Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 2646

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2646Tần Tuyết nhìn Diệp Quân, cười giễu cợt: “Thì ra ta mới là một vai hề”.Diệp Quân không nói gì mà đi về phía xa.Tần Tuyết nhìn Diệp Quân đang đến gần, cô ta chậm rãi nhắm mắt lại, nhưng sau đó, cô ta cau mày, vì cô ta phát hiện Diệp Quân lại đi vòng qua người mình rồi đi về phía xa.Tần Tuyết ngây người, sau đó cô ta hỏi: “Tại sao?”Diệp Quân không dừng lại.Tần Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Tại sao không giết ta?”Diệp Quân ở phía xa vẫn không dừng bước.Tần Tuyết lại nói: “Ta biết chắc chắn ngươi rất hối hận vì trước đây đã cứu ta, ngươi…”Diệp Quân dừng bước, hắn lắc đầu: “Ta không hối hận vì cứu cô, ngày đó, đừng nói là cô, dù có là một con chó thì ta vẫn sẽ cứu”.Dứt lời, hắn tiếp tục đi về phía xa, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối đường.Tần Tuyết ngây người tại chỗ, sau đó, cô ta chợt cười to, cười rất điên cuồng, cũng rất thê lương…Thì ra cô ta đã xem trọng bản thân mình quá.Trong lòng người đàn ông đó chưa từng xem cô ta ra gì.Đừng nói là cô ta, dù là một con chó người đàn ông đó cũng sẽ cứu.Cô ta biết người đàn ông kia nói thật.Lúc này, cô ta rất mong Diệp Quân sẽ tức giận, sau đó giết cô ta…Nhưng người đàn ông kia lại xem thường cô ta… Thật sự coi thường, thậm chí ngay cả chút tức giận cũng không có……Ở một nơi khác, sau khi Tông chủ Vũ Hoá Tông dẫn mọi người rời đi, trên mặt ông ta lập tức có mồ hôi lạnh chảy xuống.Một trưởng lão bên cạnh ông ta trầm giọng nói: “Tông chủ…”Tông chủ Vũ Hoá Tông quay đầu nhìn về phía sau, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè.Trưởng lão kia muốn nói lại thôi.Tông chủ Vũ Hoá Tông bình tĩnh cất lời: “Có phải thấy nghi ngờ lắm không?”Trưởng lão vội gật đầu.Không chỉ ông ta mà cao thủ Vũ Hoá Tông xung quanh đều rất nghi ngờ.Nét mặt Tông chủ Vũ Hoá Tông chợt trở nên lạnh lẽo: “Tần Tuyết chết tiệt kia suýt đã khiến ta hiểu lầm”.Trưởng lão khó hiểu: “Tông chủ, lời này có ý gì?”Tông chủ Vũ Hoá Tông trầm giọng nói: “Ngươi không cảm thấy thiếu niên kia không tầm thường à?”Trưởng lão thoáng do dự, sau đó hỏi ngược lại: “Không tầm thường?”“Ngu ngốc!”Tông chủ Vũ Hoá Tông chợt nổi giận: “Ngươi có thể đừng chỉ biết tu luyện, đọc sách nhiều chút không?”Trưởng lão: “…”Tông chủ Vũ Hoá Tông trầm giọng nói: “Ngươi không phát hiện à? Lúc nhìn thấy chúng ta, thiếu niên kia không căng thẳng chút nào, đây là biểu hiện một người bình thường nên có à?”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2646Tần Tuyết nhìn Diệp Quân, cười giễu cợt: “Thì ra ta mới là một vai hề”.Diệp Quân không nói gì mà đi về phía xa.Tần Tuyết nhìn Diệp Quân đang đến gần, cô ta chậm rãi nhắm mắt lại, nhưng sau đó, cô ta cau mày, vì cô ta phát hiện Diệp Quân lại đi vòng qua người mình rồi đi về phía xa.Tần Tuyết ngây người, sau đó cô ta hỏi: “Tại sao?”Diệp Quân không dừng lại.Tần Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Tại sao không giết ta?”Diệp Quân ở phía xa vẫn không dừng bước.Tần Tuyết lại nói: “Ta biết chắc chắn ngươi rất hối hận vì trước đây đã cứu ta, ngươi…”Diệp Quân dừng bước, hắn lắc đầu: “Ta không hối hận vì cứu cô, ngày đó, đừng nói là cô, dù có là một con chó thì ta vẫn sẽ cứu”.Dứt lời, hắn tiếp tục đi về phía xa, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối đường.Tần Tuyết ngây người tại chỗ, sau đó, cô ta chợt cười to, cười rất điên cuồng, cũng rất thê lương…Thì ra cô ta đã xem trọng bản thân mình quá.Trong lòng người đàn ông đó chưa từng xem cô ta ra gì.Đừng nói là cô ta, dù là một con chó người đàn ông đó cũng sẽ cứu.Cô ta biết người đàn ông kia nói thật.Lúc này, cô ta rất mong Diệp Quân sẽ tức giận, sau đó giết cô ta…Nhưng người đàn ông kia lại xem thường cô ta… Thật sự coi thường, thậm chí ngay cả chút tức giận cũng không có……Ở một nơi khác, sau khi Tông chủ Vũ Hoá Tông dẫn mọi người rời đi, trên mặt ông ta lập tức có mồ hôi lạnh chảy xuống.Một trưởng lão bên cạnh ông ta trầm giọng nói: “Tông chủ…”Tông chủ Vũ Hoá Tông quay đầu nhìn về phía sau, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè.Trưởng lão kia muốn nói lại thôi.Tông chủ Vũ Hoá Tông bình tĩnh cất lời: “Có phải thấy nghi ngờ lắm không?”Trưởng lão vội gật đầu.Không chỉ ông ta mà cao thủ Vũ Hoá Tông xung quanh đều rất nghi ngờ.Nét mặt Tông chủ Vũ Hoá Tông chợt trở nên lạnh lẽo: “Tần Tuyết chết tiệt kia suýt đã khiến ta hiểu lầm”.Trưởng lão khó hiểu: “Tông chủ, lời này có ý gì?”Tông chủ Vũ Hoá Tông trầm giọng nói: “Ngươi không cảm thấy thiếu niên kia không tầm thường à?”Trưởng lão thoáng do dự, sau đó hỏi ngược lại: “Không tầm thường?”“Ngu ngốc!”Tông chủ Vũ Hoá Tông chợt nổi giận: “Ngươi có thể đừng chỉ biết tu luyện, đọc sách nhiều chút không?”Trưởng lão: “…”Tông chủ Vũ Hoá Tông trầm giọng nói: “Ngươi không phát hiện à? Lúc nhìn thấy chúng ta, thiếu niên kia không căng thẳng chút nào, đây là biểu hiện một người bình thường nên có à?”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2646Tần Tuyết nhìn Diệp Quân, cười giễu cợt: “Thì ra ta mới là một vai hề”.Diệp Quân không nói gì mà đi về phía xa.Tần Tuyết nhìn Diệp Quân đang đến gần, cô ta chậm rãi nhắm mắt lại, nhưng sau đó, cô ta cau mày, vì cô ta phát hiện Diệp Quân lại đi vòng qua người mình rồi đi về phía xa.Tần Tuyết ngây người, sau đó cô ta hỏi: “Tại sao?”Diệp Quân không dừng lại.Tần Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Tại sao không giết ta?”Diệp Quân ở phía xa vẫn không dừng bước.Tần Tuyết lại nói: “Ta biết chắc chắn ngươi rất hối hận vì trước đây đã cứu ta, ngươi…”Diệp Quân dừng bước, hắn lắc đầu: “Ta không hối hận vì cứu cô, ngày đó, đừng nói là cô, dù có là một con chó thì ta vẫn sẽ cứu”.Dứt lời, hắn tiếp tục đi về phía xa, chẳng mấy chốc đã biến mất ở cuối đường.Tần Tuyết ngây người tại chỗ, sau đó, cô ta chợt cười to, cười rất điên cuồng, cũng rất thê lương…Thì ra cô ta đã xem trọng bản thân mình quá.Trong lòng người đàn ông đó chưa từng xem cô ta ra gì.Đừng nói là cô ta, dù là một con chó người đàn ông đó cũng sẽ cứu.Cô ta biết người đàn ông kia nói thật.Lúc này, cô ta rất mong Diệp Quân sẽ tức giận, sau đó giết cô ta…Nhưng người đàn ông kia lại xem thường cô ta… Thật sự coi thường, thậm chí ngay cả chút tức giận cũng không có……Ở một nơi khác, sau khi Tông chủ Vũ Hoá Tông dẫn mọi người rời đi, trên mặt ông ta lập tức có mồ hôi lạnh chảy xuống.Một trưởng lão bên cạnh ông ta trầm giọng nói: “Tông chủ…”Tông chủ Vũ Hoá Tông quay đầu nhìn về phía sau, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè.Trưởng lão kia muốn nói lại thôi.Tông chủ Vũ Hoá Tông bình tĩnh cất lời: “Có phải thấy nghi ngờ lắm không?”Trưởng lão vội gật đầu.Không chỉ ông ta mà cao thủ Vũ Hoá Tông xung quanh đều rất nghi ngờ.Nét mặt Tông chủ Vũ Hoá Tông chợt trở nên lạnh lẽo: “Tần Tuyết chết tiệt kia suýt đã khiến ta hiểu lầm”.Trưởng lão khó hiểu: “Tông chủ, lời này có ý gì?”Tông chủ Vũ Hoá Tông trầm giọng nói: “Ngươi không cảm thấy thiếu niên kia không tầm thường à?”Trưởng lão thoáng do dự, sau đó hỏi ngược lại: “Không tầm thường?”“Ngu ngốc!”Tông chủ Vũ Hoá Tông chợt nổi giận: “Ngươi có thể đừng chỉ biết tu luyện, đọc sách nhiều chút không?”Trưởng lão: “…”Tông chủ Vũ Hoá Tông trầm giọng nói: “Ngươi không phát hiện à? Lúc nhìn thấy chúng ta, thiếu niên kia không căng thẳng chút nào, đây là biểu hiện một người bình thường nên có à?”

Chương 2646