Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1305: Biến cố phát sinh: Tra hỏi Tô Văn Nhi 04

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Nhân Vũ mị mị con ngươi:“ Bất kể chuyện gì, nó vẫn là con cháu Tô gia, xử trí nó ra sao là quyền của Tô gia.”Lão phu nhân từ từ đứng dậy:“ Sáng mai ta sẽ nói chuyện với nó, con cứ lo việc của mình đi. Con là nam tử, chuyện nữ nhi hậu viện vẫn nên để bà già này ra mặt hợp lí hơn. Cũng tại mẹ chưa kiếm được con dâu tốt cho con mới xảy ra nhiều chuyện như vậy. Mọi việc cứ giao cho mẹ.”Tô Nhân Vũ vén vạt áo, quỳ xuống:“ Con bất hiếu khiến mẫu thân vất vả.”Lão phu nhân run rẩy đỡ ông dậy, đột nhiên như già đi mấy tuổi: “ Có hậu viện gia tộc nào được bình an đâu, con đừng để ý quá.”Tô Nhân Vũ thở dài, tự mình đưa lão phu nhân trở vềSáng sớm ngày thứ hai, lúc Trương ma ma vào hầu, lão phu nhân dựa vào đệm, ra lệnh: “ Đi mời một đại phu tới, đáng tin một chútTrương ma ma đã hầu hạ bên người bà mấy chục năm, tự nhiên hiểu ý chủ tử, im lặng ra ngoài làm việc.Trương ma ma vừa đi khỏi, bên ngoài có nha đầu truyền lời: “Lan cô nương bên người Ngũ tiểu thư cầu kiến lão phu nhân.”Nghe Xuân Thủy nói vậy, lão phu nhân vui vẻ nói:“Mau, mời nàng ta vào.”Lăng Nhược vào trong, cúi đầu thỉnh an lão phu nhân, sau đó đứng dậy nói: “ Lão phu nhân, tiểu thư sai chúng thuộc hạ để ý mọi việc trong nhà. Chúng thộc hạ điều tra được Hỉ Thước di nương bị phu nhân hạ dược, thuốc là do nhị tiểu thư cho người đem tới, nhị tiểu thư thường lén lút qua lại với Tống gia.”Lão phu nhân “A” một tiếng, vậy mà bà lại không biết chút gì.Xuân Thủy bước lên phía trước đỡ bà, một bên nói:“ Nhị tiểu thư thân với thập tam công chúa, tứ tiểu thư và bát tiểu thư của Tống gia từ lâu, hồi ở Vạn Xuân uyển ai cũng nhìn ra được.”Lão phu nhân gật đầu nhìn về phía Lăng Nhược, Lăng Nhược nói:“Nhị tiểu thư nay được Tống gia giúp đỡ. Nô tì phát hiện có hai cao thủ thường xuyên lui tới viện của nàng.”Chuyện này, mấy ngày trước Lăng Nhược mới tình cờ phát hiện. Hai người kia hình như nàng đã từng gặp họ ở Vạn Xuân uyển, chỉ là hai ngày nay không thấy họ nữa.Nàng cũng nhờ mấy người Lưu Vân điều tra kĩ, chứng minh được trên giang hồ đúng là có cặp vợ chồng ngoại hệu “Thư Hùng Song Sát”, sát thủ nổi tiếng độc ác trong giới giang hồ.Lão phu nhân tức run người:“Phản , phản rồi. Nó muốn làm gì? Cõng rắn cắn gà nhà sao?”

Tô Nhân Vũ mị mị con ngươi:“ Bất kể chuyện gì, nó vẫn là con cháu Tô gia, xử trí nó ra sao là quyền của Tô gia.”

Lão phu nhân từ từ đứng dậy:“ Sáng mai ta sẽ nói chuyện với nó, con cứ lo
việc của mình đi. Con là nam tử, chuyện nữ nhi hậu viện vẫn nên để bà
già này ra mặt hợp lí hơn. Cũng tại mẹ chưa kiếm được con dâu tốt cho
con mới xảy ra nhiều chuyện như vậy. Mọi việc cứ giao cho mẹ.”

Tô Nhân Vũ vén vạt áo, quỳ xuống:“ Con bất hiếu khiến mẫu thân vất vả.”

Lão phu nhân run rẩy đỡ ông dậy, đột nhiên như già đi mấy tuổi: “ Có hậu viện gia tộc nào được bình an đâu, con đừng để ý quá.”

Tô Nhân Vũ thở dài, tự mình đưa lão phu nhân trở về

Sáng sớm ngày thứ hai, lúc Trương ma ma vào hầu, lão phu nhân dựa vào đệm, ra lệnh: “ Đi mời một đại phu tới, đáng tin một chút

Trương ma ma đã hầu hạ bên người bà mấy chục năm, tự nhiên hiểu ý chủ tử, im lặng ra ngoài làm việc.

Trương ma ma vừa đi khỏi, bên ngoài có nha đầu truyền lời: “Lan cô nương bên người Ngũ tiểu thư cầu kiến lão phu nhân.”

Nghe Xuân Thủy nói vậy, lão phu nhân vui vẻ nói:“Mau, mời nàng ta vào.”

Lăng Nhược vào trong, cúi đầu thỉnh an lão phu nhân, sau đó đứng dậy nói: “
Lão phu nhân, tiểu thư sai chúng thuộc hạ để ý mọi việc trong nhà. Chúng thộc hạ điều tra được Hỉ Thước di nương bị phu nhân hạ dược, thuốc là
do nhị tiểu thư cho người đem tới, nhị tiểu thư thường lén lút qua lại
với Tống gia.”

Lão phu nhân “A” một tiếng, vậy mà bà lại không biết chút gì.

Xuân Thủy bước lên phía trước đỡ bà, một bên nói:“ Nhị tiểu thư thân với
thập tam công chúa, tứ tiểu thư và bát tiểu thư của Tống gia từ lâu, hồi ở Vạn Xuân uyển ai cũng nhìn ra được.”

Lão phu nhân gật đầu nhìn về phía Lăng Nhược, Lăng Nhược nói:“Nhị tiểu thư nay được Tống gia giúp đỡ. Nô tì phát hiện có hai cao thủ thường xuyên lui tới viện của nàng.”

Chuyện này, mấy ngày trước Lăng Nhược mới tình cờ phát hiện. Hai người kia
hình như nàng đã từng gặp họ ở Vạn Xuân uyển, chỉ là hai ngày nay không
thấy họ nữa.

Nàng cũng nhờ mấy người Lưu Vân điều tra kĩ, chứng
minh được trên giang hồ đúng là có cặp vợ chồng ngoại hệu “Thư Hùng Song Sát”, sát thủ nổi tiếng độc ác trong giới giang hồ.

Lão phu nhân tức run người:“Phản , phản rồi. Nó muốn làm gì? Cõng rắn cắn gà nhà sao?”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Nhân Vũ mị mị con ngươi:“ Bất kể chuyện gì, nó vẫn là con cháu Tô gia, xử trí nó ra sao là quyền của Tô gia.”Lão phu nhân từ từ đứng dậy:“ Sáng mai ta sẽ nói chuyện với nó, con cứ lo việc của mình đi. Con là nam tử, chuyện nữ nhi hậu viện vẫn nên để bà già này ra mặt hợp lí hơn. Cũng tại mẹ chưa kiếm được con dâu tốt cho con mới xảy ra nhiều chuyện như vậy. Mọi việc cứ giao cho mẹ.”Tô Nhân Vũ vén vạt áo, quỳ xuống:“ Con bất hiếu khiến mẫu thân vất vả.”Lão phu nhân run rẩy đỡ ông dậy, đột nhiên như già đi mấy tuổi: “ Có hậu viện gia tộc nào được bình an đâu, con đừng để ý quá.”Tô Nhân Vũ thở dài, tự mình đưa lão phu nhân trở vềSáng sớm ngày thứ hai, lúc Trương ma ma vào hầu, lão phu nhân dựa vào đệm, ra lệnh: “ Đi mời một đại phu tới, đáng tin một chútTrương ma ma đã hầu hạ bên người bà mấy chục năm, tự nhiên hiểu ý chủ tử, im lặng ra ngoài làm việc.Trương ma ma vừa đi khỏi, bên ngoài có nha đầu truyền lời: “Lan cô nương bên người Ngũ tiểu thư cầu kiến lão phu nhân.”Nghe Xuân Thủy nói vậy, lão phu nhân vui vẻ nói:“Mau, mời nàng ta vào.”Lăng Nhược vào trong, cúi đầu thỉnh an lão phu nhân, sau đó đứng dậy nói: “ Lão phu nhân, tiểu thư sai chúng thuộc hạ để ý mọi việc trong nhà. Chúng thộc hạ điều tra được Hỉ Thước di nương bị phu nhân hạ dược, thuốc là do nhị tiểu thư cho người đem tới, nhị tiểu thư thường lén lút qua lại với Tống gia.”Lão phu nhân “A” một tiếng, vậy mà bà lại không biết chút gì.Xuân Thủy bước lên phía trước đỡ bà, một bên nói:“ Nhị tiểu thư thân với thập tam công chúa, tứ tiểu thư và bát tiểu thư của Tống gia từ lâu, hồi ở Vạn Xuân uyển ai cũng nhìn ra được.”Lão phu nhân gật đầu nhìn về phía Lăng Nhược, Lăng Nhược nói:“Nhị tiểu thư nay được Tống gia giúp đỡ. Nô tì phát hiện có hai cao thủ thường xuyên lui tới viện của nàng.”Chuyện này, mấy ngày trước Lăng Nhược mới tình cờ phát hiện. Hai người kia hình như nàng đã từng gặp họ ở Vạn Xuân uyển, chỉ là hai ngày nay không thấy họ nữa.Nàng cũng nhờ mấy người Lưu Vân điều tra kĩ, chứng minh được trên giang hồ đúng là có cặp vợ chồng ngoại hệu “Thư Hùng Song Sát”, sát thủ nổi tiếng độc ác trong giới giang hồ.Lão phu nhân tức run người:“Phản , phản rồi. Nó muốn làm gì? Cõng rắn cắn gà nhà sao?”

Chương 1305: Biến cố phát sinh: Tra hỏi Tô Văn Nhi 04