Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1066: Bánh kem nhận được tán dương 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt không hề hấn gì , nàng còn ước mọi người tránh xa mình một chút , như vậy sẽ không người nào còn ý nghĩ muốn đem con gái mình gả cho Hoàng Phủ Cẩn làm Tề vương phi .Đương nhiên nàng cũng bị không ít các thiếu nữ âm thầm chỉ trỏ , dùng ánh mắt oán hận , hèn mọn nhìn nàng , biến nàng trở thành tình địch của tất cả mọi người .Tuy nhiên , không phải ai nhìn nàng cũng mang theo ý xấu . Có rất nhiều người dành cho nàng ánh mắt kinh ngạc pha lẫn tán thưởng .Bọn họ phải chịu khá nhiều áp lực nên khi nhìn thấy có người dám công khai biểu lộ tình cảm của mình như thế , quả là không thể tin nổi .Nam tử tuấn mĩ phi phàm , nữ tử linh lung xinh đẹp , làm cho người ta cảnh đẹp ý vui .Tô Văn Nhi hận đến nghiến răng . Hôm nay nàng cố ý ăn mặc cực kì lộng lẫy , đeo lên người trang sức quý giá do Hoàng quý phi ban thưởng , cả người đầy lăng la châu ngọc sáng rỡ lại không chút nào thô tục mà còn kiều mỵ động lòng người.Nàng vốn nghĩ những thứ này sẽ hấp dẫn ánh mắt mọi người , làm cho bọn họ hâm mộ không thôi. Ai ngờ Tô Mạt không biết xấu hổ nắm tay Hoàng Phủ Cẩn lại cướp hết tất cả hâm mộ cùng chú ý của mọi người dành cho nàng đi mất .Không một ai còn chú ý đến nàng , ngay cả người đang nói chuyện cùng nàng là thái tử hay nhóm người Tống Dung Hoa , tất cả đều nhìn không chuyển mắt .Tống Dung Hoa tức giận đến nỗi mặt mày trắng bệch , liên tục dậm chân : “ Đồ không biết xấu hổ , làm dơ không khí......”Thái độ của thái tử mới đáng nói : có điểm ái muội , có điểm phức tạp, dường như tức giận , dường như âm trầm , thậm chí có điểm......Tô Văn Nhi cảm thấy hình như hắn có điểm thay đổi , giống như đang cố gắng đè nén điều gì đó . Nàng không hiểu tại sao chỉ trong một đêm hắn lại có biến hóa lớn như vậy .Nếu là trước đây , hắn sẽ hừ lạnh hoặc nói vài lời châm chọc nhưng giờ hắn lại hết sức thờ ơ .Tô Văn Nhi cảm thấy dường như có một con rắn đang chui vào người nàng , khiến cho nàng vô cùng khó chịu .Nàng gượng cười , rủ Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa qua đó với nàng .Tống Dung Hoa mím môi , oán hận nói : “ Không làm nàng ta cúi đầu nhục nhã , ta sẽ không mặt mũi gặp người .”Hoàng Phủ Kha vỗ tay nàng : “Ngươi yên tâm , Văn Nhi tỷ tỷ sẽ báo thù giúp ngươi .”Tô Văn Nhi nắm chặt tay Hoàng Phủ Kha : “Kha Kha công chúa , chúng ta cùng đi .”Tống Dung Hoa tuy rằng rất muốn đi , nhưng nghĩ đến Hoàng Phủ Cẩn đối với nàng tuyệt tình như vậy . lại đối với tô Mạt vô cùng ôn nhu , nàng liền hận tới nghiến răng .Nàng nhất định sẽ tìm cơ hội thắng được nàng ta , cứ chờ mà xem .

Tô Mạt không hề hấn gì , nàng còn ước mọi người tránh xa mình một chút , như vậy sẽ không
người nào còn ý nghĩ muốn đem con gái mình gả cho Hoàng Phủ Cẩn làm Tề
vương phi .

Đương nhiên nàng cũng bị không ít các thiếu nữ âm
thầm chỉ trỏ , dùng ánh mắt oán hận , hèn mọn nhìn nàng , biến nàng trở
thành tình địch của tất cả mọi người .

Tuy nhiên , không phải ai
nhìn nàng cũng mang theo ý xấu . Có rất nhiều người dành cho nàng ánh
mắt kinh ngạc pha lẫn tán thưởng .

Bọn họ phải chịu khá nhiều áp
lực nên khi nhìn thấy có người dám công khai biểu lộ tình cảm của mình
như thế , quả là không thể tin nổi .

Nam tử tuấn mĩ phi phàm , nữ tử linh lung xinh đẹp , làm cho người ta cảnh đẹp ý vui .

Tô Văn Nhi hận đến nghiến răng . Hôm nay nàng cố ý ăn mặc cực kì lộng lẫy , đeo lên người trang sức quý giá do Hoàng quý phi ban thưởng , cả người
đầy lăng la châu ngọc sáng rỡ lại không chút nào thô tục mà còn kiều mỵ
động lòng người.

Nàng vốn nghĩ những thứ này sẽ hấp dẫn ánh mắt
mọi người , làm cho bọn họ hâm mộ không thôi. Ai ngờ Tô Mạt không biết
xấu hổ nắm tay Hoàng Phủ Cẩn lại cướp hết tất cả hâm mộ cùng chú ý của
mọi người dành cho nàng đi mất .

Không một ai còn chú ý đến nàng , ngay cả người đang nói chuyện cùng nàng là thái tử hay nhóm người
Tống Dung Hoa , tất cả đều nhìn không chuyển mắt .

Tống Dung Hoa tức giận đến nỗi mặt mày trắng bệch , liên tục dậm chân : “ Đồ không biết xấu hổ , làm dơ không khí......”

Thái độ của thái tử mới đáng nói : có điểm ái muội , có điểm phức tạp,
dường như tức giận , dường như âm trầm , thậm chí có điểm......

Tô Văn Nhi cảm thấy hình như hắn có điểm thay đổi , giống như đang cố gắng đè nén điều gì đó . Nàng không hiểu tại sao chỉ trong một đêm hắn lại
có biến hóa lớn như vậy .

Nếu là trước đây , hắn sẽ hừ lạnh hoặc nói vài lời châm chọc nhưng giờ hắn lại hết sức thờ ơ .

Tô Văn Nhi cảm thấy dường như có một con rắn đang chui vào người nàng , khiến cho nàng vô cùng khó chịu .

Nàng gượng cười , rủ Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa qua đó với nàng .

Tống Dung Hoa mím môi , oán hận nói : “ Không làm nàng ta cúi đầu nhục nhã , ta sẽ không mặt mũi gặp người .”

Hoàng Phủ Kha vỗ tay nàng : “Ngươi yên tâm , Văn Nhi tỷ tỷ sẽ báo thù giúp ngươi .”

Tô Văn Nhi nắm chặt tay Hoàng Phủ Kha : “Kha Kha công chúa , chúng ta cùng đi .”

Tống Dung Hoa tuy rằng rất muốn đi , nhưng nghĩ đến Hoàng Phủ Cẩn đối với
nàng tuyệt tình như vậy . lại đối với tô Mạt vô cùng ôn nhu , nàng liền
hận tới nghiến răng .

Nàng nhất định sẽ tìm cơ hội thắng được nàng ta , cứ chờ mà xem .

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt không hề hấn gì , nàng còn ước mọi người tránh xa mình một chút , như vậy sẽ không người nào còn ý nghĩ muốn đem con gái mình gả cho Hoàng Phủ Cẩn làm Tề vương phi .Đương nhiên nàng cũng bị không ít các thiếu nữ âm thầm chỉ trỏ , dùng ánh mắt oán hận , hèn mọn nhìn nàng , biến nàng trở thành tình địch của tất cả mọi người .Tuy nhiên , không phải ai nhìn nàng cũng mang theo ý xấu . Có rất nhiều người dành cho nàng ánh mắt kinh ngạc pha lẫn tán thưởng .Bọn họ phải chịu khá nhiều áp lực nên khi nhìn thấy có người dám công khai biểu lộ tình cảm của mình như thế , quả là không thể tin nổi .Nam tử tuấn mĩ phi phàm , nữ tử linh lung xinh đẹp , làm cho người ta cảnh đẹp ý vui .Tô Văn Nhi hận đến nghiến răng . Hôm nay nàng cố ý ăn mặc cực kì lộng lẫy , đeo lên người trang sức quý giá do Hoàng quý phi ban thưởng , cả người đầy lăng la châu ngọc sáng rỡ lại không chút nào thô tục mà còn kiều mỵ động lòng người.Nàng vốn nghĩ những thứ này sẽ hấp dẫn ánh mắt mọi người , làm cho bọn họ hâm mộ không thôi. Ai ngờ Tô Mạt không biết xấu hổ nắm tay Hoàng Phủ Cẩn lại cướp hết tất cả hâm mộ cùng chú ý của mọi người dành cho nàng đi mất .Không một ai còn chú ý đến nàng , ngay cả người đang nói chuyện cùng nàng là thái tử hay nhóm người Tống Dung Hoa , tất cả đều nhìn không chuyển mắt .Tống Dung Hoa tức giận đến nỗi mặt mày trắng bệch , liên tục dậm chân : “ Đồ không biết xấu hổ , làm dơ không khí......”Thái độ của thái tử mới đáng nói : có điểm ái muội , có điểm phức tạp, dường như tức giận , dường như âm trầm , thậm chí có điểm......Tô Văn Nhi cảm thấy hình như hắn có điểm thay đổi , giống như đang cố gắng đè nén điều gì đó . Nàng không hiểu tại sao chỉ trong một đêm hắn lại có biến hóa lớn như vậy .Nếu là trước đây , hắn sẽ hừ lạnh hoặc nói vài lời châm chọc nhưng giờ hắn lại hết sức thờ ơ .Tô Văn Nhi cảm thấy dường như có một con rắn đang chui vào người nàng , khiến cho nàng vô cùng khó chịu .Nàng gượng cười , rủ Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa qua đó với nàng .Tống Dung Hoa mím môi , oán hận nói : “ Không làm nàng ta cúi đầu nhục nhã , ta sẽ không mặt mũi gặp người .”Hoàng Phủ Kha vỗ tay nàng : “Ngươi yên tâm , Văn Nhi tỷ tỷ sẽ báo thù giúp ngươi .”Tô Văn Nhi nắm chặt tay Hoàng Phủ Kha : “Kha Kha công chúa , chúng ta cùng đi .”Tống Dung Hoa tuy rằng rất muốn đi , nhưng nghĩ đến Hoàng Phủ Cẩn đối với nàng tuyệt tình như vậy . lại đối với tô Mạt vô cùng ôn nhu , nàng liền hận tới nghiến răng .Nàng nhất định sẽ tìm cơ hội thắng được nàng ta , cứ chờ mà xem .

Chương 1066: Bánh kem nhận được tán dương 02