Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1297: Nàng mang thai ! Con ai?

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Từ đó tới giờ, Hoàng Phủ Cẩn dự lễ mừng thọ hoàng đế bao giờ đâu. Hơn nữa, nàng cũng muốn ra ngoài, thàng tám hẵng về, vừa tham gia đám cưới của đại ca, vừa chuẩn bị bồng con của Hỉ Thước di nương, một công đôi việc.Phủ nha bận rộn chuẩn bị áp giải Hải Nhất Đao cùng đồng bọn hắn về kinh, chờ đợi triều đình phán quyết.Trừ bỏ Hải Nhất Đao, những người khác phần lớn đều quy thuận, chỉ khác nhau ở thời gian, có kẻ đầu hàng từ đầu, có kẻ ít lâu sau mới đầu hàng, cũng có kẻ đến khi Dã Kê thất thủ mới đầu hàng, vì thế tội mà mỗi người phải chịu sẽ không giống nhau.Hoàng Phủ Cẩn nhờ Hoàng Phủ Giác giúp mình để ý, ít nhất những người đầu hàng hắn không thể chết được .Hoàng Phủ Giác biết tính thình hắn, tự nhiên cẩn thận đối đãi. Hắn, Tô Trì cùng một số quan viên khác đem theo tấu chương của Hoàng Phủ Cẩn áp giải tội phạm về kinh.Vì muốn nhanh về kịp lễ mừng thọ nên bọn họ áp giải Hải Nhất Đao, ba đầu mục cùng Kinh chỉ huy sứ về trước, những kẻ khác sẽ do quan viên phủ nha giải đi sau.Tô Mạt còn nhờ Hoàng Phủ Giác dẫn huynh muội Trịnh Vinh về kinh, sắp xếp cho họ chỗ ở ổn định cũng như an bài một chức vị cho hắn.Tất cả đều được hoàng Phủ Giác nhất nhất đáp ứng.Tô Mạt kêu đám người A Lí thu thập hành lí đi đến Hàn Châu gặp Trầm lão gia tử.Trước khi lên đường, A Lí đem tin từ kinh thành mmang tới. Tin đầu tiên là việc hôn nhân của đại tiểu thư cùng Tần công tử đã định, đính hôn vào ngày ba thàng sau , tiểu thư cũng không phản đối. Thái tử tự mình đến chúc mừng, sau đó có chút tranh chấp với Tần công tử.Hỉ Thước di nương sấy thai nhưng may được các ngự y tận tình cứu chữa nên giữ được mạng đứa bé, bình an sinh ra, nghi ngờ do Vương phu nhân lợi dụng lễ đính hôn của Địa tiểu thư để ra tay.Khác: Có tin tức nói, hình như hoàng đế bị bệnh nhẹ.Lại khác: Nhị tiểu thư có thai hai tháng.Có thai? Tô Mạt nghe tin mà choáng váng.Con ai?Nàng nghi ngờ nhìn A Lí, A Lí cuống quít lắc đầu: “Tiểu thư, thuộc hạ không biết.”Nhìn bộ dạng hốt hoàng của hắn, người không biết còn tưởng nàng bắt hắn chịu trách nhiệm chớ. Tô Mạt quyệt quyệt miệng: “Đi, tìm vương gia đi.”Hoàng Phủ Cẩn ở trong đại sảnh cùng mọi người bàn chuyện, phân bố công việc ở Dã Kê. tất cả đều được mọi người đồng loạt đáp ứng, không có nửa phần thắc mắc.

Từ đó tới giờ, Hoàng
Phủ Cẩn dự lễ mừng thọ hoàng đế bao giờ đâu. Hơn nữa, nàng cũng muốn ra
ngoài, thàng tám hẵng về, vừa tham gia đám cưới của đại ca, vừa chuẩn bị bồng con của Hỉ Thước di nương, một công đôi việc.

Phủ nha bận rộn chuẩn bị áp giải Hải Nhất Đao cùng đồng bọn hắn về kinh, chờ đợi triều đình phán quyết.

Trừ bỏ Hải Nhất Đao, những người khác phần lớn đều quy thuận, chỉ khác nhau ở thời gian, có kẻ đầu hàng từ đầu, có kẻ ít lâu sau mới đầu hàng, cũng có kẻ đến khi Dã Kê thất thủ mới đầu hàng, vì thế tội mà mỗi người phải chịu sẽ không giống nhau.

Hoàng Phủ Cẩn nhờ Hoàng Phủ Giác giúp mình để ý, ít nhất những người đầu hàng hắn không thể chết được .

Hoàng Phủ Giác biết tính thình hắn, tự nhiên cẩn thận đối đãi. Hắn, Tô Trì
cùng một số quan viên khác đem theo tấu chương của Hoàng Phủ Cẩn áp giải tội phạm về kinh.

Vì muốn nhanh về kịp lễ mừng thọ nên bọn họ áp giải Hải Nhất Đao, ba đầu mục cùng Kinh chỉ huy sứ về trước, những kẻ
khác sẽ do quan viên phủ nha giải đi sau.

Tô Mạt còn nhờ Hoàng
Phủ Giác dẫn huynh muội Trịnh Vinh về kinh, sắp xếp cho họ chỗ ở ổn định cũng như an bài một chức vị cho hắn.

Tất cả đều được hoàng Phủ Giác nhất nhất đáp ứng.

Tô Mạt kêu đám người A Lí thu thập hành lí đi đến Hàn Châu gặp Trầm lão gia tử.

Trước khi lên đường, A Lí đem tin từ kinh thành mmang tới. Tin đầu tiên là
việc hôn nhân của đại tiểu thư cùng Tần công tử đã định, đính hôn vào
ngày ba thàng sau , tiểu thư cũng không phản đối. Thái tử tự mình đến
chúc mừng, sau đó có chút tranh chấp với Tần công tử.

Hỉ Thước di nương sấy thai nhưng may được các ngự y tận tình cứu chữa nên giữ được
mạng đứa bé, bình an sinh ra, nghi ngờ do Vương phu nhân lợi dụng lễ
đính hôn của Địa tiểu thư để ra tay.

Khác: Có tin tức nói, hình như hoàng đế bị bệnh nhẹ.

Lại khác: Nhị tiểu thư có thai hai tháng.

Có thai? Tô Mạt nghe tin mà choáng váng.

Con ai?

Nàng nghi ngờ nhìn A Lí, A Lí cuống quít lắc đầu: “Tiểu thư, thuộc hạ không biết.”

Nhìn bộ dạng hốt hoàng của hắn, người không biết còn tưởng nàng bắt hắn chịu trách nhiệm chớ. Tô Mạt quyệt quyệt miệng: “Đi, tìm vương gia đi.”

Hoàng Phủ Cẩn ở trong đại sảnh cùng mọi người bàn chuyện, phân bố công việc ở Dã Kê. tất cả đều được mọi người đồng loạt đáp ứng, không có nửa phần
thắc mắc.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Từ đó tới giờ, Hoàng Phủ Cẩn dự lễ mừng thọ hoàng đế bao giờ đâu. Hơn nữa, nàng cũng muốn ra ngoài, thàng tám hẵng về, vừa tham gia đám cưới của đại ca, vừa chuẩn bị bồng con của Hỉ Thước di nương, một công đôi việc.Phủ nha bận rộn chuẩn bị áp giải Hải Nhất Đao cùng đồng bọn hắn về kinh, chờ đợi triều đình phán quyết.Trừ bỏ Hải Nhất Đao, những người khác phần lớn đều quy thuận, chỉ khác nhau ở thời gian, có kẻ đầu hàng từ đầu, có kẻ ít lâu sau mới đầu hàng, cũng có kẻ đến khi Dã Kê thất thủ mới đầu hàng, vì thế tội mà mỗi người phải chịu sẽ không giống nhau.Hoàng Phủ Cẩn nhờ Hoàng Phủ Giác giúp mình để ý, ít nhất những người đầu hàng hắn không thể chết được .Hoàng Phủ Giác biết tính thình hắn, tự nhiên cẩn thận đối đãi. Hắn, Tô Trì cùng một số quan viên khác đem theo tấu chương của Hoàng Phủ Cẩn áp giải tội phạm về kinh.Vì muốn nhanh về kịp lễ mừng thọ nên bọn họ áp giải Hải Nhất Đao, ba đầu mục cùng Kinh chỉ huy sứ về trước, những kẻ khác sẽ do quan viên phủ nha giải đi sau.Tô Mạt còn nhờ Hoàng Phủ Giác dẫn huynh muội Trịnh Vinh về kinh, sắp xếp cho họ chỗ ở ổn định cũng như an bài một chức vị cho hắn.Tất cả đều được hoàng Phủ Giác nhất nhất đáp ứng.Tô Mạt kêu đám người A Lí thu thập hành lí đi đến Hàn Châu gặp Trầm lão gia tử.Trước khi lên đường, A Lí đem tin từ kinh thành mmang tới. Tin đầu tiên là việc hôn nhân của đại tiểu thư cùng Tần công tử đã định, đính hôn vào ngày ba thàng sau , tiểu thư cũng không phản đối. Thái tử tự mình đến chúc mừng, sau đó có chút tranh chấp với Tần công tử.Hỉ Thước di nương sấy thai nhưng may được các ngự y tận tình cứu chữa nên giữ được mạng đứa bé, bình an sinh ra, nghi ngờ do Vương phu nhân lợi dụng lễ đính hôn của Địa tiểu thư để ra tay.Khác: Có tin tức nói, hình như hoàng đế bị bệnh nhẹ.Lại khác: Nhị tiểu thư có thai hai tháng.Có thai? Tô Mạt nghe tin mà choáng váng.Con ai?Nàng nghi ngờ nhìn A Lí, A Lí cuống quít lắc đầu: “Tiểu thư, thuộc hạ không biết.”Nhìn bộ dạng hốt hoàng của hắn, người không biết còn tưởng nàng bắt hắn chịu trách nhiệm chớ. Tô Mạt quyệt quyệt miệng: “Đi, tìm vương gia đi.”Hoàng Phủ Cẩn ở trong đại sảnh cùng mọi người bàn chuyện, phân bố công việc ở Dã Kê. tất cả đều được mọi người đồng loạt đáp ứng, không có nửa phần thắc mắc.

Chương 1297: Nàng mang thai ! Con ai?