Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1183: Trộm phù sinh nửa ngày nhàn 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bùi Bảo Khương chu miệng,“Ta không thích đại ca ngươi, mặt mày lúc nào cũng cau có, cứ như ai thiếu nợ hắn vậy. Tề vương nhà ngươi tuy suốt ngày cũng âm u nhưng đó là bởi tính hắn như vậy. Còn đại ca ngươi là cố ý.”Tô Mạt từ chối cho ý kiến cười cười:“ Nhưng cũng không thể giống ngươi vậy, chẳng những bị người lừa bán mà còn mỉm cười đếm tiền dùm người ta nữa. Ai tốt với ngươi một chút là ngươi điên cuông chạy theo người ta rồi.”Bùi Bảo Khương kháng nghị nói:“Không có à nha. Ta cũng biết nhìn người chứ bộ.Ta tới đây lâu vậy chỉ có chơi với mỗi Tả tỷ tỷ thôi, thêm ngươi nữa là hai. Hết rồi.”Tô Mạt hỏi một chút về nhà nàng, nàng liền tố khổ, làm như mình là dê con chờ ngày làm thịt làm cho mồ hôi Tô Mạt túa ra như tắm.Nói một hồi, Bảo Khương cười xấu xa chỉ Hoàng Phủ Cẩn: “Này, Mạt nhi muội tử, ngươi mới bây lớn đã đàm hôn luận gả, cũng quá sớm đi.”Tuy rằng hai người hợp nhau, một núi băng, một vờ hiền lành nhưng tuổi tác cũng là vấn đề nha.Tô Mạt quyệt miệng,“Này có cái gì, dù sao chúng ta mới đính hôn chứ đâu có thành thân.”Bùi Bảo Khương liền lớn tiếng cười, trêu nàng :“Hắn thoạt nhìn thực khẩn trương đâu, sợ mất ngươi, mắt nhìn ngươi không thèm chớp kìa.”Hoàng Phủ Cẩn nghe tiếng cười liền nhìn qua, thân thiết nhìn Tô Mạt làm mặt Tô Mạt đỏ rực.Nàng việc nghiêng người, lôi kéo Bùi Bảo Khương đi nhảy dây.Bùi Bảo Khương lại vỗ vỗ tay, hấp dẫn mọi người, nói:“Ta dạy cho các ngươi khiêu vũ.”Tô Hinh Nhi do dự , vài nha đầu cũng do dự, dù sao khiêu vũ mà bị chủ mẫu phát hiện , nhẹ thì ăn mắng, nặng thì bị đánh.Bùi Bảo Khương vẻ mặt khát vọng nhìn Tô Mạt:“Mạt nhi muội tử, ngươi theo giúp ta đi .”Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn hơi cười, cũng không có vẻ gì phật ý, nàng liền nói:“Được rồi, ta Tô Mạt liền liều mình bồi quân tử .”Bùi Bảo Khương cao hứng ôm nàng nhảy dựng lên, cũng không thèm nghe Tả tiểu thư khuyên, đúng lý hợp tình nói:“Tả tỷ tỷ, chúng ta tự mình chơi đùa, cũng không có người ngoài, huống hồ muội còn nhảy với Mạt nhi mà.”Tả tiểu thư lắc đầu, nhìn đại tiểu thư cười nói:“Nàng ta y như con khỉ con, không được ngoan hiền như Mạt nhi của muội đâu.”

Bùi Bảo Khương chu
miệng,“Ta không thích đại ca ngươi, mặt mày lúc nào cũng cau có, cứ như
ai thiếu nợ hắn vậy. Tề vương nhà ngươi tuy suốt ngày cũng âm u nhưng đó là bởi tính hắn như vậy. Còn đại ca ngươi là cố ý.”

Tô Mạt từ chối
cho ý kiến cười cười:“ Nhưng cũng không thể giống ngươi vậy, chẳng những bị người lừa bán mà còn mỉm cười đếm tiền dùm người ta nữa. Ai tốt với ngươi một chút là ngươi điên cuông chạy theo người ta rồi.”

Bùi
Bảo Khương kháng nghị nói:“Không có à nha. Ta cũng biết nhìn người chứ
bộ.Ta tới đây lâu vậy chỉ có chơi với mỗi Tả tỷ tỷ thôi, thêm ngươi nữa
là hai. Hết rồi.”

Tô Mạt hỏi một chút về nhà nàng, nàng liền tố
khổ, làm như mình là dê con chờ ngày làm thịt làm cho mồ hôi Tô Mạt túa
ra như tắm.

Nói một hồi, Bảo Khương cười xấu xa chỉ Hoàng Phủ
Cẩn: “Này, Mạt nhi muội tử, ngươi mới bây lớn đã đàm hôn luận gả, cũng
quá sớm đi.”

Tuy rằng hai người hợp nhau, một núi băng, một vờ hiền lành nhưng tuổi tác cũng là vấn đề nha.

Tô Mạt quyệt miệng,“Này có cái gì, dù sao chúng ta mới đính hôn chứ đâu có thành thân.”

Bùi Bảo Khương liền lớn tiếng cười, trêu nàng :“Hắn thoạt nhìn thực khẩn
trương đâu, sợ mất ngươi, mắt nhìn ngươi không thèm chớp kìa.”

Hoàng Phủ Cẩn nghe tiếng cười liền nhìn qua, thân thiết nhìn Tô Mạt làm mặt Tô Mạt đỏ rực.

Nàng việc nghiêng người, lôi kéo Bùi Bảo Khương đi nhảy dây.

Bùi Bảo Khương lại vỗ vỗ tay, hấp dẫn mọi người, nói:“Ta dạy cho các ngươi khiêu vũ.”

Tô Hinh Nhi do dự , vài nha đầu cũng do dự, dù sao khiêu vũ mà bị chủ mẫu phát hiện , nhẹ thì ăn mắng, nặng thì bị đánh.

Bùi Bảo Khương vẻ mặt khát vọng nhìn Tô Mạt:“Mạt nhi muội tử, ngươi theo giúp ta đi .”

Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn hơi cười, cũng không có vẻ gì phật ý, nàng
liền nói:“Được rồi, ta Tô Mạt liền liều mình bồi quân tử .”

Bùi
Bảo Khương cao hứng ôm nàng nhảy dựng lên, cũng không thèm nghe Tả tiểu
thư khuyên, đúng lý hợp tình nói:“Tả tỷ tỷ, chúng ta tự mình chơi đùa,
cũng không có người ngoài, huống hồ muội còn nhảy với Mạt nhi mà.”

Tả tiểu thư lắc đầu, nhìn đại tiểu thư cười nói:“Nàng ta y như con khỉ con, không được ngoan hiền như Mạt nhi của muội đâu.”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bùi Bảo Khương chu miệng,“Ta không thích đại ca ngươi, mặt mày lúc nào cũng cau có, cứ như ai thiếu nợ hắn vậy. Tề vương nhà ngươi tuy suốt ngày cũng âm u nhưng đó là bởi tính hắn như vậy. Còn đại ca ngươi là cố ý.”Tô Mạt từ chối cho ý kiến cười cười:“ Nhưng cũng không thể giống ngươi vậy, chẳng những bị người lừa bán mà còn mỉm cười đếm tiền dùm người ta nữa. Ai tốt với ngươi một chút là ngươi điên cuông chạy theo người ta rồi.”Bùi Bảo Khương kháng nghị nói:“Không có à nha. Ta cũng biết nhìn người chứ bộ.Ta tới đây lâu vậy chỉ có chơi với mỗi Tả tỷ tỷ thôi, thêm ngươi nữa là hai. Hết rồi.”Tô Mạt hỏi một chút về nhà nàng, nàng liền tố khổ, làm như mình là dê con chờ ngày làm thịt làm cho mồ hôi Tô Mạt túa ra như tắm.Nói một hồi, Bảo Khương cười xấu xa chỉ Hoàng Phủ Cẩn: “Này, Mạt nhi muội tử, ngươi mới bây lớn đã đàm hôn luận gả, cũng quá sớm đi.”Tuy rằng hai người hợp nhau, một núi băng, một vờ hiền lành nhưng tuổi tác cũng là vấn đề nha.Tô Mạt quyệt miệng,“Này có cái gì, dù sao chúng ta mới đính hôn chứ đâu có thành thân.”Bùi Bảo Khương liền lớn tiếng cười, trêu nàng :“Hắn thoạt nhìn thực khẩn trương đâu, sợ mất ngươi, mắt nhìn ngươi không thèm chớp kìa.”Hoàng Phủ Cẩn nghe tiếng cười liền nhìn qua, thân thiết nhìn Tô Mạt làm mặt Tô Mạt đỏ rực.Nàng việc nghiêng người, lôi kéo Bùi Bảo Khương đi nhảy dây.Bùi Bảo Khương lại vỗ vỗ tay, hấp dẫn mọi người, nói:“Ta dạy cho các ngươi khiêu vũ.”Tô Hinh Nhi do dự , vài nha đầu cũng do dự, dù sao khiêu vũ mà bị chủ mẫu phát hiện , nhẹ thì ăn mắng, nặng thì bị đánh.Bùi Bảo Khương vẻ mặt khát vọng nhìn Tô Mạt:“Mạt nhi muội tử, ngươi theo giúp ta đi .”Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn hơi cười, cũng không có vẻ gì phật ý, nàng liền nói:“Được rồi, ta Tô Mạt liền liều mình bồi quân tử .”Bùi Bảo Khương cao hứng ôm nàng nhảy dựng lên, cũng không thèm nghe Tả tiểu thư khuyên, đúng lý hợp tình nói:“Tả tỷ tỷ, chúng ta tự mình chơi đùa, cũng không có người ngoài, huống hồ muội còn nhảy với Mạt nhi mà.”Tả tiểu thư lắc đầu, nhìn đại tiểu thư cười nói:“Nàng ta y như con khỉ con, không được ngoan hiền như Mạt nhi của muội đâu.”

Chương 1183: Trộm phù sinh nửa ngày nhàn 02