Một quả núi lớn mênh mông, trong bóng đêm như ẩn như hiện. Trên đỉnh núi thoáng hiện một ánh lửa, khi đến gần thì có thể trông thấy một gian đại điện đơn sơ. Bên trong đại điện trống huếch trống hoác, trên tường có đốt mấy ngọn đèn đồng dùng dầu hỏa. Trong ánh đèn, một thiếu niên đội mũ bạc nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích. Thiếu niên này áng chừng mười sáu, mười bảy tuổi. Thân hình cao dong dỏng, mặt mũi tuấn tú, nhưng sắc mặt tái nhợt, không có chút huyết sắc nào. Khóe môi của hắn khẽ nhếch lên, mày kiếm nhăn tít. Ở trong cơn hôn mê mà hai tay vẫn còn xiết lại thật chặt, tựa hồ như đang phải chịu đựng những cơn đau đến cực độ. Ở trên ngực của hắn dính bê bết những vết máu, nhuộm đỏ cả một mảng lớn. Hiển nhiên là hắn bị thương không nhẹ. Chỉ nhìn quần áo trên người thiếu niên này là đủ biết hắn có thân phận phi phàm. Thế nhưng đang phải chịu vết thương nặng như vậy mà bên mình không có đến cả nửa người hầu hạ, cứ cô đơn như vậy bị ném ở trong đại điện, nhìn qua đủ thấy tình…
Chương 718: Hắc Ám Lôi Nham (1)
Thần TọaTác giả: Hoàng Phủ KỳTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngMột quả núi lớn mênh mông, trong bóng đêm như ẩn như hiện. Trên đỉnh núi thoáng hiện một ánh lửa, khi đến gần thì có thể trông thấy một gian đại điện đơn sơ. Bên trong đại điện trống huếch trống hoác, trên tường có đốt mấy ngọn đèn đồng dùng dầu hỏa. Trong ánh đèn, một thiếu niên đội mũ bạc nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích. Thiếu niên này áng chừng mười sáu, mười bảy tuổi. Thân hình cao dong dỏng, mặt mũi tuấn tú, nhưng sắc mặt tái nhợt, không có chút huyết sắc nào. Khóe môi của hắn khẽ nhếch lên, mày kiếm nhăn tít. Ở trong cơn hôn mê mà hai tay vẫn còn xiết lại thật chặt, tựa hồ như đang phải chịu đựng những cơn đau đến cực độ. Ở trên ngực của hắn dính bê bết những vết máu, nhuộm đỏ cả một mảng lớn. Hiển nhiên là hắn bị thương không nhẹ. Chỉ nhìn quần áo trên người thiếu niên này là đủ biết hắn có thân phận phi phàm. Thế nhưng đang phải chịu vết thương nặng như vậy mà bên mình không có đến cả nửa người hầu hạ, cứ cô đơn như vậy bị ném ở trong đại điện, nhìn qua đủ thấy tình… Lâm Hi tâm niệm vừa động, sau lưng hắn có hàn quang chợt lóe, rồi keng một tiếng, một đạo Pháp Kiếm lập tức bay ra. Sau khi nó tìm một vòng tròn trên không trung liền lập tức quay về đây.Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!!Pháp Kiếm đánh thật mạnh, vào lúc tiếp xúc với Tiểu Phản Đạn trận pháp liền rõ ràng phóng chậm lại, tựa như rơi vào một đầm lầy sền sệt vậy. Mũi kiếm có khả năng cảm giác được một cỗ lực cản rõ ràng.Bụp!Một tiếng vang nhỏ, Tiểu Phản Đạn trận pháp bên ngoài cơ thể Lâm Hi rốt cục không chịu nổi lực lượng của trận pháp đánh mạnh. Nguồn năng lượng bên trong bị suy kiệt, rồi bụp một tiếng, đám bùa chú tiên khí tầng tầng lớp lớp cấu thành trận pháp liên tục bị nghiền nát, trong chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa.Xoạt!Lâm Hi tâm niệm khẽ động, thu hồi Pháp Kiếm trở về, rồi treo ở sau lưng như trước.Mặc dù Tiểu Phản Đạn trận pháp không ngăn cản được Pháp Kiếm, nhưng trên mặt Lâm Hi nhưng không có bất cứ vẻ chán nản gì, ngược lại là hoàn toàn vui sướng.Cái Tiểu Phản Đạn trận pháp này chỉ là Lâm Hi lĩnh hội ra được hình dạng ấu trĩ căn bản nhất, nó ẩn chứa năng lượng cũng rất yếu ớt, cho nên không ngăn được Pháp Kiếm cũng là điều bình thường. Nhưng trận pháp đã phát huy tác dụng, liền chứng minh là hắn thành công.- Tiếp theo chính là hoàn thiện trận pháp này như thế nào, cùng với làm thế nào để cường hóa lực lượng của trận pháp.Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ, trong mắt hiện lên một tia sáng ngời rạng rỡ.Hoàn thành việc suy diễn Tiểu Phản Đạn trận pháp, vẫn còn chỉ là bước đi cơ bản đầu tiên.Suy diễn toàn bộ Trận pháp còn lâu mới có thể được nhìn nhận là chuyện đơn giản như vậy.Nếu muốn sử dụng loại trận pháp càng phù hợp hơn với đệ tử Tiên Đạo, hơn nữa lại còn phải phát huy tác dụng trong thực chiến thì chặng đường còn phải đi vẫn rất dài.Cho dù Lâm Hi là đệ tử với tài năng bẩm sinh khác thường như vậy thì cũng cần thời gian rất dài để mài dũa, nghiên cứu và lĩnh hội thêm.Con đường Tiên Đạo, chỉ có căn cơ vững chắc mới có thể phát huy ra được uy lực lớn lao. Nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn liền sáng tạo ra tuyệt học cường đại hàng đầu, là hoàn toàn không có khả năng.Đệ tử dẫu có thiên phú bẩm sinh cao tới đâu thì cũng là như vậy mà thôi.Đệ tử Tiên Đạo lúc tu luyện, luôn không tự giác được về thời gian trôi qua. Trong nháy mắt, chính là mười ngày đã qua.Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!Lâm Hi toàn thân chấn động, trong phút chốc, những con bùa chú tiên khí ngưng tụ thành Đại xiềng xích. Xoảng xoảng xoảng xoảng xoảng xoảng, nó giống như con mãng xà lớn phá thân chui ra. Đầu đuôi của nó nối thông với nhau ở trên không trung, hình thành những chiếc Tiểu Phản Đạn trận pháp.Mười hai con Tiểu Phản Đạn trận pháp tác dụng lẫn nhau, ở trong cơ thể Lâm Hi hình thành một Hệ Thống đầy đủ dày đặc đang rung động.- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!Dòng tiên khí như nước lũ dậy sóng, từ trong cơ thể Lâm Hi phá thân chui ra. Chúng tràn vào trong những Tiểu Phản Đạn trận pháp này. Trong nháy mắt, hư không lóe ra, một vầng hào quang mênh mông bắt đầu khuếch tán nở ra. Ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi chúng hình thành một Cái lồng khí hình trứng bán trong suốt.- Rắc rắc rắc!Tâm thần Lâm Hi khẽ động, hắn đứng dậy. Đôi mắt quét quanh một vòng, lập tức nhìn về phía chiếc sân rộng bên ngoài. Ở đó có một số đệ tử Chấp Pháp Điện đang lui tới, sau đó ánh mắt nhanh chóng rơi trên người một tên đệ tử vóc người gầy gò.Lộc cộc! Lộc cộc!Lâm Hi bước dài đi tới. Chỉ trong nháy mắt, liền đi tới bên rìa chiếc sân rộng.- Lâm sư huynh.Thấy Lâm Hi đi tới, tên đệ tử Chấp Pháp Điện ngây người ra, nhưng mà hắn nhanh chóng phản ứng lại, liền kính cẩn thi lễ.Chỉ một thời gian ngắn không có chú ý, số người lui tới trên Chấp Pháp Phong liền tăng thêm không ít đệ tử mới. Có rất nhiều đều là gương mặt xa lạ, nhưng mà tên đệ tử Chấp Pháp Điện trước mắt này thì Lâm Hi đã quen thuộc.- Triệu sư đệ, phiền toái ngươi nhanh chóng giúp ta một chút. Dùng chân khí của mình để công kích ta.Lâm Hi bảo.- A!Tên đệ tử Chấp Pháp Điện họ Triệu rõ ràng lấy làm kinh hãi.- A, ta quên giải thích. Đây là ta mới lĩnh hội trận pháp hàng đầu, ta muốn thử xem uy lực của nó. Cho nên muốn nhờ ngươi hỗ trợ.Lâm Hi cười nói.Nếu mà không giải thích rõ ràng, khó tránh khỏi làm cho người ta cảm giác có điều quái dị.- Thì ra là thế.Triệu Húc nghe vậy gật đầu, nhìn thoáng qua vòng bảo hộ tiên khí bên ngoài cơ thể Lâm Hi, lập tức hiểu được ý tứ của hắn.- Mãng Long Tham Thủy (Mãng long thăm dò nước)!Trong một tiếng chợt quát đột ngột, một đạo pháp lực như dòng nước lũ xanh xanh ầm ào vô tận phá không bay ra. Nó đập mãnh liệt vào trên Phản Đạn trận pháp ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi.Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!Trong ánh mắt khiếp sợ, Triệu Húc vừa mới phát ra pháp lực thì bỗng đột nhiên hắn bắn ngược mà lộn nhào bay về phía sau, phảng phất như một viên đạn pháo. Rồi cứ thế mà lăn Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! lại đây.- Như thế nào vậy?Triệu Húc bị dọa cho hoảng sợ, hoàn toàn không ngờ rằng lại có loại tình cảnh này. May là hắn cũng không dốc hết toàn lực trong lần này, cho nên thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc nhờ kịp thời lăn người tránh trước. Dòng chân khí bắn ngược nện Ầm! Ầm! Ầm! vào một tấm bia Thanh Đồng lớn trên sân Chấp Pháp, rồi tiêu tan thành vô hình.Đám đệ tử Chấp Pháp Điện ở bên rìa sân rộng, những người đang trên đường đi qua nơi này, những kẻ đang bận rộn dọn dẹp nhà cửa đền đài bỏ hoang trên núi... nay thấy một màn như vậy thì cũng đều bị dọa đến hoảng sợ.- Lâm sư huynh, đây là tuyệt học gì của huynh? Lại có thể bắn ngược toàn bộ công kích?Triệu Húc lấy làm kinh hãi.- Ha ha, đây không phải tuyệt học, là trận pháp. Ta dùng chân khí suy luận ra. Lại đây, Triệu sư đệ, ngươi thử lại xem lần nữa. Lần này dốc toàn lực mà ra tay.Lâm Hi nhắc.- Vâng, sư huynh. Xin thứ cho sư đệ vô lễ.Triệu Húc kích động.Đệ tử Tiên Đạo đều có thể hình thành Khí tường để chống cự lại công kích nhất định. Nhưng Cái lồng khí ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi lại có thể bắn ngược công kích, cũng là chuyện nghe những điều chưa từng nghe.Triệu Húc cũng muốn thử xem, Trận pháp trong miệng Lâm Hi có phải thật sự lợi hại đến như vậy hay không.Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!Sau lưng Triệu Húc mơ hồ hiện ra ảo ảnh của một con cự thú lông rậm, theo sau ầm ầm một tràng. Một cỗ pháp lực hùng hồn như nước lũ, mênh mông cuồn cuộn với khí thế dời núi lấp biển, nó xẹt qua không gian hơn mười trượng rồi đánh mãnh liệt vào trên trận pháp hộ thể của Lâm Hi.- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!Mười hai tòa Tiểu Phản Đạn trận pháp bên ngoài cơ thể Lâm Hi đồng thời vận chuyển. Những luồng năng lượng như dòng nước lũ vận chuyển không ngớt. Đạo pháp lực cường đại như nước lũ đó đánh đến mười hai tòa Tiểu Phản Đạn trận pháp vây bên ngoài cơ thể Lâm Hi. Lập tức nó bị đè xuống thật sâu, hình thành rõ ràng một vết lõm sâu thật lớn.
Thần TọaTác giả: Hoàng Phủ KỳTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngMột quả núi lớn mênh mông, trong bóng đêm như ẩn như hiện. Trên đỉnh núi thoáng hiện một ánh lửa, khi đến gần thì có thể trông thấy một gian đại điện đơn sơ. Bên trong đại điện trống huếch trống hoác, trên tường có đốt mấy ngọn đèn đồng dùng dầu hỏa. Trong ánh đèn, một thiếu niên đội mũ bạc nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích. Thiếu niên này áng chừng mười sáu, mười bảy tuổi. Thân hình cao dong dỏng, mặt mũi tuấn tú, nhưng sắc mặt tái nhợt, không có chút huyết sắc nào. Khóe môi của hắn khẽ nhếch lên, mày kiếm nhăn tít. Ở trong cơn hôn mê mà hai tay vẫn còn xiết lại thật chặt, tựa hồ như đang phải chịu đựng những cơn đau đến cực độ. Ở trên ngực của hắn dính bê bết những vết máu, nhuộm đỏ cả một mảng lớn. Hiển nhiên là hắn bị thương không nhẹ. Chỉ nhìn quần áo trên người thiếu niên này là đủ biết hắn có thân phận phi phàm. Thế nhưng đang phải chịu vết thương nặng như vậy mà bên mình không có đến cả nửa người hầu hạ, cứ cô đơn như vậy bị ném ở trong đại điện, nhìn qua đủ thấy tình… Lâm Hi tâm niệm vừa động, sau lưng hắn có hàn quang chợt lóe, rồi keng một tiếng, một đạo Pháp Kiếm lập tức bay ra. Sau khi nó tìm một vòng tròn trên không trung liền lập tức quay về đây.Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!!Pháp Kiếm đánh thật mạnh, vào lúc tiếp xúc với Tiểu Phản Đạn trận pháp liền rõ ràng phóng chậm lại, tựa như rơi vào một đầm lầy sền sệt vậy. Mũi kiếm có khả năng cảm giác được một cỗ lực cản rõ ràng.Bụp!Một tiếng vang nhỏ, Tiểu Phản Đạn trận pháp bên ngoài cơ thể Lâm Hi rốt cục không chịu nổi lực lượng của trận pháp đánh mạnh. Nguồn năng lượng bên trong bị suy kiệt, rồi bụp một tiếng, đám bùa chú tiên khí tầng tầng lớp lớp cấu thành trận pháp liên tục bị nghiền nát, trong chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa.Xoạt!Lâm Hi tâm niệm khẽ động, thu hồi Pháp Kiếm trở về, rồi treo ở sau lưng như trước.Mặc dù Tiểu Phản Đạn trận pháp không ngăn cản được Pháp Kiếm, nhưng trên mặt Lâm Hi nhưng không có bất cứ vẻ chán nản gì, ngược lại là hoàn toàn vui sướng.Cái Tiểu Phản Đạn trận pháp này chỉ là Lâm Hi lĩnh hội ra được hình dạng ấu trĩ căn bản nhất, nó ẩn chứa năng lượng cũng rất yếu ớt, cho nên không ngăn được Pháp Kiếm cũng là điều bình thường. Nhưng trận pháp đã phát huy tác dụng, liền chứng minh là hắn thành công.- Tiếp theo chính là hoàn thiện trận pháp này như thế nào, cùng với làm thế nào để cường hóa lực lượng của trận pháp.Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ, trong mắt hiện lên một tia sáng ngời rạng rỡ.Hoàn thành việc suy diễn Tiểu Phản Đạn trận pháp, vẫn còn chỉ là bước đi cơ bản đầu tiên.Suy diễn toàn bộ Trận pháp còn lâu mới có thể được nhìn nhận là chuyện đơn giản như vậy.Nếu muốn sử dụng loại trận pháp càng phù hợp hơn với đệ tử Tiên Đạo, hơn nữa lại còn phải phát huy tác dụng trong thực chiến thì chặng đường còn phải đi vẫn rất dài.Cho dù Lâm Hi là đệ tử với tài năng bẩm sinh khác thường như vậy thì cũng cần thời gian rất dài để mài dũa, nghiên cứu và lĩnh hội thêm.Con đường Tiên Đạo, chỉ có căn cơ vững chắc mới có thể phát huy ra được uy lực lớn lao. Nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn liền sáng tạo ra tuyệt học cường đại hàng đầu, là hoàn toàn không có khả năng.Đệ tử dẫu có thiên phú bẩm sinh cao tới đâu thì cũng là như vậy mà thôi.Đệ tử Tiên Đạo lúc tu luyện, luôn không tự giác được về thời gian trôi qua. Trong nháy mắt, chính là mười ngày đã qua.Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!Lâm Hi toàn thân chấn động, trong phút chốc, những con bùa chú tiên khí ngưng tụ thành Đại xiềng xích. Xoảng xoảng xoảng xoảng xoảng xoảng, nó giống như con mãng xà lớn phá thân chui ra. Đầu đuôi của nó nối thông với nhau ở trên không trung, hình thành những chiếc Tiểu Phản Đạn trận pháp.Mười hai con Tiểu Phản Đạn trận pháp tác dụng lẫn nhau, ở trong cơ thể Lâm Hi hình thành một Hệ Thống đầy đủ dày đặc đang rung động.- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!Dòng tiên khí như nước lũ dậy sóng, từ trong cơ thể Lâm Hi phá thân chui ra. Chúng tràn vào trong những Tiểu Phản Đạn trận pháp này. Trong nháy mắt, hư không lóe ra, một vầng hào quang mênh mông bắt đầu khuếch tán nở ra. Ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi chúng hình thành một Cái lồng khí hình trứng bán trong suốt.- Rắc rắc rắc!Tâm thần Lâm Hi khẽ động, hắn đứng dậy. Đôi mắt quét quanh một vòng, lập tức nhìn về phía chiếc sân rộng bên ngoài. Ở đó có một số đệ tử Chấp Pháp Điện đang lui tới, sau đó ánh mắt nhanh chóng rơi trên người một tên đệ tử vóc người gầy gò.Lộc cộc! Lộc cộc!Lâm Hi bước dài đi tới. Chỉ trong nháy mắt, liền đi tới bên rìa chiếc sân rộng.- Lâm sư huynh.Thấy Lâm Hi đi tới, tên đệ tử Chấp Pháp Điện ngây người ra, nhưng mà hắn nhanh chóng phản ứng lại, liền kính cẩn thi lễ.Chỉ một thời gian ngắn không có chú ý, số người lui tới trên Chấp Pháp Phong liền tăng thêm không ít đệ tử mới. Có rất nhiều đều là gương mặt xa lạ, nhưng mà tên đệ tử Chấp Pháp Điện trước mắt này thì Lâm Hi đã quen thuộc.- Triệu sư đệ, phiền toái ngươi nhanh chóng giúp ta một chút. Dùng chân khí của mình để công kích ta.Lâm Hi bảo.- A!Tên đệ tử Chấp Pháp Điện họ Triệu rõ ràng lấy làm kinh hãi.- A, ta quên giải thích. Đây là ta mới lĩnh hội trận pháp hàng đầu, ta muốn thử xem uy lực của nó. Cho nên muốn nhờ ngươi hỗ trợ.Lâm Hi cười nói.Nếu mà không giải thích rõ ràng, khó tránh khỏi làm cho người ta cảm giác có điều quái dị.- Thì ra là thế.Triệu Húc nghe vậy gật đầu, nhìn thoáng qua vòng bảo hộ tiên khí bên ngoài cơ thể Lâm Hi, lập tức hiểu được ý tứ của hắn.- Mãng Long Tham Thủy (Mãng long thăm dò nước)!Trong một tiếng chợt quát đột ngột, một đạo pháp lực như dòng nước lũ xanh xanh ầm ào vô tận phá không bay ra. Nó đập mãnh liệt vào trên Phản Đạn trận pháp ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi.Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!Trong ánh mắt khiếp sợ, Triệu Húc vừa mới phát ra pháp lực thì bỗng đột nhiên hắn bắn ngược mà lộn nhào bay về phía sau, phảng phất như một viên đạn pháo. Rồi cứ thế mà lăn Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! lại đây.- Như thế nào vậy?Triệu Húc bị dọa cho hoảng sợ, hoàn toàn không ngờ rằng lại có loại tình cảnh này. May là hắn cũng không dốc hết toàn lực trong lần này, cho nên thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc nhờ kịp thời lăn người tránh trước. Dòng chân khí bắn ngược nện Ầm! Ầm! Ầm! vào một tấm bia Thanh Đồng lớn trên sân Chấp Pháp, rồi tiêu tan thành vô hình.Đám đệ tử Chấp Pháp Điện ở bên rìa sân rộng, những người đang trên đường đi qua nơi này, những kẻ đang bận rộn dọn dẹp nhà cửa đền đài bỏ hoang trên núi... nay thấy một màn như vậy thì cũng đều bị dọa đến hoảng sợ.- Lâm sư huynh, đây là tuyệt học gì của huynh? Lại có thể bắn ngược toàn bộ công kích?Triệu Húc lấy làm kinh hãi.- Ha ha, đây không phải tuyệt học, là trận pháp. Ta dùng chân khí suy luận ra. Lại đây, Triệu sư đệ, ngươi thử lại xem lần nữa. Lần này dốc toàn lực mà ra tay.Lâm Hi nhắc.- Vâng, sư huynh. Xin thứ cho sư đệ vô lễ.Triệu Húc kích động.Đệ tử Tiên Đạo đều có thể hình thành Khí tường để chống cự lại công kích nhất định. Nhưng Cái lồng khí ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi lại có thể bắn ngược công kích, cũng là chuyện nghe những điều chưa từng nghe.Triệu Húc cũng muốn thử xem, Trận pháp trong miệng Lâm Hi có phải thật sự lợi hại đến như vậy hay không.Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!Sau lưng Triệu Húc mơ hồ hiện ra ảo ảnh của một con cự thú lông rậm, theo sau ầm ầm một tràng. Một cỗ pháp lực hùng hồn như nước lũ, mênh mông cuồn cuộn với khí thế dời núi lấp biển, nó xẹt qua không gian hơn mười trượng rồi đánh mãnh liệt vào trên trận pháp hộ thể của Lâm Hi.- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!Mười hai tòa Tiểu Phản Đạn trận pháp bên ngoài cơ thể Lâm Hi đồng thời vận chuyển. Những luồng năng lượng như dòng nước lũ vận chuyển không ngớt. Đạo pháp lực cường đại như nước lũ đó đánh đến mười hai tòa Tiểu Phản Đạn trận pháp vây bên ngoài cơ thể Lâm Hi. Lập tức nó bị đè xuống thật sâu, hình thành rõ ràng một vết lõm sâu thật lớn.
Thần TọaTác giả: Hoàng Phủ KỳTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngMột quả núi lớn mênh mông, trong bóng đêm như ẩn như hiện. Trên đỉnh núi thoáng hiện một ánh lửa, khi đến gần thì có thể trông thấy một gian đại điện đơn sơ. Bên trong đại điện trống huếch trống hoác, trên tường có đốt mấy ngọn đèn đồng dùng dầu hỏa. Trong ánh đèn, một thiếu niên đội mũ bạc nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích. Thiếu niên này áng chừng mười sáu, mười bảy tuổi. Thân hình cao dong dỏng, mặt mũi tuấn tú, nhưng sắc mặt tái nhợt, không có chút huyết sắc nào. Khóe môi của hắn khẽ nhếch lên, mày kiếm nhăn tít. Ở trong cơn hôn mê mà hai tay vẫn còn xiết lại thật chặt, tựa hồ như đang phải chịu đựng những cơn đau đến cực độ. Ở trên ngực của hắn dính bê bết những vết máu, nhuộm đỏ cả một mảng lớn. Hiển nhiên là hắn bị thương không nhẹ. Chỉ nhìn quần áo trên người thiếu niên này là đủ biết hắn có thân phận phi phàm. Thế nhưng đang phải chịu vết thương nặng như vậy mà bên mình không có đến cả nửa người hầu hạ, cứ cô đơn như vậy bị ném ở trong đại điện, nhìn qua đủ thấy tình… Lâm Hi tâm niệm vừa động, sau lưng hắn có hàn quang chợt lóe, rồi keng một tiếng, một đạo Pháp Kiếm lập tức bay ra. Sau khi nó tìm một vòng tròn trên không trung liền lập tức quay về đây.Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!!Pháp Kiếm đánh thật mạnh, vào lúc tiếp xúc với Tiểu Phản Đạn trận pháp liền rõ ràng phóng chậm lại, tựa như rơi vào một đầm lầy sền sệt vậy. Mũi kiếm có khả năng cảm giác được một cỗ lực cản rõ ràng.Bụp!Một tiếng vang nhỏ, Tiểu Phản Đạn trận pháp bên ngoài cơ thể Lâm Hi rốt cục không chịu nổi lực lượng của trận pháp đánh mạnh. Nguồn năng lượng bên trong bị suy kiệt, rồi bụp một tiếng, đám bùa chú tiên khí tầng tầng lớp lớp cấu thành trận pháp liên tục bị nghiền nát, trong chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa.Xoạt!Lâm Hi tâm niệm khẽ động, thu hồi Pháp Kiếm trở về, rồi treo ở sau lưng như trước.Mặc dù Tiểu Phản Đạn trận pháp không ngăn cản được Pháp Kiếm, nhưng trên mặt Lâm Hi nhưng không có bất cứ vẻ chán nản gì, ngược lại là hoàn toàn vui sướng.Cái Tiểu Phản Đạn trận pháp này chỉ là Lâm Hi lĩnh hội ra được hình dạng ấu trĩ căn bản nhất, nó ẩn chứa năng lượng cũng rất yếu ớt, cho nên không ngăn được Pháp Kiếm cũng là điều bình thường. Nhưng trận pháp đã phát huy tác dụng, liền chứng minh là hắn thành công.- Tiếp theo chính là hoàn thiện trận pháp này như thế nào, cùng với làm thế nào để cường hóa lực lượng của trận pháp.Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ, trong mắt hiện lên một tia sáng ngời rạng rỡ.Hoàn thành việc suy diễn Tiểu Phản Đạn trận pháp, vẫn còn chỉ là bước đi cơ bản đầu tiên.Suy diễn toàn bộ Trận pháp còn lâu mới có thể được nhìn nhận là chuyện đơn giản như vậy.Nếu muốn sử dụng loại trận pháp càng phù hợp hơn với đệ tử Tiên Đạo, hơn nữa lại còn phải phát huy tác dụng trong thực chiến thì chặng đường còn phải đi vẫn rất dài.Cho dù Lâm Hi là đệ tử với tài năng bẩm sinh khác thường như vậy thì cũng cần thời gian rất dài để mài dũa, nghiên cứu và lĩnh hội thêm.Con đường Tiên Đạo, chỉ có căn cơ vững chắc mới có thể phát huy ra được uy lực lớn lao. Nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn liền sáng tạo ra tuyệt học cường đại hàng đầu, là hoàn toàn không có khả năng.Đệ tử dẫu có thiên phú bẩm sinh cao tới đâu thì cũng là như vậy mà thôi.Đệ tử Tiên Đạo lúc tu luyện, luôn không tự giác được về thời gian trôi qua. Trong nháy mắt, chính là mười ngày đã qua.Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!Lâm Hi toàn thân chấn động, trong phút chốc, những con bùa chú tiên khí ngưng tụ thành Đại xiềng xích. Xoảng xoảng xoảng xoảng xoảng xoảng, nó giống như con mãng xà lớn phá thân chui ra. Đầu đuôi của nó nối thông với nhau ở trên không trung, hình thành những chiếc Tiểu Phản Đạn trận pháp.Mười hai con Tiểu Phản Đạn trận pháp tác dụng lẫn nhau, ở trong cơ thể Lâm Hi hình thành một Hệ Thống đầy đủ dày đặc đang rung động.- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!Dòng tiên khí như nước lũ dậy sóng, từ trong cơ thể Lâm Hi phá thân chui ra. Chúng tràn vào trong những Tiểu Phản Đạn trận pháp này. Trong nháy mắt, hư không lóe ra, một vầng hào quang mênh mông bắt đầu khuếch tán nở ra. Ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi chúng hình thành một Cái lồng khí hình trứng bán trong suốt.- Rắc rắc rắc!Tâm thần Lâm Hi khẽ động, hắn đứng dậy. Đôi mắt quét quanh một vòng, lập tức nhìn về phía chiếc sân rộng bên ngoài. Ở đó có một số đệ tử Chấp Pháp Điện đang lui tới, sau đó ánh mắt nhanh chóng rơi trên người một tên đệ tử vóc người gầy gò.Lộc cộc! Lộc cộc!Lâm Hi bước dài đi tới. Chỉ trong nháy mắt, liền đi tới bên rìa chiếc sân rộng.- Lâm sư huynh.Thấy Lâm Hi đi tới, tên đệ tử Chấp Pháp Điện ngây người ra, nhưng mà hắn nhanh chóng phản ứng lại, liền kính cẩn thi lễ.Chỉ một thời gian ngắn không có chú ý, số người lui tới trên Chấp Pháp Phong liền tăng thêm không ít đệ tử mới. Có rất nhiều đều là gương mặt xa lạ, nhưng mà tên đệ tử Chấp Pháp Điện trước mắt này thì Lâm Hi đã quen thuộc.- Triệu sư đệ, phiền toái ngươi nhanh chóng giúp ta một chút. Dùng chân khí của mình để công kích ta.Lâm Hi bảo.- A!Tên đệ tử Chấp Pháp Điện họ Triệu rõ ràng lấy làm kinh hãi.- A, ta quên giải thích. Đây là ta mới lĩnh hội trận pháp hàng đầu, ta muốn thử xem uy lực của nó. Cho nên muốn nhờ ngươi hỗ trợ.Lâm Hi cười nói.Nếu mà không giải thích rõ ràng, khó tránh khỏi làm cho người ta cảm giác có điều quái dị.- Thì ra là thế.Triệu Húc nghe vậy gật đầu, nhìn thoáng qua vòng bảo hộ tiên khí bên ngoài cơ thể Lâm Hi, lập tức hiểu được ý tứ của hắn.- Mãng Long Tham Thủy (Mãng long thăm dò nước)!Trong một tiếng chợt quát đột ngột, một đạo pháp lực như dòng nước lũ xanh xanh ầm ào vô tận phá không bay ra. Nó đập mãnh liệt vào trên Phản Đạn trận pháp ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi.Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!Trong ánh mắt khiếp sợ, Triệu Húc vừa mới phát ra pháp lực thì bỗng đột nhiên hắn bắn ngược mà lộn nhào bay về phía sau, phảng phất như một viên đạn pháo. Rồi cứ thế mà lăn Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! lại đây.- Như thế nào vậy?Triệu Húc bị dọa cho hoảng sợ, hoàn toàn không ngờ rằng lại có loại tình cảnh này. May là hắn cũng không dốc hết toàn lực trong lần này, cho nên thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc nhờ kịp thời lăn người tránh trước. Dòng chân khí bắn ngược nện Ầm! Ầm! Ầm! vào một tấm bia Thanh Đồng lớn trên sân Chấp Pháp, rồi tiêu tan thành vô hình.Đám đệ tử Chấp Pháp Điện ở bên rìa sân rộng, những người đang trên đường đi qua nơi này, những kẻ đang bận rộn dọn dẹp nhà cửa đền đài bỏ hoang trên núi... nay thấy một màn như vậy thì cũng đều bị dọa đến hoảng sợ.- Lâm sư huynh, đây là tuyệt học gì của huynh? Lại có thể bắn ngược toàn bộ công kích?Triệu Húc lấy làm kinh hãi.- Ha ha, đây không phải tuyệt học, là trận pháp. Ta dùng chân khí suy luận ra. Lại đây, Triệu sư đệ, ngươi thử lại xem lần nữa. Lần này dốc toàn lực mà ra tay.Lâm Hi nhắc.- Vâng, sư huynh. Xin thứ cho sư đệ vô lễ.Triệu Húc kích động.Đệ tử Tiên Đạo đều có thể hình thành Khí tường để chống cự lại công kích nhất định. Nhưng Cái lồng khí ở bên ngoài cơ thể Lâm Hi lại có thể bắn ngược công kích, cũng là chuyện nghe những điều chưa từng nghe.Triệu Húc cũng muốn thử xem, Trận pháp trong miệng Lâm Hi có phải thật sự lợi hại đến như vậy hay không.Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!Sau lưng Triệu Húc mơ hồ hiện ra ảo ảnh của một con cự thú lông rậm, theo sau ầm ầm một tràng. Một cỗ pháp lực hùng hồn như nước lũ, mênh mông cuồn cuộn với khí thế dời núi lấp biển, nó xẹt qua không gian hơn mười trượng rồi đánh mãnh liệt vào trên trận pháp hộ thể của Lâm Hi.- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!Mười hai tòa Tiểu Phản Đạn trận pháp bên ngoài cơ thể Lâm Hi đồng thời vận chuyển. Những luồng năng lượng như dòng nước lũ vận chuyển không ngớt. Đạo pháp lực cường đại như nước lũ đó đánh đến mười hai tòa Tiểu Phản Đạn trận pháp vây bên ngoài cơ thể Lâm Hi. Lập tức nó bị đè xuống thật sâu, hình thành rõ ràng một vết lõm sâu thật lớn.