Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1064: Dụ địch đến phá bánh kem 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau đó hai người đem hình dạng của bánh miêu tả lại . Bánh có ba tầng , trên mặt trang trí hoa , là Thiên Địa Đồng Xuân , còn viết chữ : Vạn thọ vô cương , Đại Chu vĩnh tồn .Ngay cả nguyên liệu dùng để viết chữ màu sắc rực rỡ cũng được cả hai cũng mang đến , đỡ phải đi lại nhiều lần .Hoàng quý phi gọi Tôn đầu bếp tới , hắn nhìn một chút thứ bơ màu sắc rực rỡ mới biết đó không phải là bơ mà là nước trái cây được nấu với đường tạo thành nhiều màu khác nhau , có thể ăn được .Hoàng quý phi đắc ý cười : “ Rất tốt , các ngươi cứ làm giống như vậy .”Sau đó lại sai người trọng thưởng cho Thư Hùng Song Sát .Đảo mắt đã sang ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu khắp mọi nơi phô bày cảnh xuân rực rỡ .Trận đấu của các tiểu thư được cử hành tại Hàm Xuân uyển .Hàm Xuân uyển có một đình viện hai tầng làm bằng gỗ , Tô Mạt ở giữa sân nhìn tới cũng thầm cảm thán . Nó còn lớn hơn so với sân đấu bóng rổ ở hiện đại nữa .Hoàng đế dẫn đầu chúng đại thần ngồi ở hướng bắc , các tiểu thư tham gia trận đấu ngồi ở lầu một .Các hạng mục thi đấu có : Đàn , vẽ tranh , đánh cờ , thêu , làm điểm tâm , pha trà , bắn tên .Duy nhất không có ca hát khiêu vũ , bởi vì đó là dành cho các ca cơ vũ nữ .Điệu vũ nghê thường mở màn trận đấu . Các vũ cơ y phục xinh đẹp , tươi mát tao nhã , dung nhan như ngọc , tay như nhành liễu , thắt lưng uyển chuyển …đem thanh nhạc , thân thể, phục sức, ca khúc phối hợp hoàn mỹ .Đó là cảnh giới cao nhất của nghệ thuật múa hoàng gia .Loại vũ khúc này chỉ xuất hiện ở đại điển mừng thọ , chiêu đãi sứ giả hoặc một vài yến hội quan trọng . Lần đạp thanh này là lần đầu tiên hoàng đế xuất hành , trong mắt người khác chính là vô cùng quan trọng .Tuy rằng vũ điệu lần này không phô diễn hết toàn bộ tinh túy nhất của Nghê thường vũ y nhưng cũng đã đạt đến năm , sáu thành , đối với những người bình thường chỉ thưởng thức được trình độ chỉ có ba thành tự nhiên càng thêm kinh diễm .Xem màn ca múa động lòng người trước mặt , Tô Mạt nghĩ mình nên xin phép đi sơn trang , tìm cách tạo ra màn ca múa khác còn đặc sắc , hấp dẫn lòng người hơn .Tiêu chuẩn thưởng thức của người Đại Chu hiện giờ chắc chắn sẽ không thích ca khúc cùng vũ khúc hiện đại , về tương lai thì có thể nhưng cần phải có một quá trình cải tiến suy nghĩ cùng nhận thức của bọn họ .Người cho dù có lợi hại đến đâu cũng không thể thứ gì cũng làm được . Tô Mạt tự biết mình không giỏi múa hát , chỉ có trước đây lúc còn đi nhà trẻ , bộ dạng chọc người yêu thích nên mới bị dì bắt tham gia một vài hoạt động .

Sau đó hai người đem
hình dạng của bánh miêu tả lại . Bánh có ba tầng , trên mặt trang trí
hoa , là Thiên Địa Đồng Xuân , còn viết chữ : Vạn thọ vô cương , Đại Chu vĩnh tồn .Ngay cả nguyên liệu dùng để viết chữ màu sắc rực rỡ cũng được cả hai cũng mang đến , đỡ phải đi lại nhiều lần .

Hoàng quý phi
gọi Tôn đầu bếp tới , hắn nhìn một chút thứ bơ màu sắc rực rỡ mới biết
đó không phải là bơ mà là nước trái cây được nấu với đường tạo thành
nhiều màu khác nhau , có thể ăn được .

Hoàng quý phi đắc ý cười : “ Rất tốt , các ngươi cứ làm giống như vậy .”

Sau đó lại sai người trọng thưởng cho Thư Hùng Song Sát .

Đảo mắt đã sang ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu khắp mọi nơi phô bày cảnh xuân rực rỡ .

Trận đấu của các tiểu thư được cử hành tại Hàm Xuân uyển .

Hàm Xuân uyển có một đình viện hai tầng làm bằng gỗ , Tô Mạt ở giữa sân
nhìn tới cũng thầm cảm thán . Nó còn lớn hơn so với sân đấu bóng rổ ở
hiện đại nữa .

Hoàng đế dẫn đầu chúng đại thần ngồi ở hướng bắc , các tiểu thư tham gia trận đấu ngồi ở lầu một .

Các hạng mục thi đấu có : Đàn , vẽ tranh , đánh cờ , thêu , làm điểm tâm , pha trà , bắn tên .

Duy nhất không có ca hát khiêu vũ , bởi vì đó là dành cho các ca cơ vũ nữ .

Điệu vũ nghê thường mở màn trận đấu . Các vũ cơ y phục xinh đẹp , tươi mát
tao nhã , dung nhan như ngọc , tay như nhành liễu , thắt lưng uyển
chuyển …đem thanh nhạc , thân thể, phục sức, ca khúc phối hợp hoàn mỹ .

Đó là cảnh giới cao nhất của nghệ thuật múa hoàng gia .

Loại vũ khúc này chỉ xuất hiện ở đại điển mừng thọ , chiêu đãi sứ giả hoặc
một vài yến hội quan trọng . Lần đạp thanh này là lần đầu tiên hoàng đế
xuất hành , trong mắt người khác chính là vô cùng quan trọng .

Tuy rằng vũ điệu lần này không phô diễn hết toàn bộ tinh túy nhất của Nghê
thường vũ y nhưng cũng đã đạt đến năm , sáu thành , đối với những người
bình thường chỉ thưởng thức được trình độ chỉ có ba thành tự nhiên càng
thêm kinh diễm .

Xem màn ca múa động lòng người trước mặt , Tô
Mạt nghĩ mình nên xin phép đi sơn trang , tìm cách tạo ra màn ca múa
khác còn đặc sắc , hấp dẫn lòng người hơn .

Tiêu chuẩn thưởng
thức của người Đại Chu hiện giờ chắc chắn sẽ không thích ca khúc cùng vũ khúc hiện đại , về tương lai thì có thể nhưng cần phải có một quá trình cải tiến suy nghĩ cùng nhận thức của bọn họ .

Người cho dù có
lợi hại đến đâu cũng không thể thứ gì cũng làm được . Tô Mạt tự biết
mình không giỏi múa hát , chỉ có trước đây lúc còn đi nhà trẻ , bộ dạng
chọc người yêu thích nên mới bị dì bắt tham gia một vài hoạt động .

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau đó hai người đem hình dạng của bánh miêu tả lại . Bánh có ba tầng , trên mặt trang trí hoa , là Thiên Địa Đồng Xuân , còn viết chữ : Vạn thọ vô cương , Đại Chu vĩnh tồn .Ngay cả nguyên liệu dùng để viết chữ màu sắc rực rỡ cũng được cả hai cũng mang đến , đỡ phải đi lại nhiều lần .Hoàng quý phi gọi Tôn đầu bếp tới , hắn nhìn một chút thứ bơ màu sắc rực rỡ mới biết đó không phải là bơ mà là nước trái cây được nấu với đường tạo thành nhiều màu khác nhau , có thể ăn được .Hoàng quý phi đắc ý cười : “ Rất tốt , các ngươi cứ làm giống như vậy .”Sau đó lại sai người trọng thưởng cho Thư Hùng Song Sát .Đảo mắt đã sang ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu khắp mọi nơi phô bày cảnh xuân rực rỡ .Trận đấu của các tiểu thư được cử hành tại Hàm Xuân uyển .Hàm Xuân uyển có một đình viện hai tầng làm bằng gỗ , Tô Mạt ở giữa sân nhìn tới cũng thầm cảm thán . Nó còn lớn hơn so với sân đấu bóng rổ ở hiện đại nữa .Hoàng đế dẫn đầu chúng đại thần ngồi ở hướng bắc , các tiểu thư tham gia trận đấu ngồi ở lầu một .Các hạng mục thi đấu có : Đàn , vẽ tranh , đánh cờ , thêu , làm điểm tâm , pha trà , bắn tên .Duy nhất không có ca hát khiêu vũ , bởi vì đó là dành cho các ca cơ vũ nữ .Điệu vũ nghê thường mở màn trận đấu . Các vũ cơ y phục xinh đẹp , tươi mát tao nhã , dung nhan như ngọc , tay như nhành liễu , thắt lưng uyển chuyển …đem thanh nhạc , thân thể, phục sức, ca khúc phối hợp hoàn mỹ .Đó là cảnh giới cao nhất của nghệ thuật múa hoàng gia .Loại vũ khúc này chỉ xuất hiện ở đại điển mừng thọ , chiêu đãi sứ giả hoặc một vài yến hội quan trọng . Lần đạp thanh này là lần đầu tiên hoàng đế xuất hành , trong mắt người khác chính là vô cùng quan trọng .Tuy rằng vũ điệu lần này không phô diễn hết toàn bộ tinh túy nhất của Nghê thường vũ y nhưng cũng đã đạt đến năm , sáu thành , đối với những người bình thường chỉ thưởng thức được trình độ chỉ có ba thành tự nhiên càng thêm kinh diễm .Xem màn ca múa động lòng người trước mặt , Tô Mạt nghĩ mình nên xin phép đi sơn trang , tìm cách tạo ra màn ca múa khác còn đặc sắc , hấp dẫn lòng người hơn .Tiêu chuẩn thưởng thức của người Đại Chu hiện giờ chắc chắn sẽ không thích ca khúc cùng vũ khúc hiện đại , về tương lai thì có thể nhưng cần phải có một quá trình cải tiến suy nghĩ cùng nhận thức của bọn họ .Người cho dù có lợi hại đến đâu cũng không thể thứ gì cũng làm được . Tô Mạt tự biết mình không giỏi múa hát , chỉ có trước đây lúc còn đi nhà trẻ , bộ dạng chọc người yêu thích nên mới bị dì bắt tham gia một vài hoạt động .

Chương 1064: Dụ địch đến phá bánh kem 02