Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1948

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… ”Chỉ còn ba đến năm ngày nữa thôi.”Ba đến năm ngày nữa, độc trong người Yêu Xà sẽ phát tác.Quả nhiên đầu ngón tay Yêu Xà run lẩy bẩy, sắc mặt cũng không tốt.Tô Mạt liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái, nói: “Cẩn ca ca, không bằng đem nhân chứng sống kia đổi lấy Nhạc cô nương, còn mời vị tỷ tỷ này tạm thời làm khách quý, lại đổi Lan Nhược về.”Hắc Xà tức giận nói: “Không được! Các ngươi đưa giải dược cho nàng, ta sẽ thả nữ nhân này.”Tô Mạt giang tay, vô tội nhìn hắn, “Vậy thì không được.”Yêu Xà cười cười, giọng nói kiều mỵ, “Nếu Tô tiểu thư đã để mắt tới ta như vậy, thì ta cung kính không bằng tuân mệnh.”Nói xong liền đưa tay muốn vuốt má Tô Mạt.Thân hình Hoàng Phủ Cẩn nhoáng lên, kiếm trong tay liền đánh về phía nàng ta, Yêu Xà biến sắc, vội vàng dừng tay lại, liếc xéo hắn một cái, tuy rằng cách khăn che mặt, nhưng vẫn cảm nhận được đôi mắt câu hồn của nàng ta, “Vương gia cũng quá nóng nảy rồi, hiện giờ ta đã là cá trên thớt, nào dám làm gì chứ.”Nàng ta bước về phía Hoàng Phủ Cẩn, nhẹ nhàng chuyển động vòng eo, “Sao nào, vương gia có muốn làm vậy với ta không?”Cơ thể mềm mại của nàng ta muốn dựa vào.Hoàng Phủ Cẩn cũng không khách khí với nàng ta, thuận tiện liền điểm huyệt nàng ta.Tất cả mọi người không đoán được hắn lại làm như vậy, vốn là mọi người đều cho rằng hắn sẽ dùng ngôn từ chính nghĩa ngăn nàng ta lại, nói nàng ta hãy tự trọng.Hắc Xà gầm nhẹ một tiếng, Yêu Xà cũng không dám tin nhìn hắn.Hoàng Phủ Cẩn chắp tay, “Xin lỗi.”Điểm huyệt đạo của nàng ta, để nàng ta yên tĩnh một chút, nếu không thì quá phiền phức.Doãn Thiếu Đường và Thẩm tam đứng bên kia bày ra vẻ mặt hưng phấn và tò mò, nhìn cái này xem cái kia, sau đó hai người nói chuyện vài câu, nghiễm nhiên là bộ dạng chưa từng thấy qua giang hồ báo thù bao giờ.Doãn Thiếu Đường chạy đến trước mặt Yêu Xà, đưa tay lấy xuống khăn che mặt của nàng ta.Hắc Xà ở đối diện gầm lên, không nhịn được đánh về phía Doãn Thiếu Đường.Cao thủ quyết đấu điều tối kỵ là phân tâm, hắn phân tâm như vậy, Hoàng Phủ Cẩn lập tức nắm lấy thời cơ, tấn công từ bên sườn, liền đoạt Nhạc Phong Nhi về.Hắc Xà thấy đã mất đi tiên cơ, càng thêm oán hận Doãn Thiếu Đường, sống chết tấn công về phía hắn, Doãn Thiếu Đường cuống quít chống đỡ, Thẩm Tam cũng ra tay giúp đỡ.Hai người công phu tuy không tầm thường, nhưng đối mặt với chiêu thức âm ngoan độc ác của Hắc Xà thì lại không có kinh nghiệm, mới được vài chiêu đã có chút chật vật.Ngụy An Lương muốn tiến lên hỗ trợ, Hắc Xà huýt sáo một hồi, lập tức từ chỗ tối có mấy con rắn lớn bò tới quấn lấy hắn.

”Chỉ còn ba đến năm ngày nữa thôi.”

Ba đến năm ngày nữa, độc trong người Yêu Xà sẽ phát tác.

Quả nhiên đầu ngón tay Yêu Xà run lẩy bẩy, sắc mặt cũng không tốt.

Tô Mạt liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái, nói: “Cẩn ca ca, không bằng đem nhân chứng sống kia đổi lấy Nhạc cô nương, còn mời vị tỷ tỷ này tạm thời làm khách quý, lại đổi Lan Nhược về.”

Hắc Xà tức giận nói: “Không được! Các ngươi đưa giải dược cho nàng, ta sẽ thả nữ nhân này.”

Tô Mạt giang tay, vô tội nhìn hắn, “Vậy thì không được.”

Yêu Xà cười cười, giọng nói kiều mỵ, “Nếu Tô tiểu thư đã để mắt tới ta như vậy, thì ta cung kính không bằng tuân mệnh.”

Nói xong liền đưa tay muốn vuốt má Tô Mạt.

Thân hình Hoàng Phủ Cẩn nhoáng lên, kiếm trong tay liền đánh về phía nàng ta, Yêu Xà biến sắc, vội vàng dừng tay lại, liếc xéo hắn một cái, tuy rằng cách khăn che mặt, nhưng vẫn cảm nhận được đôi mắt câu hồn của nàng ta, “Vương gia cũng quá nóng nảy rồi, hiện giờ ta đã là cá trên thớt, nào dám làm gì chứ.”

Nàng ta bước về phía Hoàng Phủ Cẩn, nhẹ nhàng chuyển động vòng eo, “Sao nào, vương gia có muốn làm vậy với ta không?”

Cơ thể mềm mại của nàng ta muốn dựa vào.

Hoàng Phủ Cẩn cũng không khách khí với nàng ta, thuận tiện liền điểm huyệt nàng ta.

Tất cả mọi người không đoán được hắn lại làm như vậy, vốn là mọi người đều cho rằng hắn sẽ dùng ngôn từ chính nghĩa ngăn nàng ta lại, nói nàng ta hãy tự trọng.

Hắc Xà gầm nhẹ một tiếng, Yêu Xà cũng không dám tin nhìn hắn.

Hoàng Phủ Cẩn chắp tay, “Xin lỗi.”

Điểm huyệt đạo của nàng ta, để nàng ta yên tĩnh một chút, nếu không thì quá phiền phức.

Doãn Thiếu Đường và Thẩm tam đứng bên kia bày ra vẻ mặt hưng phấn và tò mò, nhìn cái này xem cái kia, sau đó hai người nói chuyện vài câu, nghiễm nhiên là bộ dạng chưa từng thấy qua giang hồ báo thù bao giờ.

Doãn Thiếu Đường chạy đến trước mặt Yêu Xà, đưa tay lấy xuống khăn che mặt của nàng ta.

Hắc Xà ở đối diện gầm lên, không nhịn được đánh về phía Doãn Thiếu Đường.

Cao thủ quyết đấu điều tối kỵ là phân tâm, hắn phân tâm như vậy, Hoàng Phủ Cẩn lập tức nắm lấy thời cơ, tấn công từ bên sườn, liền đoạt Nhạc Phong Nhi về.

Hắc Xà thấy đã mất đi tiên cơ, càng thêm oán hận Doãn Thiếu Đường, sống chết tấn công về phía hắn, Doãn Thiếu Đường cuống quít chống đỡ, Thẩm Tam cũng ra tay giúp đỡ.

Hai người công phu tuy không tầm thường, nhưng đối mặt với chiêu thức âm ngoan độc ác của Hắc Xà thì lại không có kinh nghiệm, mới được vài chiêu đã có chút chật vật.

Ngụy An Lương muốn tiến lên hỗ trợ, Hắc Xà huýt sáo một hồi, lập tức từ chỗ tối có mấy con rắn lớn bò tới quấn lấy hắn.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… ”Chỉ còn ba đến năm ngày nữa thôi.”Ba đến năm ngày nữa, độc trong người Yêu Xà sẽ phát tác.Quả nhiên đầu ngón tay Yêu Xà run lẩy bẩy, sắc mặt cũng không tốt.Tô Mạt liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái, nói: “Cẩn ca ca, không bằng đem nhân chứng sống kia đổi lấy Nhạc cô nương, còn mời vị tỷ tỷ này tạm thời làm khách quý, lại đổi Lan Nhược về.”Hắc Xà tức giận nói: “Không được! Các ngươi đưa giải dược cho nàng, ta sẽ thả nữ nhân này.”Tô Mạt giang tay, vô tội nhìn hắn, “Vậy thì không được.”Yêu Xà cười cười, giọng nói kiều mỵ, “Nếu Tô tiểu thư đã để mắt tới ta như vậy, thì ta cung kính không bằng tuân mệnh.”Nói xong liền đưa tay muốn vuốt má Tô Mạt.Thân hình Hoàng Phủ Cẩn nhoáng lên, kiếm trong tay liền đánh về phía nàng ta, Yêu Xà biến sắc, vội vàng dừng tay lại, liếc xéo hắn một cái, tuy rằng cách khăn che mặt, nhưng vẫn cảm nhận được đôi mắt câu hồn của nàng ta, “Vương gia cũng quá nóng nảy rồi, hiện giờ ta đã là cá trên thớt, nào dám làm gì chứ.”Nàng ta bước về phía Hoàng Phủ Cẩn, nhẹ nhàng chuyển động vòng eo, “Sao nào, vương gia có muốn làm vậy với ta không?”Cơ thể mềm mại của nàng ta muốn dựa vào.Hoàng Phủ Cẩn cũng không khách khí với nàng ta, thuận tiện liền điểm huyệt nàng ta.Tất cả mọi người không đoán được hắn lại làm như vậy, vốn là mọi người đều cho rằng hắn sẽ dùng ngôn từ chính nghĩa ngăn nàng ta lại, nói nàng ta hãy tự trọng.Hắc Xà gầm nhẹ một tiếng, Yêu Xà cũng không dám tin nhìn hắn.Hoàng Phủ Cẩn chắp tay, “Xin lỗi.”Điểm huyệt đạo của nàng ta, để nàng ta yên tĩnh một chút, nếu không thì quá phiền phức.Doãn Thiếu Đường và Thẩm tam đứng bên kia bày ra vẻ mặt hưng phấn và tò mò, nhìn cái này xem cái kia, sau đó hai người nói chuyện vài câu, nghiễm nhiên là bộ dạng chưa từng thấy qua giang hồ báo thù bao giờ.Doãn Thiếu Đường chạy đến trước mặt Yêu Xà, đưa tay lấy xuống khăn che mặt của nàng ta.Hắc Xà ở đối diện gầm lên, không nhịn được đánh về phía Doãn Thiếu Đường.Cao thủ quyết đấu điều tối kỵ là phân tâm, hắn phân tâm như vậy, Hoàng Phủ Cẩn lập tức nắm lấy thời cơ, tấn công từ bên sườn, liền đoạt Nhạc Phong Nhi về.Hắc Xà thấy đã mất đi tiên cơ, càng thêm oán hận Doãn Thiếu Đường, sống chết tấn công về phía hắn, Doãn Thiếu Đường cuống quít chống đỡ, Thẩm Tam cũng ra tay giúp đỡ.Hai người công phu tuy không tầm thường, nhưng đối mặt với chiêu thức âm ngoan độc ác của Hắc Xà thì lại không có kinh nghiệm, mới được vài chiêu đã có chút chật vật.Ngụy An Lương muốn tiến lên hỗ trợ, Hắc Xà huýt sáo một hồi, lập tức từ chỗ tối có mấy con rắn lớn bò tới quấn lấy hắn.

Chương 1948