Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1063: Dụ địch đến phá bánh kem 01
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng quý phi sắc mặt âm trầm : “Xem ra Tô Mạt đã gài bẫy ngươi , không để ngươi biết hết công thức . Đến lúc đó , nếu như bánh kem hai bên giống nhau , nhưng của nàng ngon hơn , không cần nói cũng biết . Bệ hạ cũng sẽ nghĩ tới .”Ban đầu , chủ ý của Tô Văn Nhi là nếu các nàng làm bánh ngon hơn tô Mạt là việc không dễ .Nhưng nếu biết nàng đang làm cái gì , bọn họ chỉ cần làm giống một phần đã là tốt lắm rồi .Giống nhau như đúc sẽ khó phân cao thấp , hơn nữa còn có thể tố cáo Tô Mạt học lén bí quyết làm bánh của các nàng .Tô Văn Nhi an ủi :“Nương nương không cần gấp , Tôn đầu bếp đã dựa vào công thức chúng ta đưa ra cải tiến rất nhiều , bánh làm ra cũng không hoàn toàn giống trước kia .”Hoàng quý phi thong thả bước : “ Dẫu sao biết người biết ta vẫn tốt hơn .”Tống Ngũ thưa : “ Bác , hai vị này là Thư Hùng Song Sát nổi danh chốn giang hồ , khinh công tuyệt đỉnh , hóa cốt miên chưởng của bọn họ cũng là xuất thần nhập hóa . Chúng ta cho bọn họ đi nhìn bánh của bọn Tô Mạt làm , sau đó để bọn họ ra tay ….”Tất cả những điểm tâm làm xong đều để ở phòng bếp , các chủ tử phái thân tín canh giữ gắt gao , còn mình trở về nghỉ ngơi.Hoàng quý phi do dự một hồi , hai người kia nhìn thấy sự khinh thị trong mắt nàng thì bất mãn , hừ một tiếng , sau đó đồng lùi lại .Chỉ nghe răng rắc, mọi người nhìn lại đã thấy hai thanh gỗ to chỗ hai người đứng đã gãy làm mấy khúc .Ai nấy cả kinh , trăm miệng một lời : “ Hảo công phu .”Nhóm người Tô Văn Nhi là lần đầu tiên nhìn thấy , tuy rằng thị vệ trong cung cũng biết công phu , nhưng chỉ là cưỡi ngựa , đấu võ , loại nội công này là chưa từng biết đến .Hai người khoanh tay nhìn nhau hội ý , chỉ thấy bóng người chợt lóe , người đã biến mất không dấu vết .Lúc này trên đầu mọi người truyền đến tiếng hừ lạnh .Tất cả vội ngẩng đầu đã thấy bọn họ đứng ở trên cao , ngạo nghễ vô cùng .Từ lúc Tống Ngũ bị Tô Mạt dẫn người nhục nhã còn bị bắt kí giấy nợ , hắn liền thề phải rửa bằng được mối hận này , hơn nữa hắn có tiền , lại có người quen biết trên giang hồ . Nay biệt viện của hắn cũng coi như môn khách ba ngàn .Hoàng quý phi vỗ tay :“Tốt ! Nếu thành công bổn cung sẽ trọng thưởng .”Sau khi Thư Hùng Song Sát rời khỏi , bọn họ một mực chờ trong đại điện .Chẳng bao lâu sau đã thấy bọn họ trở về , vẻ mặt vô cùng đắc ý .Thư Sát cười nói:“ Chúng ta ngay cả mê dược cũng chưa dùng , vậy mà thị vệ cùng thái giám một chút cũng không hay biết .”
Hoàng quý phi sắc mặt
âm trầm : “Xem ra Tô Mạt đã gài bẫy ngươi , không để ngươi biết hết công thức . Đến lúc đó , nếu như bánh kem hai bên giống nhau , nhưng của
nàng ngon hơn , không cần nói cũng biết . Bệ hạ cũng sẽ nghĩ tới .”
Ban đầu , chủ ý của Tô Văn Nhi là nếu các nàng làm bánh ngon hơn tô Mạt là
việc không dễ .Nhưng nếu biết nàng đang làm cái gì , bọn họ chỉ cần làm
giống một phần đã là tốt lắm rồi .
Giống nhau như đúc sẽ khó phân cao thấp , hơn nữa còn có thể tố cáo Tô Mạt học lén bí quyết làm bánh của các nàng .
Tô Văn Nhi an ủi :“Nương nương không cần gấp , Tôn đầu bếp đã dựa vào công thức chúng ta đưa ra cải tiến rất nhiều , bánh làm ra cũng không hoàn
toàn giống trước kia .”
Hoàng quý phi thong thả bước : “ Dẫu sao biết người biết ta vẫn tốt hơn .”
Tống Ngũ thưa : “ Bác , hai vị này là Thư Hùng Song Sát nổi danh chốn giang
hồ , khinh công tuyệt đỉnh , hóa cốt miên chưởng của bọn họ cũng là xuất thần nhập hóa . Chúng ta cho bọn họ đi nhìn bánh của bọn Tô Mạt làm ,
sau đó để bọn họ ra tay ….”
Tất cả những điểm tâm làm xong đều để ở phòng bếp , các chủ tử phái thân tín canh giữ gắt gao , còn mình trở về nghỉ ngơi.
Hoàng quý phi do dự một hồi , hai người kia nhìn thấy sự khinh thị trong mắt
nàng thì bất mãn , hừ một tiếng , sau đó đồng lùi lại .
Chỉ nghe răng rắc, mọi người nhìn lại đã thấy hai thanh gỗ to chỗ hai người đứng đã gãy làm mấy khúc .
Ai nấy cả kinh , trăm miệng một lời : “ Hảo công phu .”
Nhóm người Tô Văn Nhi là lần đầu tiên nhìn thấy , tuy rằng thị vệ trong cung cũng biết công phu , nhưng chỉ là cưỡi ngựa , đấu võ , loại nội công
này là chưa từng biết đến .
Hai người khoanh tay nhìn nhau hội ý , chỉ thấy bóng người chợt lóe , người đã biến mất không dấu vết .
Lúc này trên đầu mọi người truyền đến tiếng hừ lạnh .Tất cả vội ngẩng đầu đã thấy bọn họ đứng ở trên cao , ngạo nghễ vô cùng .
Từ lúc Tống Ngũ bị Tô Mạt dẫn người nhục nhã còn bị bắt kí giấy nợ , hắn
liền thề phải rửa bằng được mối hận này , hơn nữa hắn có tiền , lại có
người quen biết trên giang hồ . Nay biệt viện của hắn cũng coi như môn
khách ba ngàn .
Hoàng quý phi vỗ tay :“Tốt ! Nếu thành công bổn cung sẽ trọng thưởng .”
Sau khi Thư Hùng Song Sát rời khỏi , bọn họ một mực chờ trong đại điện .
Chẳng bao lâu sau đã thấy bọn họ trở về , vẻ mặt vô cùng đắc ý .
Thư Sát cười nói:“ Chúng ta ngay cả mê dược cũng chưa dùng , vậy mà thị vệ cùng thái giám một chút cũng không hay biết .”
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng quý phi sắc mặt âm trầm : “Xem ra Tô Mạt đã gài bẫy ngươi , không để ngươi biết hết công thức . Đến lúc đó , nếu như bánh kem hai bên giống nhau , nhưng của nàng ngon hơn , không cần nói cũng biết . Bệ hạ cũng sẽ nghĩ tới .”Ban đầu , chủ ý của Tô Văn Nhi là nếu các nàng làm bánh ngon hơn tô Mạt là việc không dễ .Nhưng nếu biết nàng đang làm cái gì , bọn họ chỉ cần làm giống một phần đã là tốt lắm rồi .Giống nhau như đúc sẽ khó phân cao thấp , hơn nữa còn có thể tố cáo Tô Mạt học lén bí quyết làm bánh của các nàng .Tô Văn Nhi an ủi :“Nương nương không cần gấp , Tôn đầu bếp đã dựa vào công thức chúng ta đưa ra cải tiến rất nhiều , bánh làm ra cũng không hoàn toàn giống trước kia .”Hoàng quý phi thong thả bước : “ Dẫu sao biết người biết ta vẫn tốt hơn .”Tống Ngũ thưa : “ Bác , hai vị này là Thư Hùng Song Sát nổi danh chốn giang hồ , khinh công tuyệt đỉnh , hóa cốt miên chưởng của bọn họ cũng là xuất thần nhập hóa . Chúng ta cho bọn họ đi nhìn bánh của bọn Tô Mạt làm , sau đó để bọn họ ra tay ….”Tất cả những điểm tâm làm xong đều để ở phòng bếp , các chủ tử phái thân tín canh giữ gắt gao , còn mình trở về nghỉ ngơi.Hoàng quý phi do dự một hồi , hai người kia nhìn thấy sự khinh thị trong mắt nàng thì bất mãn , hừ một tiếng , sau đó đồng lùi lại .Chỉ nghe răng rắc, mọi người nhìn lại đã thấy hai thanh gỗ to chỗ hai người đứng đã gãy làm mấy khúc .Ai nấy cả kinh , trăm miệng một lời : “ Hảo công phu .”Nhóm người Tô Văn Nhi là lần đầu tiên nhìn thấy , tuy rằng thị vệ trong cung cũng biết công phu , nhưng chỉ là cưỡi ngựa , đấu võ , loại nội công này là chưa từng biết đến .Hai người khoanh tay nhìn nhau hội ý , chỉ thấy bóng người chợt lóe , người đã biến mất không dấu vết .Lúc này trên đầu mọi người truyền đến tiếng hừ lạnh .Tất cả vội ngẩng đầu đã thấy bọn họ đứng ở trên cao , ngạo nghễ vô cùng .Từ lúc Tống Ngũ bị Tô Mạt dẫn người nhục nhã còn bị bắt kí giấy nợ , hắn liền thề phải rửa bằng được mối hận này , hơn nữa hắn có tiền , lại có người quen biết trên giang hồ . Nay biệt viện của hắn cũng coi như môn khách ba ngàn .Hoàng quý phi vỗ tay :“Tốt ! Nếu thành công bổn cung sẽ trọng thưởng .”Sau khi Thư Hùng Song Sát rời khỏi , bọn họ một mực chờ trong đại điện .Chẳng bao lâu sau đã thấy bọn họ trở về , vẻ mặt vô cùng đắc ý .Thư Sát cười nói:“ Chúng ta ngay cả mê dược cũng chưa dùng , vậy mà thị vệ cùng thái giám một chút cũng không hay biết .”