Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1017: Nội gian cùng phản gián 03

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Ngay cả tranh đấu kịch liệt trên khán đài cũng không gây cho hắn chút xíu hứng thú nào .Tô Văn Nhi gọi hắn lại : “ Thất điện hạ , ngươi không phải đi mật báo đó chứ ?”Hoàng Phủ Giới nhíu mi, cả giận : “Ngươi mới mật báo, đừng đến phiền ta.”Tô Văn Nhi nhướng mày cười , nhẹ giọng nói:“Đùa ngài thôi , thất điện hạ trời sanh tính thẳng thắn, lại hết lòng tuân thủ hứa hẹn, làm sao có thể mật báo . Như vậy , ngươi cũng không biết Mạt nhi bọn họ muốn làm cái gì ?”Hoàng Phủ Giới biến sắc, dùng sức lắc đầu.Tô Văn Nhi cười lạnh , tên ngốc này có cái gì đều viết ở trên mặt , nhìn mặt hắn là biết Tô Mạt cũng làm bánh kem rồi .Giờ chắc hắn đang rối bời đâyNàng cười cười , đắc ý dẫn người đi.Lúc tiểu nha đầu thông báo có nhị tiểu thư cầu kiến , Tô Mạt hưng phấn đến nhảy dựng lên , vỗ tay liên tục . Môn cầu trường này đánh quá hay , nhìn sướng mắt .Hai đội tuyển thủ , một đội hồng y, một đội hắc y, người người tinh thần hăng hái , suất khí , thân thể mạnh mẽ, dáng người cân xứng.Quả thực là hai đội nam người mẫu siêu cấp nha!Nhất là một vị trong đội hồng y , khoảng mười tám , mười chín tuổi , ngũ quan tuấn lãng nội liễm, động tác lưu loát mạnh mẽ, hơn nữa quanh thân bao phủ một loại khí chất cao quý , tao nhã , thoạt nhìn phi thường không tầm thường , cho dù phải đứng chung với các vị hoàng tử cũng không chút nào kém cạnh .Tô Việt thấp giọng nói khẽ vào tai Tô Mạt :“Người nọ chính là đại công tử của Tần gia , Tần Nguyên Quân , còn nữa , tiểu muội , tuy có người gấp cưới ngươi , ngươi nên thu liễm chút , không thể quá phóng túng.”Tô Mạt vừa thấy đấu cầu là thu không được , tật xấu này từ lúc nhỏ hay đi theo gia gia đã dưỡng thành rồi , lúc đó nàng theo gia gia vào bộ đội , có trận bóng rổ hay bóng đá nào nàng tuyệt dối không bỏ qua . Hơn nữa nàng còn phát hiện soái ca rất giỏi , tiểu nha đầu be bé ngồi trên cổ gia gia vỗ tay hô ca ca thực suất.Tô Mạt bĩu môi , bởi vì vô cùng hưng phấn mà nghẹn khuất , xem cầu không được hô to , khác gì có đồ ăn trước mặt , bụng đói ba ngày ba đêm mà không được ăn đâu , không thú vị chút nào .Tô Việt túm ống tay áo của nàng, nhìn trộm đại tiểu thư : “ Nếu Tề vương điện hạ biết ngươi thích xem nam nhân khác như vậy , hắn ăn phải dấm , chúng ta cũng không cứu ngươi được .”Tô Mạt quệt miệng : “ Chán ghét , Tĩnh ca ca mới sẽ không giống như ngươi đâu , về sau ta thường dẫn tẩu tử đi nhìn nam nhân khác , tức chết ngươi .”Lúc này nhị tiểu thư vào tới , thỉnh an cùng hỏi thăm nhóm người lão phu nhân.Lão phu nhân nhìn nàng : “Nhị nha đầu như thế nào có rảnh lại đây a ?”

Ngay cả tranh đấu kịch liệt trên khán đài cũng không gây cho hắn chút xíu hứng thú nào .

Tô Văn Nhi gọi hắn lại : “ Thất điện hạ , ngươi không phải đi mật báo đó chứ ?”

Hoàng Phủ Giới nhíu mi, cả giận : “Ngươi mới mật báo, đừng đến phiền ta.”

Tô Văn Nhi nhướng mày cười , nhẹ giọng nói:“Đùa ngài thôi , thất điện hạ
trời sanh tính thẳng thắn, lại hết lòng tuân thủ hứa hẹn, làm sao có thể mật báo . Như vậy , ngươi cũng không biết Mạt nhi bọn họ muốn làm cái
gì ?”

Hoàng Phủ Giới biến sắc, dùng sức lắc đầu.

Tô Văn Nhi cười lạnh , tên ngốc này có cái gì đều viết ở trên mặt , nhìn mặt hắn là biết Tô Mạt cũng làm bánh kem rồi .

Giờ chắc hắn đang rối bời đây

Nàng cười cười , đắc ý dẫn người đi.

Lúc tiểu nha đầu thông báo có nhị tiểu thư cầu kiến , Tô Mạt hưng phấn đến
nhảy dựng lên , vỗ tay liên tục . Môn cầu trường này đánh quá hay , nhìn sướng mắt .

Hai đội tuyển thủ , một đội hồng y, một đội hắc y, người người tinh thần hăng hái , suất khí , thân thể mạnh mẽ, dáng người cân
xứng.

Quả thực là hai đội nam người mẫu siêu cấp nha!

Nhất là một
vị trong đội hồng y , khoảng mười tám , mười chín tuổi , ngũ quan tuấn
lãng nội liễm, động tác lưu loát mạnh mẽ, hơn nữa quanh thân bao phủ một loại khí chất cao quý , tao nhã , thoạt nhìn phi thường không tầm
thường , cho dù phải đứng chung với các vị hoàng tử cũng không chút nào
kém cạnh .

Tô Việt thấp giọng nói khẽ vào tai Tô Mạt :“Người nọ
chính là đại công tử của Tần gia , Tần Nguyên Quân , còn nữa , tiểu muội , tuy có người gấp cưới ngươi , ngươi nên thu liễm chút , không thể
quá phóng túng.”

Tô Mạt vừa thấy đấu cầu là thu không được , tật xấu
này từ lúc nhỏ hay đi theo gia gia đã dưỡng thành rồi , lúc đó nàng theo gia gia vào bộ đội , có trận bóng rổ hay bóng đá nào nàng tuyệt dối
không bỏ qua . Hơn nữa nàng còn phát hiện soái ca rất giỏi , tiểu nha
đầu be bé ngồi trên cổ gia gia vỗ tay hô ca ca thực suất.

Tô Mạt bĩu môi , bởi vì vô cùng hưng phấn mà nghẹn khuất , xem cầu không được
hô to , khác gì có đồ ăn trước mặt , bụng đói ba ngày ba đêm mà không
được ăn đâu , không thú vị chút nào .

Tô Việt túm ống tay áo của
nàng, nhìn trộm đại tiểu thư : “ Nếu Tề vương điện hạ biết ngươi thích
xem nam nhân khác như vậy , hắn ăn phải dấm , chúng ta cũng không cứu
ngươi được .”

Tô Mạt quệt miệng : “ Chán ghét , Tĩnh ca ca mới sẽ
không giống như ngươi đâu , về sau ta thường dẫn tẩu tử đi nhìn nam nhân khác , tức chết ngươi .”

Lúc này nhị tiểu thư vào tới , thỉnh an cùng hỏi thăm nhóm người lão phu nhân.

Lão phu nhân nhìn nàng : “Nhị nha đầu như thế nào có rảnh lại đây a ?”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Ngay cả tranh đấu kịch liệt trên khán đài cũng không gây cho hắn chút xíu hứng thú nào .Tô Văn Nhi gọi hắn lại : “ Thất điện hạ , ngươi không phải đi mật báo đó chứ ?”Hoàng Phủ Giới nhíu mi, cả giận : “Ngươi mới mật báo, đừng đến phiền ta.”Tô Văn Nhi nhướng mày cười , nhẹ giọng nói:“Đùa ngài thôi , thất điện hạ trời sanh tính thẳng thắn, lại hết lòng tuân thủ hứa hẹn, làm sao có thể mật báo . Như vậy , ngươi cũng không biết Mạt nhi bọn họ muốn làm cái gì ?”Hoàng Phủ Giới biến sắc, dùng sức lắc đầu.Tô Văn Nhi cười lạnh , tên ngốc này có cái gì đều viết ở trên mặt , nhìn mặt hắn là biết Tô Mạt cũng làm bánh kem rồi .Giờ chắc hắn đang rối bời đâyNàng cười cười , đắc ý dẫn người đi.Lúc tiểu nha đầu thông báo có nhị tiểu thư cầu kiến , Tô Mạt hưng phấn đến nhảy dựng lên , vỗ tay liên tục . Môn cầu trường này đánh quá hay , nhìn sướng mắt .Hai đội tuyển thủ , một đội hồng y, một đội hắc y, người người tinh thần hăng hái , suất khí , thân thể mạnh mẽ, dáng người cân xứng.Quả thực là hai đội nam người mẫu siêu cấp nha!Nhất là một vị trong đội hồng y , khoảng mười tám , mười chín tuổi , ngũ quan tuấn lãng nội liễm, động tác lưu loát mạnh mẽ, hơn nữa quanh thân bao phủ một loại khí chất cao quý , tao nhã , thoạt nhìn phi thường không tầm thường , cho dù phải đứng chung với các vị hoàng tử cũng không chút nào kém cạnh .Tô Việt thấp giọng nói khẽ vào tai Tô Mạt :“Người nọ chính là đại công tử của Tần gia , Tần Nguyên Quân , còn nữa , tiểu muội , tuy có người gấp cưới ngươi , ngươi nên thu liễm chút , không thể quá phóng túng.”Tô Mạt vừa thấy đấu cầu là thu không được , tật xấu này từ lúc nhỏ hay đi theo gia gia đã dưỡng thành rồi , lúc đó nàng theo gia gia vào bộ đội , có trận bóng rổ hay bóng đá nào nàng tuyệt dối không bỏ qua . Hơn nữa nàng còn phát hiện soái ca rất giỏi , tiểu nha đầu be bé ngồi trên cổ gia gia vỗ tay hô ca ca thực suất.Tô Mạt bĩu môi , bởi vì vô cùng hưng phấn mà nghẹn khuất , xem cầu không được hô to , khác gì có đồ ăn trước mặt , bụng đói ba ngày ba đêm mà không được ăn đâu , không thú vị chút nào .Tô Việt túm ống tay áo của nàng, nhìn trộm đại tiểu thư : “ Nếu Tề vương điện hạ biết ngươi thích xem nam nhân khác như vậy , hắn ăn phải dấm , chúng ta cũng không cứu ngươi được .”Tô Mạt quệt miệng : “ Chán ghét , Tĩnh ca ca mới sẽ không giống như ngươi đâu , về sau ta thường dẫn tẩu tử đi nhìn nam nhân khác , tức chết ngươi .”Lúc này nhị tiểu thư vào tới , thỉnh an cùng hỏi thăm nhóm người lão phu nhân.Lão phu nhân nhìn nàng : “Nhị nha đầu như thế nào có rảnh lại đây a ?”

Chương 1017: Nội gian cùng phản gián 03