Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1167: Không cam lòng ngồi chờ chết 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Không ngờ, hoàng đế lại hành động vượt ngoài dự đoán của hắn, để Tô Trì cưới An Bình công chúa, còn cưới nữ nhi Tả gia làm thái tử phi.Điều này không phải muốn đả kích Tống gia, để cho quyền lực Tống gia kết thúc trong tay hắn hay sao?Nếu không có lão gia tử, hắn cũng không có, quý phi cũng không có.Đến lúc đó, Tô gia mạnh lên, Tả gia cũng mạnh lên, Tống gia của hắn chẳng những không thể độc bá triều chính mà ngay cả tư cách tọa ủng trong thế chân vạc chỉ sợ cũng bị cướp mất.Vì thế, Tống Hoài An không thể không gấp, không thể không vắt hết óc, liên tục ra chiêu.Ít nhất, hắn cũng muốn đấu một trận, miễn cho hoàng đế còn tưởng rằng hắn cam tâm tình nguyện chịu ủy khuất giống phụ thân hắn.Hắn nhìn Tề Tú Hữu đang khóc rống trước mặt ( Tề Tú Hữu bị hoàng đế duổi liền lập tức chạy tới chỗ hắn tố cáo), hừ lạnh:“Ngươi khóc cái gì? Một đại nam nhân, có cái gì phải khóc ? Hiện tại thắng thua định rồi sao? Hơn nữa. ngươi nhìn không ra sao? Cho dù hắn ta có đề bạt Tô Nhân Vũ thì cũng không thể cất nhắc gia đình hắn mà còn cần thế lực khác. Hắn muốn dùng Tô gia áp chế chúng ta, đồng thời lại đề bạt Tả gia tùy thời đợi lệnh. Ta nói cho ngươi hay, trên thế gian này người có quyền lực cùng địa vị tuyệt đối không đơn thuần chỉ tận trung mà không ham muốn. Có rồi lại muốn có nhiều hơn nữa. Lòng tham con người vốn không đáy. Tô Nhân Vũ cũng vậy, Tả Minh Thụy cũng vậy. Hễ là người sẽ có lòng tham. Hắn muốn áp chế chúng ta, chẳng lẽ chúng ta lại không áp chế được hắn sao?”Tề Tú Hữu mờ mịt nhìn hắn:“Đại nhân, hạ quan ngu dốt, nghe không hiểu ý ngài.”Tả tướng nói:“Nói cho bọn họ, không được bãi công, đều làm việc như thường cho ta, nhưng làm thế nào thì cần cẩn thận suy nghĩ, không phải giải quyết bớt công việc cho hắn mà tìm cách mang cho hắn càng nhiều phiền phức càng tốt.”Tề Tú Hữu cái hiểu cái không, gật đầu:“Vậy bảo bọn họ dùng hết khả năng của mình tìm những người khác gây phiền ?”Tả tướng hừ lạnh:“Cũng có thể nói như vậy.”Tề Tú Hữu lại nói:“Tướng gia, chuyện thích khách nên làm sao bây giờ? Dù sao thích khách cũng xuất hiện ở phòng bếp của quý phi, nếu lỡ liên lụy đến ngài?”Tả tướng phẩy tay áo, lạnh lùng nói:“Nghĩ đến là hay. Muội muội của ta đã gả cho hắn thì chính là người của hắn. Ngươi thử hỏi lão bà ngươi, nàng thân cận với ngươi hay với ca ca nàng ấy? Xuất giá tòng phu, đừng nói chuyện thích khách không liên quan đến chúng ta, cho dù có liên quan cũng là chuyện của hắn. còn nữa, đây cũng có thể là có người muốn cố ý hãm hại hoàng quý phi sao? Không có bằng chứng, hắn có thể làm gì?”Tề Tú Hữu liên tục gật đầu.

Không ngờ, hoàng đế lại hành động vượt ngoài dự đoán của hắn, để Tô Trì cưới An Bình công chúa, còn cưới nữ nhi Tả gia làm thái tử phi.

Điều này không phải muốn đả kích Tống gia, để cho quyền lực Tống gia kết thúc trong tay hắn hay sao?

Nếu không có lão gia tử, hắn cũng không có, quý phi cũng không có.

Đến lúc đó, Tô gia mạnh lên, Tả gia cũng mạnh lên, Tống gia của hắn chẳng những không thể độc bá triều chính mà ngay cả tư cách tọa ủng trong thế chân vạc chỉ sợ cũng bị cướp mất.

Vì thế, Tống Hoài An không thể không gấp, không thể không vắt hết óc, liên tục ra chiêu.

Ít nhất, hắn cũng muốn đấu một trận, miễn cho hoàng đế còn tưởng rằng hắn cam tâm tình nguyện chịu ủy khuất giống phụ thân hắn.

Hắn nhìn Tề Tú Hữu đang khóc rống trước mặt ( Tề Tú Hữu bị hoàng đế duổi liền lập tức chạy tới chỗ hắn tố cáo), hừ lạnh:“Ngươi khóc cái gì? Một đại nam nhân, có cái gì phải khóc ? Hiện tại thắng thua định rồi sao? Hơn nữa. ngươi nhìn không ra sao? Cho dù hắn ta có đề bạt Tô Nhân Vũ thì cũng không thể cất nhắc gia đình hắn mà còn cần thế lực khác. Hắn muốn dùng Tô gia áp chế chúng ta, đồng thời lại đề bạt Tả gia tùy thời đợi lệnh. Ta nói cho ngươi hay, trên thế gian này người có quyền lực cùng địa vị tuyệt đối không đơn thuần chỉ tận trung mà không ham muốn. Có rồi lại muốn có nhiều hơn nữa. Lòng tham con người vốn không đáy. Tô Nhân Vũ cũng vậy, Tả Minh Thụy cũng vậy. Hễ là người sẽ có lòng tham. Hắn muốn áp chế chúng ta, chẳng lẽ chúng ta lại không áp chế được hắn sao?”

Tề Tú Hữu mờ mịt nhìn hắn:“Đại nhân, hạ quan ngu dốt, nghe không hiểu ý ngài.”

Tả tướng nói:“Nói cho bọn họ, không được bãi công, đều làm việc như thường cho ta, nhưng làm thế nào thì cần cẩn thận suy nghĩ, không phải giải quyết bớt công việc cho hắn mà tìm cách mang cho hắn càng nhiều phiền phức càng tốt.”

Tề Tú Hữu cái hiểu cái không, gật đầu:“Vậy bảo bọn họ dùng hết khả năng của mình tìm những người khác gây phiền ?”

Tả tướng hừ lạnh:“Cũng có thể nói như vậy.”

Tề Tú Hữu lại nói:“Tướng gia, chuyện thích khách nên làm sao bây giờ? Dù sao thích khách cũng xuất hiện ở phòng bếp của quý phi, nếu lỡ liên lụy đến ngài?”

Tả tướng phẩy tay áo, lạnh lùng nói:“Nghĩ đến là hay. Muội muội của ta đã gả cho hắn thì chính là người của hắn. Ngươi thử hỏi lão bà ngươi, nàng thân cận với ngươi hay với ca ca nàng ấy? Xuất giá tòng phu, đừng nói chuyện thích khách không liên quan đến chúng ta, cho dù có liên quan cũng là chuyện của hắn. còn nữa, đây cũng có thể là có người muốn cố ý hãm hại hoàng quý phi sao? Không có bằng chứng, hắn có thể làm gì?”

Tề Tú Hữu liên tục gật đầu.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Không ngờ, hoàng đế lại hành động vượt ngoài dự đoán của hắn, để Tô Trì cưới An Bình công chúa, còn cưới nữ nhi Tả gia làm thái tử phi.Điều này không phải muốn đả kích Tống gia, để cho quyền lực Tống gia kết thúc trong tay hắn hay sao?Nếu không có lão gia tử, hắn cũng không có, quý phi cũng không có.Đến lúc đó, Tô gia mạnh lên, Tả gia cũng mạnh lên, Tống gia của hắn chẳng những không thể độc bá triều chính mà ngay cả tư cách tọa ủng trong thế chân vạc chỉ sợ cũng bị cướp mất.Vì thế, Tống Hoài An không thể không gấp, không thể không vắt hết óc, liên tục ra chiêu.Ít nhất, hắn cũng muốn đấu một trận, miễn cho hoàng đế còn tưởng rằng hắn cam tâm tình nguyện chịu ủy khuất giống phụ thân hắn.Hắn nhìn Tề Tú Hữu đang khóc rống trước mặt ( Tề Tú Hữu bị hoàng đế duổi liền lập tức chạy tới chỗ hắn tố cáo), hừ lạnh:“Ngươi khóc cái gì? Một đại nam nhân, có cái gì phải khóc ? Hiện tại thắng thua định rồi sao? Hơn nữa. ngươi nhìn không ra sao? Cho dù hắn ta có đề bạt Tô Nhân Vũ thì cũng không thể cất nhắc gia đình hắn mà còn cần thế lực khác. Hắn muốn dùng Tô gia áp chế chúng ta, đồng thời lại đề bạt Tả gia tùy thời đợi lệnh. Ta nói cho ngươi hay, trên thế gian này người có quyền lực cùng địa vị tuyệt đối không đơn thuần chỉ tận trung mà không ham muốn. Có rồi lại muốn có nhiều hơn nữa. Lòng tham con người vốn không đáy. Tô Nhân Vũ cũng vậy, Tả Minh Thụy cũng vậy. Hễ là người sẽ có lòng tham. Hắn muốn áp chế chúng ta, chẳng lẽ chúng ta lại không áp chế được hắn sao?”Tề Tú Hữu mờ mịt nhìn hắn:“Đại nhân, hạ quan ngu dốt, nghe không hiểu ý ngài.”Tả tướng nói:“Nói cho bọn họ, không được bãi công, đều làm việc như thường cho ta, nhưng làm thế nào thì cần cẩn thận suy nghĩ, không phải giải quyết bớt công việc cho hắn mà tìm cách mang cho hắn càng nhiều phiền phức càng tốt.”Tề Tú Hữu cái hiểu cái không, gật đầu:“Vậy bảo bọn họ dùng hết khả năng của mình tìm những người khác gây phiền ?”Tả tướng hừ lạnh:“Cũng có thể nói như vậy.”Tề Tú Hữu lại nói:“Tướng gia, chuyện thích khách nên làm sao bây giờ? Dù sao thích khách cũng xuất hiện ở phòng bếp của quý phi, nếu lỡ liên lụy đến ngài?”Tả tướng phẩy tay áo, lạnh lùng nói:“Nghĩ đến là hay. Muội muội của ta đã gả cho hắn thì chính là người của hắn. Ngươi thử hỏi lão bà ngươi, nàng thân cận với ngươi hay với ca ca nàng ấy? Xuất giá tòng phu, đừng nói chuyện thích khách không liên quan đến chúng ta, cho dù có liên quan cũng là chuyện của hắn. còn nữa, đây cũng có thể là có người muốn cố ý hãm hại hoàng quý phi sao? Không có bằng chứng, hắn có thể làm gì?”Tề Tú Hữu liên tục gật đầu.

Chương 1167: Không cam lòng ngồi chờ chết 02