Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1752
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau đó nói đến A Cổ Thái, Hồ Tú Hồng nhăn mặt lại."A Cổ Thái trở nên điên cuồng nghiên cứu rồi, không biết bị ma nào nhập, từ lúc tới Trữ Châu đến bây giờ, hắn chỉ loanh quanh trong phòng thí nghiệm, nếu không có mẹ ta chăm sóc hắn, ta nghĩ có khi hắn đã chết đói rồi."Tiếp đó hỏi đến chuyện Tô Mạt đi Giang Nam.Tô Mạt cũng không giấu nàng ấy, tường tận kể ra những nghi ngờ của nàng về Thẩm gia.Mấy người Kim Kết và Hồ Tú Hồng đã đi qua bên đó một lần, nàng ấy đã từng hợp tác với Thẩm gia, cũng đã gặp qua Thẩm đại lão gia, xem như cũng có hiểu biết nhất định.Hồ Tú Hồng nhíu mày, "Tiểu Mạt Ly, nếu Thẩm gia thật sự cấu kết với đám bạch y nhân đó, vậy lần này mọi người đi qua đó không phải là lành ít dữ nhiều sao? Bọn họ nhất định sẽ nghĩ cách để ngăn cản các ngươi, thậm chí...ám sát."Tô Mạt gật đầu, "Những cũng không thể chắc chắn trăm phần trăm, dù sao Thẩm gia cũng rất phức tạp, Thẩm gia có mấy người con trai cùng nhau làm việc trong đó nhất định có chỗ không hợp, sau lưng lão gia tử làm một số việc. Không thể đoán bừa, nhất định phải tìm Thẩm lão gia hỏi cho rõ, xem ông ấy nói như thế nào."Tuy nàng không sợ đối đầu với Thẩm gia, nhưng cũng không thể tùy tiện định tội như vậy.Hồ Tú Hồng ủng hộ nàng, nói: "Tiểu Mạt Ly, nếu ngươi cần thứ gì cứ việc nói, ta sẽ không từ chối, muốn một số độc dược đối với ta thực đơn giản. Mấy phương thức ngươi cho ta nghiên cứu, sau khi hiểu rõ quả thật được lợi không ít, tiếp đó suy một ra ba, có nhiều chỗ tốt không ngờ tới."Thật ra Tô Mạt chỉ dạy Hồ Tú Hồng một số phản ứng hóa học cơ bản, đem một số công thức hóa học viết ra, đổi tên, dạy lại mà thôi.Dược sư cổ đại cũng có hiểu biết hóa học, nhưng hóa học cổ đại cơ bản đều không truyền lại, điều này dẫn đến hóa học cổ đại không có phát triển gì.Vợ chồng Hồ tiên sinh tuy đã truyền cho Hồ Tú Hồng tất cả kiến thức, nhưng kiến thức họ biết cũng có hạn, thêm nữa các môn phái đều có những điều ẩn giấu, cho nên cũng không thể biết nhiều.Mà Tô Mạt có được văn minh mấy ngàn năm tập hợp lại, có nhớ được nhưng không phải toàn bộ, nhưng cũng đủ tạo lợi thế cho Hồ Tú Hồng rồi.Dù trước mắt Hồ Tú Hồng chỉ biết đến một số kiến thức về dược, nhưng cũng cao hơn một số cao thủ chế độc rồi, chẳng qua là nàng ấy vẫn đứng dưới cánh chim của cha mẹ, lại chỉ có mình Tô Mạt để nói về chủ đề này, không có cơ hội cùng người khác trao đổi.Hơn nữa nàng ấy còn là dược sư, không phải độc gia, không có luyện qua thủ đoạn dùng độc, cho nên không thể sống trong giang hồ hỗn loạn, nếu không rất nhanh sẽ gặp phải nguy hiểm.Cả nhà Hồ tiên sinh ở lại Tô phủ, dự định đợi Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn xuôi nam thì sẽ rời đi.
Sau đó nói đến A Cổ Thái, Hồ Tú Hồng nhăn mặt lại.
"A Cổ Thái trở nên điên cuồng nghiên cứu rồi, không biết bị ma nào nhập, từ lúc tới Trữ Châu đến bây giờ, hắn chỉ loanh quanh trong phòng thí nghiệm, nếu không có mẹ ta chăm sóc hắn, ta nghĩ có khi hắn đã chết đói rồi."
Tiếp đó hỏi đến chuyện Tô Mạt đi Giang Nam.
Tô Mạt cũng không giấu nàng ấy, tường tận kể ra những nghi ngờ của nàng về Thẩm gia.
Mấy người Kim Kết và Hồ Tú Hồng đã đi qua bên đó một lần, nàng ấy đã từng hợp tác với Thẩm gia, cũng đã gặp qua Thẩm đại lão gia, xem như cũng có hiểu biết nhất định.
Hồ Tú Hồng nhíu mày, "Tiểu Mạt Ly, nếu Thẩm gia thật sự cấu kết với đám bạch y nhân đó, vậy lần này mọi người đi qua đó không phải là lành ít dữ nhiều sao? Bọn họ nhất định sẽ nghĩ cách để ngăn cản các ngươi, thậm chí...ám sát."
Tô Mạt gật đầu, "Những cũng không thể chắc chắn trăm phần trăm, dù sao Thẩm gia cũng rất phức tạp, Thẩm gia có mấy người con trai cùng nhau làm việc trong đó nhất định có chỗ không hợp, sau lưng lão gia tử làm một số việc. Không thể đoán bừa, nhất định phải tìm Thẩm lão gia hỏi cho rõ, xem ông ấy nói như thế nào."
Tuy nàng không sợ đối đầu với Thẩm gia, nhưng cũng không thể tùy tiện định tội như vậy.
Hồ Tú Hồng ủng hộ nàng, nói: "Tiểu Mạt Ly, nếu ngươi cần thứ gì cứ việc nói, ta sẽ không từ chối, muốn một số độc dược đối với ta thực đơn giản. Mấy phương thức ngươi cho ta nghiên cứu, sau khi hiểu rõ quả thật được lợi không ít, tiếp đó suy một ra ba, có nhiều chỗ tốt không ngờ tới."
Thật ra Tô Mạt chỉ dạy Hồ Tú Hồng một số phản ứng hóa học cơ bản, đem một số công thức hóa học viết ra, đổi tên, dạy lại mà thôi.
Dược sư cổ đại cũng có hiểu biết hóa học, nhưng hóa học cổ đại cơ bản đều không truyền lại, điều này dẫn đến hóa học cổ đại không có phát triển gì.
Vợ chồng Hồ tiên sinh tuy đã truyền cho Hồ Tú Hồng tất cả kiến thức, nhưng kiến thức họ biết cũng có hạn, thêm nữa các môn phái đều có những điều ẩn giấu, cho nên cũng không thể biết nhiều.
Mà Tô Mạt có được văn minh mấy ngàn năm tập hợp lại, có nhớ được nhưng không phải toàn bộ, nhưng cũng đủ tạo lợi thế cho Hồ Tú Hồng rồi.
Dù trước mắt Hồ Tú Hồng chỉ biết đến một số kiến thức về dược, nhưng cũng cao hơn một số cao thủ chế độc rồi, chẳng qua là nàng ấy vẫn đứng dưới cánh chim của cha mẹ, lại chỉ có mình Tô Mạt để nói về chủ đề này, không có cơ hội cùng người khác trao đổi.
Hơn nữa nàng ấy còn là dược sư, không phải độc gia, không có luyện qua thủ đoạn dùng độc, cho nên không thể sống trong giang hồ hỗn loạn, nếu không rất nhanh sẽ gặp phải nguy hiểm.
Cả nhà Hồ tiên sinh ở lại Tô phủ, dự định đợi Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn xuôi nam thì sẽ rời đi.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau đó nói đến A Cổ Thái, Hồ Tú Hồng nhăn mặt lại."A Cổ Thái trở nên điên cuồng nghiên cứu rồi, không biết bị ma nào nhập, từ lúc tới Trữ Châu đến bây giờ, hắn chỉ loanh quanh trong phòng thí nghiệm, nếu không có mẹ ta chăm sóc hắn, ta nghĩ có khi hắn đã chết đói rồi."Tiếp đó hỏi đến chuyện Tô Mạt đi Giang Nam.Tô Mạt cũng không giấu nàng ấy, tường tận kể ra những nghi ngờ của nàng về Thẩm gia.Mấy người Kim Kết và Hồ Tú Hồng đã đi qua bên đó một lần, nàng ấy đã từng hợp tác với Thẩm gia, cũng đã gặp qua Thẩm đại lão gia, xem như cũng có hiểu biết nhất định.Hồ Tú Hồng nhíu mày, "Tiểu Mạt Ly, nếu Thẩm gia thật sự cấu kết với đám bạch y nhân đó, vậy lần này mọi người đi qua đó không phải là lành ít dữ nhiều sao? Bọn họ nhất định sẽ nghĩ cách để ngăn cản các ngươi, thậm chí...ám sát."Tô Mạt gật đầu, "Những cũng không thể chắc chắn trăm phần trăm, dù sao Thẩm gia cũng rất phức tạp, Thẩm gia có mấy người con trai cùng nhau làm việc trong đó nhất định có chỗ không hợp, sau lưng lão gia tử làm một số việc. Không thể đoán bừa, nhất định phải tìm Thẩm lão gia hỏi cho rõ, xem ông ấy nói như thế nào."Tuy nàng không sợ đối đầu với Thẩm gia, nhưng cũng không thể tùy tiện định tội như vậy.Hồ Tú Hồng ủng hộ nàng, nói: "Tiểu Mạt Ly, nếu ngươi cần thứ gì cứ việc nói, ta sẽ không từ chối, muốn một số độc dược đối với ta thực đơn giản. Mấy phương thức ngươi cho ta nghiên cứu, sau khi hiểu rõ quả thật được lợi không ít, tiếp đó suy một ra ba, có nhiều chỗ tốt không ngờ tới."Thật ra Tô Mạt chỉ dạy Hồ Tú Hồng một số phản ứng hóa học cơ bản, đem một số công thức hóa học viết ra, đổi tên, dạy lại mà thôi.Dược sư cổ đại cũng có hiểu biết hóa học, nhưng hóa học cổ đại cơ bản đều không truyền lại, điều này dẫn đến hóa học cổ đại không có phát triển gì.Vợ chồng Hồ tiên sinh tuy đã truyền cho Hồ Tú Hồng tất cả kiến thức, nhưng kiến thức họ biết cũng có hạn, thêm nữa các môn phái đều có những điều ẩn giấu, cho nên cũng không thể biết nhiều.Mà Tô Mạt có được văn minh mấy ngàn năm tập hợp lại, có nhớ được nhưng không phải toàn bộ, nhưng cũng đủ tạo lợi thế cho Hồ Tú Hồng rồi.Dù trước mắt Hồ Tú Hồng chỉ biết đến một số kiến thức về dược, nhưng cũng cao hơn một số cao thủ chế độc rồi, chẳng qua là nàng ấy vẫn đứng dưới cánh chim của cha mẹ, lại chỉ có mình Tô Mạt để nói về chủ đề này, không có cơ hội cùng người khác trao đổi.Hơn nữa nàng ấy còn là dược sư, không phải độc gia, không có luyện qua thủ đoạn dùng độc, cho nên không thể sống trong giang hồ hỗn loạn, nếu không rất nhanh sẽ gặp phải nguy hiểm.Cả nhà Hồ tiên sinh ở lại Tô phủ, dự định đợi Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn xuôi nam thì sẽ rời đi.