Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1154: Biết thời biết thế chi kế 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Ép buộc suốt một đêm, Tề Tú Hữu chịu hết nổi, nếu không muốn lập công trước mặt tả tướng, hắn đã ở trong phòng ôm thị thiếp chứ có ở đây đâu.Nghe gà gáy sáng, hắn ngáp một cái, nói:“Hai tỷ đệ đó rất khả nghi, bản quan sẽ dẫn đi.”Tô Mạt thản nhiên:“Ngài cứ dẫn đi, nhưng nếu bọn họ trong sach, phiền ngài thả họ về. Nếu ngài làm gì đó với hai chị em họ, ta sẽ không khách sáo đâu.”Tề Tú Hữu căm hận:“Nha đầu chết tiệt, sao ngươi dám ăn nói ngược ngạo hả?”Tô Mạt nhướng mày:“Hôm qua ta đề nghị nhưng ngươi không đồng ý, sao giờ lại nói khác? Giờ đã qua một đêm, tự nhiên lời ta nói hôm qua hết hiệu lực. Ngươi có thể dẫn họ về điều tra nhưng nếu họ trong sạch thì phải thả ngay, còn phải làm văn điệp chứng minh thân phận cho họ, tránh sau này chúng ta lại phiền phức. Nếu không làm được, ngài cũng đừng dẫn theo.”Tề Tú Hữu quả thực bị nàng chọc điên rồi.Hừ một tiếng, phái người đi dẫn hai tỷ đệ họ đi.Rất nhanh, Phương Oánh cùng Phương Vũ bị đẩy ra.Hai chị em họ lần này không sợ hãi mà hết sức quật cường.Phương Oánh quỳ xuống lạy Tô Mạt cùng Tô Việt, tạ ơn họ đã thu giữ chị em họ một năm.Phương Vũ lạnh lùng nhìn Tô Mạt, đôi con ngươi sạch sẽ thanh thuần đã không còn độ ấm.Tô Mạt mím môi không nói, Tề Tú Hữu dẫn bọn họ đi.Tô Việt thở dài nói với Tô Mạt:“Mạt nhi, đi nghỉ ngơi đi.”Kim Kết đã dọn chăn cho nàng, còn giúp nàng tháo trang sức, thay quần áo, Tô Mạt đột nhiên nhớ tới cái gì, chạy ra ngoài cử sổ gọi:“Nhị ca!”Tô Việt dừng lại.Tô Mạt đứng lên, ghé vào cửa sổ nói:“Nhị ca, ngươi kêu Đường Băng đuổi theo, bảo hắn tìm cách kết thân với Tề Tú Hữu.”Tô Việt lập tức ngầm hiểu, Mạt nhi làm gì đều có tính toán hết.Lúc đầu, bọn họ cải trang thành người tây dương, nếu Tề Tú Hữu nảy sinh nghi ngờ mà quay ngược lạ điều tra thì khá phiền toái, không bằng cứ chủ đông làm quen với hắn, vừa tránh khỏi hoài nghi còn có thể tiếp cận, nắm thông tin từ hắn.Mà Đường Bằng rất thông minh, lại là con lai, mang trong người dòng máu tây dương giống A Cổ Thái, chỉ cần hóa trang thêm một chút liền giống y không khác.Nghĩ vậy, Tô Việt gật đầu:“Được, để huynh sắp xếp, muội mau nghỉ đi.”Dù sao, Mạt nhi cũng còn nhỏ, không ngủ một đêm sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe.

Ép buộc suốt một đêm, Tề Tú Hữu chịu hết nổi, nếu không muốn lập công
trước mặt tả tướng, hắn đã ở trong phòng ôm thị thiếp chứ có ở đây đâu.

Nghe gà gáy sáng, hắn ngáp một cái, nói:“Hai tỷ đệ đó rất khả nghi, bản quan sẽ dẫn đi.”

Tô Mạt thản nhiên:“Ngài cứ dẫn đi, nhưng nếu bọn họ trong sach, phiền ngài thả họ về. Nếu ngài làm gì đó với hai chị em họ, ta sẽ không khách sáo
đâu.”

Tề Tú Hữu căm hận:“Nha đầu chết tiệt, sao ngươi dám ăn nói ngược ngạo hả?”

Tô Mạt nhướng mày:“Hôm qua ta đề nghị nhưng ngươi không đồng ý, sao giờ
lại nói khác? Giờ đã qua một đêm, tự nhiên lời ta nói hôm qua hết hiệu
lực. Ngươi có thể dẫn họ về điều tra nhưng nếu họ trong sạch thì phải
thả ngay, còn phải làm văn điệp chứng minh thân phận cho họ, tránh sau
này chúng ta lại phiền phức. Nếu không làm được, ngài cũng đừng dẫn
theo.”

Tề Tú Hữu quả thực bị nàng chọc điên rồi.

Hừ một tiếng, phái người đi dẫn hai tỷ đệ họ đi.

Rất nhanh, Phương Oánh cùng Phương Vũ bị đẩy ra.

Hai chị em họ lần này không sợ hãi mà hết sức quật cường.

Phương Oánh quỳ xuống lạy Tô Mạt cùng Tô Việt, tạ ơn họ đã thu giữ chị em họ một năm.

Phương Vũ lạnh lùng nhìn Tô Mạt, đôi con ngươi sạch sẽ thanh thuần đã không còn độ ấm.

Tô Mạt mím môi không nói, Tề Tú Hữu dẫn bọn họ đi.

Tô Việt thở dài nói với Tô Mạt:“Mạt nhi, đi nghỉ ngơi đi.”

Kim Kết đã dọn chăn cho nàng, còn giúp nàng tháo trang sức, thay quần áo,
Tô Mạt đột nhiên nhớ tới cái gì, chạy ra ngoài cử sổ gọi:“Nhị ca!”

Tô Việt dừng lại.

Tô Mạt đứng lên, ghé vào cửa sổ nói:“Nhị ca, ngươi kêu Đường Băng đuổi theo, bảo hắn tìm cách kết thân với Tề Tú Hữu.”

Tô Việt lập tức ngầm hiểu, Mạt nhi làm gì đều có tính toán hết.

Lúc đầu, bọn họ cải trang thành người tây dương, nếu Tề Tú Hữu nảy sinh
nghi ngờ mà quay ngược lạ điều tra thì khá phiền toái, không bằng cứ chủ đông làm quen với hắn, vừa tránh khỏi hoài nghi còn có thể tiếp cận,
nắm thông tin từ hắn.

Mà Đường Bằng rất thông minh, lại là con
lai, mang trong người dòng máu tây dương giống A Cổ Thái, chỉ cần hóa
trang thêm một chút liền giống y không khác.

Nghĩ vậy, Tô Việt gật đầu:“Được, để huynh sắp xếp, muội mau nghỉ đi.”

Dù sao, Mạt nhi cũng còn nhỏ, không ngủ một đêm sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Ép buộc suốt một đêm, Tề Tú Hữu chịu hết nổi, nếu không muốn lập công trước mặt tả tướng, hắn đã ở trong phòng ôm thị thiếp chứ có ở đây đâu.Nghe gà gáy sáng, hắn ngáp một cái, nói:“Hai tỷ đệ đó rất khả nghi, bản quan sẽ dẫn đi.”Tô Mạt thản nhiên:“Ngài cứ dẫn đi, nhưng nếu bọn họ trong sach, phiền ngài thả họ về. Nếu ngài làm gì đó với hai chị em họ, ta sẽ không khách sáo đâu.”Tề Tú Hữu căm hận:“Nha đầu chết tiệt, sao ngươi dám ăn nói ngược ngạo hả?”Tô Mạt nhướng mày:“Hôm qua ta đề nghị nhưng ngươi không đồng ý, sao giờ lại nói khác? Giờ đã qua một đêm, tự nhiên lời ta nói hôm qua hết hiệu lực. Ngươi có thể dẫn họ về điều tra nhưng nếu họ trong sạch thì phải thả ngay, còn phải làm văn điệp chứng minh thân phận cho họ, tránh sau này chúng ta lại phiền phức. Nếu không làm được, ngài cũng đừng dẫn theo.”Tề Tú Hữu quả thực bị nàng chọc điên rồi.Hừ một tiếng, phái người đi dẫn hai tỷ đệ họ đi.Rất nhanh, Phương Oánh cùng Phương Vũ bị đẩy ra.Hai chị em họ lần này không sợ hãi mà hết sức quật cường.Phương Oánh quỳ xuống lạy Tô Mạt cùng Tô Việt, tạ ơn họ đã thu giữ chị em họ một năm.Phương Vũ lạnh lùng nhìn Tô Mạt, đôi con ngươi sạch sẽ thanh thuần đã không còn độ ấm.Tô Mạt mím môi không nói, Tề Tú Hữu dẫn bọn họ đi.Tô Việt thở dài nói với Tô Mạt:“Mạt nhi, đi nghỉ ngơi đi.”Kim Kết đã dọn chăn cho nàng, còn giúp nàng tháo trang sức, thay quần áo, Tô Mạt đột nhiên nhớ tới cái gì, chạy ra ngoài cử sổ gọi:“Nhị ca!”Tô Việt dừng lại.Tô Mạt đứng lên, ghé vào cửa sổ nói:“Nhị ca, ngươi kêu Đường Băng đuổi theo, bảo hắn tìm cách kết thân với Tề Tú Hữu.”Tô Việt lập tức ngầm hiểu, Mạt nhi làm gì đều có tính toán hết.Lúc đầu, bọn họ cải trang thành người tây dương, nếu Tề Tú Hữu nảy sinh nghi ngờ mà quay ngược lạ điều tra thì khá phiền toái, không bằng cứ chủ đông làm quen với hắn, vừa tránh khỏi hoài nghi còn có thể tiếp cận, nắm thông tin từ hắn.Mà Đường Bằng rất thông minh, lại là con lai, mang trong người dòng máu tây dương giống A Cổ Thái, chỉ cần hóa trang thêm một chút liền giống y không khác.Nghĩ vậy, Tô Việt gật đầu:“Được, để huynh sắp xếp, muội mau nghỉ đi.”Dù sao, Mạt nhi cũng còn nhỏ, không ngủ một đêm sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe.

Chương 1154: Biết thời biết thế chi kế 01