Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1061: Âm mưu phá hỏng bánh kem 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng quý phi đang ngồi trong điện đọc sách .Hai người đồng thời tiến lên thỉnh an .Cố Chiêu thưa :“Hồi bẩm nương nương , tiểu nhân đi Tú Xuân uyển gặp được một tiểu công công , hắn bảo tiểu nhân báo với nương nương , bọn họ nói công thức làm điểm tâm bị trộm , nhưng chỉ bị trộm có một nửa , phần bị trộm cũng không phải phần tinh hoa nhất , hiện giờ bọn họ đã cải thiện .Còn nói so với trước kia tốt hơn cả trăm lần .”Hoàng quý phi nghe vậy cả kinh , sách trong tay rơi xuống , đi tới đi lui .Đột nhiên , nàng quay lại nói với Tú Nga : “ Phái người gọi Văn Nhi trở về .”Tú Nga nhận lệnh , phân phó người đi .Hoàng quý phi lại sai nô tài thưởng cho hai người Cố Chiêu .Cố Chiêu vội nói :“Nương nương , vì bệ hạ và nương nương làm việc là trách nhiệm của chúng tiểu nhân . Chùng thần không dám nhận thưởng .”Hoàng quý phi mỉm cười , vẻ mặt ôn hoà :“Đây là bổn cung mời huynh đệ các ngươi uống rượu . ”Một thị vệ khác lập tức tạ ơn , lôi Cố Chiêu đi , ra tới đại điện lập tức trừng hắn : “ Không cần nói nhiều như vậy , chủ tử ban thưởng thì ngươi cứ thu .”Cố Chiêu hơi hơi nhíu mi , bất quá hắn mới tiến cung , có rất nhiều chuyện chưa hiểu hết . Phụ thân bảo hắn nên theo biểu ca học hỏi , hắn chỉ việc nghe theo là được .Hiện giờ lòng hắn rất vui , Tô Văn Nhi kia xem ra chính là nữ quan bên người Hoàng quý phi rồi .Nghĩ vậy , hắn liền hỏi tiểu cung nữ đi theo .Khi biết được đó là nhị tiểu thư của Tô Quốc công , tâm hắn càng rạo rực . Song lại sợ biểu ca trêu chọc , hắn không dám thể hiện ra mặt mà nhanh nhanh trở về trung ương cung .Bọn họ chưa được phụng giá bên cạnh , cho nên đứng bên ngoài báo cho tiểu thái giám , tiểu thái giám kia mới báo lại với Lưu công công .Lưu Ngọc nghe xong nhìn thoáng qua , hoàng đế hiếm khi cùng với Hoàng Phủ Giới , Hoàng Phủ Kha , cùng vài tiểu công chúa, hoàng tử nói chuyện vui như vậy , bên cạnh còn bày một cái bánh lớn gọi là bánh kem gì đó .Hắn phất phất tay , ý bảo không cần gấp .Hoàng đế đã ăn được một miếng , cảm thấy khá ngon , liền thưởng cho tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa ăn thử .Mỗi người được một miếng nhưng các tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa vẫn chưa thấy đủ , còn muốn ăn thêm .Hoàng đế nhìn Tô Văn Nhi : “ Món này không tệ , tuy rằng hơi ngán nhưng thỉnh thoảng ăn một lần cũng khá . Các ngươi sao nghĩ ra được món này ? ”Tô Văn Nhi hạ thấp người , khẽ cười nói : “Hồi bẩm bệ hạ , nô tì thường thích xem sách , lại nghe lão tổ mẫu dạy dỗ , quan trọng hơn là được theo hoàng quý phi .Ở trong cung được nếm thử nhiều món ngon , được xem thêm nhiều sách , lại nghe Tô đầu bếp nói thật nhiều về cách làm điểm tâm , sau đó thì nghĩ ra nó . Bệ hạ thích là vinh hạnh của nô tì .”

Hoàng quý phi đang ngồi trong điện đọc sách .Hai người đồng thời tiến lên thỉnh an .

Cố Chiêu thưa :“Hồi bẩm nương nương , tiểu nhân đi Tú Xuân uyển gặp được
một tiểu công công , hắn bảo tiểu nhân báo với nương nương , bọn họ nói
công thức làm điểm tâm bị trộm , nhưng chỉ bị trộm có một nửa , phần bị
trộm cũng không phải phần tinh hoa nhất , hiện giờ bọn họ đã cải thiện
.Còn nói so với trước kia tốt hơn cả trăm lần .”

Hoàng quý phi nghe vậy cả kinh , sách trong tay rơi xuống , đi tới đi lui .

Đột nhiên , nàng quay lại nói với Tú Nga : “ Phái người gọi Văn Nhi trở về .”

Tú Nga nhận lệnh , phân phó người đi .

Hoàng quý phi lại sai nô tài thưởng cho hai người Cố Chiêu .

Cố Chiêu vội nói :“Nương nương , vì bệ hạ và nương nương làm việc là trách nhiệm của chúng tiểu nhân . Chùng thần không dám nhận thưởng .”

Hoàng quý phi mỉm cười , vẻ mặt ôn hoà :“Đây là bổn cung mời huynh đệ các ngươi uống rượu . ”

Một thị vệ khác lập tức tạ ơn , lôi Cố Chiêu đi , ra tới đại điện lập tức
trừng hắn : “ Không cần nói nhiều như vậy , chủ tử ban thưởng thì ngươi
cứ thu .”

Cố Chiêu hơi hơi nhíu mi , bất quá hắn mới tiến cung ,
có rất nhiều chuyện chưa hiểu hết . Phụ thân bảo hắn nên theo biểu ca
học hỏi , hắn chỉ việc nghe theo là được .

Hiện giờ lòng hắn rất
vui , Tô Văn Nhi kia xem ra chính là nữ quan bên người Hoàng quý phi rồi .Nghĩ vậy , hắn liền hỏi tiểu cung nữ đi theo .

Khi biết được
đó là nhị tiểu thư của Tô Quốc công , tâm hắn càng rạo rực . Song lại sợ biểu ca trêu chọc , hắn không dám thể hiện ra mặt mà nhanh nhanh trở về trung ương cung .

Bọn họ chưa được phụng giá bên cạnh , cho nên
đứng bên ngoài báo cho tiểu thái giám , tiểu thái giám kia mới báo lại
với Lưu công công .

Lưu Ngọc nghe xong nhìn thoáng qua , hoàng đế hiếm khi cùng với Hoàng Phủ Giới , Hoàng Phủ Kha , cùng vài tiểu công
chúa, hoàng tử nói chuyện vui như vậy , bên cạnh còn bày một cái bánh
lớn gọi là bánh kem gì đó .

Hắn phất phất tay , ý bảo không cần gấp .

Hoàng đế đã ăn được một miếng , cảm thấy khá ngon , liền thưởng cho tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa ăn thử .

Mỗi người được một miếng nhưng các tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa vẫn chưa thấy đủ , còn muốn ăn thêm .

Hoàng đế nhìn Tô Văn Nhi : “ Món này không tệ , tuy rằng hơi ngán nhưng thỉnh thoảng ăn một lần cũng khá . Các ngươi sao nghĩ ra được món này ? ”

Tô Văn Nhi hạ thấp người , khẽ cười nói : “Hồi bẩm bệ hạ , nô tì thường
thích xem sách , lại nghe lão tổ mẫu dạy dỗ , quan trọng hơn là được
theo hoàng quý phi .Ở trong cung được nếm thử nhiều món ngon , được xem
thêm nhiều sách , lại nghe Tô đầu bếp nói thật nhiều về cách làm điểm
tâm , sau đó thì nghĩ ra nó . Bệ hạ thích là vinh hạnh của nô tì .”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng quý phi đang ngồi trong điện đọc sách .Hai người đồng thời tiến lên thỉnh an .Cố Chiêu thưa :“Hồi bẩm nương nương , tiểu nhân đi Tú Xuân uyển gặp được một tiểu công công , hắn bảo tiểu nhân báo với nương nương , bọn họ nói công thức làm điểm tâm bị trộm , nhưng chỉ bị trộm có một nửa , phần bị trộm cũng không phải phần tinh hoa nhất , hiện giờ bọn họ đã cải thiện .Còn nói so với trước kia tốt hơn cả trăm lần .”Hoàng quý phi nghe vậy cả kinh , sách trong tay rơi xuống , đi tới đi lui .Đột nhiên , nàng quay lại nói với Tú Nga : “ Phái người gọi Văn Nhi trở về .”Tú Nga nhận lệnh , phân phó người đi .Hoàng quý phi lại sai nô tài thưởng cho hai người Cố Chiêu .Cố Chiêu vội nói :“Nương nương , vì bệ hạ và nương nương làm việc là trách nhiệm của chúng tiểu nhân . Chùng thần không dám nhận thưởng .”Hoàng quý phi mỉm cười , vẻ mặt ôn hoà :“Đây là bổn cung mời huynh đệ các ngươi uống rượu . ”Một thị vệ khác lập tức tạ ơn , lôi Cố Chiêu đi , ra tới đại điện lập tức trừng hắn : “ Không cần nói nhiều như vậy , chủ tử ban thưởng thì ngươi cứ thu .”Cố Chiêu hơi hơi nhíu mi , bất quá hắn mới tiến cung , có rất nhiều chuyện chưa hiểu hết . Phụ thân bảo hắn nên theo biểu ca học hỏi , hắn chỉ việc nghe theo là được .Hiện giờ lòng hắn rất vui , Tô Văn Nhi kia xem ra chính là nữ quan bên người Hoàng quý phi rồi .Nghĩ vậy , hắn liền hỏi tiểu cung nữ đi theo .Khi biết được đó là nhị tiểu thư của Tô Quốc công , tâm hắn càng rạo rực . Song lại sợ biểu ca trêu chọc , hắn không dám thể hiện ra mặt mà nhanh nhanh trở về trung ương cung .Bọn họ chưa được phụng giá bên cạnh , cho nên đứng bên ngoài báo cho tiểu thái giám , tiểu thái giám kia mới báo lại với Lưu công công .Lưu Ngọc nghe xong nhìn thoáng qua , hoàng đế hiếm khi cùng với Hoàng Phủ Giới , Hoàng Phủ Kha , cùng vài tiểu công chúa, hoàng tử nói chuyện vui như vậy , bên cạnh còn bày một cái bánh lớn gọi là bánh kem gì đó .Hắn phất phất tay , ý bảo không cần gấp .Hoàng đế đã ăn được một miếng , cảm thấy khá ngon , liền thưởng cho tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa ăn thử .Mỗi người được một miếng nhưng các tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa vẫn chưa thấy đủ , còn muốn ăn thêm .Hoàng đế nhìn Tô Văn Nhi : “ Món này không tệ , tuy rằng hơi ngán nhưng thỉnh thoảng ăn một lần cũng khá . Các ngươi sao nghĩ ra được món này ? ”Tô Văn Nhi hạ thấp người , khẽ cười nói : “Hồi bẩm bệ hạ , nô tì thường thích xem sách , lại nghe lão tổ mẫu dạy dỗ , quan trọng hơn là được theo hoàng quý phi .Ở trong cung được nếm thử nhiều món ngon , được xem thêm nhiều sách , lại nghe Tô đầu bếp nói thật nhiều về cách làm điểm tâm , sau đó thì nghĩ ra nó . Bệ hạ thích là vinh hạnh của nô tì .”

Chương 1061: Âm mưu phá hỏng bánh kem 01