Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3147

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3147Đi kiện ư?Nực cười.Ngao Thiên Thiên cong môi: “Huynh khi ấy vẫn còn yếu, không có chỗ dựa, nhưng sự kiên quyết và chấp nhất ấy đã khiến muội kính nể. Vì vậy nên muội mới đổi ý muốn làm bạn với huynh… Nào ngờ chính quyết định này lại cứu lấy bản thân muội và tộc Thiên Long”.Bởi nếu không làm vậy thì cô ấy và cả tộc đã sớm biến mất trên đời.Diệp Quân nắm lấy tay cô ấy: “Có lẽ đây chính là ý trời để chúng ta gặp nhau, yêu nhau…”Ngao Thiên Thiên nguýt hắn: “Càng lúc càng dẻo miệng”.Rồi nhẹ nhàng ôm cánh tay hắn: “Nhưng ai bảo muội thích nghe”.Diệp Quân bật cười.Rồi nói: “Không còn sớm nữa, đi nghỉ thôi”.Đi nghỉ?Hai chữ này khiến mặt Ngao Thiên Thiên đỏ như gấc chín.Bởi vì Ngao Thịnh sắp xếp cho cả hai ở chung phòng.Đã cưới nhau rồi thì đây là chuyện đương nhiên, tộc Thiên Long không ngu đến nỗi lại đi chuẩn bị hai phòng riêng biệt.Diệp Quân nhìn cô gái thẹn thùng trong tay mình, trong lòng dâng lên cảm giác khác lạ. Hắn bật cười, vứt Tháp gia ra ngoài, bế bổng Ngao Thiên Thiên đi vào phòng.Tiểu Tháp: “…”Những âm thanh không hợp với thiếu nhi nhanh chóng tràn ra.Nhiều ngày sau.Diệp Quân rời khỏi tộc Thiên Long. Hắn vốn định đưa Ngao Thiên Thiên đi, nhưng cô ấy lại muốn ở lại cùng tộc nhân thêm một chút.Hắn cũng không nhiều lời, bởi vì điểm dừng chân kế tiếp chính là Nạp Lan Ca và thành Hoang Cổ.Trong Thiên Long Điện.Ngao Thiên Thiên ngồi ở ghế chủ tọa với một nhóm cường giả tộc Thiên Long đứng trước mặt.Ngao Thịnh ngồi kế bên cô ấy.Ngao Thiên Thiên mở miệng: “Các vị thúc phụ, ta cho mời các vị đến đây là để bàn về tương lai tộc Thiên Long”.Mọi người gật gù. Một trưởng lão cung kính lên tiếng: “Thiên Thiên nói đi, chúng ta đều lắng nghe”.Ngao Thiên Thiên bắt đầu: “Thư viện Quan Huyên ngày càng lớn mạnh. Tộc Thiên Long chúng ta vì ta mà có địa vị đặc biệt ở thư viện, khiến đệ tử trong tộc khó tránh khỏi sinh lòng kiêu ngạo, làm ra một ít việc vô lễ…”Cô ấy quét mắt nhìn một lượt: “Có không?”Không ai đáp lời.Chắc chắn có.Ngao Thiên Thiên lại hỏi: “Các trưởng lão có còn nhớ nhà họ An không?”Nhà họ An?Bầy rồng im lặng. Đương nhiên là nhớ chứ sao không, bởi năm xưa tộc Thiên Long và nhà họ An suýt nữa đã bắt tay với nhau để cùng tiêu diệt Diệp Quân, nếu không có Ngao Thiên Thiên quyết liệt ngăn cản, e rằng bọn họ đã diệt tộc rồi.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3147Đi kiện ư?Nực cười.Ngao Thiên Thiên cong môi: “Huynh khi ấy vẫn còn yếu, không có chỗ dựa, nhưng sự kiên quyết và chấp nhất ấy đã khiến muội kính nể. Vì vậy nên muội mới đổi ý muốn làm bạn với huynh… Nào ngờ chính quyết định này lại cứu lấy bản thân muội và tộc Thiên Long”.Bởi nếu không làm vậy thì cô ấy và cả tộc đã sớm biến mất trên đời.Diệp Quân nắm lấy tay cô ấy: “Có lẽ đây chính là ý trời để chúng ta gặp nhau, yêu nhau…”Ngao Thiên Thiên nguýt hắn: “Càng lúc càng dẻo miệng”.Rồi nhẹ nhàng ôm cánh tay hắn: “Nhưng ai bảo muội thích nghe”.Diệp Quân bật cười.Rồi nói: “Không còn sớm nữa, đi nghỉ thôi”.Đi nghỉ?Hai chữ này khiến mặt Ngao Thiên Thiên đỏ như gấc chín.Bởi vì Ngao Thịnh sắp xếp cho cả hai ở chung phòng.Đã cưới nhau rồi thì đây là chuyện đương nhiên, tộc Thiên Long không ngu đến nỗi lại đi chuẩn bị hai phòng riêng biệt.Diệp Quân nhìn cô gái thẹn thùng trong tay mình, trong lòng dâng lên cảm giác khác lạ. Hắn bật cười, vứt Tháp gia ra ngoài, bế bổng Ngao Thiên Thiên đi vào phòng.Tiểu Tháp: “…”Những âm thanh không hợp với thiếu nhi nhanh chóng tràn ra.Nhiều ngày sau.Diệp Quân rời khỏi tộc Thiên Long. Hắn vốn định đưa Ngao Thiên Thiên đi, nhưng cô ấy lại muốn ở lại cùng tộc nhân thêm một chút.Hắn cũng không nhiều lời, bởi vì điểm dừng chân kế tiếp chính là Nạp Lan Ca và thành Hoang Cổ.Trong Thiên Long Điện.Ngao Thiên Thiên ngồi ở ghế chủ tọa với một nhóm cường giả tộc Thiên Long đứng trước mặt.Ngao Thịnh ngồi kế bên cô ấy.Ngao Thiên Thiên mở miệng: “Các vị thúc phụ, ta cho mời các vị đến đây là để bàn về tương lai tộc Thiên Long”.Mọi người gật gù. Một trưởng lão cung kính lên tiếng: “Thiên Thiên nói đi, chúng ta đều lắng nghe”.Ngao Thiên Thiên bắt đầu: “Thư viện Quan Huyên ngày càng lớn mạnh. Tộc Thiên Long chúng ta vì ta mà có địa vị đặc biệt ở thư viện, khiến đệ tử trong tộc khó tránh khỏi sinh lòng kiêu ngạo, làm ra một ít việc vô lễ…”Cô ấy quét mắt nhìn một lượt: “Có không?”Không ai đáp lời.Chắc chắn có.Ngao Thiên Thiên lại hỏi: “Các trưởng lão có còn nhớ nhà họ An không?”Nhà họ An?Bầy rồng im lặng. Đương nhiên là nhớ chứ sao không, bởi năm xưa tộc Thiên Long và nhà họ An suýt nữa đã bắt tay với nhau để cùng tiêu diệt Diệp Quân, nếu không có Ngao Thiên Thiên quyết liệt ngăn cản, e rằng bọn họ đã diệt tộc rồi.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3147Đi kiện ư?Nực cười.Ngao Thiên Thiên cong môi: “Huynh khi ấy vẫn còn yếu, không có chỗ dựa, nhưng sự kiên quyết và chấp nhất ấy đã khiến muội kính nể. Vì vậy nên muội mới đổi ý muốn làm bạn với huynh… Nào ngờ chính quyết định này lại cứu lấy bản thân muội và tộc Thiên Long”.Bởi nếu không làm vậy thì cô ấy và cả tộc đã sớm biến mất trên đời.Diệp Quân nắm lấy tay cô ấy: “Có lẽ đây chính là ý trời để chúng ta gặp nhau, yêu nhau…”Ngao Thiên Thiên nguýt hắn: “Càng lúc càng dẻo miệng”.Rồi nhẹ nhàng ôm cánh tay hắn: “Nhưng ai bảo muội thích nghe”.Diệp Quân bật cười.Rồi nói: “Không còn sớm nữa, đi nghỉ thôi”.Đi nghỉ?Hai chữ này khiến mặt Ngao Thiên Thiên đỏ như gấc chín.Bởi vì Ngao Thịnh sắp xếp cho cả hai ở chung phòng.Đã cưới nhau rồi thì đây là chuyện đương nhiên, tộc Thiên Long không ngu đến nỗi lại đi chuẩn bị hai phòng riêng biệt.Diệp Quân nhìn cô gái thẹn thùng trong tay mình, trong lòng dâng lên cảm giác khác lạ. Hắn bật cười, vứt Tháp gia ra ngoài, bế bổng Ngao Thiên Thiên đi vào phòng.Tiểu Tháp: “…”Những âm thanh không hợp với thiếu nhi nhanh chóng tràn ra.Nhiều ngày sau.Diệp Quân rời khỏi tộc Thiên Long. Hắn vốn định đưa Ngao Thiên Thiên đi, nhưng cô ấy lại muốn ở lại cùng tộc nhân thêm một chút.Hắn cũng không nhiều lời, bởi vì điểm dừng chân kế tiếp chính là Nạp Lan Ca và thành Hoang Cổ.Trong Thiên Long Điện.Ngao Thiên Thiên ngồi ở ghế chủ tọa với một nhóm cường giả tộc Thiên Long đứng trước mặt.Ngao Thịnh ngồi kế bên cô ấy.Ngao Thiên Thiên mở miệng: “Các vị thúc phụ, ta cho mời các vị đến đây là để bàn về tương lai tộc Thiên Long”.Mọi người gật gù. Một trưởng lão cung kính lên tiếng: “Thiên Thiên nói đi, chúng ta đều lắng nghe”.Ngao Thiên Thiên bắt đầu: “Thư viện Quan Huyên ngày càng lớn mạnh. Tộc Thiên Long chúng ta vì ta mà có địa vị đặc biệt ở thư viện, khiến đệ tử trong tộc khó tránh khỏi sinh lòng kiêu ngạo, làm ra một ít việc vô lễ…”Cô ấy quét mắt nhìn một lượt: “Có không?”Không ai đáp lời.Chắc chắn có.Ngao Thiên Thiên lại hỏi: “Các trưởng lão có còn nhớ nhà họ An không?”Nhà họ An?Bầy rồng im lặng. Đương nhiên là nhớ chứ sao không, bởi năm xưa tộc Thiên Long và nhà họ An suýt nữa đã bắt tay với nhau để cùng tiêu diệt Diệp Quân, nếu không có Ngao Thiên Thiên quyết liệt ngăn cản, e rằng bọn họ đã diệt tộc rồi.

Chương 3147