Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1198: Hôn sự của đại ca
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Cho dù đích thân Tô Mạt làm cũng tự nhận không tốt bằng, vì thế việc này tạm cho qua.Tính toán một chút, tìm cửa hàng, trang hoàng, chọn chưởng quầy tin tưởng, huấn luyện tiểu nhị, huấn luyện đầu bếp tin cậy, tính toán đâu ra đấy, ít nhất cũng non nửa năm, dù sao mọi chuyện cũng không đơn giản.Tô Mạt phân công xuống dưới, A Lí phụ trách âm thầm đi tìm kiếm đầu bếp tin cậy, chưởng quầy, tiểu nhị, yêu cầu gia thế trong sách, làm người đôn hậu trung thanh, chưa từng cùng người không đứng đắn giao hảo.Kim Kết cùng Lăng Nhược đi tìm nữ đầu bếp khéo tay, bọn A Lí đi khắp hang cùng ngõ hẻm hỏi thăm, sau đó các nàng đi khảo sát.Lưu Hỏa tính tình khiêu thoát sáng sủa, phụ trách đi tìm mặt tiền cửa hiệu, Lưu Vân tính tình trầm ổn, làm người ôn hòa, phụ trách chỉnh hợp tin tức.Tô Mạt an bài ổn thỏa, sau đó ngày ngày vẫn thảnh thơi như cũ, đi Tề vương phủ chơi đùa, cùng Diệp Tri Vân đánh tát cái, học trộm của hắn chút điểm tâm, cùng Hoàng Phủ Cẩn làm bánh kem cho hắn nếm thử…Đảo mắt đã đến tháng tư, hoàng đến cùng hoàng quý phi vừa làm mẫu đơn yến, mời Tô phu nhân cùng Tô quốc công đến dự, thái tử, Tô Trì, An Bình công chúa, Tô Mạt cùng nhau phụng bồi. Sau đó hoàng đến liền nói đến hôn sự, ban hôn cho Tô Trì cùng An Bình công chúa. Yến hội qua đi, khâm thiên giám tra ra ngày tốt, trong lúc này, Tô gia đang vội an bài mọi chuyện, sau đó chỉ đợi ngày tốt liền thành hôn.Lão phu nhân rất cao hứng vì hoàng đế gả công chúa cho Quốc Công phủ mà không phải lập phủ công chúa, xem như cho Tô gia mặt mũi rất lớn. Như vậy sẽ không hạn chế con đường làm quan của Tô Trì. Nói như vậy, nếu tuyển phò mã, đi công chúa phủ thành hôn thì phải là phò mã Đô Úy, chức quan mãi mãi là như vậy. Mà hoàng đế cho An Bình công chúa gả qua, vốn không có lấy hoàng gia áp chế cho nên con đường làm quan của Tô Trì vẫn rộng mở.Mẫu phi An Bình công chúa mất sớm, không có hoàng quý phi cường thế làm mẫu phi, chỉ có thể giống các công chúa khác, tư thái đoan trang, nói chuyện khéo léo, lễ nghi tiêu chuẩn, như một pho tượng điêu khắc giống nhau không có khuyết điểm. Nếu như không trưởng thành lập gia đình thì cơ hồ cả đời nàng sẽ không bị ai chú ý đến.Đến yến hội, nàng chỉ nhìn trộm Tô Trì hai lần, liền khẩn trương giả bộ ăn điểm tâm, thẳng đến khi yến hội kết thúc còn giống như sợi bong, mềm nhẹ phiêu phiêu.
Cho dù đích thân Tô Mạt làm cũng tự nhận không tốt bằng, vì thế việc này tạm cho qua.
Tính toán một chút, tìm cửa hàng, trang hoàng, chọn chưởng quầy tin tưởng,
huấn luyện tiểu nhị, huấn luyện đầu bếp tin cậy, tính toán đâu ra đấy,
ít nhất cũng non nửa năm, dù sao mọi chuyện cũng không đơn giản.
Tô Mạt phân công xuống dưới, A Lí phụ trách âm thầm đi tìm kiếm đầu bếp tin cậy, chưởng quầy, tiểu nhị, yêu cầu gia thế trong sách, làm người
đôn hậu trung thanh, chưa từng cùng người không đứng đắn giao hảo.
Kim Kết cùng Lăng Nhược đi tìm nữ đầu bếp khéo tay, bọn A Lí đi khắp hang cùng ngõ hẻm hỏi thăm, sau đó các nàng đi khảo sát.
Lưu Hỏa tính tình khiêu thoát sáng sủa, phụ trách đi tìm mặt tiền cửa hiệu, Lưu Vân tính tình trầm ổn, làm người ôn hòa, phụ trách chỉnh hợp tin
tức.
Tô Mạt an bài ổn thỏa, sau đó ngày ngày vẫn thảnh thơi như
cũ, đi Tề vương phủ chơi đùa, cùng Diệp Tri Vân đánh tát cái, học trộm
của hắn chút điểm tâm, cùng Hoàng Phủ Cẩn làm bánh kem cho hắn nếm thử…
Đảo mắt đã đến tháng tư, hoàng đến cùng hoàng quý phi vừa làm mẫu đơn yến,
mời Tô phu nhân cùng Tô quốc công đến dự, thái tử, Tô Trì, An Bình công
chúa, Tô Mạt cùng nhau phụng bồi. Sau đó hoàng đến liền nói đến hôn sự,
ban hôn cho Tô Trì cùng An Bình công chúa. Yến hội qua đi, khâm thiên
giám tra ra ngày tốt, trong lúc này, Tô gia đang vội an bài mọi chuyện,
sau đó chỉ đợi ngày tốt liền thành hôn.
Lão phu nhân rất cao hứng vì hoàng đế gả công chúa cho Quốc Công phủ mà không phải lập phủ công
chúa, xem như cho Tô gia mặt mũi rất lớn. Như vậy sẽ không hạn chế con
đường làm quan của Tô Trì. Nói như vậy, nếu tuyển phò mã, đi công chúa
phủ thành hôn thì phải là phò mã Đô Úy, chức quan mãi mãi là như vậy. Mà hoàng đế cho An Bình công chúa gả qua, vốn không có lấy hoàng gia áp
chế cho nên con đường làm quan của Tô Trì vẫn rộng mở.
Mẫu phi An Bình công chúa mất sớm, không có hoàng quý phi cường thế làm mẫu phi,
chỉ có thể giống các công chúa khác, tư thái đoan trang, nói chuyện khéo léo, lễ nghi tiêu chuẩn, như một pho tượng điêu khắc giống nhau không
có khuyết điểm. Nếu như không trưởng thành lập gia đình thì cơ hồ cả đời nàng sẽ không bị ai chú ý đến.
Đến yến hội, nàng chỉ nhìn trộm
Tô Trì hai lần, liền khẩn trương giả bộ ăn điểm tâm, thẳng đến khi yến
hội kết thúc còn giống như sợi bong, mềm nhẹ phiêu phiêu.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Cho dù đích thân Tô Mạt làm cũng tự nhận không tốt bằng, vì thế việc này tạm cho qua.Tính toán một chút, tìm cửa hàng, trang hoàng, chọn chưởng quầy tin tưởng, huấn luyện tiểu nhị, huấn luyện đầu bếp tin cậy, tính toán đâu ra đấy, ít nhất cũng non nửa năm, dù sao mọi chuyện cũng không đơn giản.Tô Mạt phân công xuống dưới, A Lí phụ trách âm thầm đi tìm kiếm đầu bếp tin cậy, chưởng quầy, tiểu nhị, yêu cầu gia thế trong sách, làm người đôn hậu trung thanh, chưa từng cùng người không đứng đắn giao hảo.Kim Kết cùng Lăng Nhược đi tìm nữ đầu bếp khéo tay, bọn A Lí đi khắp hang cùng ngõ hẻm hỏi thăm, sau đó các nàng đi khảo sát.Lưu Hỏa tính tình khiêu thoát sáng sủa, phụ trách đi tìm mặt tiền cửa hiệu, Lưu Vân tính tình trầm ổn, làm người ôn hòa, phụ trách chỉnh hợp tin tức.Tô Mạt an bài ổn thỏa, sau đó ngày ngày vẫn thảnh thơi như cũ, đi Tề vương phủ chơi đùa, cùng Diệp Tri Vân đánh tát cái, học trộm của hắn chút điểm tâm, cùng Hoàng Phủ Cẩn làm bánh kem cho hắn nếm thử…Đảo mắt đã đến tháng tư, hoàng đến cùng hoàng quý phi vừa làm mẫu đơn yến, mời Tô phu nhân cùng Tô quốc công đến dự, thái tử, Tô Trì, An Bình công chúa, Tô Mạt cùng nhau phụng bồi. Sau đó hoàng đến liền nói đến hôn sự, ban hôn cho Tô Trì cùng An Bình công chúa. Yến hội qua đi, khâm thiên giám tra ra ngày tốt, trong lúc này, Tô gia đang vội an bài mọi chuyện, sau đó chỉ đợi ngày tốt liền thành hôn.Lão phu nhân rất cao hứng vì hoàng đế gả công chúa cho Quốc Công phủ mà không phải lập phủ công chúa, xem như cho Tô gia mặt mũi rất lớn. Như vậy sẽ không hạn chế con đường làm quan của Tô Trì. Nói như vậy, nếu tuyển phò mã, đi công chúa phủ thành hôn thì phải là phò mã Đô Úy, chức quan mãi mãi là như vậy. Mà hoàng đế cho An Bình công chúa gả qua, vốn không có lấy hoàng gia áp chế cho nên con đường làm quan của Tô Trì vẫn rộng mở.Mẫu phi An Bình công chúa mất sớm, không có hoàng quý phi cường thế làm mẫu phi, chỉ có thể giống các công chúa khác, tư thái đoan trang, nói chuyện khéo léo, lễ nghi tiêu chuẩn, như một pho tượng điêu khắc giống nhau không có khuyết điểm. Nếu như không trưởng thành lập gia đình thì cơ hồ cả đời nàng sẽ không bị ai chú ý đến.Đến yến hội, nàng chỉ nhìn trộm Tô Trì hai lần, liền khẩn trương giả bộ ăn điểm tâm, thẳng đến khi yến hội kết thúc còn giống như sợi bong, mềm nhẹ phiêu phiêu.