Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1166: Không cam lòng ngồi chờ chết 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Những người đó, hoặc là giả bệnh, hoặc là cố ý trì trệ công việc, khiến mọi việc ứ đọng không giải quyết được, dồn thành một nùi lớn.Sỡ dĩ có tình trạng này xảy ra chỉ bởi vì phụ hoàng lộ ra chút manh mối muốn giảm bớt thế lực tả tướng nên vây cánh của ông ta mới làm ra phản ứng lớn như vậy.Ở trong mắt bọn họ, hoàng đế là kẻ vắt chanh bỏ vỏ, dùng bọn họ xong rồi, giờ thấy bọn họ không vừa mắt liền thay bằng người khác vừa mắt hơn.Thậm chí có thể nói, từ trước tới nay, đảng phái lớn nhất Đại Chu chính là bè phái tống gia.Lúc tống lão gia còn tại triều, tình hình có đỡ hơn, bởi vì ông ta có quan hệ thân mật với h oàng đé, hơn nữa ông ta cũng sợ hoàng đế nên vô cùng cẩn thận.Nhưng Tống Hoài An không giống như vậy, hắn khát khao quyền thế ngập trời. Từ nhỏ thấy phụ thân cứ nơm nớp lo sợ thì nuốt không trôi cục tức, đến khi được tự tay cầm quyền lại bị hoàng đế nơi nơi áp bức cộng thêm phụ thân ở một bên càm ràm, nên hắn cũng không dám kiêu ngạo quá đáng.Nhưng đó cũng chỉ là ngoài mặt. rốt cuộc theo thời gian, thế lực của hắn mỗi ngày một bành trướng thì dã tâm của hắn cũng theo đó đi lên. Hơn nữa, hoàng đế lại hình như cam chịu, ít nhất cũng không tỏ vẻ bất mãn với những hành vi của hắn, đối với Tống gia cũng càng tỏ ra tôn trọng.Điều đó càng làm tả tướng trở nên kiêu ngạo, cảm thấy mình càng lúc càng tôn quý.Vì thế, khi hoàng đế có động thái muốn rút bớt một số quyền lực của hắn thì hắn lập tức cảm giác được. Ngoài mặt, hắn vẫn nghe lệnh hoàng đế nhưng lại âm thầm động tay chân.Tiếp đó, khi hoàng đế chưa thương lượng với hắn đã lệnh cho Tô trì làm khâm sai, đưa Tô gia đến kinh thành, Tả tướng đã vạn phần không vừa ý.Bởi vì lúc đó, hắn đã bàn với hoàng quý phi đưa một đích nữ Tống gia tuổi xấp xỉ thái tử tiến cung làm thái tử phi.Hoàng quý phi đề cập chuyện này với hoàng đế nhưng hoàng đế không tỏ thái độ gì.Sau đó lại nhảy ra chuyện Tô gia.Lúc Tô Nhân Vũ lên kinh, mang theo lão mẫu cùng nữ nhi tiến cung, lập tức có tin đồn rằng hoàng đế muốn cho Tô gia đại tiểu thư làm thái tử phi.Tả tướng nghĩ vậy cũng được, nếu hoàng đế có ý đó ông ta cũng sẽ không phản đối, hơn nữa ông ta cũng có thể mượn sức Tô Nhân Vũ để củng cố thế lực, lợi càng thêm lợi.Như vậy, hắn sẽ để nữ nhi Tô Nhân Vũ gả cho thái tử, còn hắn sẽ đem con gái mình gả cho Tô Trì, ván cờ này cũng thật không sai.Hắn cũng không tin, lấy danh vọng của Tô Nhân Vũ, ở kinh thành có thể làm được đến vị trí nào, cho dù hoàng đế đề bạt hắn, nhưng hắn ngoại từ công trạng trong quân đội ra thì không có chút kinh nghiệm nào trên quan trường. Đến lúc đó còn không phải dựa vào Tống gia của hắn hay sao?

Những người đó, hoặc là giả bệnh, hoặc là cố ý trì trệ công việc, khiến mọi việc ứ đọng không giải quyết được, dồn thành một nùi lớn.

Sỡ dĩ có tình trạng này xảy ra chỉ bởi vì phụ hoàng lộ ra chút manh mối muốn giảm bớt thế lực tả tướng nên vây cánh của ông ta mới làm ra phản ứng lớn như vậy.

Ở trong mắt bọn họ, hoàng đế là kẻ vắt chanh bỏ vỏ, dùng bọn họ xong rồi, giờ thấy bọn họ không vừa mắt liền thay bằng người khác vừa mắt hơn.

Thậm chí có thể nói, từ trước tới nay, đảng phái lớn nhất Đại Chu chính là bè phái tống gia.

Lúc tống lão gia còn tại triều, tình hình có đỡ hơn, bởi vì ông ta có quan hệ thân mật với h oàng đé, hơn nữa ông ta cũng sợ hoàng đế nên vô cùng cẩn thận.

Nhưng Tống Hoài An không giống như vậy, hắn khát khao quyền thế ngập trời. Từ nhỏ thấy phụ thân cứ nơm nớp lo sợ thì nuốt không trôi cục tức, đến khi được tự tay cầm quyền lại bị hoàng đế nơi nơi áp bức cộng thêm phụ thân ở một bên càm ràm, nên hắn cũng không dám kiêu ngạo quá đáng.

Nhưng đó cũng chỉ là ngoài mặt. rốt cuộc theo thời gian, thế lực của hắn mỗi ngày một bành trướng thì dã tâm của hắn cũng theo đó đi lên. Hơn nữa, hoàng đế lại hình như cam chịu, ít nhất cũng không tỏ vẻ bất mãn với những hành vi của hắn, đối với Tống gia cũng càng tỏ ra tôn trọng.

Điều đó càng làm tả tướng trở nên kiêu ngạo, cảm thấy mình càng lúc càng tôn quý.

Vì thế, khi hoàng đế có động thái muốn rút bớt một số quyền lực của hắn thì hắn lập tức cảm giác được. Ngoài mặt, hắn vẫn nghe lệnh hoàng đế nhưng lại âm thầm động tay chân.

Tiếp đó, khi hoàng đế chưa thương lượng với hắn đã lệnh cho Tô trì làm khâm sai, đưa Tô gia đến kinh thành, Tả tướng đã vạn phần không vừa ý.

Bởi vì lúc đó, hắn đã bàn với hoàng quý phi đưa một đích nữ Tống gia tuổi xấp xỉ thái tử tiến cung làm thái tử phi.

Hoàng quý phi đề cập chuyện này với hoàng đế nhưng hoàng đế không tỏ thái độ gì.

Sau đó lại nhảy ra chuyện Tô gia.

Lúc Tô Nhân Vũ lên kinh, mang theo lão mẫu cùng nữ nhi tiến cung, lập tức có tin đồn rằng hoàng đế muốn cho Tô gia đại tiểu thư làm thái tử phi.

Tả tướng nghĩ vậy cũng được, nếu hoàng đế có ý đó ông ta cũng sẽ không phản đối, hơn nữa ông ta cũng có thể mượn sức Tô Nhân Vũ để củng cố thế lực, lợi càng thêm lợi.

Như vậy, hắn sẽ để nữ nhi Tô Nhân Vũ gả cho thái tử, còn hắn sẽ đem con gái mình gả cho Tô Trì, ván cờ này cũng thật không sai.

Hắn cũng không tin, lấy danh vọng của Tô Nhân Vũ, ở kinh thành có thể làm được đến vị trí nào, cho dù hoàng đế đề bạt hắn, nhưng hắn ngoại từ công trạng trong quân đội ra thì không có chút kinh nghiệm nào trên quan trường. Đến lúc đó còn không phải dựa vào Tống gia của hắn hay sao?

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Những người đó, hoặc là giả bệnh, hoặc là cố ý trì trệ công việc, khiến mọi việc ứ đọng không giải quyết được, dồn thành một nùi lớn.Sỡ dĩ có tình trạng này xảy ra chỉ bởi vì phụ hoàng lộ ra chút manh mối muốn giảm bớt thế lực tả tướng nên vây cánh của ông ta mới làm ra phản ứng lớn như vậy.Ở trong mắt bọn họ, hoàng đế là kẻ vắt chanh bỏ vỏ, dùng bọn họ xong rồi, giờ thấy bọn họ không vừa mắt liền thay bằng người khác vừa mắt hơn.Thậm chí có thể nói, từ trước tới nay, đảng phái lớn nhất Đại Chu chính là bè phái tống gia.Lúc tống lão gia còn tại triều, tình hình có đỡ hơn, bởi vì ông ta có quan hệ thân mật với h oàng đé, hơn nữa ông ta cũng sợ hoàng đế nên vô cùng cẩn thận.Nhưng Tống Hoài An không giống như vậy, hắn khát khao quyền thế ngập trời. Từ nhỏ thấy phụ thân cứ nơm nớp lo sợ thì nuốt không trôi cục tức, đến khi được tự tay cầm quyền lại bị hoàng đế nơi nơi áp bức cộng thêm phụ thân ở một bên càm ràm, nên hắn cũng không dám kiêu ngạo quá đáng.Nhưng đó cũng chỉ là ngoài mặt. rốt cuộc theo thời gian, thế lực của hắn mỗi ngày một bành trướng thì dã tâm của hắn cũng theo đó đi lên. Hơn nữa, hoàng đế lại hình như cam chịu, ít nhất cũng không tỏ vẻ bất mãn với những hành vi của hắn, đối với Tống gia cũng càng tỏ ra tôn trọng.Điều đó càng làm tả tướng trở nên kiêu ngạo, cảm thấy mình càng lúc càng tôn quý.Vì thế, khi hoàng đế có động thái muốn rút bớt một số quyền lực của hắn thì hắn lập tức cảm giác được. Ngoài mặt, hắn vẫn nghe lệnh hoàng đế nhưng lại âm thầm động tay chân.Tiếp đó, khi hoàng đế chưa thương lượng với hắn đã lệnh cho Tô trì làm khâm sai, đưa Tô gia đến kinh thành, Tả tướng đã vạn phần không vừa ý.Bởi vì lúc đó, hắn đã bàn với hoàng quý phi đưa một đích nữ Tống gia tuổi xấp xỉ thái tử tiến cung làm thái tử phi.Hoàng quý phi đề cập chuyện này với hoàng đế nhưng hoàng đế không tỏ thái độ gì.Sau đó lại nhảy ra chuyện Tô gia.Lúc Tô Nhân Vũ lên kinh, mang theo lão mẫu cùng nữ nhi tiến cung, lập tức có tin đồn rằng hoàng đế muốn cho Tô gia đại tiểu thư làm thái tử phi.Tả tướng nghĩ vậy cũng được, nếu hoàng đế có ý đó ông ta cũng sẽ không phản đối, hơn nữa ông ta cũng có thể mượn sức Tô Nhân Vũ để củng cố thế lực, lợi càng thêm lợi.Như vậy, hắn sẽ để nữ nhi Tô Nhân Vũ gả cho thái tử, còn hắn sẽ đem con gái mình gả cho Tô Trì, ván cờ này cũng thật không sai.Hắn cũng không tin, lấy danh vọng của Tô Nhân Vũ, ở kinh thành có thể làm được đến vị trí nào, cho dù hoàng đế đề bạt hắn, nhưng hắn ngoại từ công trạng trong quân đội ra thì không có chút kinh nghiệm nào trên quan trường. Đến lúc đó còn không phải dựa vào Tống gia của hắn hay sao?

Chương 1166: Không cam lòng ngồi chờ chết 01