Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 2093: Bị độc thủ 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Mà Vân Thiếu Khanh là muốn hợp tác giúp Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt, Hoàng Phủ Cẩn cũng tự nhiên không cự tuyệt.Chỉ có Thẩm Tinh Tinh không vui, nàng ta lên tiếng: "Cha, tại sao người có thể an bài thế này được, Vân công tử đi theo vương gia còn chưa tính, nhưng Tô tiểu thư thế nào cũng là nữ hài tử, tại sao có thể ở nơi đó. Cứ như vậy, thật khiến người ta nói Thẩm gia chúng ta hẹp hòi, nhà quá chật, làm khách không ở được. Viện ta ở bên kia rất lớn, dù không cùng ở, bên cạnh ta có Hải Đường Viên đã bỏ trống lâu rồi, làm chỗ ở cho Tô tiểu thư cũng tốt lắm."Vườn của Thẩm gia khắp nơi đều có phong cảnh đặc biệt, thế nào cũng phải để Tô Mạt xem kỹ một chút, huống chi Hải Đường Viên rất xa, làm nàng ta không thể dễ dàng dính chung một chỗ với Hoàng Phủ Cẩn cả ngày.Thẩm Phỉ cau mày, nhìn Thẩm Tinh Tinh một cái, chuyện này vốn là không có gì, hai người trong cuộc không sao cả, người khác bất tất suy nghĩ nhiều.Nhưng Thẩm Tinh Tinh vừa nói như thế, chính là lôi chuyện ra nói toạc, nói rõ Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt hiện đang ở cùng nhau là không hợp quy củ, cô nam quả nữ, làm trái quy củ cấm kỵ lớn.Như vậy liền làm tất cả đều lúng túng.Hắn sợ Tô Mạt là nữ hài tử da mặt non, vội nói: "Cha, ta tháy là không cần đâu, Tô tiểu thư dù sao mới tới nơi đây, nếu ở một mình, chỉ sợ cũng không quen thủy thổ nơi này, vẫn nên là cùng ở chung với vương gia, còn chăm sóc lẫn nhau. Chúng ta dù tỉ mỉ, dù sao cũng không quen thuộc chi tiết sinh hoạt của Tô tiểu thư."Hắn nói thật uyển chuyển, nhắc nhở cha hắn, hai người người ta ở trong kinh chính là cùng đi cùng dừng, đoạn đường xuôi nam này, cũng là đi sóng vai.Hoàng đế, Tô gia cũng không dị nghị gì.Cho nên những người ngoài chúng ta cũng không cần lấy cái gì mà đại cấm kỵ của nam nữ thế tục kia tới đối phó với người ta, tránh cho chọc giận cả hai người, huyên náo mọi người đều không vui.Kiến thức Thẩm lão gia rộng rãi, hơn nữa cũng không phải là loại người cổ hủ, làm sao không hiểu, lúc này ha ha cười nói: "Nha đầu này đúng là nghịch ngợm, vương gia cùng Tô tiểu thư không phải người tầm thường, tự nhiên không phải tuân theo quy củ tầm thường. Nhanh đi sai người tới dọn dẹp sạch sẽ một gian phòng ốc."Dù người ta ở chung một viện, cũng chưa chắc là cùng phòng, có vài người mặc dù không màng giữ quy củ, cũng rất tự nhiên tuân theo nguyên tắc, thậm chí so với những người mặt ngoài giữ quy củ kia thì càng thêm tuân thủ.Cái này gọi là đi cũng vững mà ngồi cũng ngay, chính trực không sợ gian tà.Thẩm Tinh Tinh còn muốn nói điều gì, nhưng phụ thân và đại ca cũng đã lên tiếng, nếu như nàng tiếp tục náo, chỉ sợ lại thành chuyện cho mình.

Mà Vân Thiếu Khanh là muốn hợp tác giúp Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt, Hoàng Phủ Cẩn cũng tự nhiên không cự tuyệt.

Chỉ có Thẩm Tinh Tinh không vui, nàng ta lên tiếng: "Cha, tại sao người có thể an bài thế này được, Vân công tử đi theo vương gia còn chưa tính, nhưng Tô tiểu thư thế nào cũng là nữ hài tử, tại sao có thể ở nơi đó. Cứ như vậy, thật khiến người ta nói Thẩm gia chúng ta hẹp hòi, nhà quá chật, làm khách không ở được. Viện ta ở bên kia rất lớn, dù không cùng ở, bên cạnh ta có Hải Đường Viên đã bỏ trống lâu rồi, làm chỗ ở cho Tô tiểu thư cũng tốt lắm."

Vườn của Thẩm gia khắp nơi đều có phong cảnh đặc biệt, thế nào cũng phải để Tô Mạt xem kỹ một chút, huống chi Hải Đường Viên rất xa, làm nàng ta không thể dễ dàng dính chung một chỗ với Hoàng Phủ Cẩn cả ngày.

Thẩm Phỉ cau mày, nhìn Thẩm Tinh Tinh một cái, chuyện này vốn là không có gì, hai người trong cuộc không sao cả, người khác bất tất suy nghĩ nhiều.

Nhưng Thẩm Tinh Tinh vừa nói như thế, chính là lôi chuyện ra nói toạc, nói rõ Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt hiện đang ở cùng nhau là không hợp quy củ, cô nam quả nữ, làm trái quy củ cấm kỵ lớn.

Như vậy liền làm tất cả đều lúng túng.

Hắn sợ Tô Mạt là nữ hài tử da mặt non, vội nói: "Cha, ta tháy là không cần đâu, Tô tiểu thư dù sao mới tới nơi đây, nếu ở một mình, chỉ sợ cũng không quen thủy thổ nơi này, vẫn nên là cùng ở chung với vương gia, còn chăm sóc lẫn nhau. Chúng ta dù tỉ mỉ, dù sao cũng không quen thuộc chi tiết sinh hoạt của Tô tiểu thư."

Hắn nói thật uyển chuyển, nhắc nhở cha hắn, hai người người ta ở trong kinh chính là cùng đi cùng dừng, đoạn đường xuôi nam này, cũng là đi sóng vai.

Hoàng đế, Tô gia cũng không dị nghị gì.

Cho nên những người ngoài chúng ta cũng không cần lấy cái gì mà đại cấm kỵ của nam nữ thế tục kia tới đối phó với người ta, tránh cho chọc giận cả hai người, huyên náo mọi người đều không vui.

Kiến thức Thẩm lão gia rộng rãi, hơn nữa cũng không phải là loại người cổ hủ, làm sao không hiểu, lúc này ha ha cười nói: "Nha đầu này đúng là nghịch ngợm, vương gia cùng Tô tiểu thư không phải người tầm thường, tự nhiên không phải tuân theo quy củ tầm thường. Nhanh đi sai người tới dọn dẹp sạch sẽ một gian phòng ốc."

Dù người ta ở chung một viện, cũng chưa chắc là cùng phòng, có vài người mặc dù không màng giữ quy củ, cũng rất tự nhiên tuân theo nguyên tắc, thậm chí so với những người mặt ngoài giữ quy củ kia thì càng thêm tuân thủ.

Cái này gọi là đi cũng vững mà ngồi cũng ngay, chính trực không sợ gian tà.

Thẩm Tinh Tinh còn muốn nói điều gì, nhưng phụ thân và đại ca cũng đã lên tiếng, nếu như nàng tiếp tục náo, chỉ sợ lại thành chuyện cho mình.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Mà Vân Thiếu Khanh là muốn hợp tác giúp Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt, Hoàng Phủ Cẩn cũng tự nhiên không cự tuyệt.Chỉ có Thẩm Tinh Tinh không vui, nàng ta lên tiếng: "Cha, tại sao người có thể an bài thế này được, Vân công tử đi theo vương gia còn chưa tính, nhưng Tô tiểu thư thế nào cũng là nữ hài tử, tại sao có thể ở nơi đó. Cứ như vậy, thật khiến người ta nói Thẩm gia chúng ta hẹp hòi, nhà quá chật, làm khách không ở được. Viện ta ở bên kia rất lớn, dù không cùng ở, bên cạnh ta có Hải Đường Viên đã bỏ trống lâu rồi, làm chỗ ở cho Tô tiểu thư cũng tốt lắm."Vườn của Thẩm gia khắp nơi đều có phong cảnh đặc biệt, thế nào cũng phải để Tô Mạt xem kỹ một chút, huống chi Hải Đường Viên rất xa, làm nàng ta không thể dễ dàng dính chung một chỗ với Hoàng Phủ Cẩn cả ngày.Thẩm Phỉ cau mày, nhìn Thẩm Tinh Tinh một cái, chuyện này vốn là không có gì, hai người trong cuộc không sao cả, người khác bất tất suy nghĩ nhiều.Nhưng Thẩm Tinh Tinh vừa nói như thế, chính là lôi chuyện ra nói toạc, nói rõ Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt hiện đang ở cùng nhau là không hợp quy củ, cô nam quả nữ, làm trái quy củ cấm kỵ lớn.Như vậy liền làm tất cả đều lúng túng.Hắn sợ Tô Mạt là nữ hài tử da mặt non, vội nói: "Cha, ta tháy là không cần đâu, Tô tiểu thư dù sao mới tới nơi đây, nếu ở một mình, chỉ sợ cũng không quen thủy thổ nơi này, vẫn nên là cùng ở chung với vương gia, còn chăm sóc lẫn nhau. Chúng ta dù tỉ mỉ, dù sao cũng không quen thuộc chi tiết sinh hoạt của Tô tiểu thư."Hắn nói thật uyển chuyển, nhắc nhở cha hắn, hai người người ta ở trong kinh chính là cùng đi cùng dừng, đoạn đường xuôi nam này, cũng là đi sóng vai.Hoàng đế, Tô gia cũng không dị nghị gì.Cho nên những người ngoài chúng ta cũng không cần lấy cái gì mà đại cấm kỵ của nam nữ thế tục kia tới đối phó với người ta, tránh cho chọc giận cả hai người, huyên náo mọi người đều không vui.Kiến thức Thẩm lão gia rộng rãi, hơn nữa cũng không phải là loại người cổ hủ, làm sao không hiểu, lúc này ha ha cười nói: "Nha đầu này đúng là nghịch ngợm, vương gia cùng Tô tiểu thư không phải người tầm thường, tự nhiên không phải tuân theo quy củ tầm thường. Nhanh đi sai người tới dọn dẹp sạch sẽ một gian phòng ốc."Dù người ta ở chung một viện, cũng chưa chắc là cùng phòng, có vài người mặc dù không màng giữ quy củ, cũng rất tự nhiên tuân theo nguyên tắc, thậm chí so với những người mặt ngoài giữ quy củ kia thì càng thêm tuân thủ.Cái này gọi là đi cũng vững mà ngồi cũng ngay, chính trực không sợ gian tà.Thẩm Tinh Tinh còn muốn nói điều gì, nhưng phụ thân và đại ca cũng đã lên tiếng, nếu như nàng tiếp tục náo, chỉ sợ lại thành chuyện cho mình.

Chương 2093: Bị độc thủ 01