Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1062: Âm mưu phá hỏng bánh kem 02
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng đế lại nhìn Tống Dung Miên bên cạnh nàng : “Miên nha đầu , tay ngươi có sao không ?”Tống Dung Miên vội tạ ơn : “ Bệ hạ , tay nô tì không sao . ”Hoàng đế lại trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa : “ Hai người các ngươi cũng không còn nhỏ , sao lại bướng bỉnh như vậy ? ”Hoàng Phủ Kha lập tức làm nũng , khanh khách cười .Bên kia, Hoàng Phủ Liễn nói với Hoàng Phủ Giới nói : “Thất ca , huynh nói thử xem Tô Mạt tỷ định làm món gì , đệ muốn biết quá đi .”Hoàng Phủ Giới biến sắc , gắt lên :“ Ta làm sao mà biết . ”Lúc này Lưu Ngọc mới tiến lên truyền lời , nói hoàng quý phi nương nương gọi bọn họ trở về.Hoàng đế cười hiền hậu : “ Tất cả trở về nghỉ ngơi đi , trẫm cũng mệt rồi . Lão ngũ bọn họ cũng không thèm nói một tiếng . Thần thần bí bí .”Lưu Ngọc cười nói : “ Bệ hạ , trưa mai chẳng phải sẽ biết hay sao ? ”Hoàng đế lại liếc nhìn Tống Dung Miên sau đó quay sang phân phó tiền cô cô : “ Thưởng nàng một hộp băng ngọc cao về thoa .”Tiễn cô cô tuân lệnh , lập tức đi ngay .Tô Văn Nhi cũng vô cùng kinh ngạc . Phải biết băng ngọc cao là thuốc trị sưng tốt nhất trong cung , hiệu quả trị liệu rất mau , khi thoa lên dấu vết gì đều không lưu lại , cho dù có là phi tần trong cung cũng không phải ai cũng có được .Trong cung Hoàng quý phi cùng Lương phi đều có nhưng An tần thì không .Cho nên , lúc thập tứ điện hạ bị thương , An tần đã đến hỏi Hoàng quý phi .Nàng liếc Tống Dung Hoa , không cần hỏi cũng biết , chắc cắn là lúc Tống Dung Miên mang điểm tâm lên , Tống Dung Hoa đã âm thầm ngán chân , muốn cho nàng xấu mặt .Sau đó Tống Dung Miên liều chết bảo hộ điểm tâm , thà để mình bị ngã cũng không để điểm tâm hư tổn .Hoàng đế tự nhiên là thương tiếc nàng......Tống Dung Miên vội vàng tạ ơn.Ra đại điện, Tô Văn Nhi liền thấy được Cố Chiêu, hắn nhìn nàng cưới , ánh mắt sáng rỡ , môi mím lại , bộ dáng giống như trẻ con mới lớn .Nàng liếc nhìn hắn một cái rồi vội vàng đi cùng mọi người .Tống Ngũ cũng đã tới chỗ Hoàng quý phi , bên cạnh còn có hai người , một nam , một nữ , mặt mày trước sau như một , hình như không quen mặc y phục quý giá nên có điểm không tự nhiên .Hoàng quý phi lập tức đem tin tức dọ thám được nói cho Tô Văn Nhi , bảo nàng tìm biện pháp làm cho bánh ngon hơn .Tô Văn Nhi kinh ngạc nói :“ Nương nương , bánh này đã làm tốt lắm rồi , không thể làm khác được .”Nếu tùy tiện làm lại , không biết có tốt hơn không ?Tuy rằng trưa mai trận đấu mới diễn ra nhưng sáng sớm đã phải đưa điểm tâm qua trước .
Hoàng đế lại nhìn Tống Dung Miên bên cạnh nàng : “Miên nha đầu , tay ngươi có sao không ?”
Tống Dung Miên vội tạ ơn : “ Bệ hạ , tay nô tì không sao . ”
Hoàng đế lại trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa : “ Hai người
các ngươi cũng không còn nhỏ , sao lại bướng bỉnh như vậy ? ”
Hoàng Phủ Kha lập tức làm nũng , khanh khách cười .
Bên kia, Hoàng Phủ Liễn nói với Hoàng Phủ Giới nói : “Thất ca , huynh nói
thử xem Tô Mạt tỷ định làm món gì , đệ muốn biết quá đi .”
Hoàng Phủ Giới biến sắc , gắt lên :“ Ta làm sao mà biết . ”
Lúc này Lưu Ngọc mới tiến lên truyền lời , nói hoàng quý phi nương nương gọi bọn họ trở về.
Hoàng đế cười hiền hậu : “ Tất cả trở về nghỉ ngơi đi , trẫm cũng mệt rồi .
Lão ngũ bọn họ cũng không thèm nói một tiếng . Thần thần bí bí .”
Lưu Ngọc cười nói : “ Bệ hạ , trưa mai chẳng phải sẽ biết hay sao ? ”
Hoàng đế lại liếc nhìn Tống Dung Miên sau đó quay sang phân phó tiền cô cô : “ Thưởng nàng một hộp băng ngọc cao về thoa .”
Tiễn cô cô tuân lệnh , lập tức đi ngay .
Tô Văn Nhi cũng vô cùng kinh ngạc . Phải biết băng ngọc cao là thuốc trị
sưng tốt nhất trong cung , hiệu quả trị liệu rất mau , khi thoa lên dấu
vết gì đều không lưu lại , cho dù có là phi tần trong cung cũng không
phải ai cũng có được .
Trong cung Hoàng quý phi cùng Lương phi
đều có nhưng An tần thì không .Cho nên , lúc thập tứ điện hạ bị thương , An tần đã đến hỏi Hoàng quý phi .
Nàng liếc Tống Dung Hoa ,
không cần hỏi cũng biết , chắc cắn là lúc Tống Dung Miên mang điểm tâm
lên , Tống Dung Hoa đã âm thầm ngán chân , muốn cho nàng xấu mặt .
Sau đó Tống Dung Miên liều chết bảo hộ điểm tâm , thà để mình bị ngã cũng không để điểm tâm hư tổn .
Hoàng đế tự nhiên là thương tiếc nàng......
Tống Dung Miên vội vàng tạ ơn.
Ra đại điện, Tô Văn Nhi liền thấy được Cố Chiêu, hắn nhìn nàng cưới , ánh
mắt sáng rỡ , môi mím lại , bộ dáng giống như trẻ con mới lớn .
Nàng liếc nhìn hắn một cái rồi vội vàng đi cùng mọi người .
Tống Ngũ cũng đã tới chỗ Hoàng quý phi , bên cạnh còn có hai người , một nam , một nữ , mặt mày trước sau như một , hình như không quen mặc y phục
quý giá nên có điểm không tự nhiên .
Hoàng quý phi lập tức đem tin tức dọ thám được nói cho Tô Văn Nhi , bảo nàng tìm biện pháp làm cho bánh ngon hơn .
Tô Văn Nhi kinh ngạc nói :“ Nương nương , bánh này đã làm tốt lắm rồi , không thể làm khác được .”
Nếu tùy tiện làm lại , không biết có tốt hơn không ?
Tuy rằng trưa mai trận đấu mới diễn ra nhưng sáng sớm đã phải đưa điểm tâm qua trước .
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng đế lại nhìn Tống Dung Miên bên cạnh nàng : “Miên nha đầu , tay ngươi có sao không ?”Tống Dung Miên vội tạ ơn : “ Bệ hạ , tay nô tì không sao . ”Hoàng đế lại trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa : “ Hai người các ngươi cũng không còn nhỏ , sao lại bướng bỉnh như vậy ? ”Hoàng Phủ Kha lập tức làm nũng , khanh khách cười .Bên kia, Hoàng Phủ Liễn nói với Hoàng Phủ Giới nói : “Thất ca , huynh nói thử xem Tô Mạt tỷ định làm món gì , đệ muốn biết quá đi .”Hoàng Phủ Giới biến sắc , gắt lên :“ Ta làm sao mà biết . ”Lúc này Lưu Ngọc mới tiến lên truyền lời , nói hoàng quý phi nương nương gọi bọn họ trở về.Hoàng đế cười hiền hậu : “ Tất cả trở về nghỉ ngơi đi , trẫm cũng mệt rồi . Lão ngũ bọn họ cũng không thèm nói một tiếng . Thần thần bí bí .”Lưu Ngọc cười nói : “ Bệ hạ , trưa mai chẳng phải sẽ biết hay sao ? ”Hoàng đế lại liếc nhìn Tống Dung Miên sau đó quay sang phân phó tiền cô cô : “ Thưởng nàng một hộp băng ngọc cao về thoa .”Tiễn cô cô tuân lệnh , lập tức đi ngay .Tô Văn Nhi cũng vô cùng kinh ngạc . Phải biết băng ngọc cao là thuốc trị sưng tốt nhất trong cung , hiệu quả trị liệu rất mau , khi thoa lên dấu vết gì đều không lưu lại , cho dù có là phi tần trong cung cũng không phải ai cũng có được .Trong cung Hoàng quý phi cùng Lương phi đều có nhưng An tần thì không .Cho nên , lúc thập tứ điện hạ bị thương , An tần đã đến hỏi Hoàng quý phi .Nàng liếc Tống Dung Hoa , không cần hỏi cũng biết , chắc cắn là lúc Tống Dung Miên mang điểm tâm lên , Tống Dung Hoa đã âm thầm ngán chân , muốn cho nàng xấu mặt .Sau đó Tống Dung Miên liều chết bảo hộ điểm tâm , thà để mình bị ngã cũng không để điểm tâm hư tổn .Hoàng đế tự nhiên là thương tiếc nàng......Tống Dung Miên vội vàng tạ ơn.Ra đại điện, Tô Văn Nhi liền thấy được Cố Chiêu, hắn nhìn nàng cưới , ánh mắt sáng rỡ , môi mím lại , bộ dáng giống như trẻ con mới lớn .Nàng liếc nhìn hắn một cái rồi vội vàng đi cùng mọi người .Tống Ngũ cũng đã tới chỗ Hoàng quý phi , bên cạnh còn có hai người , một nam , một nữ , mặt mày trước sau như một , hình như không quen mặc y phục quý giá nên có điểm không tự nhiên .Hoàng quý phi lập tức đem tin tức dọ thám được nói cho Tô Văn Nhi , bảo nàng tìm biện pháp làm cho bánh ngon hơn .Tô Văn Nhi kinh ngạc nói :“ Nương nương , bánh này đã làm tốt lắm rồi , không thể làm khác được .”Nếu tùy tiện làm lại , không biết có tốt hơn không ?Tuy rằng trưa mai trận đấu mới diễn ra nhưng sáng sớm đã phải đưa điểm tâm qua trước .