân chúng đều được an cư lạc nghiệp.Cho nên tuổi kết hôn cũng không nhất nhất như trước đây, nam nữ có cưới trễ chút cũng không sao.