Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1915

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bọn hắn hiểu rõ, trong một khoảng thời gian, bọn hắn không thể mai phục lâu, sẽ bị mấy người Tô Mạt phát hiện.Cho nên thừa dịp mấy người Tô Mạt chuyển tới, Doãn Thiếu Đường và Nhạc Phong Nhi đến, Nhạc Phong Nhi nấu canh gặp chuyện không may, sau đó khi mọi người không có để tâm tới những vấn đề khác, bọn hắn nhân cơ hội đó ra tay.Thời khắc được chọn vô cùng chính xác, hơn nữa hiệu suất rất cao, một phát trúng đích.Nếu Nhạc Phong Nhi không nấu nồi canh kia, vậy chuyện sẽ không thành như vậy.Trong lòng Tô Mạt có chút oán hận.Nàng ngồi thẳng trên ghế, trên mặt không thể hiện thái độ gì, nhưng mấy người A Lý đều biết tâm trạng của nàng không tốt, cũng không dám quấy rầy, chỉ đứng im lặng ở đằng sau.Qua một lúc, Tô Mạt từ trong suy nghĩ của mình tỉnh lại, nói: "A Lý, bí mật tìm kiếm những người đó, nhất định phải cẩn thận tra xét, thà được ít nhưng có chất lượng. Đừng mù quáng mà tìm nhiều người."A Lý cung kính đáp lại: "Tiểu thư, chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận kiểm tra hơn."Sau đó hắn nói ra nghi vấn của mình: "Thuộc hạ đã sớm kiểm tra qua tòa nhà kia, quản gia không có vấn đề gì. Thuộc hạ cảm thấy kẻ địch quá giảo hoạt, bọn họ đã sớm biết chúng ta ở tòa nhà đó, lại không có hành động gì, sau đó chỉ âm thầm giám sát. Trong bọn họ có người giỏi dịch dung, là cao thủ, nếu muốn âm thầm hành động giấu quản gia kia, cũng không phải là chuyện khó. Thuộc hạ cảm thấy, những tòa nhà như thế này, tiểu thư không nên ở lại, không an toàn."Quả thật là như vậy, vốn cho là chỗ vô cùng an toàn có thể tin tưởng, đột nhiên lại bị kẻ địch nắm rõ, bọn hắn sắp đặt trước, vô cùng có khả năng đánh úp."Có lẽ từ khi ở hà hoa phường bọn hắn đã chú ý tới, sau đó mấy chỗ tiếp theo đều ẩn nhẫn không hành động, mãi đến Ngô huyện này mới hành động. Quả nhiên, giữ được bình tĩnh tốt."Tô Mạt phân tích một chút, hơn nữa bọn hắn giống như rất am hiểu về chiến thuật tâm lý, lúc này mình vừa gặp Nhạc Phong Nhi, tâm tình nóng nảy, lại có mâu thuẫn với Hoàng Phủ Cẩn, mọi người tâm trạng không tốt, rất nhiều chuyện sẽ bị xem nhẹ rồi bỏ qua.Mà kẻ địch đã có chuẩn bị trước, có thể nói toàn bộ đều trong kế hoạch, bọn hắn chỉ còn chờ thời cơ mở lưới lớn mà thôi."Tiểu thư, vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?" Lan Như hỏi.Tô Mạt thản nhiên nói: "Vẫn là câu nói kia, mọi người đề cao cảnh giác, bất luận là lúc nào cũng không thể buông lỏng phòng bị, lấy bất biến ứng vạn biến, gặp chiêu phá chiêu."Mấy người vội vàng đáp lại.Tô Mạt lại bảo A Lý, những tòa nhà đã chuẩn bị nàng sẽ không tới nữa, tránh để lộ hành tung ra ngoài.

Bọn hắn hiểu rõ, trong một khoảng thời gian, bọn hắn không thể mai phục lâu, sẽ bị mấy người Tô Mạt phát hiện.

Cho nên thừa dịp mấy người Tô Mạt chuyển tới, Doãn Thiếu Đường và Nhạc Phong Nhi đến, Nhạc Phong Nhi nấu canh gặp chuyện không may, sau đó khi mọi người không có để tâm tới những vấn đề khác, bọn hắn nhân cơ hội đó ra tay.

Thời khắc được chọn vô cùng chính xác, hơn nữa hiệu suất rất cao, một phát trúng đích.

Nếu Nhạc Phong Nhi không nấu nồi canh kia, vậy chuyện sẽ không thành như vậy.

Trong lòng Tô Mạt có chút oán hận.

Nàng ngồi thẳng trên ghế, trên mặt không thể hiện thái độ gì, nhưng mấy người A Lý đều biết tâm trạng của nàng không tốt, cũng không dám quấy rầy, chỉ đứng im lặng ở đằng sau.

Qua một lúc, Tô Mạt từ trong suy nghĩ của mình tỉnh lại, nói: "A Lý, bí mật tìm kiếm những người đó, nhất định phải cẩn thận tra xét, thà được ít nhưng có chất lượng. Đừng mù quáng mà tìm nhiều người."

A Lý cung kính đáp lại: "Tiểu thư, chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận kiểm tra hơn."

Sau đó hắn nói ra nghi vấn của mình: "Thuộc hạ đã sớm kiểm tra qua tòa nhà kia, quản gia không có vấn đề gì. Thuộc hạ cảm thấy kẻ địch quá giảo hoạt, bọn họ đã sớm biết chúng ta ở tòa nhà đó, lại không có hành động gì, sau đó chỉ âm thầm giám sát. Trong bọn họ có người giỏi dịch dung, là cao thủ, nếu muốn âm thầm hành động giấu quản gia kia, cũng không phải là chuyện khó. Thuộc hạ cảm thấy, những tòa nhà như thế này, tiểu thư không nên ở lại, không an toàn."

Quả thật là như vậy, vốn cho là chỗ vô cùng an toàn có thể tin tưởng, đột nhiên lại bị kẻ địch nắm rõ, bọn hắn sắp đặt trước, vô cùng có khả năng đánh úp.

"Có lẽ từ khi ở hà hoa phường bọn hắn đã chú ý tới, sau đó mấy chỗ tiếp theo đều ẩn nhẫn không hành động, mãi đến Ngô huyện này mới hành động. Quả nhiên, giữ được bình tĩnh tốt."

Tô Mạt phân tích một chút, hơn nữa bọn hắn giống như rất am hiểu về chiến thuật tâm lý, lúc này mình vừa gặp Nhạc Phong Nhi, tâm tình nóng nảy, lại có mâu thuẫn với Hoàng Phủ Cẩn, mọi người tâm trạng không tốt, rất nhiều chuyện sẽ bị xem nhẹ rồi bỏ qua.

Mà kẻ địch đã có chuẩn bị trước, có thể nói toàn bộ đều trong kế hoạch, bọn hắn chỉ còn chờ thời cơ mở lưới lớn mà thôi.

"Tiểu thư, vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?" Lan Như hỏi.

Tô Mạt thản nhiên nói: "Vẫn là câu nói kia, mọi người đề cao cảnh giác, bất luận là lúc nào cũng không thể buông lỏng phòng bị, lấy bất biến ứng vạn biến, gặp chiêu phá chiêu."

Mấy người vội vàng đáp lại.

Tô Mạt lại bảo A Lý, những tòa nhà đã chuẩn bị nàng sẽ không tới nữa, tránh để lộ hành tung ra ngoài.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Bọn hắn hiểu rõ, trong một khoảng thời gian, bọn hắn không thể mai phục lâu, sẽ bị mấy người Tô Mạt phát hiện.Cho nên thừa dịp mấy người Tô Mạt chuyển tới, Doãn Thiếu Đường và Nhạc Phong Nhi đến, Nhạc Phong Nhi nấu canh gặp chuyện không may, sau đó khi mọi người không có để tâm tới những vấn đề khác, bọn hắn nhân cơ hội đó ra tay.Thời khắc được chọn vô cùng chính xác, hơn nữa hiệu suất rất cao, một phát trúng đích.Nếu Nhạc Phong Nhi không nấu nồi canh kia, vậy chuyện sẽ không thành như vậy.Trong lòng Tô Mạt có chút oán hận.Nàng ngồi thẳng trên ghế, trên mặt không thể hiện thái độ gì, nhưng mấy người A Lý đều biết tâm trạng của nàng không tốt, cũng không dám quấy rầy, chỉ đứng im lặng ở đằng sau.Qua một lúc, Tô Mạt từ trong suy nghĩ của mình tỉnh lại, nói: "A Lý, bí mật tìm kiếm những người đó, nhất định phải cẩn thận tra xét, thà được ít nhưng có chất lượng. Đừng mù quáng mà tìm nhiều người."A Lý cung kính đáp lại: "Tiểu thư, chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận kiểm tra hơn."Sau đó hắn nói ra nghi vấn của mình: "Thuộc hạ đã sớm kiểm tra qua tòa nhà kia, quản gia không có vấn đề gì. Thuộc hạ cảm thấy kẻ địch quá giảo hoạt, bọn họ đã sớm biết chúng ta ở tòa nhà đó, lại không có hành động gì, sau đó chỉ âm thầm giám sát. Trong bọn họ có người giỏi dịch dung, là cao thủ, nếu muốn âm thầm hành động giấu quản gia kia, cũng không phải là chuyện khó. Thuộc hạ cảm thấy, những tòa nhà như thế này, tiểu thư không nên ở lại, không an toàn."Quả thật là như vậy, vốn cho là chỗ vô cùng an toàn có thể tin tưởng, đột nhiên lại bị kẻ địch nắm rõ, bọn hắn sắp đặt trước, vô cùng có khả năng đánh úp."Có lẽ từ khi ở hà hoa phường bọn hắn đã chú ý tới, sau đó mấy chỗ tiếp theo đều ẩn nhẫn không hành động, mãi đến Ngô huyện này mới hành động. Quả nhiên, giữ được bình tĩnh tốt."Tô Mạt phân tích một chút, hơn nữa bọn hắn giống như rất am hiểu về chiến thuật tâm lý, lúc này mình vừa gặp Nhạc Phong Nhi, tâm tình nóng nảy, lại có mâu thuẫn với Hoàng Phủ Cẩn, mọi người tâm trạng không tốt, rất nhiều chuyện sẽ bị xem nhẹ rồi bỏ qua.Mà kẻ địch đã có chuẩn bị trước, có thể nói toàn bộ đều trong kế hoạch, bọn hắn chỉ còn chờ thời cơ mở lưới lớn mà thôi."Tiểu thư, vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?" Lan Như hỏi.Tô Mạt thản nhiên nói: "Vẫn là câu nói kia, mọi người đề cao cảnh giác, bất luận là lúc nào cũng không thể buông lỏng phòng bị, lấy bất biến ứng vạn biến, gặp chiêu phá chiêu."Mấy người vội vàng đáp lại.Tô Mạt lại bảo A Lý, những tòa nhà đã chuẩn bị nàng sẽ không tới nữa, tránh để lộ hành tung ra ngoài.

Chương 1915