Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1086: Vũ khí bí mật của Mạt Mạt 05

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng đế nhẹ nhàng mân môi, hơi vuốt cằm, loại kem bơ này không ngọt ngấy như loại đã từng ăn do Tô Văn Nhi làm, ngược lại . . . Nhẹ nhàng khoan khoái, trong veo, thấm hương, mềm mịn, cảm giác bỏ vào miệng như tan ra, đầu lưỡi mỗi lần nhấp một lần, mỗi bộ vị khác nhau trong khoang miệng, sẽ vị giác bất đồng.Chua, hơi chua, rất chua . . .Ngọt, hơi ngọt, ngọt lịm. . .Thơm, mà không tầm thường.Mịn, mà không nhờn.Mềm, mà không dính.Từ đầu lưỡi đến cuống lưỡi, lại nuốt xuống đi, một đường trơn tuột, thế nhưng lai bốc lên một loạt mùi hương khác nhau . ..Làm cho người ta chỉ cảm thấy lâng lâng, hận không thể đi theo hương vị kia đắm chìm trong đó, không bao giờ muốn tỉnh lại nữa.Hắn bình luận: "Như là ngày mùa hè ăn uống sữa đặc, nhưng so với cái đó thì càng có nhiều biến hoa hơn, vừa giống điểm tâm, còn giống đồ ngọt giải cảm giải nhiệt trong ngày mùa hè nóng bức, trẫm . . ."Hắn ha ha cười, khen ngợi nói: "Chưa bao giờ ăn qua điểm tâm ngon như thế."Hoàng Phủ Giác tiến lên giải thích nói: "Phụ hoàng, Mạt nhi lúc làm món điểm tâm này đã nói qua, nói điểm tâm này có nhiều công dụng, làm để chúc mừng, như là sinh thần, tân hôn … thì dùng nhiều tầng, trang điểm đẹp đẽ quý giá phong phú, nếu là ngày thường cũng có thể ăn, nếu là ngày mùa hè, đập vụn băng ra, thì sẽ đồ ngọt giải nhiệt vô cùng tốt. Chỉ là, Mạt nhi nói qua, loại kem bơ này lấy từ loại sữa bò, ăn nhiều sẽ dễ dàng béo phì, cho nên, trong một năm ăn vài lần, vậy là đủ rồi, nếu là thường xuyên ăn, thì sẽ không thích hợp ."Tô Mạt bổ sung nói: "Nếu muốn ăn thường xuyên, vẫn nên sữa đặc, chè ngọt là được."Hoàng đế lại dùng dĩa cắt một miếng bên trong bánh kem, thấy ở lớp giữa bánh có các loại quả hạt, còn có trái cây, phân biệt một chút, có dứa, xoài, anh đào, tuyết lê …vv.Hình như là đã dùng qua loại nước cốt đặc chế để ngâm qua, sau đó giáp vào trong banh kem, có vẻ rất khác biệt, mùi vị cũng đặc biệt ngon, hương vị ngọt ngào ngon miệng .Thử ăn cả bên trong lẫn bên ngoài, hoàng đế gật đầu, sai người đem phần của mình ban cho Lương phi, hoàng quý phi, còn lại đem mấy miếng còn lại ban cho Tô lão phu nhân, Tô Nhân Vũ, hữu tướng, Tả đại nhân, thái tử, Hoàng Phủ Giác đám người nếm thử .Cho dù là thái tử cùng hoàng quý phi cũng không thể không thừa nhận, so với bánh kem của Tô Văn Nhi làm hương vị là bất đồng.Dù sao Tô Mạt am hiểu sâu cách tinh chế ra bơ, biết nó ngấy, dễ dàng làm cho người ta ăn no, ăn nhiều sẽ không thoải mái, cho nên nàng tiến hành cải tạo, để A Cổ Thái phát huy đầy đủ tài năng của hắn, giúp nàng điều chế hơn mười loại tinh dầu thực phẩm.

Hoàng đế nhẹ nhàng mân môi, hơi vuốt cằm, loại kem bơ này không ngọt ngấy như loại đã từng ăn
do Tô Văn Nhi làm, ngược lại . . . Nhẹ nhàng khoan khoái, trong veo,
thấm hương, mềm mịn, cảm giác bỏ vào miệng như tan ra, đầu lưỡi mỗi lần
nhấp một lần, mỗi bộ vị khác nhau trong khoang miệng, sẽ vị giác bất
đồng.

Chua, hơi chua, rất chua . . .

Ngọt, hơi ngọt, ngọt lịm. . .

Thơm, mà không tầm thường.

Mịn, mà không nhờn.

Mềm, mà không dính.

Từ đầu lưỡi đến cuống lưỡi, lại nuốt xuống đi, một đường trơn tuột, thế nhưng lai bốc lên một loạt mùi hương khác nhau . ..

Làm cho người ta chỉ cảm thấy lâng lâng, hận không thể đi theo hương vị kia đắm chìm trong đó, không bao giờ muốn tỉnh lại nữa.

Hắn bình luận: "Như là ngày mùa hè ăn uống sữa đặc, nhưng so với cái đó thì càng có nhiều biến hoa hơn, vừa giống điểm tâm, còn giống đồ ngọt giải
cảm giải nhiệt trong ngày mùa hè nóng bức, trẫm . . ."

Hắn ha ha cười, khen ngợi nói: "Chưa bao giờ ăn qua điểm tâm ngon như thế."

Hoàng Phủ Giác tiến lên giải thích nói: "Phụ hoàng, Mạt nhi lúc làm món điểm
tâm này đã nói qua, nói điểm tâm này có nhiều công dụng, làm để chúc
mừng, như là sinh thần, tân hôn … thì dùng nhiều tầng, trang điểm đẹp đẽ quý giá phong phú, nếu là ngày thường cũng có thể ăn, nếu là ngày mùa
hè, đập vụn băng ra, thì sẽ đồ ngọt giải nhiệt vô cùng tốt. Chỉ là, Mạt
nhi nói qua, loại kem bơ này lấy từ loại sữa bò, ăn nhiều sẽ dễ dàng béo phì, cho nên, trong một năm ăn vài lần, vậy là đủ rồi, nếu là thường
xuyên ăn, thì sẽ không thích hợp ."

Tô Mạt bổ sung nói: "Nếu muốn ăn thường xuyên, vẫn nên sữa đặc, chè ngọt là được."

Hoàng đế lại dùng dĩa cắt một miếng bên trong bánh kem, thấy ở lớp giữa bánh
có các loại quả hạt, còn có trái cây, phân biệt một chút, có dứa, xoài,
anh đào, tuyết lê …vv.

Hình như là đã dùng qua loại nước cốt đặc
chế để ngâm qua, sau đó giáp vào trong banh kem, có vẻ rất khác biệt,
mùi vị cũng đặc biệt ngon, hương vị ngọt ngào ngon miệng .

Thử ăn cả bên trong lẫn bên ngoài, hoàng đế gật đầu, sai người đem phần của
mình ban cho Lương phi, hoàng quý phi, còn lại đem mấy miếng còn lại ban cho Tô lão phu nhân, Tô Nhân Vũ, hữu tướng, Tả đại nhân, thái tử, Hoàng Phủ Giác đám người nếm thử .

Cho dù là thái tử cùng hoàng quý phi cũng không thể không thừa nhận, so với bánh kem của Tô Văn Nhi làm hương vị là bất đồng.

Dù sao Tô Mạt am hiểu sâu cách tinh chế ra bơ, biết nó ngấy, dễ dàng làm
cho người ta ăn no, ăn nhiều sẽ không thoải mái, cho nên nàng tiến hành
cải tạo, để A Cổ Thái phát huy đầy đủ tài năng của hắn, giúp nàng điều
chế hơn mười loại tinh dầu thực phẩm.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hoàng đế nhẹ nhàng mân môi, hơi vuốt cằm, loại kem bơ này không ngọt ngấy như loại đã từng ăn do Tô Văn Nhi làm, ngược lại . . . Nhẹ nhàng khoan khoái, trong veo, thấm hương, mềm mịn, cảm giác bỏ vào miệng như tan ra, đầu lưỡi mỗi lần nhấp một lần, mỗi bộ vị khác nhau trong khoang miệng, sẽ vị giác bất đồng.Chua, hơi chua, rất chua . . .Ngọt, hơi ngọt, ngọt lịm. . .Thơm, mà không tầm thường.Mịn, mà không nhờn.Mềm, mà không dính.Từ đầu lưỡi đến cuống lưỡi, lại nuốt xuống đi, một đường trơn tuột, thế nhưng lai bốc lên một loạt mùi hương khác nhau . ..Làm cho người ta chỉ cảm thấy lâng lâng, hận không thể đi theo hương vị kia đắm chìm trong đó, không bao giờ muốn tỉnh lại nữa.Hắn bình luận: "Như là ngày mùa hè ăn uống sữa đặc, nhưng so với cái đó thì càng có nhiều biến hoa hơn, vừa giống điểm tâm, còn giống đồ ngọt giải cảm giải nhiệt trong ngày mùa hè nóng bức, trẫm . . ."Hắn ha ha cười, khen ngợi nói: "Chưa bao giờ ăn qua điểm tâm ngon như thế."Hoàng Phủ Giác tiến lên giải thích nói: "Phụ hoàng, Mạt nhi lúc làm món điểm tâm này đã nói qua, nói điểm tâm này có nhiều công dụng, làm để chúc mừng, như là sinh thần, tân hôn … thì dùng nhiều tầng, trang điểm đẹp đẽ quý giá phong phú, nếu là ngày thường cũng có thể ăn, nếu là ngày mùa hè, đập vụn băng ra, thì sẽ đồ ngọt giải nhiệt vô cùng tốt. Chỉ là, Mạt nhi nói qua, loại kem bơ này lấy từ loại sữa bò, ăn nhiều sẽ dễ dàng béo phì, cho nên, trong một năm ăn vài lần, vậy là đủ rồi, nếu là thường xuyên ăn, thì sẽ không thích hợp ."Tô Mạt bổ sung nói: "Nếu muốn ăn thường xuyên, vẫn nên sữa đặc, chè ngọt là được."Hoàng đế lại dùng dĩa cắt một miếng bên trong bánh kem, thấy ở lớp giữa bánh có các loại quả hạt, còn có trái cây, phân biệt một chút, có dứa, xoài, anh đào, tuyết lê …vv.Hình như là đã dùng qua loại nước cốt đặc chế để ngâm qua, sau đó giáp vào trong banh kem, có vẻ rất khác biệt, mùi vị cũng đặc biệt ngon, hương vị ngọt ngào ngon miệng .Thử ăn cả bên trong lẫn bên ngoài, hoàng đế gật đầu, sai người đem phần của mình ban cho Lương phi, hoàng quý phi, còn lại đem mấy miếng còn lại ban cho Tô lão phu nhân, Tô Nhân Vũ, hữu tướng, Tả đại nhân, thái tử, Hoàng Phủ Giác đám người nếm thử .Cho dù là thái tử cùng hoàng quý phi cũng không thể không thừa nhận, so với bánh kem của Tô Văn Nhi làm hương vị là bất đồng.Dù sao Tô Mạt am hiểu sâu cách tinh chế ra bơ, biết nó ngấy, dễ dàng làm cho người ta ăn no, ăn nhiều sẽ không thoải mái, cho nên nàng tiến hành cải tạo, để A Cổ Thái phát huy đầy đủ tài năng của hắn, giúp nàng điều chế hơn mười loại tinh dầu thực phẩm.

Chương 1086: Vũ khí bí mật của Mạt Mạt 05