Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1021: Một lần vừa thấy tưởng rằng chung thân 02
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Trong mắt Tần Nguyên Quân lúc này là một mĩ nhân khí độ bất phàm , lạnh nhạt thong dong , gặp biến không sợ hãi .Tư thái tao nhã đoan trang , khí chất trầm ổn giống như hồng mai trong tiết trời se lạnh , trong thiên địa tuyết trắng tinh khôi chỉ có mùi hương của nàng quanh quẩn .Chợt có người thúc ngựa chạy tới , xoay người đánh vào mông ngựa của hắn , con ngựa lập tức hí vang , lao thẳng ra ngoài .Tần Nguyên Quân không đề phòng , suýt ngã xuống , còn may kĩ thuật cưỡi ngựa của hắn cao siêu , lập tức nắm yên ngựa xoay tròn trở về tư thế ban đầu .Nhìn hắn không hề có chút chật vật mà giống như đang trổ tài khiến cho khán đài một mảnh sôi trào , tiếng tung hô nở rộ .Tô Mạt trộm nhìn đại tỷ, thấy nàng khẽ cắn môi , mắt tiệp run rẩy , vẻ mặt muốn cười nhưng cố nén .Thấy thế , Tô Mạt quay đầu hướng lão phu nhân cười cười, lão phu nhân bất đắc dĩ thở dài.Tô Mạt nắm vai đại tiểu thư lắc lắc : “Tỷ tỷ, hắn đang nhìn tỷ kìa .”Đại tiểu thư vội chối : “Đừng nói bừa. Hắn nhìn ta làm gì ?”Tô Mạt cười nói :“Muội thấy hắn rất anh tuấn nha ! ”Đại tiểu thư quay đầu nhìn nàng , nghiêm trang nói:“Mạt nhi , Tề vương điện hạ so với hắn đẹp hơn .”Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh , đại tỷ tưởng nàng là hoa tâm nữ hài tử mất rồi . Nàng vội vàng xua tay : “Không phải , muội không có ý đó .”Đại tiểu thư thật thà hỏi : “Vậy ngươi có ý tứ gì ? Mạt nhi, ta nói muội biết nha , trên thế giới này không có ai đối tốt với muội hơn Tĩnh điện hạ đâu .”Tô Mạt thất bại , dù sao nàng đối tình cảm cũng không am hiểu mấy , nàng gật gật đầu : “Tỷ tỷ, ta biết . Ta cũng chỉ thích một mình hắn thôi .”Có thể nói về người mình yêu khẳng khái như vậy ở một nơi đầy rẫy quy cũ lễ giáo như thế này chắc cũng chỉ có mình Tô Mạt . hơn nữa , đại tiểu thư cũng quen với tính cách này của nàng. Nghe lời khẳng định của tiểu muội nhà mình , nàng mới cười rộ lên, kéo tay Tô Mạt : “Ngươi biết là tốt rồi.”Tô Mạt lại nói:“Tỷ thấy hắn ra sao ? ”Đại tiểu thư rũ mắt xuống , thản nhiên nói:“Người ta vốn cũng rất tốt , không cần ta đến đánh giá .”Tô Mạt kéo kéo tay áo nàng : “Tỷ tỷ, hắn họ Tần!”Đại tiểu thư ngẩn ra, hai má lập tức đỏ.Lão phu nhân từng nói qua với nàng về Tần gia công tử, nàng cuống quýt cúi đầu,“Mạt nhi, ta mệt , ta muốn vào trong nghỉ .”Tô Mạt âm thầm thở dài , vừa cười vừa đứng lên kéo tay tỷ tỷ : “Đi thôi.”Hai người đến trước lão phu nhân xin phép , lão phu nhân còn cẩn thận dặn dò nhóm nha đầu bà tử theo sau chăm sóc nhị vị tiểu thư , chỉ giữ Tô Hinh Nhi ở lại xem cầu trường .
Trong mắt Tần Nguyên Quân lúc này là một mĩ nhân khí độ bất phàm , lạnh nhạt thong dong , gặp biến không sợ hãi .
Tư thái tao nhã đoan trang , khí chất trầm ổn giống như hồng mai trong
tiết trời se lạnh , trong thiên địa tuyết trắng tinh khôi chỉ có mùi
hương của nàng quanh quẩn .
Chợt có người thúc ngựa chạy tới , xoay người đánh vào mông ngựa của hắn , con ngựa lập tức hí vang , lao thẳng ra ngoài .
Tần Nguyên Quân không đề phòng , suýt ngã xuống , còn may kĩ thuật cưỡi
ngựa của hắn cao siêu , lập tức nắm yên ngựa xoay tròn trở về tư thế ban đầu .
Nhìn hắn không hề có chút chật vật mà giống như đang trổ tài khiến cho khán đài một mảnh sôi trào , tiếng tung hô nở rộ .
Tô Mạt trộm nhìn đại tỷ, thấy nàng khẽ cắn môi , mắt tiệp run rẩy , vẻ mặt muốn cười nhưng cố nén .
Thấy thế , Tô Mạt quay đầu hướng lão phu nhân cười cười, lão phu nhân bất đắc dĩ thở dài.
Tô Mạt nắm vai đại tiểu thư lắc lắc : “Tỷ tỷ, hắn đang nhìn tỷ kìa .”
Đại tiểu thư vội chối : “Đừng nói bừa. Hắn nhìn ta làm gì ?”
Tô Mạt cười nói :“Muội thấy hắn rất anh tuấn nha ! ”
Đại tiểu thư quay đầu nhìn nàng , nghiêm trang nói:“Mạt nhi , Tề vương điện hạ so với hắn đẹp hơn .”
Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh , đại tỷ tưởng nàng là hoa tâm nữ hài tử mất rồi .
Nàng vội vàng xua tay : “Không phải , muội không có ý đó .”
Đại
tiểu thư thật thà hỏi : “Vậy ngươi có ý tứ gì ? Mạt nhi, ta nói muội
biết nha , trên thế giới này không có ai đối tốt với muội hơn Tĩnh điện
hạ đâu .”
Tô Mạt thất bại , dù sao nàng đối tình cảm cũng không
am hiểu mấy , nàng gật gật đầu : “Tỷ tỷ, ta biết . Ta cũng chỉ thích một mình hắn thôi .”
Có thể nói về người mình yêu khẳng khái như vậy ở một nơi đầy rẫy quy cũ lễ giáo như thế này chắc cũng chỉ có mình Tô
Mạt . hơn nữa , đại tiểu thư cũng quen với tính cách này của nàng. Nghe
lời khẳng định của tiểu muội nhà mình , nàng mới cười rộ lên, kéo tay Tô Mạt : “Ngươi biết là tốt rồi.”
Tô Mạt lại nói:“Tỷ thấy hắn ra sao ? ”
Đại tiểu thư rũ mắt xuống , thản nhiên nói:“Người ta vốn cũng rất tốt , không cần ta đến đánh giá .”
Tô Mạt kéo kéo tay áo nàng : “Tỷ tỷ, hắn họ Tần!”
Đại tiểu thư ngẩn ra, hai má lập tức đỏ.
Lão phu nhân từng nói qua với nàng về Tần gia công tử, nàng cuống quýt cúi đầu,“Mạt nhi, ta mệt , ta muốn vào trong nghỉ .”
Tô Mạt âm thầm thở dài , vừa cười vừa đứng lên kéo tay tỷ tỷ : “Đi thôi.”
Hai người đến trước lão phu nhân xin phép , lão phu nhân còn cẩn thận dặn
dò nhóm nha đầu bà tử theo sau chăm sóc nhị vị tiểu thư , chỉ giữ Tô
Hinh Nhi ở lại xem cầu trường .
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Trong mắt Tần Nguyên Quân lúc này là một mĩ nhân khí độ bất phàm , lạnh nhạt thong dong , gặp biến không sợ hãi .Tư thái tao nhã đoan trang , khí chất trầm ổn giống như hồng mai trong tiết trời se lạnh , trong thiên địa tuyết trắng tinh khôi chỉ có mùi hương của nàng quanh quẩn .Chợt có người thúc ngựa chạy tới , xoay người đánh vào mông ngựa của hắn , con ngựa lập tức hí vang , lao thẳng ra ngoài .Tần Nguyên Quân không đề phòng , suýt ngã xuống , còn may kĩ thuật cưỡi ngựa của hắn cao siêu , lập tức nắm yên ngựa xoay tròn trở về tư thế ban đầu .Nhìn hắn không hề có chút chật vật mà giống như đang trổ tài khiến cho khán đài một mảnh sôi trào , tiếng tung hô nở rộ .Tô Mạt trộm nhìn đại tỷ, thấy nàng khẽ cắn môi , mắt tiệp run rẩy , vẻ mặt muốn cười nhưng cố nén .Thấy thế , Tô Mạt quay đầu hướng lão phu nhân cười cười, lão phu nhân bất đắc dĩ thở dài.Tô Mạt nắm vai đại tiểu thư lắc lắc : “Tỷ tỷ, hắn đang nhìn tỷ kìa .”Đại tiểu thư vội chối : “Đừng nói bừa. Hắn nhìn ta làm gì ?”Tô Mạt cười nói :“Muội thấy hắn rất anh tuấn nha ! ”Đại tiểu thư quay đầu nhìn nàng , nghiêm trang nói:“Mạt nhi , Tề vương điện hạ so với hắn đẹp hơn .”Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh , đại tỷ tưởng nàng là hoa tâm nữ hài tử mất rồi . Nàng vội vàng xua tay : “Không phải , muội không có ý đó .”Đại tiểu thư thật thà hỏi : “Vậy ngươi có ý tứ gì ? Mạt nhi, ta nói muội biết nha , trên thế giới này không có ai đối tốt với muội hơn Tĩnh điện hạ đâu .”Tô Mạt thất bại , dù sao nàng đối tình cảm cũng không am hiểu mấy , nàng gật gật đầu : “Tỷ tỷ, ta biết . Ta cũng chỉ thích một mình hắn thôi .”Có thể nói về người mình yêu khẳng khái như vậy ở một nơi đầy rẫy quy cũ lễ giáo như thế này chắc cũng chỉ có mình Tô Mạt . hơn nữa , đại tiểu thư cũng quen với tính cách này của nàng. Nghe lời khẳng định của tiểu muội nhà mình , nàng mới cười rộ lên, kéo tay Tô Mạt : “Ngươi biết là tốt rồi.”Tô Mạt lại nói:“Tỷ thấy hắn ra sao ? ”Đại tiểu thư rũ mắt xuống , thản nhiên nói:“Người ta vốn cũng rất tốt , không cần ta đến đánh giá .”Tô Mạt kéo kéo tay áo nàng : “Tỷ tỷ, hắn họ Tần!”Đại tiểu thư ngẩn ra, hai má lập tức đỏ.Lão phu nhân từng nói qua với nàng về Tần gia công tử, nàng cuống quýt cúi đầu,“Mạt nhi, ta mệt , ta muốn vào trong nghỉ .”Tô Mạt âm thầm thở dài , vừa cười vừa đứng lên kéo tay tỷ tỷ : “Đi thôi.”Hai người đến trước lão phu nhân xin phép , lão phu nhân còn cẩn thận dặn dò nhóm nha đầu bà tử theo sau chăm sóc nhị vị tiểu thư , chỉ giữ Tô Hinh Nhi ở lại xem cầu trường .