Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1914

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau khi Nhạc Phong Nhi bị bỏng ở mặt, là Lan Nhược đưa nàng ta đi chữa thương, lại ngại nàng ta khóc nhiều nên mới điểm huyệt nàng ta.Nhưng điểm huyệt lâu sẽ có hại cho cơ thể, Lan Nhược bôi thuốc xong sẽ cởi bỏ huyệt đạo cho nàng ta.Như vậy khi Lan Nhược đi, nàng ta hẳn là đã tỉnh táo, nếu Lan Nhược gặp kẻ địch tấn công, nàng ta không thể không biết.Với võ công của Lan Nhược, kẻ địch nếu tấn công chính diện, tuyệt đối sẽ không thể một chiêu bắt được nàng ấy.Có khả năng là địch nhân giả mạo thành Nhạc Phong Nhi, với bản lĩnh của Thiên Diện Yêu Xà, dịch dung thành Nhạc Phong Nhi vô cùng đơn giản.Bình thường thì có thể không dám làm vậy, nhưng với tình huống đặc biệt thì khó nói, Nhạc Phong Nhi bị thương, tâm tình không tốt, không thích nói chuyện, biểu hiện cũng không cần quá chú ý.Có thể là Lan Nhược nhất thời không kiểm tra, giống như khi kẻ địch tập kích, nàng ta giả mạo Lan Nhược, mình là Lưu Hỏa cũng không nhận ra.Nếu không tuân theo thì không nên có tâm hại người, tôn chỉ của nàng là không thể không có lòng phòng bị người khác, vậy mà đêm qua nàng đã bị Thiên Diện Yêu Xà tập kích làm bị thương.Giả như kẻ địch giả trang Nhạc Phong Nhi, lừa Lan Nhược, như vậy hiện giờ Nhạc Phong Nhi là thật, vậy chính là kẻ địch ném nàng ta trở lại.Nghe thấy Tô Mạt hỏi, trong mắt Nhạc Phong Nhi hiện lên vẻ mờ mịt, nàng ta khẽ lắc đầu, tự trách nói: "Sau khi mặt ta bị bỏng, liền cảm thấy đau đớn không chịu được, Lan Nhược đắp thuốc cho ta, lại sợ ta quá đau đớn nên điểm huyệt ta ngủ đi. Ta cũng không biết là ngủ bao lâu, dù sao cứ mơ màng, cả lúc bôi thuốc cũng thấy không rõ, lúc tỉnh lại liền bị tiểu thư...A, không, là bị bạch y nhân đâm trúng một kiếm."Vừa dứt lời, nàng ta rất nhanh liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái.Quả nhiên trong mắt Hoàng Phủ Cẩn hiện lên vẻ nghi hoặc.Tô Mạt chăm chú nhìn nàng ta, nhẹ nhàng hừ một tiếng, xoay người rời khỏi căn phòng.Lúc này đi đến chỗ A Lý.Chuyện xảy ra nàng cảm thấy bên trong tổ chức, chắc chắn có vấn đề, là bị kẻ địch cắt đứt hơn nữa còn lợi dụng được rồi.Vốn tòa nhà kia là thủ hạ A Lý chuẩn bị, vì là người một nhà, cho rằng sẽ không bị kẻ địch lợi dụng sơ hở và giám thị.Mà hiện giờ chẳng những bị chui vào lỗ hổng, hơn nữa dưới tình huống họ không biết đổi Nhạc Phong Nhi đi, sau đó tập kích Lan Nhược.Mà hơn hết, chủ nhân gian phòng này không hề biết chút gì.

Sau khi Nhạc Phong Nhi bị bỏng ở mặt, là Lan Nhược đưa nàng ta đi chữa thương, lại ngại nàng ta khóc nhiều nên mới điểm huyệt nàng ta.

Nhưng điểm huyệt lâu sẽ có hại cho cơ thể, Lan Nhược bôi thuốc xong sẽ cởi bỏ huyệt đạo cho nàng ta.

Như vậy khi Lan Nhược đi, nàng ta hẳn là đã tỉnh táo, nếu Lan Nhược gặp kẻ địch tấn công, nàng ta không thể không biết.

Với võ công của Lan Nhược, kẻ địch nếu tấn công chính diện, tuyệt đối sẽ không thể một chiêu bắt được nàng ấy.

Có khả năng là địch nhân giả mạo thành Nhạc Phong Nhi, với bản lĩnh của Thiên Diện Yêu Xà, dịch dung thành Nhạc Phong Nhi vô cùng đơn giản.

Bình thường thì có thể không dám làm vậy, nhưng với tình huống đặc biệt thì khó nói, Nhạc Phong Nhi bị thương, tâm tình không tốt, không thích nói chuyện, biểu hiện cũng không cần quá chú ý.

Có thể là Lan Nhược nhất thời không kiểm tra, giống như khi kẻ địch tập kích, nàng ta giả mạo Lan Nhược, mình là Lưu Hỏa cũng không nhận ra.

Nếu không tuân theo thì không nên có tâm hại người, tôn chỉ của nàng là không thể không có lòng phòng bị người khác, vậy mà đêm qua nàng đã bị Thiên Diện Yêu Xà tập kích làm bị thương.

Giả như kẻ địch giả trang Nhạc Phong Nhi, lừa Lan Nhược, như vậy hiện giờ Nhạc Phong Nhi là thật, vậy chính là kẻ địch ném nàng ta trở lại.

Nghe thấy Tô Mạt hỏi, trong mắt Nhạc Phong Nhi hiện lên vẻ mờ mịt, nàng ta khẽ lắc đầu, tự trách nói: "Sau khi mặt ta bị bỏng, liền cảm thấy đau đớn không chịu được, Lan Nhược đắp thuốc cho ta, lại sợ ta quá đau đớn nên điểm huyệt ta ngủ đi. Ta cũng không biết là ngủ bao lâu, dù sao cứ mơ màng, cả lúc bôi thuốc cũng thấy không rõ, lúc tỉnh lại liền bị tiểu thư...A, không, là bị bạch y nhân đâm trúng một kiếm."

Vừa dứt lời, nàng ta rất nhanh liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái.

Quả nhiên trong mắt Hoàng Phủ Cẩn hiện lên vẻ nghi hoặc.

Tô Mạt chăm chú nhìn nàng ta, nhẹ nhàng hừ một tiếng, xoay người rời khỏi căn phòng.

Lúc này đi đến chỗ A Lý.

Chuyện xảy ra nàng cảm thấy bên trong tổ chức, chắc chắn có vấn đề, là bị kẻ địch cắt đứt hơn nữa còn lợi dụng được rồi.

Vốn tòa nhà kia là thủ hạ A Lý chuẩn bị, vì là người một nhà, cho rằng sẽ không bị kẻ địch lợi dụng sơ hở và giám thị.

Mà hiện giờ chẳng những bị chui vào lỗ hổng, hơn nữa dưới tình huống họ không biết đổi Nhạc Phong Nhi đi, sau đó tập kích Lan Nhược.

Mà hơn hết, chủ nhân gian phòng này không hề biết chút gì.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Sau khi Nhạc Phong Nhi bị bỏng ở mặt, là Lan Nhược đưa nàng ta đi chữa thương, lại ngại nàng ta khóc nhiều nên mới điểm huyệt nàng ta.Nhưng điểm huyệt lâu sẽ có hại cho cơ thể, Lan Nhược bôi thuốc xong sẽ cởi bỏ huyệt đạo cho nàng ta.Như vậy khi Lan Nhược đi, nàng ta hẳn là đã tỉnh táo, nếu Lan Nhược gặp kẻ địch tấn công, nàng ta không thể không biết.Với võ công của Lan Nhược, kẻ địch nếu tấn công chính diện, tuyệt đối sẽ không thể một chiêu bắt được nàng ấy.Có khả năng là địch nhân giả mạo thành Nhạc Phong Nhi, với bản lĩnh của Thiên Diện Yêu Xà, dịch dung thành Nhạc Phong Nhi vô cùng đơn giản.Bình thường thì có thể không dám làm vậy, nhưng với tình huống đặc biệt thì khó nói, Nhạc Phong Nhi bị thương, tâm tình không tốt, không thích nói chuyện, biểu hiện cũng không cần quá chú ý.Có thể là Lan Nhược nhất thời không kiểm tra, giống như khi kẻ địch tập kích, nàng ta giả mạo Lan Nhược, mình là Lưu Hỏa cũng không nhận ra.Nếu không tuân theo thì không nên có tâm hại người, tôn chỉ của nàng là không thể không có lòng phòng bị người khác, vậy mà đêm qua nàng đã bị Thiên Diện Yêu Xà tập kích làm bị thương.Giả như kẻ địch giả trang Nhạc Phong Nhi, lừa Lan Nhược, như vậy hiện giờ Nhạc Phong Nhi là thật, vậy chính là kẻ địch ném nàng ta trở lại.Nghe thấy Tô Mạt hỏi, trong mắt Nhạc Phong Nhi hiện lên vẻ mờ mịt, nàng ta khẽ lắc đầu, tự trách nói: "Sau khi mặt ta bị bỏng, liền cảm thấy đau đớn không chịu được, Lan Nhược đắp thuốc cho ta, lại sợ ta quá đau đớn nên điểm huyệt ta ngủ đi. Ta cũng không biết là ngủ bao lâu, dù sao cứ mơ màng, cả lúc bôi thuốc cũng thấy không rõ, lúc tỉnh lại liền bị tiểu thư...A, không, là bị bạch y nhân đâm trúng một kiếm."Vừa dứt lời, nàng ta rất nhanh liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái.Quả nhiên trong mắt Hoàng Phủ Cẩn hiện lên vẻ nghi hoặc.Tô Mạt chăm chú nhìn nàng ta, nhẹ nhàng hừ một tiếng, xoay người rời khỏi căn phòng.Lúc này đi đến chỗ A Lý.Chuyện xảy ra nàng cảm thấy bên trong tổ chức, chắc chắn có vấn đề, là bị kẻ địch cắt đứt hơn nữa còn lợi dụng được rồi.Vốn tòa nhà kia là thủ hạ A Lý chuẩn bị, vì là người một nhà, cho rằng sẽ không bị kẻ địch lợi dụng sơ hở và giám thị.Mà hiện giờ chẳng những bị chui vào lỗ hổng, hơn nữa dưới tình huống họ không biết đổi Nhạc Phong Nhi đi, sau đó tập kích Lan Nhược.Mà hơn hết, chủ nhân gian phòng này không hề biết chút gì.

Chương 1914