Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 2717
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2717Ầm!Tuế Nguyệt trường hà bắt đầu sôi trào bốn phía, sau đó một hư ảnh xuất hiện trước mặt mấy người Trần Du.Người đó chính là Tuế Nguyệt Chi Chủ.Trần Du nhìn chằm chằm Tuế Nguyệt Chi Chủ: “Có biết Diệp Quân không?”Tuế Nguyệt Chi Chủ thoáng sửng sốt, sau đó đáp: “Biết…”Trần Du lạnh lùng hỏi: “Nhà của người này ở đâu?”Tuế Nguyệt Chi Chủ trả lời Trần Du: “Huyền Hoàng Giới”.Trần Du gật đầu: “Dẫn đường đi”.Tuế Nguyệt Chi Chủ hơi chần chừ, sau đó nói: “Không biết các hạ muốn đi đến Huyền Hoàng Giới để làm gì?”Trần Du thản nhiên nhìn Tuế Nguyệt Chi Chủ: “Đừng hỏi nhiều”.Tuế Nguyệt Chi Chủ: “…”Cứ thế dưới sự hướng dẫn của Tuế Nguyệt Chi Chủ, mọi người đi đến Huyền Hoàng Giới.Dọc đường đi Tuế Nguyệt Chi Chủ thấy rất nghi ngờ, nhưng vì kiêng dè thực lực của Trần Du nên cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể ngoan ngoãn dẫn đường.Không lâu sau đó, Tuế Nguyệt Chi Chủ dẫn mấy người nhóm Trần Du đi tới Huyền Hoàng Giới.Bọn họ vừa đi vào Huyền Hoàng Giới đã có một người phụ nữ xuất hiện ngay trước mặt.Người đó… chính là Tần Quan.Thấy Tần Quan, Tuế Nguyệt Chi Chủ vội vàng hành lễ: “Bái kiến Tần Các chủ”.Tần Quan gật đầu: “Thế này là…?”Tuế Nguyệt Chi Chủ vội nói: “Mấy vị này nói muốn đến gặp người nhà của Diệp thiếu, cho nên…”Tần Quan nhìn về phía Trần Du dẫn đầu: “Hửm?”Trần Du nhìn chằm chằm Tần Quan: “Bà là?”Tần Quan cười đáp: “Ta là mẹ của Diệp Quân”.Mẹ!Trần Du cười khẽ: “Thế thì tốt”.Dứt lời, ông ta không thèm nhiều lời, lập tức duỗi tay phải về phía trước, một sức mạnh đáng sợ kéo về phía Tần Quan.Thẳng thừng ra tay!Thấy cảnh này, sắc mặt Tuế Nguyệt Chi Chủ đứng một bên lập tức trở nên tái mét, suýt thì ngã xuống đất.Mẹ kiếp!Đám người này đến để gây chuyện!Sức mạnh của Trần Du vừa mới đến gần Tần Quan đã bị một sức mạnh bí ẩn ngăn cản, không thể tiến thêm nửa bước.Thấy thế Trần Du lập tức nhíu mày: “Có bản lĩnh đấy…”Dứt lời ông ta lại muốn ra tay một lần nữa.Vụt!Lúc này một thanh trường thương đột nhiên phá không bay tới từ phía xa.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2717Ầm!Tuế Nguyệt trường hà bắt đầu sôi trào bốn phía, sau đó một hư ảnh xuất hiện trước mặt mấy người Trần Du.Người đó chính là Tuế Nguyệt Chi Chủ.Trần Du nhìn chằm chằm Tuế Nguyệt Chi Chủ: “Có biết Diệp Quân không?”Tuế Nguyệt Chi Chủ thoáng sửng sốt, sau đó đáp: “Biết…”Trần Du lạnh lùng hỏi: “Nhà của người này ở đâu?”Tuế Nguyệt Chi Chủ trả lời Trần Du: “Huyền Hoàng Giới”.Trần Du gật đầu: “Dẫn đường đi”.Tuế Nguyệt Chi Chủ hơi chần chừ, sau đó nói: “Không biết các hạ muốn đi đến Huyền Hoàng Giới để làm gì?”Trần Du thản nhiên nhìn Tuế Nguyệt Chi Chủ: “Đừng hỏi nhiều”.Tuế Nguyệt Chi Chủ: “…”Cứ thế dưới sự hướng dẫn của Tuế Nguyệt Chi Chủ, mọi người đi đến Huyền Hoàng Giới.Dọc đường đi Tuế Nguyệt Chi Chủ thấy rất nghi ngờ, nhưng vì kiêng dè thực lực của Trần Du nên cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể ngoan ngoãn dẫn đường.Không lâu sau đó, Tuế Nguyệt Chi Chủ dẫn mấy người nhóm Trần Du đi tới Huyền Hoàng Giới.Bọn họ vừa đi vào Huyền Hoàng Giới đã có một người phụ nữ xuất hiện ngay trước mặt.Người đó… chính là Tần Quan.Thấy Tần Quan, Tuế Nguyệt Chi Chủ vội vàng hành lễ: “Bái kiến Tần Các chủ”.Tần Quan gật đầu: “Thế này là…?”Tuế Nguyệt Chi Chủ vội nói: “Mấy vị này nói muốn đến gặp người nhà của Diệp thiếu, cho nên…”Tần Quan nhìn về phía Trần Du dẫn đầu: “Hửm?”Trần Du nhìn chằm chằm Tần Quan: “Bà là?”Tần Quan cười đáp: “Ta là mẹ của Diệp Quân”.Mẹ!Trần Du cười khẽ: “Thế thì tốt”.Dứt lời, ông ta không thèm nhiều lời, lập tức duỗi tay phải về phía trước, một sức mạnh đáng sợ kéo về phía Tần Quan.Thẳng thừng ra tay!Thấy cảnh này, sắc mặt Tuế Nguyệt Chi Chủ đứng một bên lập tức trở nên tái mét, suýt thì ngã xuống đất.Mẹ kiếp!Đám người này đến để gây chuyện!Sức mạnh của Trần Du vừa mới đến gần Tần Quan đã bị một sức mạnh bí ẩn ngăn cản, không thể tiến thêm nửa bước.Thấy thế Trần Du lập tức nhíu mày: “Có bản lĩnh đấy…”Dứt lời ông ta lại muốn ra tay một lần nữa.Vụt!Lúc này một thanh trường thương đột nhiên phá không bay tới từ phía xa.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 2717Ầm!Tuế Nguyệt trường hà bắt đầu sôi trào bốn phía, sau đó một hư ảnh xuất hiện trước mặt mấy người Trần Du.Người đó chính là Tuế Nguyệt Chi Chủ.Trần Du nhìn chằm chằm Tuế Nguyệt Chi Chủ: “Có biết Diệp Quân không?”Tuế Nguyệt Chi Chủ thoáng sửng sốt, sau đó đáp: “Biết…”Trần Du lạnh lùng hỏi: “Nhà của người này ở đâu?”Tuế Nguyệt Chi Chủ trả lời Trần Du: “Huyền Hoàng Giới”.Trần Du gật đầu: “Dẫn đường đi”.Tuế Nguyệt Chi Chủ hơi chần chừ, sau đó nói: “Không biết các hạ muốn đi đến Huyền Hoàng Giới để làm gì?”Trần Du thản nhiên nhìn Tuế Nguyệt Chi Chủ: “Đừng hỏi nhiều”.Tuế Nguyệt Chi Chủ: “…”Cứ thế dưới sự hướng dẫn của Tuế Nguyệt Chi Chủ, mọi người đi đến Huyền Hoàng Giới.Dọc đường đi Tuế Nguyệt Chi Chủ thấy rất nghi ngờ, nhưng vì kiêng dè thực lực của Trần Du nên cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể ngoan ngoãn dẫn đường.Không lâu sau đó, Tuế Nguyệt Chi Chủ dẫn mấy người nhóm Trần Du đi tới Huyền Hoàng Giới.Bọn họ vừa đi vào Huyền Hoàng Giới đã có một người phụ nữ xuất hiện ngay trước mặt.Người đó… chính là Tần Quan.Thấy Tần Quan, Tuế Nguyệt Chi Chủ vội vàng hành lễ: “Bái kiến Tần Các chủ”.Tần Quan gật đầu: “Thế này là…?”Tuế Nguyệt Chi Chủ vội nói: “Mấy vị này nói muốn đến gặp người nhà của Diệp thiếu, cho nên…”Tần Quan nhìn về phía Trần Du dẫn đầu: “Hửm?”Trần Du nhìn chằm chằm Tần Quan: “Bà là?”Tần Quan cười đáp: “Ta là mẹ của Diệp Quân”.Mẹ!Trần Du cười khẽ: “Thế thì tốt”.Dứt lời, ông ta không thèm nhiều lời, lập tức duỗi tay phải về phía trước, một sức mạnh đáng sợ kéo về phía Tần Quan.Thẳng thừng ra tay!Thấy cảnh này, sắc mặt Tuế Nguyệt Chi Chủ đứng một bên lập tức trở nên tái mét, suýt thì ngã xuống đất.Mẹ kiếp!Đám người này đến để gây chuyện!Sức mạnh của Trần Du vừa mới đến gần Tần Quan đã bị một sức mạnh bí ẩn ngăn cản, không thể tiến thêm nửa bước.Thấy thế Trần Du lập tức nhíu mày: “Có bản lĩnh đấy…”Dứt lời ông ta lại muốn ra tay một lần nữa.Vụt!Lúc này một thanh trường thương đột nhiên phá không bay tới từ phía xa.