Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 999: Sát khí đột kích 03

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bởi vì một chút dao động tâm tình, có khả năng đã ảnh hưởng đến quyết định của thái tử.Hơn nữa, lúc này đối với nàng mà nói cũng là một thử nghiệm.Nàng không thể không nhịn xuống, nếu thiếu kiên nhẫn, xuất ra tuyệt chiêu giữ mạng, cho dù có thể bảo hộ được chính mình, nhưng nếu thái tử có sơ xuất gì, đây cũng là cái cớ để người khác lấy ra công kích.Nàng biết, nàng ở trong cung, có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào, muốn đối phó với Tô gia, đối phó với nàng.Nàng cũng không thể khinh thường.Không phản kích, nàng có khả năng bị giết.Phản kích, giết thái tử, nàng vẫn sẽ phải chết, hơn nữa khẳng định sẽ liên lụy đến toàn bộ Tô gia.Thái tử tựa hồ không kiên nhẫn chờ đợi sự trầm mặc của nàng, cho rằng sự trầm mặc ấy là miệt thị đối với hắn.Bàn tay hắn đặt trên gáy nàng bắt đầu khép chặt lại, lực đạo kiên định.Tô Mạt nhất thời thấy hô hấp bị cản trở, tim đập như sấm.Trong đầu ý tưởng ùn ùn kéo đến, hỗn độn không chịu nổi, nàng lấy bản lĩnh mà người thường không thể có để trấn định xuống, cố gắng chống đỡ cười nói,“Thái tử điện hạ, ngươi rốt cuộc là muốn làm cái gì? Làm ta sợ? Hay là chơi đùa với ta? Hay là ghen tị, hoặc là muốn làm bằng hữu với ta? Ta cùng ngũ điện hạ quan hệ tốt là vì hắn bình dị gần gũi, chúng ta thường ở cùng một chỗ chơi đùa, ngươi cả ngày tỏ vẻ đại nhân khó gần, không thèm nhìn đến tiểu nha đầu chúng ta, chúng ta dám chơi với ngươi sao?”Nàng cảm giác tay thái tử tựa hồ buông lỏng một chút, lập tức nói:“Là ta kêu ngũ điện hạ đi giúp Tiền cô cô, đó là bởi vì hắn nói đỡ lời cho Cẩn ca ca. Ngươi cũng biết, ta là người có ân tất báo, hắn giúp Cẩn ca ca, ta đây đương nhiên muốn trả ơn cho hắn. Nếu chúng ta đều đến đây chơi, chỉ có Cẩn ca ca một mình ở trong phủ, không phải quá nhàm chán sao.”Nàng thậm chí nghịch ngợm cười, giọng nói cất lên mềm mại ngọt ngào,“Thái tử ca ca, ngươi nói phải không?”Nàng dùng giọng điệu cùng khẩu khí trẻ con nói chuyện với hắn, mang theo một chút ý tứ hàm xúc làm nũng.Một chút cũng không sợ hãi, chỉ coi hắn đang trọc ghẹo nàng mà thôi.Thái tử trong lòng vừa động, sát khí liền biến mất, chỉ cảm thấy dưới bàn tay là thân thể nhỏ nhắn mềm mại non nớt lại tràn ngập lực hấp dẫn, làm cho hắn rất muốn biết, có phải rất đặc biệt hay không.Cách loại vật liệu gấm vóc mềm nhẵn kia, lại hoài nghi da thịt bên trong so với gấm vóc sẽ càng thêm trắng mịn như bột phấn.Hắn theo bản năng nuốt ngụm nước miếng, thân thể liền có phản ứng.Tô Mạt tuy rằng biểu hiện thực bình tĩnh, nội tâm lại khẩn trương vô cùng, cảm giác hắn không có sát ý, tâm trạng buông lỏng, nhưng cũng không dám lơ là.

Bởi vì một chút dao động tâm tình, có khả năng đã ảnh hưởng đến quyết định của thái tử.

Hơn nữa, lúc này đối với nàng mà nói cũng là một thử nghiệm.

Nàng không thể không nhịn xuống, nếu thiếu kiên nhẫn, xuất ra tuyệt chiêu
giữ mạng, cho dù có thể bảo hộ được chính mình, nhưng nếu thái tử có sơ
xuất gì, đây cũng là cái cớ để người khác lấy ra công kích.

Nàng biết, nàng ở trong cung, có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào, muốn đối phó với Tô gia, đối phó với nàng.

Nàng cũng không thể khinh thường.

Không phản kích, nàng có khả năng bị giết.

Phản kích, giết thái tử, nàng vẫn sẽ phải chết, hơn nữa khẳng định sẽ liên lụy đến toàn bộ Tô gia.

Thái tử tựa hồ không kiên nhẫn chờ đợi sự trầm mặc của nàng, cho rằng sự trầm mặc ấy là miệt thị đối với hắn.

Bàn tay hắn đặt trên gáy nàng bắt đầu khép chặt lại, lực đạo kiên định.

Tô Mạt nhất thời thấy hô hấp bị cản trở, tim đập như sấm.

Trong đầu ý tưởng ùn ùn kéo đến, hỗn độn không chịu nổi, nàng lấy bản lĩnh mà người thường không thể có để trấn định xuống, cố gắng chống đỡ cười
nói,“Thái tử điện hạ, ngươi rốt cuộc là muốn làm cái gì? Làm ta sợ? Hay
là chơi đùa với ta? Hay là ghen tị, hoặc là muốn làm bằng hữu với ta? Ta cùng ngũ điện hạ quan hệ tốt là vì hắn bình dị gần gũi, chúng ta thường ở cùng một chỗ chơi đùa, ngươi cả ngày tỏ vẻ đại nhân khó gần, không
thèm nhìn đến tiểu nha đầu chúng ta, chúng ta dám chơi với ngươi sao?”

Nàng cảm giác tay thái tử tựa hồ buông lỏng một chút, lập tức nói:“Là ta kêu ngũ điện hạ đi giúp Tiền cô cô, đó là bởi vì hắn nói đỡ lời cho Cẩn ca
ca. Ngươi cũng biết, ta là người có ân tất báo, hắn giúp Cẩn ca ca, ta
đây đương nhiên muốn trả ơn cho hắn. Nếu chúng ta đều đến đây chơi, chỉ
có Cẩn ca ca một mình ở trong phủ, không phải quá nhàm chán sao.”

Nàng thậm chí nghịch ngợm cười, giọng nói cất lên mềm mại ngọt ngào,“Thái tử ca ca, ngươi nói phải không?”

Nàng dùng giọng điệu cùng khẩu khí trẻ con nói chuyện với hắn, mang theo một chút ý tứ hàm xúc làm nũng.

Một chút cũng không sợ hãi, chỉ coi hắn đang trọc ghẹo nàng mà thôi.

Thái tử trong lòng vừa động, sát khí liền biến mất, chỉ cảm thấy dưới bàn
tay là thân thể nhỏ nhắn mềm mại non nớt lại tràn ngập lực hấp dẫn, làm
cho hắn rất muốn biết, có phải rất đặc biệt hay không.

Cách loại vật liệu gấm vóc mềm nhẵn kia, lại hoài nghi da thịt bên trong so với gấm vóc sẽ càng thêm trắng mịn như bột phấn.

Hắn theo bản năng nuốt ngụm nước miếng, thân thể liền có phản ứng.

Tô Mạt tuy rằng biểu hiện thực bình tĩnh, nội tâm lại khẩn trương vô cùng, cảm giác hắn không có sát ý, tâm trạng buông lỏng, nhưng cũng không dám lơ là.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bởi vì một chút dao động tâm tình, có khả năng đã ảnh hưởng đến quyết định của thái tử.Hơn nữa, lúc này đối với nàng mà nói cũng là một thử nghiệm.Nàng không thể không nhịn xuống, nếu thiếu kiên nhẫn, xuất ra tuyệt chiêu giữ mạng, cho dù có thể bảo hộ được chính mình, nhưng nếu thái tử có sơ xuất gì, đây cũng là cái cớ để người khác lấy ra công kích.Nàng biết, nàng ở trong cung, có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào, muốn đối phó với Tô gia, đối phó với nàng.Nàng cũng không thể khinh thường.Không phản kích, nàng có khả năng bị giết.Phản kích, giết thái tử, nàng vẫn sẽ phải chết, hơn nữa khẳng định sẽ liên lụy đến toàn bộ Tô gia.Thái tử tựa hồ không kiên nhẫn chờ đợi sự trầm mặc của nàng, cho rằng sự trầm mặc ấy là miệt thị đối với hắn.Bàn tay hắn đặt trên gáy nàng bắt đầu khép chặt lại, lực đạo kiên định.Tô Mạt nhất thời thấy hô hấp bị cản trở, tim đập như sấm.Trong đầu ý tưởng ùn ùn kéo đến, hỗn độn không chịu nổi, nàng lấy bản lĩnh mà người thường không thể có để trấn định xuống, cố gắng chống đỡ cười nói,“Thái tử điện hạ, ngươi rốt cuộc là muốn làm cái gì? Làm ta sợ? Hay là chơi đùa với ta? Hay là ghen tị, hoặc là muốn làm bằng hữu với ta? Ta cùng ngũ điện hạ quan hệ tốt là vì hắn bình dị gần gũi, chúng ta thường ở cùng một chỗ chơi đùa, ngươi cả ngày tỏ vẻ đại nhân khó gần, không thèm nhìn đến tiểu nha đầu chúng ta, chúng ta dám chơi với ngươi sao?”Nàng cảm giác tay thái tử tựa hồ buông lỏng một chút, lập tức nói:“Là ta kêu ngũ điện hạ đi giúp Tiền cô cô, đó là bởi vì hắn nói đỡ lời cho Cẩn ca ca. Ngươi cũng biết, ta là người có ân tất báo, hắn giúp Cẩn ca ca, ta đây đương nhiên muốn trả ơn cho hắn. Nếu chúng ta đều đến đây chơi, chỉ có Cẩn ca ca một mình ở trong phủ, không phải quá nhàm chán sao.”Nàng thậm chí nghịch ngợm cười, giọng nói cất lên mềm mại ngọt ngào,“Thái tử ca ca, ngươi nói phải không?”Nàng dùng giọng điệu cùng khẩu khí trẻ con nói chuyện với hắn, mang theo một chút ý tứ hàm xúc làm nũng.Một chút cũng không sợ hãi, chỉ coi hắn đang trọc ghẹo nàng mà thôi.Thái tử trong lòng vừa động, sát khí liền biến mất, chỉ cảm thấy dưới bàn tay là thân thể nhỏ nhắn mềm mại non nớt lại tràn ngập lực hấp dẫn, làm cho hắn rất muốn biết, có phải rất đặc biệt hay không.Cách loại vật liệu gấm vóc mềm nhẵn kia, lại hoài nghi da thịt bên trong so với gấm vóc sẽ càng thêm trắng mịn như bột phấn.Hắn theo bản năng nuốt ngụm nước miếng, thân thể liền có phản ứng.Tô Mạt tuy rằng biểu hiện thực bình tĩnh, nội tâm lại khẩn trương vô cùng, cảm giác hắn không có sát ý, tâm trạng buông lỏng, nhưng cũng không dám lơ là.

Chương 999: Sát khí đột kích 03