Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1283: Kì binh chiến thắng 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hải Nhất Đao gãi đầu:“Lúc đó lũ lụt, cẩu quan gom hết lương thực cứu trợ bán rồi đem người nhà hắn bỏ trốn, chỉ phát vài thứ lương thực nhiễm độc cho chúng ta. Vì vậy mà người chết vì đói, vì trúng độc nhiều hơn là chết vì nước cuốn. Cha mẹ anh chị của ta chết hết, ta căm thù nên dẫn đầu anh em cướp lương thực, vũ khí làm cướp. ”Tô Mạt nghe mà thổn thức..Hải Nhất Đao lại nói:“Cẩu quan kia cũng không có kết quả tốt. Sau này ta chiếm núi, giết hết toàn bộ già trẻ bé lớn trong nhà hắn, không chừa một mạng. Hắn không cho người khác sống, lão tử cũng cho hắn không ai nối dõi.”Nói tới đây, sợ Tô Mạt vì thế mà sợ mình, gã lại cười: “Yên tâm, với anh em tốt ta không bao giờ bạc đãi, có phước cùng hưởng, có nạn cùng chia. Ta thích sòng phẳng, ân đền, oán trả.”Tô Mạt gật đầu tỏ vẻ tán thành: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta cũng cùng quan phủ hợp tác, đương gia làm sao được vậy?”Hải Nhất Đao cười: “ Mấy tên cẩu quan, cướp đoạt mồ hôi nước mắt nhân dân, ta phải cướp cho sạch hết, ta bắt tay với chúng, triều đình vừa phát ngân lương là tổ chức cướp ngay. Ha ha.”Tô Mạt ra vẻ khó hiểu: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta còn phá hang ổ hắn , kết quả chọc giận hoàng đế, vì sao a?”Hải Nhất Đao gãi đầu:“Cái này hả? Các huynh đệ không ưa hắn, hơn nữa hắn dám giấu riêng cho mình mười vạn, chỉ đưa chúng ta có một vạn. Bà nội nó, không giết hắn sao giải được nỗi hận? ”Tô Mạt vỗ tay nói:“Hải đương gia dung là hào kiệt. Đùng, phải cho hắn biết, dám qua mặt chúng ta sẽ không có kết quả tốt. Còn Vu.. là đương gia thứ mấy? Có được người đó, Dã kê chúng ta càng mạnh.”“Ta gọi là hắn đại ca, ta nghe người của hắn gọi hắn là công tử.”Tô Mạt nói:“Vậy muội cũng gọi hắn Vu công tử, nếu triều đình dung pháo bắn lên đây thì phải làm sao?”“Không sợ, Dã Kê này có nhiều chỗ trú, địa hình tốt hơn núi Hắc Hổ nhiều. Lần trước ta có ý định kết minh với chúng nhưng chúng không đồng ý, kết quả bị triều đình diệt sạch. Đáng đời chúng.”Tô Mạt tâm tư bay lộn, núi Dã Kê sơn động nhiều, chỗ dấu người không ít, nếu không phải người ở đây e khó biết hết được.

Hải Nhất Đao gãi
đầu:“Lúc đó lũ lụt, cẩu quan gom hết lương thực cứu trợ bán rồi đem
người nhà hắn bỏ trốn, chỉ phát vài thứ lương thực nhiễm độc cho chúng
ta. Vì vậy mà người chết vì đói, vì trúng độc nhiều hơn là chết vì nước
cuốn. Cha mẹ anh chị của ta chết hết, ta căm thù nên dẫn đầu anh em cướp lương thực, vũ khí làm cướp. ”

Tô Mạt nghe mà thổn thức.

.

Hải Nhất Đao lại nói:“Cẩu quan kia cũng không có kết quả tốt. Sau này ta
chiếm núi, giết hết toàn bộ già trẻ bé lớn trong nhà hắn, không chừa một mạng. Hắn không cho người khác sống, lão tử cũng cho hắn không ai nối
dõi.”

Nói tới đây, sợ Tô Mạt vì thế mà sợ mình, gã lại cười: “Yên tâm, với anh em tốt ta không bao giờ bạc đãi, có phước cùng hưởng, có
nạn cùng chia. Ta thích sòng phẳng, ân đền, oán trả.”

Tô Mạt gật đầu tỏ vẻ tán thành: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta cũng cùng quan phủ hợp tác, đương gia làm sao được vậy?”

Hải Nhất Đao cười: “ Mấy tên cẩu quan, cướp đoạt mồ hôi nước mắt nhân dân,
ta phải cướp cho sạch hết, ta bắt tay với chúng, triều đình vừa phát
ngân lương là tổ chức cướp ngay. Ha ha.”

Tô Mạt ra vẻ khó hiểu: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta còn phá hang ổ hắn , kết quả chọc giận hoàng đế, vì sao a?”

Hải Nhất Đao gãi đầu:“Cái này hả? Các huynh đệ không ưa hắn, hơn nữa hắn
dám giấu riêng cho mình mười vạn, chỉ đưa chúng ta có một vạn. Bà nội
nó, không giết hắn sao giải được nỗi hận? ”

Tô Mạt vỗ tay
nói:“Hải đương gia dung là hào kiệt. Đùng, phải cho hắn biết, dám qua
mặt chúng ta sẽ không có kết quả tốt. Còn Vu.. là đương gia thứ mấy? Có
được người đó, Dã kê chúng ta càng mạnh.”

“Ta gọi là hắn đại ca, ta nghe người của hắn gọi hắn là công tử.”

Tô Mạt nói:“Vậy muội cũng gọi hắn Vu công tử, nếu triều đình dung pháo bắn lên đây thì phải làm sao?”

“Không sợ, Dã Kê này có nhiều chỗ trú, địa hình tốt hơn núi Hắc Hổ nhiều. Lần
trước ta có ý định kết minh với chúng nhưng chúng không đồng ý, kết quả
bị triều đình diệt sạch. Đáng đời chúng.”

Tô Mạt tâm tư bay lộn, núi Dã Kê sơn động nhiều, chỗ dấu người không ít, nếu không phải người ở đây e khó biết hết được.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hải Nhất Đao gãi đầu:“Lúc đó lũ lụt, cẩu quan gom hết lương thực cứu trợ bán rồi đem người nhà hắn bỏ trốn, chỉ phát vài thứ lương thực nhiễm độc cho chúng ta. Vì vậy mà người chết vì đói, vì trúng độc nhiều hơn là chết vì nước cuốn. Cha mẹ anh chị của ta chết hết, ta căm thù nên dẫn đầu anh em cướp lương thực, vũ khí làm cướp. ”Tô Mạt nghe mà thổn thức..Hải Nhất Đao lại nói:“Cẩu quan kia cũng không có kết quả tốt. Sau này ta chiếm núi, giết hết toàn bộ già trẻ bé lớn trong nhà hắn, không chừa một mạng. Hắn không cho người khác sống, lão tử cũng cho hắn không ai nối dõi.”Nói tới đây, sợ Tô Mạt vì thế mà sợ mình, gã lại cười: “Yên tâm, với anh em tốt ta không bao giờ bạc đãi, có phước cùng hưởng, có nạn cùng chia. Ta thích sòng phẳng, ân đền, oán trả.”Tô Mạt gật đầu tỏ vẻ tán thành: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta cũng cùng quan phủ hợp tác, đương gia làm sao được vậy?”Hải Nhất Đao cười: “ Mấy tên cẩu quan, cướp đoạt mồ hôi nước mắt nhân dân, ta phải cướp cho sạch hết, ta bắt tay với chúng, triều đình vừa phát ngân lương là tổ chức cướp ngay. Ha ha.”Tô Mạt ra vẻ khó hiểu: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta còn phá hang ổ hắn , kết quả chọc giận hoàng đế, vì sao a?”Hải Nhất Đao gãi đầu:“Cái này hả? Các huynh đệ không ưa hắn, hơn nữa hắn dám giấu riêng cho mình mười vạn, chỉ đưa chúng ta có một vạn. Bà nội nó, không giết hắn sao giải được nỗi hận? ”Tô Mạt vỗ tay nói:“Hải đương gia dung là hào kiệt. Đùng, phải cho hắn biết, dám qua mặt chúng ta sẽ không có kết quả tốt. Còn Vu.. là đương gia thứ mấy? Có được người đó, Dã kê chúng ta càng mạnh.”“Ta gọi là hắn đại ca, ta nghe người của hắn gọi hắn là công tử.”Tô Mạt nói:“Vậy muội cũng gọi hắn Vu công tử, nếu triều đình dung pháo bắn lên đây thì phải làm sao?”“Không sợ, Dã Kê này có nhiều chỗ trú, địa hình tốt hơn núi Hắc Hổ nhiều. Lần trước ta có ý định kết minh với chúng nhưng chúng không đồng ý, kết quả bị triều đình diệt sạch. Đáng đời chúng.”Tô Mạt tâm tư bay lộn, núi Dã Kê sơn động nhiều, chỗ dấu người không ít, nếu không phải người ở đây e khó biết hết được.

Chương 1283: Kì binh chiến thắng 02