Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1223: Chân tình hay âm mưu 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đại tiểu thư vẫn không chịu, Tô Trì cả giận: “Phạm nhân tử hình trước khi đi cũng còn được một bữa ăn no, chấp nhận cho hắn nói ra di ngôn. Ngươi đối với điện hạ sao lại ngoan tâm như vậy? Hắn vì ngươi nhận hết dày vò, cùng hoàng quý phi vài ngày không nói lời nào, còn mượn rượu tiêu sầu, ngươi làm sao có thể biết được?”Đại tiểu thư đánh gãy lời hắn: “Đại ca, huynh đừng nói nữa.”Tô Trì hừ nói: “Hắn ở bên cạnh đình bên núi chờ ngươi, ngươi suy nghĩ muốn cắt đứt cũng thế, muốn gặp mặt lần cuối cũng thế, tóm lại đi nói một tiếng. Ta ở phía trước chờ ngươi.”Nói xong hắn liền xoay người tránh ra, nha đầu bà tử bên người đại tiểu thư đều bị hắn sai đi canh trước xe ngựa, hiện tại đại tiểu thư không nghe hắn, nàng muốn đi cũng không được. Cho nên hắn chắc chắn sẽ không sai lầm. Đại tiểu thư ngồi trong xe, cảm xúc phập phồng, cuối cùng nàng cắn chăt răng, bước xuống xe ngựa.Phân biệt phương hướng xong, nàng hướng bên cạnh đi đến. Càng đi địa thế càng cao, cây cối um tùm. Điểm hẹn tuy rằng không cao nhưng cũng làm người ta có chút choáng váng đầu. Thái tử khoanh tay đứng đó, mặt hướng xuống dưới, không biết đang nghĩ gì. Đại tiểu thư đứng cách xa hắn: “Thái tử điện hạ, ta đến để nói rõ ràng, đây là lần cuối cùng một mình gặp mặt, về sau cũng không cần gặp. Thỉnh thái tử điện hạ tự bảo trọng.”Nói xong nàng thi lễ, xoay người lền đi.Thái tử quay mạnh đầu, âm trầm nhìn nàng: “Nàng quả nhiên là tâm ngoan.”Đại tiểu thư cắn chặt răng,“Ta không rõ ngươi nói cái gì, chúng ta nếu không thích hợp, sẽ không dây dưa. Đối với ngươi cùng ta, đối triều đình, đối với Tô gia đều tốt.”Thái tử lạnh lùng: “Là đối với Tần Nguyên Quân mới tốt đi.”Đại tiểu thư nhíu mi: “Ngươi mới không cần ở khắp nơi nhắm vào hắn. Hắn là vô tội.“Thật không?” Thái tử hừ một tiếng: “Nếu ngươi buông tha cho mọi thứ, nguyện ý ở cùng một chỗ với ta, ta liền buông tha cho hắn.”Đại tiểu thư trong lòng run lên, lắc lắc đầu: “Điện hạ không cần đùa như vậy. Điều này là không có khă năng.”Thái tử thản nhiên nói:“Ngươi cùng Tần Nguyên Quân không phải tháng sáu mới đính hôn sao? Ta cùng Tả Nghi Lan cũng không có đại hôn, có gì không có khả năng?”Hắn quay đầu ngạo nghễ nhìn nàng, ánh mắt kiệt ngạo, giống như thần bí bảo thạch quang hoa bắt đầu khởi động, có một chút chờ mong, một chút trào phúng, một chút không kềm chế được.

Đại tiểu thư vẫn không chịu, Tô Trì cả giận: “Phạm nhân tử hình trước khi đi cũng còn được một bữa ăn no, chấp nhận cho hắn nói ra di ngôn. Ngươi đối với điện hạ sao
lại ngoan tâm như vậy? Hắn vì ngươi nhận hết dày vò, cùng hoàng quý phi
vài ngày không nói lời nào, còn mượn rượu tiêu sầu, ngươi làm sao có thể biết được?”

Đại tiểu thư đánh gãy lời hắn: “Đại ca, huynh đừng nói nữa.”

Tô Trì hừ nói: “Hắn ở bên cạnh đình bên núi chờ ngươi, ngươi suy nghĩ muốn cắt đứt cũng thế, muốn gặp mặt lần cuối cũng thế, tóm lại đi nói một
tiếng. Ta ở phía trước chờ ngươi.”

Nói xong hắn liền xoay người
tránh ra, nha đầu bà tử bên người đại tiểu thư đều bị hắn sai đi canh
trước xe ngựa, hiện tại đại tiểu thư không nghe hắn, nàng muốn đi cũng
không được. Cho nên hắn chắc chắn sẽ không sai lầm. Đại tiểu thư ngồi
trong xe, cảm xúc phập phồng, cuối cùng nàng cắn chăt răng, bước xuống
xe ngựa.

Phân biệt phương hướng xong, nàng hướng bên cạnh đi
đến. Càng đi địa thế càng cao, cây cối um tùm. Điểm hẹn tuy rằng không
cao nhưng cũng làm người ta có chút choáng váng đầu. Thái tử khoanh tay
đứng đó, mặt hướng xuống dưới, không biết đang nghĩ gì. Đại tiểu thư
đứng cách xa hắn: “Thái tử điện hạ, ta đến để nói rõ ràng, đây là lần
cuối cùng một mình gặp mặt, về sau cũng không cần gặp. Thỉnh thái tử
điện hạ tự bảo trọng.”

Nói xong nàng thi lễ, xoay người lền đi.

Thái tử quay mạnh đầu, âm trầm nhìn nàng: “Nàng quả nhiên là tâm ngoan.”

Đại tiểu thư cắn chặt răng,“Ta không rõ ngươi nói cái gì, chúng ta nếu
không thích hợp, sẽ không dây dưa. Đối với ngươi cùng ta, đối triều
đình, đối với Tô gia đều tốt.”

Thái tử lạnh lùng: “Là đối với Tần Nguyên Quân mới tốt đi.”

Đại tiểu thư nhíu mi: “Ngươi mới không cần ở khắp nơi nhắm vào hắn. Hắn là vô tội.

“Thật không?” Thái tử hừ một tiếng: “Nếu ngươi buông tha cho mọi thứ, nguyện ý ở cùng một chỗ với ta, ta liền buông tha cho hắn.”

Đại tiểu thư trong lòng run lên, lắc lắc đầu: “Điện hạ không cần đùa như vậy. Điều này là không có khă năng.”

Thái tử thản nhiên nói:“Ngươi cùng Tần Nguyên Quân không phải tháng sáu mới
đính hôn sao? Ta cùng Tả Nghi Lan cũng không có đại hôn, có gì không có
khả năng?”

Hắn quay đầu ngạo nghễ nhìn nàng, ánh mắt kiệt ngạo,
giống như thần bí bảo thạch quang hoa bắt đầu khởi động, có một chút chờ mong, một chút trào phúng, một chút không kềm chế được.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đại tiểu thư vẫn không chịu, Tô Trì cả giận: “Phạm nhân tử hình trước khi đi cũng còn được một bữa ăn no, chấp nhận cho hắn nói ra di ngôn. Ngươi đối với điện hạ sao lại ngoan tâm như vậy? Hắn vì ngươi nhận hết dày vò, cùng hoàng quý phi vài ngày không nói lời nào, còn mượn rượu tiêu sầu, ngươi làm sao có thể biết được?”Đại tiểu thư đánh gãy lời hắn: “Đại ca, huynh đừng nói nữa.”Tô Trì hừ nói: “Hắn ở bên cạnh đình bên núi chờ ngươi, ngươi suy nghĩ muốn cắt đứt cũng thế, muốn gặp mặt lần cuối cũng thế, tóm lại đi nói một tiếng. Ta ở phía trước chờ ngươi.”Nói xong hắn liền xoay người tránh ra, nha đầu bà tử bên người đại tiểu thư đều bị hắn sai đi canh trước xe ngựa, hiện tại đại tiểu thư không nghe hắn, nàng muốn đi cũng không được. Cho nên hắn chắc chắn sẽ không sai lầm. Đại tiểu thư ngồi trong xe, cảm xúc phập phồng, cuối cùng nàng cắn chăt răng, bước xuống xe ngựa.Phân biệt phương hướng xong, nàng hướng bên cạnh đi đến. Càng đi địa thế càng cao, cây cối um tùm. Điểm hẹn tuy rằng không cao nhưng cũng làm người ta có chút choáng váng đầu. Thái tử khoanh tay đứng đó, mặt hướng xuống dưới, không biết đang nghĩ gì. Đại tiểu thư đứng cách xa hắn: “Thái tử điện hạ, ta đến để nói rõ ràng, đây là lần cuối cùng một mình gặp mặt, về sau cũng không cần gặp. Thỉnh thái tử điện hạ tự bảo trọng.”Nói xong nàng thi lễ, xoay người lền đi.Thái tử quay mạnh đầu, âm trầm nhìn nàng: “Nàng quả nhiên là tâm ngoan.”Đại tiểu thư cắn chặt răng,“Ta không rõ ngươi nói cái gì, chúng ta nếu không thích hợp, sẽ không dây dưa. Đối với ngươi cùng ta, đối triều đình, đối với Tô gia đều tốt.”Thái tử lạnh lùng: “Là đối với Tần Nguyên Quân mới tốt đi.”Đại tiểu thư nhíu mi: “Ngươi mới không cần ở khắp nơi nhắm vào hắn. Hắn là vô tội.“Thật không?” Thái tử hừ một tiếng: “Nếu ngươi buông tha cho mọi thứ, nguyện ý ở cùng một chỗ với ta, ta liền buông tha cho hắn.”Đại tiểu thư trong lòng run lên, lắc lắc đầu: “Điện hạ không cần đùa như vậy. Điều này là không có khă năng.”Thái tử thản nhiên nói:“Ngươi cùng Tần Nguyên Quân không phải tháng sáu mới đính hôn sao? Ta cùng Tả Nghi Lan cũng không có đại hôn, có gì không có khả năng?”Hắn quay đầu ngạo nghễ nhìn nàng, ánh mắt kiệt ngạo, giống như thần bí bảo thạch quang hoa bắt đầu khởi động, có một chút chờ mong, một chút trào phúng, một chút không kềm chế được.

Chương 1223: Chân tình hay âm mưu 02