Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 2375
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2375Tất nhiên là hy vọng!Nếu có người bằng lòng giúp đỡ, hắn đương nhiên rất vui, dù sao kẻ địch mà hắn phải đối mặt cũng rất nhiều, hơn nữa còn cực mạnh.Tuy nhiên, hắn không muốn người khác bố thí cho hắn.Hắn cũng muốn sống, nhưng hắn muốn sống có tôn nghiêm.Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, nghiêm túc nói: “Thanh Thanh cô cô, con không hề có ác ý với người, từ đầu đến cuối, con rất tôn trọng người, cũng cảm ơn người đã giúp đỡ con suốt quãng đường vừa qua, cảm ơn người”.Nói xong, hắn cúi thấp người, sau đó xoay người rời đi.Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân đang rời đi nơi xa, tay phải nắm chặt kiếm, trầm mặc không nói gì.Xa xa, trong cơ thể Diệp Quân, Tháp gia đột nhiên nói: “Thằng nhóc con, nếu không có bọn họ giúp đỡ…”Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vậy thì chết”.Vừa nói, hắn vừa ngẩng đầu nhìn tận cuối Tuế Nguyệt trường hà xa xăm: “Chết ở đâu, chôn ở đó”.Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang, biến mất ở phương xa.Tiểu Tháp hơi hoảng loạn.Sự hoảng loạn chưa từng có!Bởi vì nó có thể cảm nhận được thằng nhóc đã chuẩn bị sẵn sàng có thể chết bất cứ lúc nào.Hắn đã khác trước, lần này, hắn thực sự từ bỏ những chỗ dựa sâu trong lòng mình, hắn chỉ coi mình là Diệp Quân.Chết?Hắn đã sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.Xa xa, Diệp Thanh Thanh nhìn kiếm quang biến mất ở cuối tầm mắt của mình, trong lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác khó chịu, đặc biệt là khi nghĩ tới việc hôm đó Diệp Quân đã không màng đến tính mạng để cứu mình…Khi đó, hắn coi bà ấy như người thân.Còn mình thì sao?Mình thì sao chứ?Diệp Thanh Thanh nghĩ đến đây, cảm giác buồn phiền từ đáy lòng bộc phát.Lúc này, đồ đệ của chủ nhân bút Đại Đạo là Tịnh Tuyết xuất hiện bên cạnh Diệp Thanh Thanh, Tịnh Tuyết nhìn về phía xa, cau mày.Diệp Thanh Thanh xoay người chuẩn bị rời đi, Tịnh Tuyết đột nhiên nói: “Vừa nãy ta nhận được tin, tộc trưởng Cổ tộc đã đích thân tới giết hắn”.Khuôn mặt Diệp Thanh Thanh không chút biểu cảm: “Liên quan gì đến ta? Cô không nghe hắn nói sao? Hắn nói không cần ta giúp”.Tịnh Tuyết liếc nhìn Diệp Thanh Thanh, bình tĩnh nói: “Không ai không muốn được giúp đỡ, đặc biệt là vào lúc này, hắn đang bị đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhắm vào”.Diệp Thanh Thanh khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn về phía xa xa Tuế Nguyệt trường hà, lông mày dần dần nhíu lại.Tại sao mình lại đến giúp?Ban đầu, đương nhiên là vì anh trai!Anh trai!
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2375Tất nhiên là hy vọng!Nếu có người bằng lòng giúp đỡ, hắn đương nhiên rất vui, dù sao kẻ địch mà hắn phải đối mặt cũng rất nhiều, hơn nữa còn cực mạnh.Tuy nhiên, hắn không muốn người khác bố thí cho hắn.Hắn cũng muốn sống, nhưng hắn muốn sống có tôn nghiêm.Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, nghiêm túc nói: “Thanh Thanh cô cô, con không hề có ác ý với người, từ đầu đến cuối, con rất tôn trọng người, cũng cảm ơn người đã giúp đỡ con suốt quãng đường vừa qua, cảm ơn người”.Nói xong, hắn cúi thấp người, sau đó xoay người rời đi.Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân đang rời đi nơi xa, tay phải nắm chặt kiếm, trầm mặc không nói gì.Xa xa, trong cơ thể Diệp Quân, Tháp gia đột nhiên nói: “Thằng nhóc con, nếu không có bọn họ giúp đỡ…”Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vậy thì chết”.Vừa nói, hắn vừa ngẩng đầu nhìn tận cuối Tuế Nguyệt trường hà xa xăm: “Chết ở đâu, chôn ở đó”.Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang, biến mất ở phương xa.Tiểu Tháp hơi hoảng loạn.Sự hoảng loạn chưa từng có!Bởi vì nó có thể cảm nhận được thằng nhóc đã chuẩn bị sẵn sàng có thể chết bất cứ lúc nào.Hắn đã khác trước, lần này, hắn thực sự từ bỏ những chỗ dựa sâu trong lòng mình, hắn chỉ coi mình là Diệp Quân.Chết?Hắn đã sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.Xa xa, Diệp Thanh Thanh nhìn kiếm quang biến mất ở cuối tầm mắt của mình, trong lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác khó chịu, đặc biệt là khi nghĩ tới việc hôm đó Diệp Quân đã không màng đến tính mạng để cứu mình…Khi đó, hắn coi bà ấy như người thân.Còn mình thì sao?Mình thì sao chứ?Diệp Thanh Thanh nghĩ đến đây, cảm giác buồn phiền từ đáy lòng bộc phát.Lúc này, đồ đệ của chủ nhân bút Đại Đạo là Tịnh Tuyết xuất hiện bên cạnh Diệp Thanh Thanh, Tịnh Tuyết nhìn về phía xa, cau mày.Diệp Thanh Thanh xoay người chuẩn bị rời đi, Tịnh Tuyết đột nhiên nói: “Vừa nãy ta nhận được tin, tộc trưởng Cổ tộc đã đích thân tới giết hắn”.Khuôn mặt Diệp Thanh Thanh không chút biểu cảm: “Liên quan gì đến ta? Cô không nghe hắn nói sao? Hắn nói không cần ta giúp”.Tịnh Tuyết liếc nhìn Diệp Thanh Thanh, bình tĩnh nói: “Không ai không muốn được giúp đỡ, đặc biệt là vào lúc này, hắn đang bị đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhắm vào”.Diệp Thanh Thanh khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn về phía xa xa Tuế Nguyệt trường hà, lông mày dần dần nhíu lại.Tại sao mình lại đến giúp?Ban đầu, đương nhiên là vì anh trai!Anh trai!
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2375Tất nhiên là hy vọng!Nếu có người bằng lòng giúp đỡ, hắn đương nhiên rất vui, dù sao kẻ địch mà hắn phải đối mặt cũng rất nhiều, hơn nữa còn cực mạnh.Tuy nhiên, hắn không muốn người khác bố thí cho hắn.Hắn cũng muốn sống, nhưng hắn muốn sống có tôn nghiêm.Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, nghiêm túc nói: “Thanh Thanh cô cô, con không hề có ác ý với người, từ đầu đến cuối, con rất tôn trọng người, cũng cảm ơn người đã giúp đỡ con suốt quãng đường vừa qua, cảm ơn người”.Nói xong, hắn cúi thấp người, sau đó xoay người rời đi.Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Diệp Quân đang rời đi nơi xa, tay phải nắm chặt kiếm, trầm mặc không nói gì.Xa xa, trong cơ thể Diệp Quân, Tháp gia đột nhiên nói: “Thằng nhóc con, nếu không có bọn họ giúp đỡ…”Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vậy thì chết”.Vừa nói, hắn vừa ngẩng đầu nhìn tận cuối Tuế Nguyệt trường hà xa xăm: “Chết ở đâu, chôn ở đó”.Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang, biến mất ở phương xa.Tiểu Tháp hơi hoảng loạn.Sự hoảng loạn chưa từng có!Bởi vì nó có thể cảm nhận được thằng nhóc đã chuẩn bị sẵn sàng có thể chết bất cứ lúc nào.Hắn đã khác trước, lần này, hắn thực sự từ bỏ những chỗ dựa sâu trong lòng mình, hắn chỉ coi mình là Diệp Quân.Chết?Hắn đã sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.Xa xa, Diệp Thanh Thanh nhìn kiếm quang biến mất ở cuối tầm mắt của mình, trong lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác khó chịu, đặc biệt là khi nghĩ tới việc hôm đó Diệp Quân đã không màng đến tính mạng để cứu mình…Khi đó, hắn coi bà ấy như người thân.Còn mình thì sao?Mình thì sao chứ?Diệp Thanh Thanh nghĩ đến đây, cảm giác buồn phiền từ đáy lòng bộc phát.Lúc này, đồ đệ của chủ nhân bút Đại Đạo là Tịnh Tuyết xuất hiện bên cạnh Diệp Thanh Thanh, Tịnh Tuyết nhìn về phía xa, cau mày.Diệp Thanh Thanh xoay người chuẩn bị rời đi, Tịnh Tuyết đột nhiên nói: “Vừa nãy ta nhận được tin, tộc trưởng Cổ tộc đã đích thân tới giết hắn”.Khuôn mặt Diệp Thanh Thanh không chút biểu cảm: “Liên quan gì đến ta? Cô không nghe hắn nói sao? Hắn nói không cần ta giúp”.Tịnh Tuyết liếc nhìn Diệp Thanh Thanh, bình tĩnh nói: “Không ai không muốn được giúp đỡ, đặc biệt là vào lúc này, hắn đang bị đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nhắm vào”.Diệp Thanh Thanh khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn về phía xa xa Tuế Nguyệt trường hà, lông mày dần dần nhíu lại.Tại sao mình lại đến giúp?Ban đầu, đương nhiên là vì anh trai!Anh trai!