Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1269: Minh tu sạn đạo 03

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đang miên man suy nghĩ, vách tường trước mặt chợt mở, một thiếu nữ duyên dáng xuất hiện, cười hì hì nhìn hắn.Trịnh Vinh nhận ra là Tô tiểu thư, Tề vương phi tương lai, vội đứng lên hành lễ.Tô Mạt khoát tay, cười nói:“Trịnh Thiên tổng, ta nghe nói ngươi có một muội muội, thông minh đáng yêu, ngươi mau dẫn nàng tới đây chơi với ta. Nói với Tạ tuần phủ. Kinh chỉ huy sứ cũng đem theo con gái họ tới đây nói chuyện với ta đi.”Trịnh Vinh sửng sốt, không biết Tô tiểu thư nói vậy có ý gì.Tô Mạt đi đến trước mặt hắn, cười cười:“Cha mẹ ngươi tuổi già mất sớm, vợ ngươi bởi vì đủ loại nguyên nhân, ngược đãi đệ đệ muội muội ngươi, sau bị ngươi biết được, giết chết ả thề không cưới vợ, chỉ cùng đệ đệ muội muội sống nương tựa lẫn nhau. Đáng tiếc, đệ đệ ngươi vài năm trước bởi vì một chút tranh cãi, bị người đánh chết, mà người nọ thế lực hùng hậu, ngươi không thể báo thù. Sau này, ngươi cùng muội muội sống nương tựa lẫn nhau, ngươi quan tâm nàng còn hơn cả bản thân mình, đúng hay không”Mồ hôi Trịnh Vinh rơi lộp bộp, chuyện này không phải bí mật gì, hôm nay Tô Mạt tự nhiên đề cập tới, là có ý gì?Tô Mạt đi qua bên cạnh bàn trà, dùng móng tay cà trên mặt bàn, âm thanh kinh khủng làm Trịnh Vinh giật thót.Tô Mạt hừ lạnh:“Trịnh Vinh, ngươi vẽ đường cho hươu chạy, dám cùng Hải Nhất Đao cấu kết, vì hắn mật báo, phải bị tội gì!”Nói xong, đập mạnh xuống bàn trà khiến Trịnh Vinh giật mình, nhanh chóng phủ nhận.Tô Mạt nhướng mi:“Ngươi chối cũng vậy thôi. Đồng lõa của ngươi, Kham Thiên tổng đã khai toàn bộ. Bất quá, hắn lại nói ngươi cùng Hải Nhất Đao ép hắn chứ bản thân hắn không muốn.”Trịnh Vinh vội quỳ xuống đất, bộ dáng bị vu oan: “Hạ quan không rõ ý của tiểu thư. Hạ quan chưa từng làm việc gì mờ ám. Thỉnh vương gia minh giám, trả lại trong sạch cho thảo dân.”Hoàng Phủ Cẩn thả người ra sau, không nói nửa lời.Thái độ của hắn càng khiến Trịnh Vinh khẩn trương. Bây giờ, hắn đã biết tại sao Hoàng Phủ Cẩn lại phô trương thanh thế như vậy, hắn ta chính là vì lúc này đây.Tô Mạt phất tay, A Lí tiến vào, đem một phần văn thư trình lên.Tô Mạt cầm lấy công văn quơ quơ trước mặt Trịnh Vinh: “Người đồng mưu với ngươi đã khai toàn bộ, ở đây còn có chữ kí của hắn, ngươi có muốn nhìn không?”Đầu Trịnh Vinh ông một tiếng, không nói được lời nào.

Đang miên man suy nghĩ, vách tường trước mặt chợt mở, một thiếu nữ duyên dáng xuất hiện, cười hì hì nhìn hắn.

Trịnh Vinh nhận ra là Tô tiểu thư, Tề vương phi tương lai, vội đứng lên hành lễ.

Tô Mạt khoát tay, cười nói:“Trịnh Thiên tổng, ta nghe nói ngươi có một
muội muội, thông minh đáng yêu, ngươi mau dẫn nàng tới đây chơi với ta.
Nói với Tạ tuần phủ. Kinh chỉ huy sứ cũng đem theo con gái họ tới đây
nói chuyện với ta đi.”

Trịnh Vinh sửng sốt, không biết Tô tiểu thư nói vậy có ý gì.

Tô Mạt đi đến trước mặt hắn, cười cười:“Cha mẹ ngươi tuổi già mất sớm, vợ
ngươi bởi vì đủ loại nguyên nhân, ngược đãi đệ đệ muội muội ngươi, sau
bị ngươi biết được, giết chết ả thề không cưới vợ, chỉ cùng đệ đệ muội
muội sống nương tựa lẫn nhau. Đáng tiếc, đệ đệ ngươi vài năm trước bởi
vì một chút tranh cãi, bị người đánh chết, mà người nọ thế lực hùng hậu, ngươi không thể báo thù. Sau này, ngươi cùng muội muội sống nương tựa
lẫn nhau, ngươi quan tâm nàng còn hơn cả bản thân mình, đúng hay không”

Mồ hôi Trịnh Vinh rơi lộp bộp, chuyện này không phải bí mật gì, hôm nay Tô Mạt tự nhiên đề cập tới, là có ý gì?

Tô Mạt đi qua bên cạnh bàn trà, dùng móng tay cà trên mặt bàn, âm thanh kinh khủng làm Trịnh Vinh giật thót.

Tô Mạt hừ lạnh:“Trịnh Vinh, ngươi vẽ đường cho hươu chạy, dám cùng Hải Nhất Đao cấu kết, vì hắn mật báo, phải bị tội gì!”

Nói xong, đập mạnh xuống bàn trà khiến Trịnh Vinh giật mình, nhanh chóng phủ nhận.

Tô Mạt nhướng mi:“Ngươi chối cũng vậy thôi. Đồng lõa của ngươi, Kham Thiên tổng đã khai toàn bộ. Bất quá, hắn lại nói ngươi cùng Hải Nhất Đao ép
hắn chứ bản thân hắn không muốn.”

Trịnh Vinh vội quỳ xuống đất,
bộ dáng bị vu oan: “Hạ quan không rõ ý của tiểu thư. Hạ quan chưa từng
làm việc gì mờ ám. Thỉnh vương gia minh giám, trả lại trong sạch cho
thảo dân.”

Hoàng Phủ Cẩn thả người ra sau, không nói nửa lời.

Thái độ của hắn càng khiến Trịnh Vinh khẩn trương. Bây giờ, hắn đã biết tại
sao Hoàng Phủ Cẩn lại phô trương thanh thế như vậy, hắn ta chính là vì
lúc này đây.

Tô Mạt phất tay, A Lí tiến vào, đem một phần văn thư trình lên.

Tô Mạt cầm lấy công văn quơ quơ trước mặt Trịnh Vinh: “Người đồng mưu với
ngươi đã khai toàn bộ, ở đây còn có chữ kí của hắn, ngươi có muốn nhìn
không?”

Đầu Trịnh Vinh ông một tiếng, không nói được lời nào.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đang miên man suy nghĩ, vách tường trước mặt chợt mở, một thiếu nữ duyên dáng xuất hiện, cười hì hì nhìn hắn.Trịnh Vinh nhận ra là Tô tiểu thư, Tề vương phi tương lai, vội đứng lên hành lễ.Tô Mạt khoát tay, cười nói:“Trịnh Thiên tổng, ta nghe nói ngươi có một muội muội, thông minh đáng yêu, ngươi mau dẫn nàng tới đây chơi với ta. Nói với Tạ tuần phủ. Kinh chỉ huy sứ cũng đem theo con gái họ tới đây nói chuyện với ta đi.”Trịnh Vinh sửng sốt, không biết Tô tiểu thư nói vậy có ý gì.Tô Mạt đi đến trước mặt hắn, cười cười:“Cha mẹ ngươi tuổi già mất sớm, vợ ngươi bởi vì đủ loại nguyên nhân, ngược đãi đệ đệ muội muội ngươi, sau bị ngươi biết được, giết chết ả thề không cưới vợ, chỉ cùng đệ đệ muội muội sống nương tựa lẫn nhau. Đáng tiếc, đệ đệ ngươi vài năm trước bởi vì một chút tranh cãi, bị người đánh chết, mà người nọ thế lực hùng hậu, ngươi không thể báo thù. Sau này, ngươi cùng muội muội sống nương tựa lẫn nhau, ngươi quan tâm nàng còn hơn cả bản thân mình, đúng hay không”Mồ hôi Trịnh Vinh rơi lộp bộp, chuyện này không phải bí mật gì, hôm nay Tô Mạt tự nhiên đề cập tới, là có ý gì?Tô Mạt đi qua bên cạnh bàn trà, dùng móng tay cà trên mặt bàn, âm thanh kinh khủng làm Trịnh Vinh giật thót.Tô Mạt hừ lạnh:“Trịnh Vinh, ngươi vẽ đường cho hươu chạy, dám cùng Hải Nhất Đao cấu kết, vì hắn mật báo, phải bị tội gì!”Nói xong, đập mạnh xuống bàn trà khiến Trịnh Vinh giật mình, nhanh chóng phủ nhận.Tô Mạt nhướng mi:“Ngươi chối cũng vậy thôi. Đồng lõa của ngươi, Kham Thiên tổng đã khai toàn bộ. Bất quá, hắn lại nói ngươi cùng Hải Nhất Đao ép hắn chứ bản thân hắn không muốn.”Trịnh Vinh vội quỳ xuống đất, bộ dáng bị vu oan: “Hạ quan không rõ ý của tiểu thư. Hạ quan chưa từng làm việc gì mờ ám. Thỉnh vương gia minh giám, trả lại trong sạch cho thảo dân.”Hoàng Phủ Cẩn thả người ra sau, không nói nửa lời.Thái độ của hắn càng khiến Trịnh Vinh khẩn trương. Bây giờ, hắn đã biết tại sao Hoàng Phủ Cẩn lại phô trương thanh thế như vậy, hắn ta chính là vì lúc này đây.Tô Mạt phất tay, A Lí tiến vào, đem một phần văn thư trình lên.Tô Mạt cầm lấy công văn quơ quơ trước mặt Trịnh Vinh: “Người đồng mưu với ngươi đã khai toàn bộ, ở đây còn có chữ kí của hắn, ngươi có muốn nhìn không?”Đầu Trịnh Vinh ông một tiếng, không nói được lời nào.

Chương 1269: Minh tu sạn đạo 03