Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1947
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Quả nhiên những lời này đã khiến hắc y nhân kia kích động, hắn hừ một tiếng, “Được, bổn tọa đổi với ngươi!”Tô Mạt vỗ tay, “Thời gian, địa điểm.”Lúc này vang lên một tiếng còi chói tai, giọng nữ nhân truyền đến, “Hắc Xà, không được đồng ý.”Thì ra gọi là Hắc Xà? Tô Mạt cười cười nhìn hắn, bộ dạng ngây thơ đáng yêu, giống như một tiểu cô nương mới mười mấy tuổi.“Sao nào, có muốn đổi hay không?” Tô Mạt ung dung nhìn hắn.Biết rõ nhược điểm của kẻ địch, như vậy càng dễ ra tay.Nàng còn tưởng rằng tất cả bọn họ đều không sợ chết, mỗi lần bị bắt đều uống thuốc độc, cả đám đều thấy chết không sờn.Thật ra vẫn còn có người để ý, ví dụ như Hắc Xà này, ngay cả Thiên Diện Yêu Xà cũng vậy.Là người thì sẽ có tình cảm, đối với kẻ địch thì có thể tàn nhẫn vô tình, nhưng đối với đồng đội của mình, vẫn có tình cảm bình thường của con người.Không lâu sau, Thiên Diện Yêu Xà liền xuất hiện, nhảy qua tường, rơi xuống ngay dưới chỗ đèn lồng.Nàng ta toàn thân là y phục màu trắng, trong gió lạnh đêm thu, bay bay như ma quỷ.Trên mặt cũng che bằng lụa trắng, diện mạo như ẩn như hiện, nhưng không thể nhìn rõ.Lúc này, nha dịch trong trạm dịch đã sớm ngủ hết, dù có biết, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không nhô đầu ra xem.Đã không có lá gan, thì cũng không có năng lực.Cho nên bọn họ cầm đuốc chiếu sáng ở đây, cũng sẽ không có người nào tới hỏi.Vóc dáng Yêu Xà thon dài, vòng eo nhỏ nhắn, khi hành động thân hình như rắn nước mềm mại không xương, xuất ra phong tình vạn chủng.Lan Như bước lên trước ngăn cản nàng ta, khiến cho nàng ta không thể hội hợp cùng với Hắc Xà.Tô Mạt cười nhẹ, “Ngươi đến đây còn không bằng là vụng trộm qua bên kia giết đồng bọn thì hơn.”Yêu Xà tức giận không nhẹ, thổi bay khăn che mặt, hừ một tiếng, “Ngươi nghĩ rằng ta không biết tâm tư giảo hoạt của ngươi sao? Tất nhiên ở đó sẽ có mai phục lớn hơn, đã chuẩn bị tốt mọi thử, chỉ chờ chúng ta nhảy vào.”Tô Mạt hơi gật đầu, “Không sai, vị tỷ tỷ này thật sự là thông minh, chẳng qua là các ngươi không phải là có thuốc nổ sao, uy lực rất lớn, còn mạnh hơn của ta vài lần.”Hai vai Yêu Xà khẽ run, nha đầu chết tiệt này, lần trước không nổ chết nàng ta, bây giờ chính mình nếu còn ngây ngốc tiến lên, đụng phải trận địa phích lịch đạn, thì đó chính là đường chết.
Quả nhiên những lời này đã khiến hắc y nhân kia kích động, hắn hừ một tiếng, “Được, bổn tọa đổi với ngươi!”
Tô Mạt vỗ tay, “Thời gian, địa điểm.”
Lúc này vang lên một tiếng còi chói tai, giọng nữ nhân truyền đến, “Hắc Xà, không được đồng ý.”
Thì ra gọi là Hắc Xà? Tô Mạt cười cười nhìn hắn, bộ dạng ngây thơ đáng yêu, giống như một tiểu cô nương mới mười mấy tuổi.
“Sao nào, có muốn đổi hay không?” Tô Mạt ung dung nhìn hắn.
Biết rõ nhược điểm của kẻ địch, như vậy càng dễ ra tay.
Nàng còn tưởng rằng tất cả bọn họ đều không sợ chết, mỗi lần bị bắt đều uống thuốc độc, cả đám đều thấy chết không sờn.
Thật ra vẫn còn có người để ý, ví dụ như Hắc Xà này, ngay cả Thiên Diện Yêu Xà cũng vậy.
Là người thì sẽ có tình cảm, đối với kẻ địch thì có thể tàn nhẫn vô tình, nhưng đối với đồng đội của mình, vẫn có tình cảm bình thường của con người.
Không lâu sau, Thiên Diện Yêu Xà liền xuất hiện, nhảy qua tường, rơi xuống ngay dưới chỗ đèn lồng.
Nàng ta toàn thân là y phục màu trắng, trong gió lạnh đêm thu, bay bay như ma quỷ.
Trên mặt cũng che bằng lụa trắng, diện mạo như ẩn như hiện, nhưng không thể nhìn rõ.
Lúc này, nha dịch trong trạm dịch đã sớm ngủ hết, dù có biết, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không nhô đầu ra xem.
Đã không có lá gan, thì cũng không có năng lực.
Cho nên bọn họ cầm đuốc chiếu sáng ở đây, cũng sẽ không có người nào tới hỏi.
Vóc dáng Yêu Xà thon dài, vòng eo nhỏ nhắn, khi hành động thân hình như rắn nước mềm mại không xương, xuất ra phong tình vạn chủng.
Lan Như bước lên trước ngăn cản nàng ta, khiến cho nàng ta không thể hội hợp cùng với Hắc Xà.
Tô Mạt cười nhẹ, “Ngươi đến đây còn không bằng là vụng trộm qua bên kia giết đồng bọn thì hơn.”
Yêu Xà tức giận không nhẹ, thổi bay khăn che mặt, hừ một tiếng, “Ngươi nghĩ rằng ta không biết tâm tư giảo hoạt của ngươi sao? Tất nhiên ở đó sẽ có mai phục lớn hơn, đã chuẩn bị tốt mọi thử, chỉ chờ chúng ta nhảy vào.”
Tô Mạt hơi gật đầu, “Không sai, vị tỷ tỷ này thật sự là thông minh, chẳng qua là các ngươi không phải là có thuốc nổ sao, uy lực rất lớn, còn mạnh hơn của ta vài lần.”
Hai vai Yêu Xà khẽ run, nha đầu chết tiệt này, lần trước không nổ chết nàng ta, bây giờ chính mình nếu còn ngây ngốc tiến lên, đụng phải trận địa phích lịch đạn, thì đó chính là đường chết.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Quả nhiên những lời này đã khiến hắc y nhân kia kích động, hắn hừ một tiếng, “Được, bổn tọa đổi với ngươi!”Tô Mạt vỗ tay, “Thời gian, địa điểm.”Lúc này vang lên một tiếng còi chói tai, giọng nữ nhân truyền đến, “Hắc Xà, không được đồng ý.”Thì ra gọi là Hắc Xà? Tô Mạt cười cười nhìn hắn, bộ dạng ngây thơ đáng yêu, giống như một tiểu cô nương mới mười mấy tuổi.“Sao nào, có muốn đổi hay không?” Tô Mạt ung dung nhìn hắn.Biết rõ nhược điểm của kẻ địch, như vậy càng dễ ra tay.Nàng còn tưởng rằng tất cả bọn họ đều không sợ chết, mỗi lần bị bắt đều uống thuốc độc, cả đám đều thấy chết không sờn.Thật ra vẫn còn có người để ý, ví dụ như Hắc Xà này, ngay cả Thiên Diện Yêu Xà cũng vậy.Là người thì sẽ có tình cảm, đối với kẻ địch thì có thể tàn nhẫn vô tình, nhưng đối với đồng đội của mình, vẫn có tình cảm bình thường của con người.Không lâu sau, Thiên Diện Yêu Xà liền xuất hiện, nhảy qua tường, rơi xuống ngay dưới chỗ đèn lồng.Nàng ta toàn thân là y phục màu trắng, trong gió lạnh đêm thu, bay bay như ma quỷ.Trên mặt cũng che bằng lụa trắng, diện mạo như ẩn như hiện, nhưng không thể nhìn rõ.Lúc này, nha dịch trong trạm dịch đã sớm ngủ hết, dù có biết, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không nhô đầu ra xem.Đã không có lá gan, thì cũng không có năng lực.Cho nên bọn họ cầm đuốc chiếu sáng ở đây, cũng sẽ không có người nào tới hỏi.Vóc dáng Yêu Xà thon dài, vòng eo nhỏ nhắn, khi hành động thân hình như rắn nước mềm mại không xương, xuất ra phong tình vạn chủng.Lan Như bước lên trước ngăn cản nàng ta, khiến cho nàng ta không thể hội hợp cùng với Hắc Xà.Tô Mạt cười nhẹ, “Ngươi đến đây còn không bằng là vụng trộm qua bên kia giết đồng bọn thì hơn.”Yêu Xà tức giận không nhẹ, thổi bay khăn che mặt, hừ một tiếng, “Ngươi nghĩ rằng ta không biết tâm tư giảo hoạt của ngươi sao? Tất nhiên ở đó sẽ có mai phục lớn hơn, đã chuẩn bị tốt mọi thử, chỉ chờ chúng ta nhảy vào.”Tô Mạt hơi gật đầu, “Không sai, vị tỷ tỷ này thật sự là thông minh, chẳng qua là các ngươi không phải là có thuốc nổ sao, uy lực rất lớn, còn mạnh hơn của ta vài lần.”Hai vai Yêu Xà khẽ run, nha đầu chết tiệt này, lần trước không nổ chết nàng ta, bây giờ chính mình nếu còn ngây ngốc tiến lên, đụng phải trận địa phích lịch đạn, thì đó chính là đường chết.