Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1398: Trà lâu tương lai buôn bán náo nhiệt 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Một khi có nhân vật khả nghi, lập tức truy bắt.Vì vậy trừ bỏ cửa thành canh gác sâm nghiêm, bên trong thành thật ra trị an vô cùng tốt. Người an phận thủ thường không ra ngoài chỉ đi lại trong thành cực kỳ tiện nghi.Lưu công công vẫn bị nhốt tại lãnh cung, mà Thư Hùng Song Sát bị Hoàng Phủ Cẩn phế võ công, sau đó giao cho hình bộ để viết tấu chương đưa lên hoàng đế. Hơn nữa trước đó Tiền cô cô cũng đã bẩm báo qua nên Hoàng Phủ Cẩn cũng không bị hoàng đế chỉ trích, ngược lại vẻ mặt đối với hắn cũng ôn hòa chút, thậm chí còn thưởng hắn không ít này nọ, lại thêm hai thôn trang, nói là chờ khi hắn thành thân thì tặng cho Vương phi.Hoàng Phủ Cẩn dĩ nhiên sẽ để cho Lưu Vân đưa cho Tô Mạt.Tô Mạt nắm chặt thời gian, dẫn theo người của nàng đi xây dựng trà lâu.Bởi vì năm sau sẽ là kỳ thi xuân, sau đó còn có thi đình, thí sinh các nơi đều tụ tập tại kinh thành.[diendanlequydon.com]Có thể lên kinh đi thi, tuyệt đại đa số đều là những đệ tử có tiền, những thí sinh con nhà nghèo lại rất ít.Bọn họ tất nhiên sẽ ở khách điếm tốt nhất, dạo phố hoa, ăn uống tại những tửu lâu trà lâu đặc sắc.Lấy tên tuổi Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn, trà lâu nàng mở, bên trong lại có bánh ngọt điểm tâm độc đáo, chẳng lẽ bọn họ không đến?Đến lúc đó, những thí sinh nổi danh vì tỏ vẻ chính mình đặc biệt, trước tiên sẽ đến đây, những người khác tự nhiên cũng sẽ theo đó mà đến. Tô Mạt lại để cho người ta quảng cáo, tuyên truyền xung quanh, buôn bán há có thể không tốt?Nhưng thái độ Tống gia lại làm Tô Mạt cảm thấy kỳ quái. Lẽ ra bọn họ đi Tống gia bắt Thư Hùng Song Sát, Tống gia cũng không nên thờ ơ mới đúng. Hoặc nên tỏ mình trong sạch không có quan hệ với Thư Hùng Song Sát, bị hãm hại cũng tốt. Hoặc đến khởi binh vấn tội, trách bọn họ tự tiện xông vào Tướng phủ cũng tốt, mà không phải gió êm sóng lặng như vậy, khiến nàng nhìn không thấu.Hơn nữa, Thái tử cũng không có động tĩnh gì.[truyện chỉ được đăng tại diendanlequydon.com]Tô Mạt cảm thấy bọn họ có cao nhân chỉ điểm, cho nên địch bất động ta bất động. Nàng cũng đơn giản lấy tĩnh chế động, chỉ để cho nội gián lén lút chú ý, mặt ngoài thì nàng gióng trống khua chiêng mở trà lâu.Trả qua quá trình mở hương lâu, trà lâu lại càng thêm thoải mái đơn giản, một người đến quấy rối cũng không có. Nhóm quan to quý nhân đều cố ý mua nhiều điểm tâm về để nếm thử, hơn nữa cơ hồ 80% mọi người đều trực tiếp làm đơn đặt hàng, yêu cầu số lượng mỗi ngày là bao nhiêu.Tô Mạt tự đặt tên cho trà lâu của mình, gọi là: Trà lâu tương lai.

Một khi có nhân vật khả nghi, lập tức truy bắt.

Vì vậy trừ bỏ cửa thành canh gác sâm nghiêm, bên trong thành thật ra trị
an vô cùng tốt. Người an phận thủ thường không ra ngoài chỉ đi lại trong thành cực kỳ tiện nghi.

Lưu công công vẫn bị nhốt tại lãnh cung, mà Thư Hùng Song Sát bị Hoàng Phủ Cẩn phế võ công, sau đó giao cho hình bộ để viết tấu chương đưa lên hoàng đế. Hơn nữa trước đó Tiền cô cô
cũng đã bẩm báo qua nên Hoàng Phủ Cẩn cũng không bị hoàng đế chỉ trích,
ngược lại vẻ mặt đối với hắn cũng ôn hòa chút, thậm chí còn thưởng hắn
không ít này nọ, lại thêm hai thôn trang, nói là chờ khi hắn thành thân
thì tặng cho Vương phi.

Hoàng Phủ Cẩn dĩ nhiên sẽ để cho Lưu Vân đưa cho Tô Mạt.

Tô Mạt nắm chặt thời gian, dẫn theo người của nàng đi xây dựng trà lâu.

Bởi vì năm sau sẽ là kỳ thi xuân, sau đó còn có thi đình, thí sinh các nơi đều tụ tập tại kinh thành.[diendanlequydon.com]

Có thể lên kinh đi thi, tuyệt đại đa số đều là những đệ tử có tiền, những thí sinh con nhà nghèo lại rất ít.

Bọn họ tất nhiên sẽ ở khách điếm tốt nhất, dạo phố hoa, ăn uống tại những tửu lâu trà lâu đặc sắc.

Lấy tên tuổi Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn, trà lâu nàng mở, bên trong lại có bánh ngọt điểm tâm độc đáo, chẳng lẽ bọn họ không đến?

Đến lúc đó, những thí sinh nổi danh vì tỏ vẻ chính mình đặc biệt, trước
tiên sẽ đến đây, những người khác tự nhiên cũng sẽ theo đó mà đến. Tô
Mạt lại để cho người ta quảng cáo, tuyên truyền xung quanh, buôn bán há
có thể không tốt?

Nhưng thái độ Tống gia lại làm Tô Mạt cảm thấy
kỳ quái. Lẽ ra bọn họ đi Tống gia bắt Thư Hùng Song Sát, Tống gia cũng
không nên thờ ơ mới đúng. Hoặc nên tỏ mình trong sạch không có quan hệ
với Thư Hùng Song Sát, bị hãm hại cũng tốt. Hoặc đến khởi binh vấn tội,
trách bọn họ tự tiện xông vào Tướng phủ cũng tốt, mà không phải gió êm
sóng lặng như vậy, khiến nàng nhìn không thấu.

Hơn nữa, Thái tử cũng không có động tĩnh gì.[truyện chỉ được đăng tại diendanlequydon.com]

Tô Mạt cảm thấy bọn họ có cao nhân chỉ điểm, cho nên địch bất động ta bất
động. Nàng cũng đơn giản lấy tĩnh chế động, chỉ để cho nội gián lén lút
chú ý, mặt ngoài thì nàng gióng trống khua chiêng mở trà lâu.

Trả qua quá trình mở hương lâu, trà lâu lại càng thêm thoải mái đơn giản,
một người đến quấy rối cũng không có. Nhóm quan to quý nhân đều cố ý mua nhiều điểm tâm về để nếm thử, hơn nữa cơ hồ 80% mọi người đều trực tiếp làm đơn đặt hàng, yêu cầu số lượng mỗi ngày là bao nhiêu.

Tô Mạt tự đặt tên cho trà lâu của mình, gọi là: Trà lâu tương lai.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Một khi có nhân vật khả nghi, lập tức truy bắt.Vì vậy trừ bỏ cửa thành canh gác sâm nghiêm, bên trong thành thật ra trị an vô cùng tốt. Người an phận thủ thường không ra ngoài chỉ đi lại trong thành cực kỳ tiện nghi.Lưu công công vẫn bị nhốt tại lãnh cung, mà Thư Hùng Song Sát bị Hoàng Phủ Cẩn phế võ công, sau đó giao cho hình bộ để viết tấu chương đưa lên hoàng đế. Hơn nữa trước đó Tiền cô cô cũng đã bẩm báo qua nên Hoàng Phủ Cẩn cũng không bị hoàng đế chỉ trích, ngược lại vẻ mặt đối với hắn cũng ôn hòa chút, thậm chí còn thưởng hắn không ít này nọ, lại thêm hai thôn trang, nói là chờ khi hắn thành thân thì tặng cho Vương phi.Hoàng Phủ Cẩn dĩ nhiên sẽ để cho Lưu Vân đưa cho Tô Mạt.Tô Mạt nắm chặt thời gian, dẫn theo người của nàng đi xây dựng trà lâu.Bởi vì năm sau sẽ là kỳ thi xuân, sau đó còn có thi đình, thí sinh các nơi đều tụ tập tại kinh thành.[diendanlequydon.com]Có thể lên kinh đi thi, tuyệt đại đa số đều là những đệ tử có tiền, những thí sinh con nhà nghèo lại rất ít.Bọn họ tất nhiên sẽ ở khách điếm tốt nhất, dạo phố hoa, ăn uống tại những tửu lâu trà lâu đặc sắc.Lấy tên tuổi Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn, trà lâu nàng mở, bên trong lại có bánh ngọt điểm tâm độc đáo, chẳng lẽ bọn họ không đến?Đến lúc đó, những thí sinh nổi danh vì tỏ vẻ chính mình đặc biệt, trước tiên sẽ đến đây, những người khác tự nhiên cũng sẽ theo đó mà đến. Tô Mạt lại để cho người ta quảng cáo, tuyên truyền xung quanh, buôn bán há có thể không tốt?Nhưng thái độ Tống gia lại làm Tô Mạt cảm thấy kỳ quái. Lẽ ra bọn họ đi Tống gia bắt Thư Hùng Song Sát, Tống gia cũng không nên thờ ơ mới đúng. Hoặc nên tỏ mình trong sạch không có quan hệ với Thư Hùng Song Sát, bị hãm hại cũng tốt. Hoặc đến khởi binh vấn tội, trách bọn họ tự tiện xông vào Tướng phủ cũng tốt, mà không phải gió êm sóng lặng như vậy, khiến nàng nhìn không thấu.Hơn nữa, Thái tử cũng không có động tĩnh gì.[truyện chỉ được đăng tại diendanlequydon.com]Tô Mạt cảm thấy bọn họ có cao nhân chỉ điểm, cho nên địch bất động ta bất động. Nàng cũng đơn giản lấy tĩnh chế động, chỉ để cho nội gián lén lút chú ý, mặt ngoài thì nàng gióng trống khua chiêng mở trà lâu.Trả qua quá trình mở hương lâu, trà lâu lại càng thêm thoải mái đơn giản, một người đến quấy rối cũng không có. Nhóm quan to quý nhân đều cố ý mua nhiều điểm tâm về để nếm thử, hơn nữa cơ hồ 80% mọi người đều trực tiếp làm đơn đặt hàng, yêu cầu số lượng mỗi ngày là bao nhiêu.Tô Mạt tự đặt tên cho trà lâu của mình, gọi là: Trà lâu tương lai.

Chương 1398: Trà lâu tương lai buôn bán náo nhiệt 01