Vũ trụ sơ khai, âm dương chi khí hợp lại, thiên địa vạn vật hợp chất đơn giản hóa thành hợp chất phức tạp, vô cùng vô tận.Âm dương nhị khí xuyên qua không gian vũ trụ tạo thành tất cả các pháp tắc, là vạn vật quy tông.Đêm đã về khuya, bầu trời đêm chợt hiện ra hằng hà sa số các vì sao, chiếu sáng khắp mọi nơi trong thiên địa.Trong đêm tối ở bên một sườn núi, một gã thiếu niên đang lưng đang trầm xuống như cưỡi ngựa, bình tĩnh ngóng nhìn về phía trước.Muốn bảo trì tư thế này thì rất hao tổn sức người, nhưng mà trên sườn núi mặt người thiếu niên này cực kỳ trầm ổn. Làm cho người ta cảm giác như hắn không phải đang ngồi trên lưng ngựa mà như đang ngồi trên một chiếc ghế.Bỗng nhiên một tiếng nhỏ "sàn sạt" truyền đến tai vị thiếu niên.Đây không phải là thanh âm của gió thổi vào lá, mà là có người nào đó đang bước đi cực nhẹ hướng tới người thiếu niên.Trên núi có nhiều cây cối bao phủ, có cây nhiều người ôm mới hết, đây chính là một mảng rừng già. Nhưng, rừng tuy lâu đời lại gặp nắng hè…

Chương 641

Vũ ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpVũ trụ sơ khai, âm dương chi khí hợp lại, thiên địa vạn vật hợp chất đơn giản hóa thành hợp chất phức tạp, vô cùng vô tận.Âm dương nhị khí xuyên qua không gian vũ trụ tạo thành tất cả các pháp tắc, là vạn vật quy tông.Đêm đã về khuya, bầu trời đêm chợt hiện ra hằng hà sa số các vì sao, chiếu sáng khắp mọi nơi trong thiên địa.Trong đêm tối ở bên một sườn núi, một gã thiếu niên đang lưng đang trầm xuống như cưỡi ngựa, bình tĩnh ngóng nhìn về phía trước.Muốn bảo trì tư thế này thì rất hao tổn sức người, nhưng mà trên sườn núi mặt người thiếu niên này cực kỳ trầm ổn. Làm cho người ta cảm giác như hắn không phải đang ngồi trên lưng ngựa mà như đang ngồi trên một chiếc ghế.Bỗng nhiên một tiếng nhỏ "sàn sạt" truyền đến tai vị thiếu niên.Đây không phải là thanh âm của gió thổi vào lá, mà là có người nào đó đang bước đi cực nhẹ hướng tới người thiếu niên.Trên núi có nhiều cây cối bao phủ, có cây nhiều người ôm mới hết, đây chính là một mảng rừng già. Nhưng, rừng tuy lâu đời lại gặp nắng hè… Chân mày Hạ Nhất Minh khẽ nhíu lại,nếu chỉ là thông báo hay thứ gì đó đại loại thì không nóiNhưng nếu đúng như Trác Văn Liêm nói,các nhân vật đỉnh cấp đều tới Bắc cương,chấn động này khó mà tưởng tượng đượcCho dù đối với các môn phái khác không rõ lắm nhưng Hạ Nhất Minh cũng biết,khi những người này tụ tập 1 nơi,hơn nữa còn bàn bạc,chuyện tình này tuyệt đối không phải 1 môn phải,thậm chí 1 khu vực có thể giải quyếtNó khẳng định sẽ ảnh hưởng tới thế cục hiện nay bởi các nhân vật đỉnh cấp không thể khoanh tay đứng nhìnNgả Văn Bân sắc mặt có chút trắng bệch,lão đồng dạng cũng nghĩ như vậy nên trong lòng giờ có chút không yênHạ Nhất Minh nhẹ giọng hỏi:-Ngả Văn Bân,băng đảo ngàn năm rốt cuộc là chuyện gìNgả Văn Bân khẽ lắc đầu nói:-Chuyện này ta cũng không rõ lắm,trong ghi chép của bổn môn cũng rất sơ sài.Bất quá….Lão do dự hồi lâu,âm thanh nhỏ như dây đàn noi:-Theo như mấy vị tiền bối trước nói lại,ngàn năm trước vốn có Băng đảo thần bí xuất hiệnHạ Nhất Minh nghe ra trong câu nói này của lão có chút kiêng kị gì đó,nên mới thần bí như thếMất ngàn năm trước,khái niệm có chút mơ hồTrầm ngâm hồi lâu,trong đầu hắn có chút hiểu raChuyện xảy ra ngàn năm trước tuy rằng cũng có chút mơ hồ,nhưng có thể liên quan đến những nhân vật đỉnh cấp hiện tại cũng chỉ có 1 việcVị tôn giả lâu năm này cười khổ 1 tiếng nói:-Người đoán trúng rồiLão cũng ko nói gì thêm nhưng nhìn vẻ mặt của Hạ Nhất Minh cũng biết đc hắn đã phát hiện raHạ Nhất Minh im lặng gật đầu,hắn hoàn toàn lí giải đc,vì sao những nhân vật đỉnh cấp này lại quan tâm đến vấn đề Băng hỏa xuất hiện như thếBởi vì Băng hỏa đảo này hoàn toàn liên quan đến việc thần đạo biến mấtCó lẽ ở nơi này sẽ tìm ra nguyên nhân biến mất của người trong thần đạoNếu quả thực tìm thấy nguyên nhân trong đó,cũng tương tự việc những nhân vật đỉnh cấp có thể tiến giai lên Thần đạoHấp lực này thật sự rất lớn,đặc biệt với những nhân vật Tông chủ các đại môn phái mà nói,hấp lực này không thể chống đỡ đượcBất quá chỉ có chuyện này mới khiến các nhân vật đỉnh cấp tập trung tại 1 nơiBa người ngồi yên lặng,bất luận Ngả Văn Bân, Hạ Nhất Minh cũng không còn hứng thú với bọn người mới tấn giai làm tôn giảSinh tử giới mặc dù quan trọng nhưng sao có thể so với vấn đề trước mắt đượcLúc này những người này chưa biết nhưng nếu họ biết cũng chấn độngNửa canh giờ sau,từ trên núi 2 thân ảnh đi xuống,đúng là Lê Minh Huyên cùng lão bộc kiaVị lão bộc này sau khi cùng Lê Minh Huyên tới đây liền khom người làm lễ với mọi người,sau đó đi tới trước mặt Bách Linh Bát hành lễ thật sâu,cả người cứ thế bước về phía sau,tận khi lui ra ngoài lăng viện mới quay đầu rời điĐám người Lê Minh Huyên khi lão bộc hành lễ không dám chậm trễ liền cung kính hoàn lễ,chỉ sau là khi chứng kiến lão bộc kia hành lễ với Bách Linh Bát,mà gã vẫn tùy ý đứng tại chỗ không nhúc nhích,trong lòng gã cảm thấy vô cùng thắc mắcNàng do dự chút rồi nói:-Ngả tôn giả,đây là vị cao nhân nào,ngươi sao lại không giới thiệu chút gìNgả Văn Bân cười khổ 1 tiếng nói:-Vị này chính là hảo hữu của Hạ tôn giả,Bách Linh Bát tôn giảLê Minh Huyên im lặng suy nghĩ,nhưng bất luận nghĩ như nào cũng không nghĩ ra nhân vật nào tiếng tăm như vậyNgả Văn Bân ho nhẹ 1 tiếng nói:-Bách tôn giả cùng Hạ tôn giả quen biết nơi hoang sơn,Bách tôn giả từng cùng Thần Toán Tử đại nhân giao thủ,cuối cùng giành thắng lợiLệ Minh Huyên cùng Trác Văn Liêm cùng hít vào 1 ngụm lãnh khí,lúc này bọn họ đã hiểu tại sao vị lão bộc kia lại hành lễ cung kính như thế với Bách Linh BátBất quá sau khi nghe được chiến tích này Hạ Nhất Minh cũng không khỏi có cảm giác như vậyĐối với cường giả bậc này,bất luận cung kính như nào cũng không tính là đủÂm thanh trầm ổn của Hạ Nhất Minh vang lên:-Lệ tôn giả,tông chủ đại nhân nói thế nào,ngài có nguyện ý tới Bắc Cương không?Lệ Minh Huyên ánh mắt lạnh lùng đồng thời nhìn lại,bất quá khi thấy Bách Linh Bát sau lưng Hạ Nhất Minh như bảo tiêu,vẻ giận dữ đó đã không còn sót lại 1 chút nàoĐây không phải nàng yếu nhược ma từ nhỏ đã được bồi dưỡng tâm lý kính sợ cường giả thành thói quenTiêu chuẩn cơ bản này do cường giả trên thế giới này lập ra,bất luận là ai đều phải tuân thủ nó-Hạ tôn giả,mặc dù lão thân gặp được tông chủ quý phái, nhưng lão nhân gia nghĩ như nào lão thân làm sao mà đoán ra đượcLệ Minh Huyên bất đắc dĩ nóiHạ Nhất Minh nhất thời bật cười,ngẫm nghĩ nếu bản thân mình ở đó e rằng cũng không dám hỏi suy nghĩ của tông chủ đại nhânLê Minh Huyên vừa dứt lời đã nhìn bọn họ chắp tay nói-Nhiệm vụ của lão thân đã xong,cũng nên cáo từ trở lạiNgả Văn Bân nhíu mày nói:-Lệ tôn giả,ngươi từ ngàn dặm xa xôi tới đây,chưa nghỉ ngơi vài ngày sao đã vội đi,như vậy chẳng há để người ta nói Thiên trì nhất mạch không biết đãi khách hay saoLệ Minh Huyên khoát tay nói:-Đế Thích Thiên đại nhân của quý phái muốn ta mang tin tức trở lại,cấp bách như thế lão nhân sao dám trậm trễNgả Văn Bân nhất thời ngậm miệng,không dám nói 1 câu giữ lại nữaLệ Minh Huyên quay đầu nói:-Hạ tôn giả,ta biết ngươi lo lắng cho Lễ Huân,nhưng ta có thể cam đoan,nàng tại Bắc cương chúng ta hưởng thụ đãi ngộ bậc nhất,cho dù lão thân cũng không bằng,hơn nữa vài năm tới là thời điểm Lễ huân trùng kích vào tôn giả cảnh giới.Nếu ngươi muốn gặp nàng,xin hãy chờ qua vài năm,khi nàng tấn giai tôn giả,người tới Bắc cương tìm nàng cũng chưa muộnHạ Nhất Minh hừ nhẹ 1 tiếng nói:-Lê tôn giả,Lễ Huân khi nào có thể tấn giai tôn giảLê Minh Huyên trầm ngâm giây lát nói:-Nhanh thì 3 năm,chậm thì 5,6 năm nàng nhất định sẽ tấn giai thành Tôn giảHạ Nhất Minh thất kinh nói:-Ngài chắc chắn vậyHạ Nhất Minh có thể nhỡ rõ tình huống của Lễ Huân như nào,nếu muốn trong thời gian này tấn giai thành Tôn giả,có trời mới biết Bắc Cương làm như thế nàoLê Minh Huyên lặng lẽ cười nói:-Hạ tôn giả,nếu tập hợp tất cả các lực lượng chí cường trong thiên này không thể khiến cho Lễ Huân tấn giai lên tôn giả mới là chuyện lạHạ Nhất Minh mơ hồ hiểu hàm ý trong câu nói của Lệ Minh Huyên,trong đầu hắn có vô số ý nghĩ xuất hiện,chẳng lẽ yêu cầu cường giả các nơi tới Bắc CƯơng ngoại trừ việc Băng Hỏa đảo trong truyền thuyết còn liên quan tới Viên Lễ HuânBất quá những lời này không thích hợp để hắn hỏi lạiLệ Minh Huyên cùng Trác Văn Liêm không chần trừ nữa,bọn họ theo đường cũ đi xuống chân núiHạ Nhất Minh cùng Ngả Văn Bân liếc nhìn nhau,cũng thấy được trong mắt đối phương vẻ tò mò cùng kinh hãiTin tức Bắc cương mang tới thật sự rung độngĐối với bọn họ trên cơ bản việc này mang tới không nhiều quan hệ,nhưng cũng cảm nhận được áp lực không thở được,như vậy đối với những nhân vật đỉnh cấp kia,thực lực có thể trùng kích thần đạo sẽ như thế nào TMơ hồ bọn họ đều có cảm giác không ổnCó lẽ từ này về sau,thế giới sẽ không còn bình yên nữaThở dài 1 hơi,Ngả Văn bân đột nhiên nói:-Hạ huynh đê,chuyện này tốt nhất chúng ta không nên nói ra ngoàiHạ Nhất Minh do dự rồi gật đầu,chuyện này đối với hắn vạn lần đồng ýĐặc biệt giờ phút này khi nghe tin tức từ bắc cương,nếu trước khi mọi người tiến vào Sinh tử giới biết được,khẳng định nhân tâm sẽ rối bời,chuyện gì cũng có khả năng xảy raNgả Văn Bân xoay người,bất đắc dĩ noi:-Đi thôi,tình hình này phải nói dối 1 chút chơi thôiHạ Nhất Minh trợn tròn 2 mắt,khóc dở mếu dở nhìn Ngả Văn Bân,hắn cũng không nghĩ ra lão luôn nghiêm túc mà cũng có lúc hài hước như vậy,vẻ nặng nề cũng vơi bớt phần nàoHai người bọn họ sóng vai bước về lưng chừng núi,Bách Linh Bát đàng hoàng theo sau Hạ Nhất Minh,có lẽ chỉ duy nhất mình gã không quan tâm tới chuyện vừa rồiRất nhanh bọn họ đã tới được gian phòng kiaKhi bọn họ tiến vào,rất nhanh ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lạiHai người Ngả Văn Bân ra ngoài nghênh đón 1 canh giờ khiến mọi người sinh nghi,nếu không phải nơi này là địa phương quan trọng của Thiên trì nhất mạch,e rằng đã có phân nửa chạy ra hỏi có chuyện gìVẻ mặt Ngả Văn Bân tươi cười như trước,một chút tâm sự trong lòng cũng không bộc lộ ra-Các vị,lão phu tới chậm mong các vị thứ lỗiHoa Thụy Kim nhìn từ phia sau 2 người nói:-Ngả huynh,người từ Bắc Cương đâu:Ngả Văn Bân thở dài 1 tiếng nói:-Các vị,tại hạ có 1 tin tức rất không tốt muốn thông báo,lúc này hành trình tới Sinh tử giới,Bắc cương sẽ không có người tham giaTất cả mọi người nhất thời gật đầu,không ai cảm thấy ngạc nhiênSau khi không thấy người Bắc Cương,đa phần mọi người đã nhìn ra,lúc này chỉ chờ Ngả Văn Bân xác nhận mà thôiNgả Văn Bân nói tiếp:-Vì việc này lão phu mới cùng người từ Bắc cương nói chuyện một lúc,xin các vị thứ lỗiĐám người Mạc Vũ Phi cùng Hoa Kim Thụy đồng thời hiểu raNgười của các nơi khác không phải lần đầu gặp nhau,mắt thấy các tân tôn giả của các thế lực khác mà các tôn giả từ Bắc Cương không tới 1 aiNhư vậy bọn họ cũng không cảm thấy dễ chịu cho lắmNgả Văn Bân chỉ an ủi vài ba câu hiển nhiên có người tố khổ không ngớtĐôi mắt Hoa Kim Thụy nghưng trọng nói:-Nếu Bắc cương không tới 1 ai thì chúng ta có thể xuất phát sớm khôngNgả Văn Bân khẽ gật đầu nói:-Hoa huynh nói không sai,đã thế 3 ngày sau chúng ta lên đường tới sinh tử giới,được chứ?Mọi ng nhìn nhau,gật đầu đồng ý,trong mắt mỗi vị tôn giả đều không che giấu được vẻ kích động

Chân mày Hạ Nhất Minh khẽ nhíu lại,nếu chỉ là thông báo hay thứ gì đó đại loại thì không nói

Nhưng nếu đúng như Trác Văn Liêm nói,các nhân vật đỉnh cấp đều tới Bắc cương,chấn động này khó mà tưởng tượng được

Cho dù đối với các môn phái khác không rõ lắm nhưng Hạ Nhất Minh cũng biết,khi những người này tụ tập 1 nơi,hơn nữa còn bàn bạc,chuyện tình này tuyệt đối không phải 1 môn phải,thậm chí 1 khu vực có thể giải quyết

Nó khẳng định sẽ ảnh hưởng tới thế cục hiện nay bởi các nhân vật đỉnh cấp không thể khoanh tay đứng nhìn

Ngả Văn Bân sắc mặt có chút trắng bệch,lão đồng dạng cũng nghĩ như vậy nên trong lòng giờ có chút không yên

Hạ Nhất Minh nhẹ giọng hỏi:

-Ngả Văn Bân,băng đảo ngàn năm rốt cuộc là chuyện gì

Ngả Văn Bân khẽ lắc đầu nói:

-Chuyện này ta cũng không rõ lắm,trong ghi chép của bổn môn cũng rất sơ sài.Bất quá….

Lão do dự hồi lâu,âm thanh nhỏ như dây đàn noi:

-Theo như mấy vị tiền bối trước nói lại,ngàn năm trước vốn có Băng đảo thần bí xuất hiện

Hạ Nhất Minh nghe ra trong câu nói này của lão có chút kiêng kị gì đó,nên mới thần bí như thế

Mất ngàn năm trước,khái niệm có chút mơ hồ

Trầm ngâm hồi lâu,trong đầu hắn có chút hiểu ra

Chuyện xảy ra ngàn năm trước tuy rằng cũng có chút mơ hồ,nhưng có thể liên quan đến những nhân vật đỉnh cấp hiện tại cũng chỉ có 1 việc

Vị tôn giả lâu năm này cười khổ 1 tiếng nói:

-Người đoán trúng rồi

Lão cũng ko nói gì thêm nhưng nhìn vẻ mặt của Hạ Nhất Minh cũng biết đc hắn đã phát hiện ra

Hạ Nhất Minh im lặng gật đầu,hắn hoàn toàn lí giải đc,vì sao những nhân vật đỉnh cấp này lại quan tâm đến vấn đề Băng hỏa xuất hiện như thế

Bởi vì Băng hỏa đảo này hoàn toàn liên quan đến việc thần đạo biến mất

Có lẽ ở nơi này sẽ tìm ra nguyên nhân biến mất của người trong thần đạo

Nếu quả thực tìm thấy nguyên nhân trong đó,cũng tương tự việc những nhân vật đỉnh cấp có thể tiến giai lên Thần đạo

Hấp lực này thật sự rất lớn,đặc biệt với những nhân vật Tông chủ các đại môn phái mà nói,hấp lực này không thể chống đỡ được

Bất quá chỉ có chuyện này mới khiến các nhân vật đỉnh cấp tập trung tại 1 nơi

Ba người ngồi yên lặng,bất luận Ngả Văn Bân, Hạ Nhất Minh cũng không còn hứng thú với bọn người mới tấn giai làm tôn giả

Sinh tử giới mặc dù quan trọng nhưng sao có thể so với vấn đề trước mắt được

Lúc này những người này chưa biết nhưng nếu họ biết cũng chấn động

Nửa canh giờ sau,từ trên núi 2 thân ảnh đi xuống,đúng là Lê Minh Huyên cùng lão bộc kia

Vị lão bộc này sau khi cùng Lê Minh Huyên tới đây liền khom người làm lễ với mọi người,sau đó đi tới trước mặt Bách Linh Bát hành lễ thật sâu,cả người cứ thế bước về phía sau,tận khi lui ra ngoài lăng viện mới quay đầu rời đi

Đám người Lê Minh Huyên khi lão bộc hành lễ không dám chậm trễ liền cung kính hoàn lễ,chỉ sau là khi chứng kiến lão bộc kia hành lễ với Bách Linh Bát,mà gã vẫn tùy ý đứng tại chỗ không nhúc nhích,trong lòng gã cảm thấy vô cùng thắc mắc

Nàng do dự chút rồi nói:

-Ngả tôn giả,đây là vị cao nhân nào,ngươi sao lại không giới thiệu chút gì

Ngả Văn Bân cười khổ 1 tiếng nói:

-Vị này chính là hảo hữu của Hạ tôn giả,Bách Linh Bát tôn giả

Lê Minh Huyên im lặng suy nghĩ,nhưng bất luận nghĩ như nào cũng không nghĩ ra nhân vật nào tiếng tăm như vậy

Ngả Văn Bân ho nhẹ 1 tiếng nói:

-Bách tôn giả cùng Hạ tôn giả quen biết nơi hoang sơn,Bách tôn giả từng cùng Thần Toán Tử đại nhân giao thủ,cuối cùng giành thắng lợi

Lệ Minh Huyên cùng Trác Văn Liêm cùng hít vào 1 ngụm lãnh khí,lúc này bọn họ đã hiểu tại sao vị lão bộc kia lại hành lễ cung kính như thế với Bách Linh Bát

Bất quá sau khi nghe được chiến tích này Hạ Nhất Minh cũng không khỏi có cảm giác như vậy

Đối với cường giả bậc này,bất luận cung kính như nào cũng không tính là đủ

Âm thanh trầm ổn của Hạ Nhất Minh vang lên:

-Lệ tôn giả,tông chủ đại nhân nói thế nào,ngài có nguyện ý tới Bắc Cương không?

Lệ Minh Huyên ánh mắt lạnh lùng đồng thời nhìn lại,bất quá khi thấy Bách Linh Bát sau lưng Hạ Nhất Minh như bảo tiêu,vẻ giận dữ đó đã không còn sót lại 1 chút nào

Đây không phải nàng yếu nhược ma từ nhỏ đã được bồi dưỡng tâm lý kính sợ cường giả thành thói quen

Tiêu chuẩn cơ bản này do cường giả trên thế giới này lập ra,bất luận là ai đều phải tuân thủ nó

-Hạ tôn giả,mặc dù lão thân gặp được tông chủ quý phái, nhưng lão nhân gia nghĩ như nào lão thân làm sao mà đoán ra được

Lệ Minh Huyên bất đắc dĩ nói

Hạ Nhất Minh nhất thời bật cười,ngẫm nghĩ nếu bản thân mình ở đó e rằng cũng không dám hỏi suy nghĩ của tông chủ đại nhân

Lê Minh Huyên vừa dứt lời đã nhìn bọn họ chắp tay nói

-Nhiệm vụ của lão thân đã xong,cũng nên cáo từ trở lại

Ngả Văn Bân nhíu mày nói:

-Lệ tôn giả,ngươi từ ngàn dặm xa xôi tới đây,chưa nghỉ ngơi vài ngày sao đã vội đi,như vậy chẳng há để người ta nói Thiên trì nhất mạch không biết đãi khách hay sao

Lệ Minh Huyên khoát tay nói:

-Đế Thích Thiên đại nhân của quý phái muốn ta mang tin tức trở lại,cấp bách như thế lão nhân sao dám trậm trễ

Ngả Văn Bân nhất thời ngậm miệng,không dám nói 1 câu giữ lại nữa

Lệ Minh Huyên quay đầu nói:

-Hạ tôn giả,ta biết ngươi lo lắng cho Lễ Huân,nhưng ta có thể cam đoan,nàng tại Bắc cương chúng ta hưởng thụ đãi ngộ bậc nhất,cho dù lão thân cũng không bằng,hơn nữa vài năm tới là thời điểm Lễ huân trùng kích vào tôn giả cảnh giới.Nếu ngươi muốn gặp nàng,xin hãy chờ qua vài năm,khi nàng tấn giai tôn giả,người tới Bắc cương tìm nàng cũng chưa muộn

Hạ Nhất Minh hừ nhẹ 1 tiếng nói:

-Lê tôn giả,Lễ Huân khi nào có thể tấn giai tôn giả

Lê Minh Huyên trầm ngâm giây lát nói:

-Nhanh thì 3 năm,chậm thì 5,6 năm nàng nhất định sẽ tấn giai thành Tôn giả

Hạ Nhất Minh thất kinh nói:

-Ngài chắc chắn vậy

Hạ Nhất Minh có thể nhỡ rõ tình huống của Lễ Huân như nào,nếu muốn trong thời gian này tấn giai thành Tôn giả,có trời mới biết Bắc Cương làm như thế nào

Lê Minh Huyên lặng lẽ cười nói:

-Hạ tôn giả,nếu tập hợp tất cả các lực lượng chí cường trong thiên này không thể khiến cho Lễ Huân tấn giai lên tôn giả mới là chuyện lạ

Hạ Nhất Minh mơ hồ hiểu hàm ý trong câu nói của Lệ Minh Huyên,trong đầu hắn có vô số ý nghĩ xuất hiện,chẳng lẽ yêu cầu cường giả các nơi tới Bắc CƯơng ngoại trừ việc Băng Hỏa đảo trong truyền thuyết còn liên quan tới Viên Lễ Huân

Bất quá những lời này không thích hợp để hắn hỏi lại

Lệ Minh Huyên cùng Trác Văn Liêm không chần trừ nữa,bọn họ theo đường cũ đi xuống chân núi

Hạ Nhất Minh cùng Ngả Văn Bân liếc nhìn nhau,cũng thấy được trong mắt đối phương vẻ tò mò cùng kinh hãi

Tin tức Bắc cương mang tới thật sự rung động

Đối với bọn họ trên cơ bản việc này mang tới không nhiều quan hệ,nhưng cũng cảm nhận được áp lực không thở được,như vậy đối với những nhân vật đỉnh cấp kia,thực lực có thể trùng kích thần đạo sẽ như thế nào T

Mơ hồ bọn họ đều có cảm giác không ổn

Có lẽ từ này về sau,thế giới sẽ không còn bình yên nữa

Thở dài 1 hơi,Ngả Văn bân đột nhiên nói:

-Hạ huynh đê,chuyện này tốt nhất chúng ta không nên nói ra ngoài

Hạ Nhất Minh do dự rồi gật đầu,chuyện này đối với hắn vạn lần đồng ý

Đặc biệt giờ phút này khi nghe tin tức từ bắc cương,nếu trước khi mọi người tiến vào Sinh tử giới biết được,khẳng định nhân tâm sẽ rối bời,chuyện gì cũng có khả năng xảy ra

Ngả Văn Bân xoay người,bất đắc dĩ noi:

-Đi thôi,tình hình này phải nói dối 1 chút chơi thôi

Hạ Nhất Minh trợn tròn 2 mắt,khóc dở mếu dở nhìn Ngả Văn Bân,hắn cũng không nghĩ ra lão luôn nghiêm túc mà cũng có lúc hài hước như vậy,vẻ nặng nề cũng vơi bớt phần nào

Hai người bọn họ sóng vai bước về lưng chừng núi,Bách Linh Bát đàng hoàng theo sau Hạ Nhất Minh,có lẽ chỉ duy nhất mình gã không quan tâm tới chuyện vừa rồi

Rất nhanh bọn họ đã tới được gian phòng kia

Khi bọn họ tiến vào,rất nhanh ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lại

Hai người Ngả Văn Bân ra ngoài nghênh đón 1 canh giờ khiến mọi người sinh nghi,nếu không phải nơi này là địa phương quan trọng của Thiên trì nhất mạch,e rằng đã có phân nửa chạy ra hỏi có chuyện gì

Vẻ mặt Ngả Văn Bân tươi cười như trước,một chút tâm sự trong lòng cũng không bộc lộ ra

-Các vị,lão phu tới chậm mong các vị thứ lỗi

Hoa Thụy Kim nhìn từ phia sau 2 người nói:

-Ngả huynh,người từ Bắc Cương đâu:

Ngả Văn Bân thở dài 1 tiếng nói:

-Các vị,tại hạ có 1 tin tức rất không tốt muốn thông báo,lúc này hành trình tới Sinh tử giới,Bắc cương sẽ không có người tham gia

Tất cả mọi người nhất thời gật đầu,không ai cảm thấy ngạc nhiên

Sau khi không thấy người Bắc Cương,đa phần mọi người đã nhìn ra,lúc này chỉ chờ Ngả Văn Bân xác nhận mà thôi

Ngả Văn Bân nói tiếp:

-Vì việc này lão phu mới cùng người từ Bắc cương nói chuyện một lúc,xin các vị thứ lỗi

Đám người Mạc Vũ Phi cùng Hoa Kim Thụy đồng thời hiểu ra

Người của các nơi khác không phải lần đầu gặp nhau,mắt thấy các tân tôn giả của các thế lực khác mà các tôn giả từ Bắc Cương không tới 1 ai

Như vậy bọn họ cũng không cảm thấy dễ chịu cho lắm

Ngả Văn Bân chỉ an ủi vài ba câu hiển nhiên có người tố khổ không ngớt

Đôi mắt Hoa Kim Thụy nghưng trọng nói:

-Nếu Bắc cương không tới 1 ai thì chúng ta có thể xuất phát sớm không

Ngả Văn Bân khẽ gật đầu nói:

-Hoa huynh nói không sai,đã thế 3 ngày sau chúng ta lên đường tới sinh tử giới,được chứ?

Mọi ng nhìn nhau,gật đầu đồng ý,trong mắt mỗi vị tôn giả đều không che giấu được vẻ kích động

Vũ ThầnTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpVũ trụ sơ khai, âm dương chi khí hợp lại, thiên địa vạn vật hợp chất đơn giản hóa thành hợp chất phức tạp, vô cùng vô tận.Âm dương nhị khí xuyên qua không gian vũ trụ tạo thành tất cả các pháp tắc, là vạn vật quy tông.Đêm đã về khuya, bầu trời đêm chợt hiện ra hằng hà sa số các vì sao, chiếu sáng khắp mọi nơi trong thiên địa.Trong đêm tối ở bên một sườn núi, một gã thiếu niên đang lưng đang trầm xuống như cưỡi ngựa, bình tĩnh ngóng nhìn về phía trước.Muốn bảo trì tư thế này thì rất hao tổn sức người, nhưng mà trên sườn núi mặt người thiếu niên này cực kỳ trầm ổn. Làm cho người ta cảm giác như hắn không phải đang ngồi trên lưng ngựa mà như đang ngồi trên một chiếc ghế.Bỗng nhiên một tiếng nhỏ "sàn sạt" truyền đến tai vị thiếu niên.Đây không phải là thanh âm của gió thổi vào lá, mà là có người nào đó đang bước đi cực nhẹ hướng tới người thiếu niên.Trên núi có nhiều cây cối bao phủ, có cây nhiều người ôm mới hết, đây chính là một mảng rừng già. Nhưng, rừng tuy lâu đời lại gặp nắng hè… Chân mày Hạ Nhất Minh khẽ nhíu lại,nếu chỉ là thông báo hay thứ gì đó đại loại thì không nóiNhưng nếu đúng như Trác Văn Liêm nói,các nhân vật đỉnh cấp đều tới Bắc cương,chấn động này khó mà tưởng tượng đượcCho dù đối với các môn phái khác không rõ lắm nhưng Hạ Nhất Minh cũng biết,khi những người này tụ tập 1 nơi,hơn nữa còn bàn bạc,chuyện tình này tuyệt đối không phải 1 môn phải,thậm chí 1 khu vực có thể giải quyếtNó khẳng định sẽ ảnh hưởng tới thế cục hiện nay bởi các nhân vật đỉnh cấp không thể khoanh tay đứng nhìnNgả Văn Bân sắc mặt có chút trắng bệch,lão đồng dạng cũng nghĩ như vậy nên trong lòng giờ có chút không yênHạ Nhất Minh nhẹ giọng hỏi:-Ngả Văn Bân,băng đảo ngàn năm rốt cuộc là chuyện gìNgả Văn Bân khẽ lắc đầu nói:-Chuyện này ta cũng không rõ lắm,trong ghi chép của bổn môn cũng rất sơ sài.Bất quá….Lão do dự hồi lâu,âm thanh nhỏ như dây đàn noi:-Theo như mấy vị tiền bối trước nói lại,ngàn năm trước vốn có Băng đảo thần bí xuất hiệnHạ Nhất Minh nghe ra trong câu nói này của lão có chút kiêng kị gì đó,nên mới thần bí như thếMất ngàn năm trước,khái niệm có chút mơ hồTrầm ngâm hồi lâu,trong đầu hắn có chút hiểu raChuyện xảy ra ngàn năm trước tuy rằng cũng có chút mơ hồ,nhưng có thể liên quan đến những nhân vật đỉnh cấp hiện tại cũng chỉ có 1 việcVị tôn giả lâu năm này cười khổ 1 tiếng nói:-Người đoán trúng rồiLão cũng ko nói gì thêm nhưng nhìn vẻ mặt của Hạ Nhất Minh cũng biết đc hắn đã phát hiện raHạ Nhất Minh im lặng gật đầu,hắn hoàn toàn lí giải đc,vì sao những nhân vật đỉnh cấp này lại quan tâm đến vấn đề Băng hỏa xuất hiện như thếBởi vì Băng hỏa đảo này hoàn toàn liên quan đến việc thần đạo biến mấtCó lẽ ở nơi này sẽ tìm ra nguyên nhân biến mất của người trong thần đạoNếu quả thực tìm thấy nguyên nhân trong đó,cũng tương tự việc những nhân vật đỉnh cấp có thể tiến giai lên Thần đạoHấp lực này thật sự rất lớn,đặc biệt với những nhân vật Tông chủ các đại môn phái mà nói,hấp lực này không thể chống đỡ đượcBất quá chỉ có chuyện này mới khiến các nhân vật đỉnh cấp tập trung tại 1 nơiBa người ngồi yên lặng,bất luận Ngả Văn Bân, Hạ Nhất Minh cũng không còn hứng thú với bọn người mới tấn giai làm tôn giảSinh tử giới mặc dù quan trọng nhưng sao có thể so với vấn đề trước mắt đượcLúc này những người này chưa biết nhưng nếu họ biết cũng chấn độngNửa canh giờ sau,từ trên núi 2 thân ảnh đi xuống,đúng là Lê Minh Huyên cùng lão bộc kiaVị lão bộc này sau khi cùng Lê Minh Huyên tới đây liền khom người làm lễ với mọi người,sau đó đi tới trước mặt Bách Linh Bát hành lễ thật sâu,cả người cứ thế bước về phía sau,tận khi lui ra ngoài lăng viện mới quay đầu rời điĐám người Lê Minh Huyên khi lão bộc hành lễ không dám chậm trễ liền cung kính hoàn lễ,chỉ sau là khi chứng kiến lão bộc kia hành lễ với Bách Linh Bát,mà gã vẫn tùy ý đứng tại chỗ không nhúc nhích,trong lòng gã cảm thấy vô cùng thắc mắcNàng do dự chút rồi nói:-Ngả tôn giả,đây là vị cao nhân nào,ngươi sao lại không giới thiệu chút gìNgả Văn Bân cười khổ 1 tiếng nói:-Vị này chính là hảo hữu của Hạ tôn giả,Bách Linh Bát tôn giảLê Minh Huyên im lặng suy nghĩ,nhưng bất luận nghĩ như nào cũng không nghĩ ra nhân vật nào tiếng tăm như vậyNgả Văn Bân ho nhẹ 1 tiếng nói:-Bách tôn giả cùng Hạ tôn giả quen biết nơi hoang sơn,Bách tôn giả từng cùng Thần Toán Tử đại nhân giao thủ,cuối cùng giành thắng lợiLệ Minh Huyên cùng Trác Văn Liêm cùng hít vào 1 ngụm lãnh khí,lúc này bọn họ đã hiểu tại sao vị lão bộc kia lại hành lễ cung kính như thế với Bách Linh BátBất quá sau khi nghe được chiến tích này Hạ Nhất Minh cũng không khỏi có cảm giác như vậyĐối với cường giả bậc này,bất luận cung kính như nào cũng không tính là đủÂm thanh trầm ổn của Hạ Nhất Minh vang lên:-Lệ tôn giả,tông chủ đại nhân nói thế nào,ngài có nguyện ý tới Bắc Cương không?Lệ Minh Huyên ánh mắt lạnh lùng đồng thời nhìn lại,bất quá khi thấy Bách Linh Bát sau lưng Hạ Nhất Minh như bảo tiêu,vẻ giận dữ đó đã không còn sót lại 1 chút nàoĐây không phải nàng yếu nhược ma từ nhỏ đã được bồi dưỡng tâm lý kính sợ cường giả thành thói quenTiêu chuẩn cơ bản này do cường giả trên thế giới này lập ra,bất luận là ai đều phải tuân thủ nó-Hạ tôn giả,mặc dù lão thân gặp được tông chủ quý phái, nhưng lão nhân gia nghĩ như nào lão thân làm sao mà đoán ra đượcLệ Minh Huyên bất đắc dĩ nóiHạ Nhất Minh nhất thời bật cười,ngẫm nghĩ nếu bản thân mình ở đó e rằng cũng không dám hỏi suy nghĩ của tông chủ đại nhânLê Minh Huyên vừa dứt lời đã nhìn bọn họ chắp tay nói-Nhiệm vụ của lão thân đã xong,cũng nên cáo từ trở lạiNgả Văn Bân nhíu mày nói:-Lệ tôn giả,ngươi từ ngàn dặm xa xôi tới đây,chưa nghỉ ngơi vài ngày sao đã vội đi,như vậy chẳng há để người ta nói Thiên trì nhất mạch không biết đãi khách hay saoLệ Minh Huyên khoát tay nói:-Đế Thích Thiên đại nhân của quý phái muốn ta mang tin tức trở lại,cấp bách như thế lão nhân sao dám trậm trễNgả Văn Bân nhất thời ngậm miệng,không dám nói 1 câu giữ lại nữaLệ Minh Huyên quay đầu nói:-Hạ tôn giả,ta biết ngươi lo lắng cho Lễ Huân,nhưng ta có thể cam đoan,nàng tại Bắc cương chúng ta hưởng thụ đãi ngộ bậc nhất,cho dù lão thân cũng không bằng,hơn nữa vài năm tới là thời điểm Lễ huân trùng kích vào tôn giả cảnh giới.Nếu ngươi muốn gặp nàng,xin hãy chờ qua vài năm,khi nàng tấn giai tôn giả,người tới Bắc cương tìm nàng cũng chưa muộnHạ Nhất Minh hừ nhẹ 1 tiếng nói:-Lê tôn giả,Lễ Huân khi nào có thể tấn giai tôn giảLê Minh Huyên trầm ngâm giây lát nói:-Nhanh thì 3 năm,chậm thì 5,6 năm nàng nhất định sẽ tấn giai thành Tôn giảHạ Nhất Minh thất kinh nói:-Ngài chắc chắn vậyHạ Nhất Minh có thể nhỡ rõ tình huống của Lễ Huân như nào,nếu muốn trong thời gian này tấn giai thành Tôn giả,có trời mới biết Bắc Cương làm như thế nàoLê Minh Huyên lặng lẽ cười nói:-Hạ tôn giả,nếu tập hợp tất cả các lực lượng chí cường trong thiên này không thể khiến cho Lễ Huân tấn giai lên tôn giả mới là chuyện lạHạ Nhất Minh mơ hồ hiểu hàm ý trong câu nói của Lệ Minh Huyên,trong đầu hắn có vô số ý nghĩ xuất hiện,chẳng lẽ yêu cầu cường giả các nơi tới Bắc CƯơng ngoại trừ việc Băng Hỏa đảo trong truyền thuyết còn liên quan tới Viên Lễ HuânBất quá những lời này không thích hợp để hắn hỏi lạiLệ Minh Huyên cùng Trác Văn Liêm không chần trừ nữa,bọn họ theo đường cũ đi xuống chân núiHạ Nhất Minh cùng Ngả Văn Bân liếc nhìn nhau,cũng thấy được trong mắt đối phương vẻ tò mò cùng kinh hãiTin tức Bắc cương mang tới thật sự rung độngĐối với bọn họ trên cơ bản việc này mang tới không nhiều quan hệ,nhưng cũng cảm nhận được áp lực không thở được,như vậy đối với những nhân vật đỉnh cấp kia,thực lực có thể trùng kích thần đạo sẽ như thế nào TMơ hồ bọn họ đều có cảm giác không ổnCó lẽ từ này về sau,thế giới sẽ không còn bình yên nữaThở dài 1 hơi,Ngả Văn bân đột nhiên nói:-Hạ huynh đê,chuyện này tốt nhất chúng ta không nên nói ra ngoàiHạ Nhất Minh do dự rồi gật đầu,chuyện này đối với hắn vạn lần đồng ýĐặc biệt giờ phút này khi nghe tin tức từ bắc cương,nếu trước khi mọi người tiến vào Sinh tử giới biết được,khẳng định nhân tâm sẽ rối bời,chuyện gì cũng có khả năng xảy raNgả Văn Bân xoay người,bất đắc dĩ noi:-Đi thôi,tình hình này phải nói dối 1 chút chơi thôiHạ Nhất Minh trợn tròn 2 mắt,khóc dở mếu dở nhìn Ngả Văn Bân,hắn cũng không nghĩ ra lão luôn nghiêm túc mà cũng có lúc hài hước như vậy,vẻ nặng nề cũng vơi bớt phần nàoHai người bọn họ sóng vai bước về lưng chừng núi,Bách Linh Bát đàng hoàng theo sau Hạ Nhất Minh,có lẽ chỉ duy nhất mình gã không quan tâm tới chuyện vừa rồiRất nhanh bọn họ đã tới được gian phòng kiaKhi bọn họ tiến vào,rất nhanh ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lạiHai người Ngả Văn Bân ra ngoài nghênh đón 1 canh giờ khiến mọi người sinh nghi,nếu không phải nơi này là địa phương quan trọng của Thiên trì nhất mạch,e rằng đã có phân nửa chạy ra hỏi có chuyện gìVẻ mặt Ngả Văn Bân tươi cười như trước,một chút tâm sự trong lòng cũng không bộc lộ ra-Các vị,lão phu tới chậm mong các vị thứ lỗiHoa Thụy Kim nhìn từ phia sau 2 người nói:-Ngả huynh,người từ Bắc Cương đâu:Ngả Văn Bân thở dài 1 tiếng nói:-Các vị,tại hạ có 1 tin tức rất không tốt muốn thông báo,lúc này hành trình tới Sinh tử giới,Bắc cương sẽ không có người tham giaTất cả mọi người nhất thời gật đầu,không ai cảm thấy ngạc nhiênSau khi không thấy người Bắc Cương,đa phần mọi người đã nhìn ra,lúc này chỉ chờ Ngả Văn Bân xác nhận mà thôiNgả Văn Bân nói tiếp:-Vì việc này lão phu mới cùng người từ Bắc cương nói chuyện một lúc,xin các vị thứ lỗiĐám người Mạc Vũ Phi cùng Hoa Kim Thụy đồng thời hiểu raNgười của các nơi khác không phải lần đầu gặp nhau,mắt thấy các tân tôn giả của các thế lực khác mà các tôn giả từ Bắc Cương không tới 1 aiNhư vậy bọn họ cũng không cảm thấy dễ chịu cho lắmNgả Văn Bân chỉ an ủi vài ba câu hiển nhiên có người tố khổ không ngớtĐôi mắt Hoa Kim Thụy nghưng trọng nói:-Nếu Bắc cương không tới 1 ai thì chúng ta có thể xuất phát sớm khôngNgả Văn Bân khẽ gật đầu nói:-Hoa huynh nói không sai,đã thế 3 ngày sau chúng ta lên đường tới sinh tử giới,được chứ?Mọi ng nhìn nhau,gật đầu đồng ý,trong mắt mỗi vị tôn giả đều không che giấu được vẻ kích động

Chương 641