Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1051: Phòng bếp cũng có khách phong nhã 04

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bà bà ( mẹ chồng ) thích nhất, chính là những nữ tủ dịu dàng hiền thục, bộ dạng thanh tú đoan trang, có tướng tốt chồng tốt con là tốt rồi.Quan trọng nhất nhà, biết lo liệu công việc nhà cửa, chủ trì việc bếp núc, đối với đại gia tộc mà nói, tuy rằng không cần ngươi tự mình xuống bếp, nhưng trong nhà gia nhân nhiều như vậy. Lại không phải tất cả bọn chúng đều trung hậu thành thật, nếu chủ tử không biết làm, liền dễ dàng bị lừa bịp khinh thị.Cho nên vì tương lai sau này nữ nhi gả cho người ta được thoải mái chút, mẫu thân sẽ đem hết toàn lực bồi dưỡng nữ nhi ở phương diện tài năng này.Vì vậy, lần này hoàng quý phi cùng Lương phi khởi xướng trận đấu của nhóm nữ tử, thực tế cũng chính là trận đấu nữ công.Cái gì cầm kỳ thư họa, ca hát khiêu vũ, trong mắt những đại gia tộc kia, đều là không phải những việc đàng hoàng, là thủ đoạn dụ dỗ, chỉ có thứ người thấp hèn mới làm ra mà thôi.Thử nghĩ xem, những ca cơ vũ cơ địa vị như thế nào, nhóm tiểu thư khuê các, các nàng làm sao có thể được cho phép, bị yêu cầu đi học cái kia?Các nàng chỉ cần ngồi đoan trang ở chỗ kia, nghe người ta xướng ( ca hát), xem người ta múa là được rồi, không cần lấy tôn nghiêm của bản thân ra để lấy cảm tình của người khác.Cho nên một tiểu thư, nếu cái gì cũng không biết, chỉ biết ngồi đoan trang, tao nhã nói chuyện, thậm chí là ngẩn người, như bình hoa, ở trong mắt đại đa số người, cũng so với một nữ tử mỹ mạo có khiếu ăn nói, biết ca múa còn tốt hơn nhiều.Bởi vì cái mà bọn họ muốn chính là nàng có thể phù hợp với kiểu mẫu, nam nhân thích ngắm nhìn nữ nhân kiều mị xinh đẹp, biết lấy lòng đàn ông, vậy cũng bị giới hạn ở nữ tử phong trần, nếu là thê tử của mình hoặc là thê tử tương lai, cũng cần đi lấy cảm tình người khác, dùng sắc đẹp để làm vũ khí, vậy thì hắn sẽ nổi điên mất.Nhất là loại phú hộ giàu có, lại càng đem gia phong và danh dự gia tộc quan trọng hơn bất cứ thứ gì.Thậm chí rất nhiều người đồn đãi, nếu không phải vì Tề vương thiện tâm chỉ sợ Tô Mạt sẽ không gả được cho ai.Còn có thể liên lụy tới các tỷ muội của nàng cũng không gả đi được.Tóm lại, trù nghệ của các tiểu thư này đều là không tầm thường, hơn nữa đều cho phép người khác hỗ trợ, cho nên bọn họ đều cảm thấy món này của Tô Mạt làm không thể giành phần thắng.Tô Mạt mỉm cười, nghiêng đầu nhìn bọn họ,“Ta nói dùng cái này sao?”Nếu chỉ vỏn vẹn một cái bánh ngọt có thể càn quét cung đình, thì người cố đại cũng dễ bị lừa gạt, không có kiến thức quá đi.Nàng chỉ sữa bên cạnh, lại chỉ chỉ một cái thùng gỗ nói, cười hì hì với Hoàng Phủ Cẩn cùng Hoàng Phủ Giác nói:“Phiền hai vị điện hạ có thân thủ giỏi, giúp ta làm một chuyện.”Chính là thay máy trộn vữa làm việc.

Bà bà ( mẹ chồng )
thích nhất, chính là những nữ tủ dịu dàng hiền thục, bộ dạng thanh tú
đoan trang, có tướng tốt chồng tốt con là tốt rồi.

Quan trọng
nhất nhà, biết lo liệu công việc nhà cửa, chủ trì việc bếp núc, đối với
đại gia tộc mà nói, tuy rằng không cần ngươi tự mình xuống bếp, nhưng
trong nhà gia nhân nhiều như vậy. Lại không phải tất cả bọn chúng đều
trung hậu thành thật, nếu chủ tử không biết làm, liền dễ dàng bị lừa bịp khinh thị.

Cho nên vì tương lai sau này nữ nhi gả cho người ta
được thoải mái chút, mẫu thân sẽ đem hết toàn lực bồi dưỡng nữ nhi ở
phương diện tài năng này.

Vì vậy, lần này hoàng quý phi cùng Lương phi khởi xướng trận đấu của nhóm nữ tử, thực tế cũng chính là trận đấu nữ công.

Cái gì cầm kỳ thư họa, ca hát khiêu vũ, trong mắt những đại gia tộc kia,
đều là không phải những việc đàng hoàng, là thủ đoạn dụ dỗ, chỉ có thứ
người thấp hèn mới làm ra mà thôi.

Thử nghĩ xem, những ca cơ vũ
cơ địa vị như thế nào, nhóm tiểu thư khuê các, các nàng làm sao có thể
được cho phép, bị yêu cầu đi học cái kia?

Các nàng chỉ cần ngồi
đoan trang ở chỗ kia, nghe người ta xướng ( ca hát), xem người ta múa là được rồi, không cần lấy tôn nghiêm của bản thân ra để lấy cảm tình của
người khác.

Cho nên một tiểu thư, nếu cái gì cũng không biết, chỉ biết ngồi đoan trang, tao nhã nói chuyện, thậm chí là ngẩn người, như
bình hoa, ở trong mắt đại đa số người, cũng so với một nữ tử mỹ mạo có
khiếu ăn nói, biết ca múa còn tốt hơn nhiều.

Bởi vì cái mà bọn họ muốn chính là nàng có thể phù hợp với kiểu mẫu, nam nhân thích ngắm
nhìn nữ nhân kiều mị xinh đẹp, biết lấy lòng đàn ông, vậy cũng bị giới
hạn ở nữ tử phong trần, nếu là thê tử của mình hoặc là thê tử tương lai, cũng cần đi lấy cảm tình người khác, dùng sắc đẹp để làm vũ khí, vậy
thì hắn sẽ nổi điên mất.

Nhất là loại phú hộ giàu có, lại càng đem gia phong và danh dự gia tộc quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Thậm chí rất nhiều người đồn đãi, nếu không phải vì Tề vương thiện tâm chỉ sợ Tô Mạt sẽ không gả được cho ai.

Còn có thể liên lụy tới các tỷ muội của nàng cũng không gả đi được.

Tóm lại, trù nghệ của các tiểu thư này đều là không tầm thường, hơn nữa đều cho phép người khác hỗ trợ, cho nên bọn họ đều cảm thấy món này của Tô
Mạt làm không thể giành phần thắng.

Tô Mạt mỉm cười, nghiêng đầu nhìn bọn họ,“Ta nói dùng cái này sao?”

Nếu chỉ vỏn vẹn một cái bánh ngọt có thể càn quét cung đình, thì người cố đại cũng dễ bị lừa gạt, không có kiến thức quá đi.

Nàng chỉ sữa bên cạnh, lại chỉ chỉ một cái thùng gỗ nói, cười hì hì với
Hoàng Phủ Cẩn cùng Hoàng Phủ Giác nói:“Phiền hai vị điện hạ có thân thủ
giỏi, giúp ta làm một chuyện.”

Chính là thay máy trộn vữa làm việc.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bà bà ( mẹ chồng ) thích nhất, chính là những nữ tủ dịu dàng hiền thục, bộ dạng thanh tú đoan trang, có tướng tốt chồng tốt con là tốt rồi.Quan trọng nhất nhà, biết lo liệu công việc nhà cửa, chủ trì việc bếp núc, đối với đại gia tộc mà nói, tuy rằng không cần ngươi tự mình xuống bếp, nhưng trong nhà gia nhân nhiều như vậy. Lại không phải tất cả bọn chúng đều trung hậu thành thật, nếu chủ tử không biết làm, liền dễ dàng bị lừa bịp khinh thị.Cho nên vì tương lai sau này nữ nhi gả cho người ta được thoải mái chút, mẫu thân sẽ đem hết toàn lực bồi dưỡng nữ nhi ở phương diện tài năng này.Vì vậy, lần này hoàng quý phi cùng Lương phi khởi xướng trận đấu của nhóm nữ tử, thực tế cũng chính là trận đấu nữ công.Cái gì cầm kỳ thư họa, ca hát khiêu vũ, trong mắt những đại gia tộc kia, đều là không phải những việc đàng hoàng, là thủ đoạn dụ dỗ, chỉ có thứ người thấp hèn mới làm ra mà thôi.Thử nghĩ xem, những ca cơ vũ cơ địa vị như thế nào, nhóm tiểu thư khuê các, các nàng làm sao có thể được cho phép, bị yêu cầu đi học cái kia?Các nàng chỉ cần ngồi đoan trang ở chỗ kia, nghe người ta xướng ( ca hát), xem người ta múa là được rồi, không cần lấy tôn nghiêm của bản thân ra để lấy cảm tình của người khác.Cho nên một tiểu thư, nếu cái gì cũng không biết, chỉ biết ngồi đoan trang, tao nhã nói chuyện, thậm chí là ngẩn người, như bình hoa, ở trong mắt đại đa số người, cũng so với một nữ tử mỹ mạo có khiếu ăn nói, biết ca múa còn tốt hơn nhiều.Bởi vì cái mà bọn họ muốn chính là nàng có thể phù hợp với kiểu mẫu, nam nhân thích ngắm nhìn nữ nhân kiều mị xinh đẹp, biết lấy lòng đàn ông, vậy cũng bị giới hạn ở nữ tử phong trần, nếu là thê tử của mình hoặc là thê tử tương lai, cũng cần đi lấy cảm tình người khác, dùng sắc đẹp để làm vũ khí, vậy thì hắn sẽ nổi điên mất.Nhất là loại phú hộ giàu có, lại càng đem gia phong và danh dự gia tộc quan trọng hơn bất cứ thứ gì.Thậm chí rất nhiều người đồn đãi, nếu không phải vì Tề vương thiện tâm chỉ sợ Tô Mạt sẽ không gả được cho ai.Còn có thể liên lụy tới các tỷ muội của nàng cũng không gả đi được.Tóm lại, trù nghệ của các tiểu thư này đều là không tầm thường, hơn nữa đều cho phép người khác hỗ trợ, cho nên bọn họ đều cảm thấy món này của Tô Mạt làm không thể giành phần thắng.Tô Mạt mỉm cười, nghiêng đầu nhìn bọn họ,“Ta nói dùng cái này sao?”Nếu chỉ vỏn vẹn một cái bánh ngọt có thể càn quét cung đình, thì người cố đại cũng dễ bị lừa gạt, không có kiến thức quá đi.Nàng chỉ sữa bên cạnh, lại chỉ chỉ một cái thùng gỗ nói, cười hì hì với Hoàng Phủ Cẩn cùng Hoàng Phủ Giác nói:“Phiền hai vị điện hạ có thân thủ giỏi, giúp ta làm một chuyện.”Chính là thay máy trộn vữa làm việc.

Chương 1051: Phòng bếp cũng có khách phong nhã 04