Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1199: Thủ đoạn sắc bén của Tô Nhân Vũ

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nhưng Tô Mạt biết đại ca không vui, hắn không thích An Bình công chúa dù nàng không phát hiện hắn thích tiểu thư nhà nào.Ngày phụ thân dẫn đại ca tới chỗ hoàng đế dập đầu tạ ơn, Tô Trì mặt âm trầm, không có một ý cười, Tô Mạt nhìn thấy hắn hết sức khó chịu. Hoàng đế cười cười cho bọn họ đứng dậy, ban cho Tô Trì mấy thứ may mắn làm lễ vật, còn có An Bình công chúa tự tay thêu hà bao tặng hắn. Quân thần nói đùa một thời gian, tiểu thái giám vào báo: “Bệ hạ, tả tường đại nhân cầu kiến.”Mọi người đang vui vẻ rộn ràng bị một chậu nước đá đổ vào, sắc mặt mọi người đều cứng đờ.Trong khoảng thời gian này tả tướng vẫn cáo ốm, Tô Nhân Vũ tiếp nhận chức vụ của hắn, tuy rằng lúc đầu rất nhiều người cố ý làm khó hắn nhưng Tô Nhân Vũ đâu phải quả hồng mềm. Dù sao cũng là tướng quân mang binh, không dùng được vũ lâm vệ, cũng không dùng được binh lính của thành – một lũ binh lính bán lư manh, ông trực tiếp xin lệnh, điều chúng đi đại bản doanh Tây Sơn đợi lệnh.Các quan lại làm bộ thanh quan nhưng đằng sau gian ác, hắn dùng sức mạnh tạm thời cách chức để phó cấp tiếp quản, từ từ tiêu diệt từng bộ phận một, tất cả đều phải nhìn sắc mặt Tô Nhân Vũ. Dù sao không phải tất cả mọi người đều nguyện sy theo tả tướng, ngày thường có kẻ cáo mượn oai hùm, có kẻ cuộc sống khó khăn, kẻ khốn cùng, kẻ cần bổng lộc nuôi vợ con, ….Cho nên tả tướng muốn đoàn kết tất cả mọi người đi theo hắn là không có khả năng. Dù sao ngày thường số người được lợi là số ít, muốn dùng quyền thế ép buộc tất cả theo mình là không có khả năng.Cho nên chỉ cần hoàng đế kiên định, Tô Nhân Vũ rat ay nhanh gọn quyết liệt, căn bản không cho tả tướng con đường sống, giống như cuồng phong thổi lá vàng thu, gần như đem bè đảng của tả tướng ở cấp cao trong triều quét sạch sẽ. Đương nhiên là hoàng đế không muốn quá kịch liệt, không muốn đen Tống gia đạp đổ, như vậy đối với thanh danh của hoàng đế cũng không bị tổn hại nhiều, dù sao Tống gia đi theo hắn lâu nhất hơn nữa công lao cũng không nhỏ.

Nhưng Tô Mạt biết đại ca không vui, hắn không thích An Bình công chúa dù nàng không phát hiện hắn thích tiểu thư nhà nào.

Ngày phụ thân dẫn đại ca tới chỗ hoàng đế dập đầu tạ ơn, Tô Trì mặt âm
trầm, không có một ý cười, Tô Mạt nhìn thấy hắn hết sức khó chịu. Hoàng
đế cười cười cho bọn họ đứng dậy, ban cho Tô Trì mấy thứ may mắn làm lễ
vật, còn có An Bình công chúa tự tay thêu hà bao tặng hắn. Quân thần nói đùa một thời gian, tiểu thái giám vào báo: “Bệ hạ, tả tường đại nhân
cầu kiến.”

Mọi người đang vui vẻ rộn ràng bị một chậu nước đá đổ vào, sắc mặt mọi người đều cứng đờ.

Trong khoảng thời gian này tả tướng vẫn cáo ốm, Tô Nhân Vũ tiếp nhận chức vụ
của hắn, tuy rằng lúc đầu rất nhiều người cố ý làm khó hắn nhưng Tô Nhân Vũ đâu phải quả hồng mềm. Dù sao cũng là tướng quân mang binh, không
dùng được vũ lâm vệ, cũng không dùng được binh lính của thành – một lũ
binh lính bán lư manh, ông trực tiếp xin lệnh, điều chúng đi đại bản
doanh Tây Sơn đợi lệnh.

Các quan lại làm bộ thanh quan
nhưng đằng sau gian ác, hắn dùng sức mạnh tạm thời cách chức để phó cấp tiếp quản, từ từ tiêu diệt từng bộ phận một, tất cả đều phải nhìn sắc
mặt Tô Nhân Vũ. Dù sao không phải tất cả mọi người đều nguyện sy theo tả tướng, ngày thường có kẻ cáo mượn oai hùm, có kẻ cuộc sống khó khăn, kẻ khốn cùng, kẻ cần bổng lộc nuôi vợ con, ….

Cho nên tả tướng
muốn đoàn kết tất cả mọi người đi theo hắn là không có khả năng. Dù sao
ngày thường số người được lợi là số ít, muốn dùng quyền thế ép buộc tất
cả theo mình là không có khả năng.

Cho nên chỉ cần hoàng đế kiên
định, Tô Nhân Vũ rat ay nhanh gọn quyết liệt, căn bản không cho tả tướng con đường sống, giống như cuồng phong thổi lá vàng thu, gần như đem bè
đảng của tả tướng ở cấp cao trong triều quét sạch sẽ. Đương nhiên là
hoàng đế không muốn quá kịch liệt, không muốn đen Tống gia đạp đổ, như
vậy đối với thanh danh của hoàng đế cũng không bị tổn hại nhiều, dù sao
Tống gia đi theo hắn lâu nhất hơn nữa công lao cũng không nhỏ.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nhưng Tô Mạt biết đại ca không vui, hắn không thích An Bình công chúa dù nàng không phát hiện hắn thích tiểu thư nhà nào.Ngày phụ thân dẫn đại ca tới chỗ hoàng đế dập đầu tạ ơn, Tô Trì mặt âm trầm, không có một ý cười, Tô Mạt nhìn thấy hắn hết sức khó chịu. Hoàng đế cười cười cho bọn họ đứng dậy, ban cho Tô Trì mấy thứ may mắn làm lễ vật, còn có An Bình công chúa tự tay thêu hà bao tặng hắn. Quân thần nói đùa một thời gian, tiểu thái giám vào báo: “Bệ hạ, tả tường đại nhân cầu kiến.”Mọi người đang vui vẻ rộn ràng bị một chậu nước đá đổ vào, sắc mặt mọi người đều cứng đờ.Trong khoảng thời gian này tả tướng vẫn cáo ốm, Tô Nhân Vũ tiếp nhận chức vụ của hắn, tuy rằng lúc đầu rất nhiều người cố ý làm khó hắn nhưng Tô Nhân Vũ đâu phải quả hồng mềm. Dù sao cũng là tướng quân mang binh, không dùng được vũ lâm vệ, cũng không dùng được binh lính của thành – một lũ binh lính bán lư manh, ông trực tiếp xin lệnh, điều chúng đi đại bản doanh Tây Sơn đợi lệnh.Các quan lại làm bộ thanh quan nhưng đằng sau gian ác, hắn dùng sức mạnh tạm thời cách chức để phó cấp tiếp quản, từ từ tiêu diệt từng bộ phận một, tất cả đều phải nhìn sắc mặt Tô Nhân Vũ. Dù sao không phải tất cả mọi người đều nguyện sy theo tả tướng, ngày thường có kẻ cáo mượn oai hùm, có kẻ cuộc sống khó khăn, kẻ khốn cùng, kẻ cần bổng lộc nuôi vợ con, ….Cho nên tả tướng muốn đoàn kết tất cả mọi người đi theo hắn là không có khả năng. Dù sao ngày thường số người được lợi là số ít, muốn dùng quyền thế ép buộc tất cả theo mình là không có khả năng.Cho nên chỉ cần hoàng đế kiên định, Tô Nhân Vũ rat ay nhanh gọn quyết liệt, căn bản không cho tả tướng con đường sống, giống như cuồng phong thổi lá vàng thu, gần như đem bè đảng của tả tướng ở cấp cao trong triều quét sạch sẽ. Đương nhiên là hoàng đế không muốn quá kịch liệt, không muốn đen Tống gia đạp đổ, như vậy đối với thanh danh của hoàng đế cũng không bị tổn hại nhiều, dù sao Tống gia đi theo hắn lâu nhất hơn nữa công lao cũng không nhỏ.

Chương 1199: Thủ đoạn sắc bén của Tô Nhân Vũ