Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1822

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Cũng chỉ là mười lăm mười sáu tuổi? Nhìn da dẻ giống như trẻ con, chỉ là ánh mắt tuy là cười nhưng khiến người khác cảm thấy sâu như hồ nước, trong suốt lại sâu không lường được.Thẩm tiểu thư hừ một tiếng, nữ hài tử? Trên đời này không thiếu nhất chính là nữ hài tử, chỉ là nữ nhân cũng cần phải phân cấp bậc, trẻ tuổi có thể không xinh đẹp, xinh đẹp có thể không có khí chất, có khí chất có thể không có tiền, có tiền có thể không khỏe mạnh.Như chính nàng là nữ hài tử vừa xinh đẹp, có tuổi trẻ, có khí chất, lại đáng yêu... tất nhiên không phải tùy tiện có thể nhìn thấy."Đương nhiên, cũng không thể so với tiểu thư." Linh Đang vội vàng thêm một câu.Thẩm tiểu thư khẩu khí bình thường, ra vẻ vô tình nói: "Chẳng lẽ ta cần để ý tới sao? Hỏi xem phòng đã thu dọn tốt chưa? Ta muốn nghỉ ngơi, nhanh chóng chuẩn bị hoa, ta muốn tắm rửa."Linh Đang vội vàng đứng lên nói với Ngụy An Lương, "Ngụy bang chủ, người xem chuẩn bị đi."Ngụy An Lương nhìn Tô Mạt trên lầu, "Xin hỏi cô nương họ gì, có thể xuống dưới một chút hay không?"Tô Mạt ghé trên cửa sổ, cười hì hì nói: "Phía dưới quá bẩn, ta không xuống, các ngươi nếu muốn tránh mưa, hậu viện, phòng phía đông và phía tây, đều có thể cho các ngươi mượn, còn nhà giữa thì xin lỗi ta muốn dùng rồi."Một thuộc hạ của Thẩm tiểu thư cao giọng nói: "Tòa nhà này cũng không phải của ngươi, là nhà của vị Tuần viện ngoại kia. Ngươi trả bao nhiêu tiền, chúng ta trả gấp đôi."Ngụy An Lương nhíu mày nhìn, nhưng không bày tỏ ý gì, tiếp tục nói: "Có thể dàn xếp một chút không, dù sao nhà chính cũng có năm gian lớn, chúng ta chỉ cần hai gian cho nữ hài tử ở là được rồi."Linh Đang tức giận nói: "Ngụy bang chủ, ngài có ý gì vậy? Tiểu thư nhà chúng ta từ nhỏ tới lớn, có khi nào phải chia sẻ chỗ ở với người khác? Bảo bọn họ nhanh chóng đem phòng nhường lại, hậu viện, sương phòng phía đông phía tây cho bọn họ ở, muốn vàng bạc thế nào thì mở miệng nói. Không phải là muốn tiền sao? Tiểu thư chúng ta không thiếu nhất là tiền."Nghe những lời nói kiêu ngạo của nàng ta, Lan Nhược cũng phải giật giật khóe miệng, lên tiếng nói: "Đáng tiếc, ngươi có tiền bạc cũng không thể hối lộ ông trời, cũng không thể bách biến thần thông, nếu không ngươi khiến cho ông trời ngừng mưa, hoặc là biến ra một tòa nhà tráng lệ ở bên ngoài thì mới đúng."Lan Nhược không nể mặt mà châm chọc như vậy, đừng nói là Linh Đang được Thẩm tiểu thư hun đúc, ngay cả Phỉ Thúy cũng sắp không chịu được rồi.

Cũng chỉ là mười lăm mười sáu tuổi? Nhìn da dẻ giống như trẻ con, chỉ là ánh mắt tuy là cười nhưng khiến người khác cảm thấy sâu như hồ nước, trong suốt lại sâu không lường được.

Thẩm tiểu thư hừ một tiếng, nữ hài tử? Trên đời này không thiếu nhất chính là nữ hài tử, chỉ là nữ nhân cũng cần phải phân cấp bậc, trẻ tuổi có thể không xinh đẹp, xinh đẹp có thể không có khí chất, có khí chất có thể không có tiền, có tiền có thể không khỏe mạnh.

Như chính nàng là nữ hài tử vừa xinh đẹp, có tuổi trẻ, có khí chất, lại đáng yêu... tất nhiên không phải tùy tiện có thể nhìn thấy.

"Đương nhiên, cũng không thể so với tiểu thư." Linh Đang vội vàng thêm một câu.

Thẩm tiểu thư khẩu khí bình thường, ra vẻ vô tình nói: "Chẳng lẽ ta cần để ý tới sao? Hỏi xem phòng đã thu dọn tốt chưa? Ta muốn nghỉ ngơi, nhanh chóng chuẩn bị hoa, ta muốn tắm rửa."

Linh Đang vội vàng đứng lên nói với Ngụy An Lương, "Ngụy bang chủ, người xem chuẩn bị đi."

Ngụy An Lương nhìn Tô Mạt trên lầu, "Xin hỏi cô nương họ gì, có thể xuống dưới một chút hay không?"

Tô Mạt ghé trên cửa sổ, cười hì hì nói: "Phía dưới quá bẩn, ta không xuống, các ngươi nếu muốn tránh mưa, hậu viện, phòng phía đông và phía tây, đều có thể cho các ngươi mượn, còn nhà giữa thì xin lỗi ta muốn dùng rồi."

Một thuộc hạ của Thẩm tiểu thư cao giọng nói: "Tòa nhà này cũng không phải của ngươi, là nhà của vị Tuần viện ngoại kia. Ngươi trả bao nhiêu tiền, chúng ta trả gấp đôi."

Ngụy An Lương nhíu mày nhìn, nhưng không bày tỏ ý gì, tiếp tục nói: "Có thể dàn xếp một chút không, dù sao nhà chính cũng có năm gian lớn, chúng ta chỉ cần hai gian cho nữ hài tử ở là được rồi."

Linh Đang tức giận nói: "Ngụy bang chủ, ngài có ý gì vậy? Tiểu thư nhà chúng ta từ nhỏ tới lớn, có khi nào phải chia sẻ chỗ ở với người khác? Bảo bọn họ nhanh chóng đem phòng nhường lại, hậu viện, sương phòng phía đông phía tây cho bọn họ ở, muốn vàng bạc thế nào thì mở miệng nói. Không phải là muốn tiền sao? Tiểu thư chúng ta không thiếu nhất là tiền."

Nghe những lời nói kiêu ngạo của nàng ta, Lan Nhược cũng phải giật giật khóe miệng, lên tiếng nói: "Đáng tiếc, ngươi có tiền bạc cũng không thể hối lộ ông trời, cũng không thể bách biến thần thông, nếu không ngươi khiến cho ông trời ngừng mưa, hoặc là biến ra một tòa nhà tráng lệ ở bên ngoài thì mới đúng."

Lan Nhược không nể mặt mà châm chọc như vậy, đừng nói là Linh Đang được Thẩm tiểu thư hun đúc, ngay cả Phỉ Thúy cũng sắp không chịu được rồi.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Cũng chỉ là mười lăm mười sáu tuổi? Nhìn da dẻ giống như trẻ con, chỉ là ánh mắt tuy là cười nhưng khiến người khác cảm thấy sâu như hồ nước, trong suốt lại sâu không lường được.Thẩm tiểu thư hừ một tiếng, nữ hài tử? Trên đời này không thiếu nhất chính là nữ hài tử, chỉ là nữ nhân cũng cần phải phân cấp bậc, trẻ tuổi có thể không xinh đẹp, xinh đẹp có thể không có khí chất, có khí chất có thể không có tiền, có tiền có thể không khỏe mạnh.Như chính nàng là nữ hài tử vừa xinh đẹp, có tuổi trẻ, có khí chất, lại đáng yêu... tất nhiên không phải tùy tiện có thể nhìn thấy."Đương nhiên, cũng không thể so với tiểu thư." Linh Đang vội vàng thêm một câu.Thẩm tiểu thư khẩu khí bình thường, ra vẻ vô tình nói: "Chẳng lẽ ta cần để ý tới sao? Hỏi xem phòng đã thu dọn tốt chưa? Ta muốn nghỉ ngơi, nhanh chóng chuẩn bị hoa, ta muốn tắm rửa."Linh Đang vội vàng đứng lên nói với Ngụy An Lương, "Ngụy bang chủ, người xem chuẩn bị đi."Ngụy An Lương nhìn Tô Mạt trên lầu, "Xin hỏi cô nương họ gì, có thể xuống dưới một chút hay không?"Tô Mạt ghé trên cửa sổ, cười hì hì nói: "Phía dưới quá bẩn, ta không xuống, các ngươi nếu muốn tránh mưa, hậu viện, phòng phía đông và phía tây, đều có thể cho các ngươi mượn, còn nhà giữa thì xin lỗi ta muốn dùng rồi."Một thuộc hạ của Thẩm tiểu thư cao giọng nói: "Tòa nhà này cũng không phải của ngươi, là nhà của vị Tuần viện ngoại kia. Ngươi trả bao nhiêu tiền, chúng ta trả gấp đôi."Ngụy An Lương nhíu mày nhìn, nhưng không bày tỏ ý gì, tiếp tục nói: "Có thể dàn xếp một chút không, dù sao nhà chính cũng có năm gian lớn, chúng ta chỉ cần hai gian cho nữ hài tử ở là được rồi."Linh Đang tức giận nói: "Ngụy bang chủ, ngài có ý gì vậy? Tiểu thư nhà chúng ta từ nhỏ tới lớn, có khi nào phải chia sẻ chỗ ở với người khác? Bảo bọn họ nhanh chóng đem phòng nhường lại, hậu viện, sương phòng phía đông phía tây cho bọn họ ở, muốn vàng bạc thế nào thì mở miệng nói. Không phải là muốn tiền sao? Tiểu thư chúng ta không thiếu nhất là tiền."Nghe những lời nói kiêu ngạo của nàng ta, Lan Nhược cũng phải giật giật khóe miệng, lên tiếng nói: "Đáng tiếc, ngươi có tiền bạc cũng không thể hối lộ ông trời, cũng không thể bách biến thần thông, nếu không ngươi khiến cho ông trời ngừng mưa, hoặc là biến ra một tòa nhà tráng lệ ở bên ngoài thì mới đúng."Lan Nhược không nể mặt mà châm chọc như vậy, đừng nói là Linh Đang được Thẩm tiểu thư hun đúc, ngay cả Phỉ Thúy cũng sắp không chịu được rồi.

Chương 1822